Đã từ rất lâu về trước, trong ba đại gia tộc quyền quý nhất Ly Quốc đã lưu truyền một bí mật. Cứ một trăm năm một lần, sẽ có một nữ tử xuyên không xuất hiện ở Ly Quốc. Nữ tử này có tài văn chương kiệt xuất, am hiểu về quá khứ và hiện tại, nhưng cũng chỉ có như vậy mà thôi. Mà hiện tại, vừa tròn một trăm năm kể từ khi nữ tử xuyên không cuối cùng xuất hiện. Ta là Tạ Ninh, đích nữ của Tạ gia. Tạ gia của ta cũng là gia tộc đứng đầu trong ba đại gia tộc quyền quý nhất Ly Quốc này. Khi ta vừa được sinh ra thì đã được định sẵn hôn ước, sau khi đến tuổi cập kê sẽ vào Đông Cung. Lúc đó, thiên hạ mới định, nhưng Thái Tử vẫn còn chưa được định. Tân đế dùng hôn ước này là để hứa hẹn với Tạ gia. Từ đây về sau, Tạ gia của ta sẽ quyết định vị hoàng đế tiếp theo của triều đại Ly Quốc. Mẫu thân của ta mất khi ta còn nhỏ. Sau khi mẫu thân qua đời không lâu, phụ thân ta liền nghênh đón một đích nữ của gia tộc khác vào phủ làm vợ kế. Khi đó ta rất nhỏ, chỉ biết rằng mẫu thân không còn…
Chương 3: Chương 3
Vị Hôn Phu Của Ta Thích Nữ Xuyên KhôngTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Xuyên KhôngĐã từ rất lâu về trước, trong ba đại gia tộc quyền quý nhất Ly Quốc đã lưu truyền một bí mật. Cứ một trăm năm một lần, sẽ có một nữ tử xuyên không xuất hiện ở Ly Quốc. Nữ tử này có tài văn chương kiệt xuất, am hiểu về quá khứ và hiện tại, nhưng cũng chỉ có như vậy mà thôi. Mà hiện tại, vừa tròn một trăm năm kể từ khi nữ tử xuyên không cuối cùng xuất hiện. Ta là Tạ Ninh, đích nữ của Tạ gia. Tạ gia của ta cũng là gia tộc đứng đầu trong ba đại gia tộc quyền quý nhất Ly Quốc này. Khi ta vừa được sinh ra thì đã được định sẵn hôn ước, sau khi đến tuổi cập kê sẽ vào Đông Cung. Lúc đó, thiên hạ mới định, nhưng Thái Tử vẫn còn chưa được định. Tân đế dùng hôn ước này là để hứa hẹn với Tạ gia. Từ đây về sau, Tạ gia của ta sẽ quyết định vị hoàng đế tiếp theo của triều đại Ly Quốc. Mẫu thân của ta mất khi ta còn nhỏ. Sau khi mẫu thân qua đời không lâu, phụ thân ta liền nghênh đón một đích nữ của gia tộc khác vào phủ làm vợ kế. Khi đó ta rất nhỏ, chỉ biết rằng mẫu thân không còn… Nói xong, ta không để ý tới vẻ mặt khó coi của Đường Tiêu, xoay người đi đến vị trí ngồi của Tạ gia. Kết quả là ta chưa kịp đi thì một bóng người màu trắng đã ngăn cản trước mặt ta: “Đại danh của Tạ tiểu thư, Nguyệt Li đã nghe qua từ lâu, hôm nay có dịp nhìn thấy, mới biết những lời đồn đại ngoài kia toàn là sai sự thật. Phong tư thế gia chẳng bằng một phần vạn của lời đồn.” Giang Nguyệt Li chặn trước mặt ta, hành lễ qua loa rồi nói. Đặc điểm thứ hai của nữ tử xuyên qua chính là thích gây sự với tiểu thư quý tộc trong Cung yến. Ta giương mắt nhìn nàng, nói: “Giang tiểu thư, quá khen.” Thấy cô ta vẫn không chịu nhường đường, ta có ý tốt nhắc nhở: “Giang tiểu thư, Cung yến sắp bắt đầu, ghế của gia quyến tam phẩm ở bên ngoài, hiện tại, ngươi chạy nhanh thì còn kịp ra ngoài đó.” Giang Nguyệt Li không nghĩ tới ta sẽ chẳng khách khí với nàng ta mà nói trắng ra, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, nhịn không được mà châm chọc nói: “Tạ tiểu thư tựa hồ như có địch ý với ta, dù sao đây cũng là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt.” Châm chọc xong, còn không quên nhìn phản ứng của mọi người xung quanh. Ta biết cô ta đang mong chờ điều gì, mong chờ các quý nhân quyền quý xung quanh nghe một câu châm chọc của cô ta rồi chỉ chỉ trỏ trỏ vào ta, mong chờ ta tức giận mà cùng nàng cãi cọ, sau đó sẽ thành một vụ cãi cọ huyên náo. Thật đáng tiếc, ta họ Tạ. Bọn họ đều là thế gia quý tộc, các quý nữ xung quanh nghe được lời nói này của cô ta liền biết cô ta đang muốn gài bẫy ta, đều cúi đầu gicô vờ như không nghe, không thấy. Giang Nguyệt Li thấy không có người phụ họa liền quay sang nhìn Đường Tiêu, ủy khuất mà nói: “Điện hạ, Tạ tiểu thư chắc có hiểu lầm gì với ta, mong điện hạ lên tiếng giải thích giúp…” Có lẽ những lời ta nói lúc nãy đã khiến Đường Tiêu mất mặt, giờ lại nghe Giang Nguyệt Li nói vậy, hắn lập tức muốn lấy lại uy nghi của Đông Cung Thái tử. Bèn làm bộ dáng của một vị quân vương mà nói với ta rằng: “Tạ Ninh, nàng ghen tị vô lý, trở về chép mười lần Nữ tắc, để làm gương cho Trung Cung sau này.” Ta còn chưa kịp phản ứng, liền nghe một tiếng cười nhạo từ ngoài điện truyền đến: “Tứ ca, sợ là mấy năm nay huynh ở Đông Cung nghe nhiều lời nói a dua nịnh hót liền đã quên rằng, vị trí Thái tử này sao lại rơi vào tay huynh rồi!” Theo hướng giọng nói truyền đến, một nam tử trẻ tuổi từ ngoài cửa bước vào, thân mặc chiến bào, thắt lưng đeo trường kiếm, cài tóc hơi buông lỏng, trông thoải mái, hào phóng khác hẳn đám Hoàng tử quý tộc náo nhiệt. Đây chính là sát thần trẻ tuổi tiếng tăm lừng lẫy nhất hiện nay, Tề Vương Đường Cẩn.
Nói xong, ta không để ý tới vẻ mặt khó coi của Đường Tiêu, xoay người đi đến vị trí ngồi của Tạ gia. Kết quả là ta chưa kịp đi thì một bóng người màu trắng đã ngăn cản trước mặt ta:
“Đại danh của Tạ tiểu thư, Nguyệt Li đã nghe qua từ lâu, hôm nay có dịp nhìn thấy, mới biết những lời đồn đại ngoài kia toàn là sai sự thật. Phong tư thế gia chẳng bằng một phần vạn của lời đồn.”
Giang Nguyệt Li chặn trước mặt ta, hành lễ qua loa rồi nói.
Đặc điểm thứ hai của nữ tử xuyên qua chính là thích gây sự với tiểu thư quý tộc trong Cung yến.
Ta giương mắt nhìn nàng, nói:
“Giang tiểu thư, quá khen.”
Thấy cô ta vẫn không chịu nhường đường, ta có ý tốt nhắc nhở:
“Giang tiểu thư, Cung yến sắp bắt đầu, ghế của gia quyến tam phẩm ở bên ngoài, hiện tại, ngươi chạy nhanh thì còn kịp ra ngoài đó.”
Giang Nguyệt Li không nghĩ tới ta sẽ chẳng khách khí với nàng ta mà nói trắng ra, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, nhịn không được mà châm chọc nói:
“Tạ tiểu thư tựa hồ như có địch ý với ta, dù sao đây cũng là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt.”
Châm chọc xong, còn không quên nhìn phản ứng của mọi người xung quanh.
Ta biết cô ta đang mong chờ điều gì, mong chờ các quý nhân quyền quý xung quanh nghe một câu châm chọc của cô ta rồi chỉ chỉ trỏ trỏ vào ta, mong chờ ta tức giận mà cùng nàng cãi cọ, sau đó sẽ thành một vụ cãi cọ huyên náo.
Thật đáng tiếc, ta họ Tạ.
Bọn họ đều là thế gia quý tộc, các quý nữ xung quanh nghe được lời nói này của cô ta liền biết cô ta đang muốn gài bẫy ta, đều cúi đầu gicô vờ như không nghe, không thấy. Giang Nguyệt Li thấy không có người phụ họa liền quay sang nhìn Đường Tiêu, ủy khuất mà nói:
“Điện hạ, Tạ tiểu thư chắc có hiểu lầm gì với ta, mong điện hạ lên tiếng giải thích giúp…”
Có lẽ những lời ta nói lúc nãy đã khiến Đường Tiêu mất mặt, giờ lại nghe Giang Nguyệt Li nói vậy, hắn lập tức muốn lấy lại uy nghi của Đông Cung Thái tử. Bèn làm bộ dáng của một vị quân vương mà nói với ta rằng:
“Tạ Ninh, nàng ghen tị vô lý, trở về chép mười lần Nữ tắc, để làm gương cho Trung Cung sau này.”
Ta còn chưa kịp phản ứng, liền nghe một tiếng cười nhạo từ ngoài điện truyền đến:
“Tứ ca, sợ là mấy năm nay huynh ở Đông Cung nghe nhiều lời nói a dua nịnh hót liền đã quên rằng, vị trí Thái tử này sao lại rơi vào tay huynh rồi!”
Theo hướng giọng nói truyền đến, một nam tử trẻ tuổi từ ngoài cửa bước vào, thân mặc chiến bào, thắt lưng đeo trường kiếm, cài tóc hơi buông lỏng, trông thoải mái, hào phóng khác hẳn đám Hoàng tử quý tộc náo nhiệt.
Đây chính là sát thần trẻ tuổi tiếng tăm lừng lẫy nhất hiện nay, Tề Vương Đường Cẩn.
Vị Hôn Phu Của Ta Thích Nữ Xuyên KhôngTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Xuyên KhôngĐã từ rất lâu về trước, trong ba đại gia tộc quyền quý nhất Ly Quốc đã lưu truyền một bí mật. Cứ một trăm năm một lần, sẽ có một nữ tử xuyên không xuất hiện ở Ly Quốc. Nữ tử này có tài văn chương kiệt xuất, am hiểu về quá khứ và hiện tại, nhưng cũng chỉ có như vậy mà thôi. Mà hiện tại, vừa tròn một trăm năm kể từ khi nữ tử xuyên không cuối cùng xuất hiện. Ta là Tạ Ninh, đích nữ của Tạ gia. Tạ gia của ta cũng là gia tộc đứng đầu trong ba đại gia tộc quyền quý nhất Ly Quốc này. Khi ta vừa được sinh ra thì đã được định sẵn hôn ước, sau khi đến tuổi cập kê sẽ vào Đông Cung. Lúc đó, thiên hạ mới định, nhưng Thái Tử vẫn còn chưa được định. Tân đế dùng hôn ước này là để hứa hẹn với Tạ gia. Từ đây về sau, Tạ gia của ta sẽ quyết định vị hoàng đế tiếp theo của triều đại Ly Quốc. Mẫu thân của ta mất khi ta còn nhỏ. Sau khi mẫu thân qua đời không lâu, phụ thân ta liền nghênh đón một đích nữ của gia tộc khác vào phủ làm vợ kế. Khi đó ta rất nhỏ, chỉ biết rằng mẫu thân không còn… Nói xong, ta không để ý tới vẻ mặt khó coi của Đường Tiêu, xoay người đi đến vị trí ngồi của Tạ gia. Kết quả là ta chưa kịp đi thì một bóng người màu trắng đã ngăn cản trước mặt ta: “Đại danh của Tạ tiểu thư, Nguyệt Li đã nghe qua từ lâu, hôm nay có dịp nhìn thấy, mới biết những lời đồn đại ngoài kia toàn là sai sự thật. Phong tư thế gia chẳng bằng một phần vạn của lời đồn.” Giang Nguyệt Li chặn trước mặt ta, hành lễ qua loa rồi nói. Đặc điểm thứ hai của nữ tử xuyên qua chính là thích gây sự với tiểu thư quý tộc trong Cung yến. Ta giương mắt nhìn nàng, nói: “Giang tiểu thư, quá khen.” Thấy cô ta vẫn không chịu nhường đường, ta có ý tốt nhắc nhở: “Giang tiểu thư, Cung yến sắp bắt đầu, ghế của gia quyến tam phẩm ở bên ngoài, hiện tại, ngươi chạy nhanh thì còn kịp ra ngoài đó.” Giang Nguyệt Li không nghĩ tới ta sẽ chẳng khách khí với nàng ta mà nói trắng ra, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, nhịn không được mà châm chọc nói: “Tạ tiểu thư tựa hồ như có địch ý với ta, dù sao đây cũng là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt.” Châm chọc xong, còn không quên nhìn phản ứng của mọi người xung quanh. Ta biết cô ta đang mong chờ điều gì, mong chờ các quý nhân quyền quý xung quanh nghe một câu châm chọc của cô ta rồi chỉ chỉ trỏ trỏ vào ta, mong chờ ta tức giận mà cùng nàng cãi cọ, sau đó sẽ thành một vụ cãi cọ huyên náo. Thật đáng tiếc, ta họ Tạ. Bọn họ đều là thế gia quý tộc, các quý nữ xung quanh nghe được lời nói này của cô ta liền biết cô ta đang muốn gài bẫy ta, đều cúi đầu gicô vờ như không nghe, không thấy. Giang Nguyệt Li thấy không có người phụ họa liền quay sang nhìn Đường Tiêu, ủy khuất mà nói: “Điện hạ, Tạ tiểu thư chắc có hiểu lầm gì với ta, mong điện hạ lên tiếng giải thích giúp…” Có lẽ những lời ta nói lúc nãy đã khiến Đường Tiêu mất mặt, giờ lại nghe Giang Nguyệt Li nói vậy, hắn lập tức muốn lấy lại uy nghi của Đông Cung Thái tử. Bèn làm bộ dáng của một vị quân vương mà nói với ta rằng: “Tạ Ninh, nàng ghen tị vô lý, trở về chép mười lần Nữ tắc, để làm gương cho Trung Cung sau này.” Ta còn chưa kịp phản ứng, liền nghe một tiếng cười nhạo từ ngoài điện truyền đến: “Tứ ca, sợ là mấy năm nay huynh ở Đông Cung nghe nhiều lời nói a dua nịnh hót liền đã quên rằng, vị trí Thái tử này sao lại rơi vào tay huynh rồi!” Theo hướng giọng nói truyền đến, một nam tử trẻ tuổi từ ngoài cửa bước vào, thân mặc chiến bào, thắt lưng đeo trường kiếm, cài tóc hơi buông lỏng, trông thoải mái, hào phóng khác hẳn đám Hoàng tử quý tộc náo nhiệt. Đây chính là sát thần trẻ tuổi tiếng tăm lừng lẫy nhất hiện nay, Tề Vương Đường Cẩn.