Tác giả:

“Thiếu gia nhà chúng tôi đã thành người thực vật, vậy mà Lộc gia các người đã muốn hủy hôn rồi sao?” Quản gia già Mộ gia chống chiếc gậy gỗ mun, ánh mắt lạnh lùng lướt qua những người nhà họ Lộc đang run rẩy trong phòng khách, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt Lộc Trữ Hạc, hỏi: “Hay các người nghĩ Mộ gia chúng tôi dễ bắt nạt?” Chiếc gậy nặng nề gõ xuống, sàn nhà đá cẩm thạch vang lên tiếng “bụp” trầm đục. “Trong vòng nửa tháng, một là giao ra cô dâu, hai là...” Quản gia già dừng lại một chút rồi nhàn nhạt nói, “... Lộc gia sẽ bốc hơi khỏi giới thương trường Hồng Kông.” Nói xong, ông ta bước ra khỏi nhà họ Lộc và rời đi. Lộc Trữ Hạc trán rịn mồ hôi lạnh, thấp thỏm không yên đi đi lại lại. Mộ gia và Lộc gia đã đính ước từ nhiều năm trước, khi ấy Mộ gia ở Hồng Kông đã là thế gia quý tộc bậc nhất, nhưng không ngờ năm ngoái thiếu gia trưởng Mộ gia lại gặp tai nạn. Nghe nói đã trở thành người thực vật. Có lẽ cả đời này cũng sẽ không tỉnh lại. “Bố!” Lộc Uyển Dư từ góc cầu thang chạy xuống,…

Chương 3: Chương 3

Người Đặc Biệt Không Còn Là Anh NữaTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện Nữ Cường“Thiếu gia nhà chúng tôi đã thành người thực vật, vậy mà Lộc gia các người đã muốn hủy hôn rồi sao?” Quản gia già Mộ gia chống chiếc gậy gỗ mun, ánh mắt lạnh lùng lướt qua những người nhà họ Lộc đang run rẩy trong phòng khách, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt Lộc Trữ Hạc, hỏi: “Hay các người nghĩ Mộ gia chúng tôi dễ bắt nạt?” Chiếc gậy nặng nề gõ xuống, sàn nhà đá cẩm thạch vang lên tiếng “bụp” trầm đục. “Trong vòng nửa tháng, một là giao ra cô dâu, hai là...” Quản gia già dừng lại một chút rồi nhàn nhạt nói, “... Lộc gia sẽ bốc hơi khỏi giới thương trường Hồng Kông.” Nói xong, ông ta bước ra khỏi nhà họ Lộc và rời đi. Lộc Trữ Hạc trán rịn mồ hôi lạnh, thấp thỏm không yên đi đi lại lại. Mộ gia và Lộc gia đã đính ước từ nhiều năm trước, khi ấy Mộ gia ở Hồng Kông đã là thế gia quý tộc bậc nhất, nhưng không ngờ năm ngoái thiếu gia trưởng Mộ gia lại gặp tai nạn. Nghe nói đã trở thành người thực vật. Có lẽ cả đời này cũng sẽ không tỉnh lại. “Bố!” Lộc Uyển Dư từ góc cầu thang chạy xuống,… Ai cũng biết Cố Nam Từ là người của Lộc Chi Huyên, gần như là scandal lớn nhất trong giới.Nói câu này chính là ngầm khiêu khích.Trước đây Lộc Chi Huyên thậm chí không màng thân phận của mình, chỉ muốn yêu đương với Cố Nam Từ, những lời đồn đại trong giới về cô chưa bao giờ ngừng lại, đa số đều chế giễu cô tùy tiện không câu nệ tiểu tiết.Cô cũng chưa bao giờ để ý.Lộc Chi Huyên ngước mắt, ánh mắt hờ hững lướt qua hai người.Chuyển ngử bởi team Tuế TuếVẻ mặt khó đoán.Cố Nam Từ đứng bên cạnh Lộc Uyển Dư, mặc bộ vest đen cắt may tinh tế, làm nổi bật thân hình cao ráo thẳng tắp của anh, ánh mắt vẫn thanh lãnh như sương.Chỉ là khi nhìn về phía Lộc Uyển Dư, đáy mắt anh lại có thêm vài phần dịu dàng mà cô chưa từng thấy.Hóa ra anh cũng biết dịu dàng.Chỉ là không phải với cô.“Không cần.” Lộc Chi Huyên nói với giọng bình thản.Ngón tay cô khẽ gõ lên thành ly, phát ra âm thanh trong trẻo, “Mẹ cô là con giáp thứ 13, cô cũng thừa hưởng tài năng xuất sắc của bà ấy.”“Cô thích cướp đồ của người khác cũng không phải ngày một ngày hai rồi, tránh xa tôi ra một chút.”Sắc mặt Lộc Uyển Dư lập tức chùng xuống.Mắt đỏ lên một vòng, hít hịt mũi gần như sắp khóc, “Nam Từ, em không có...”Cố Nam Từ khẽ nhíu mày, lạnh lùng nhìn về phía Lộc Chi Huyên.Dưới ánh đèn lờ mờ, ngũ quan anh tinh xảo như tranh vẽ, đôi mắt đào hoa xinh đẹp chỉ khi nhìn cô mới bộc lộ tia sáng nguy hiểm, ánh mắt nhuốm vẻ lạnh lẽo như muốn xông tới bóp c.h.ế.t cô.Anh ta ôm Lộc Uyển Dư vào lòng, “Cô Lộc, đừng lấy suy nghĩ của cô để suy bụng ta ra bụng người, Uyển Dư dịu dàng chu đáo, em ấy chưa bao giờ tùy hứng.”Ý gì?Ý của anh ta là Lộc Uyển Dư dịu dàng lương thiện, còn cô thì tâm địa độc ác?Lộc Chi Huyên quay đầu đánh giá Cố Nam Từ.Cô cảm giác như mình chưa bao giờ thực sự hiểu anh ta.Người đàn ông trước mắt cao gần một mét chín, chiếc áo sơ mi đen ôm lấy vai rộng eo thon, cổ áo cởi hai cúc, để lộ xương quai xanh rõ nét.Ngoại hình không thay đổi, vẫn tuấn tú đẹp trai như vậy.Nhưng cả người anh ta lông mày sắc bén, đường viền hàm dưới căng thẳng.Có lẽ hình tượng trước mắt này mới là con người thật của anh ta.Với dáng vẻ này của anh ts, nói là trai bao, chi bằng nói là tài phiệt đến thu mua câu lạc bộ này còn hơn, khí chất toàn thân không giống người tầng lớp dưới cùng nghèo túng cần tiền.Trong mắt Lộc Chi Huyên, Cố Nam Từ lúc này đặc biệt xa lạ.Cô khẽ cười một tiếng, nhưng đáy mắt lạnh lẽo như băng.Người đàn ông không trả lời, chỉ chậm rãi bước lại gần.“Tôi chưa bao giờ là người của cô, cô còn dám bắt nạt Uyển Dư đừng trách tôi không khách sáo!”

Ai cũng biết Cố Nam Từ là người của Lộc Chi Huyên, gần như là scandal lớn nhất trong giới.

Nói câu này chính là ngầm khiêu khích.

Trước đây Lộc Chi Huyên thậm chí không màng thân phận của mình, chỉ muốn yêu đương với Cố Nam Từ, những lời đồn đại trong giới về cô chưa bao giờ ngừng lại, đa số đều chế giễu cô tùy tiện không câu nệ tiểu tiết.

Cô cũng chưa bao giờ để ý.

Lộc Chi Huyên ngước mắt, ánh mắt hờ hững lướt qua hai người.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Vẻ mặt khó đoán.

Cố Nam Từ đứng bên cạnh Lộc Uyển Dư, mặc bộ vest đen cắt may tinh tế, làm nổi bật thân hình cao ráo thẳng tắp của anh, ánh mắt vẫn thanh lãnh như sương.

Chỉ là khi nhìn về phía Lộc Uyển Dư, đáy mắt anh lại có thêm vài phần dịu dàng mà cô chưa từng thấy.

Hóa ra anh cũng biết dịu dàng.

Chỉ là không phải với cô.

“Không cần.” Lộc Chi Huyên nói với giọng bình thản.

Ngón tay cô khẽ gõ lên thành ly, phát ra âm thanh trong trẻo, “Mẹ cô là con giáp thứ 13, cô cũng thừa hưởng tài năng xuất sắc của bà ấy.”

“Cô thích cướp đồ của người khác cũng không phải ngày một ngày hai rồi, tránh xa tôi ra một chút.”

Sắc mặt Lộc Uyển Dư lập tức chùng xuống.

Mắt đỏ lên một vòng, hít hịt mũi gần như sắp khóc, “Nam Từ, em không có...”

Cố Nam Từ khẽ nhíu mày, lạnh lùng nhìn về phía Lộc Chi Huyên.

Dưới ánh đèn lờ mờ, ngũ quan anh tinh xảo như tranh vẽ, đôi mắt đào hoa xinh đẹp chỉ khi nhìn cô mới bộc lộ tia sáng nguy hiểm, ánh mắt nhuốm vẻ lạnh lẽo như muốn xông tới bóp c.h.ế.t cô.

Anh ta ôm Lộc Uyển Dư vào lòng, “Cô Lộc, đừng lấy suy nghĩ của cô để suy bụng ta ra bụng người, Uyển Dư dịu dàng chu đáo, em ấy chưa bao giờ tùy hứng.”

Ý gì?

Ý của anh ta là Lộc Uyển Dư dịu dàng lương thiện, còn cô thì tâm địa độc ác?

Lộc Chi Huyên quay đầu đánh giá Cố Nam Từ.

Cô cảm giác như mình chưa bao giờ thực sự hiểu anh ta.

Người đàn ông trước mắt cao gần một mét chín, chiếc áo sơ mi đen ôm lấy vai rộng eo thon, cổ áo cởi hai cúc, để lộ xương quai xanh rõ nét.

Ngoại hình không thay đổi, vẫn tuấn tú đẹp trai như vậy.

Nhưng cả người anh ta lông mày sắc bén, đường viền hàm dưới căng thẳng.

Có lẽ hình tượng trước mắt này mới là con người thật của anh ta.

Với dáng vẻ này của anh ts, nói là trai bao, chi bằng nói là tài phiệt đến thu mua câu lạc bộ này còn hơn, khí chất toàn thân không giống người tầng lớp dưới cùng nghèo túng cần tiền.

Trong mắt Lộc Chi Huyên, Cố Nam Từ lúc này đặc biệt xa lạ.

Cô khẽ cười một tiếng, nhưng đáy mắt lạnh lẽo như băng.

Người đàn ông không trả lời, chỉ chậm rãi bước lại gần.

“Tôi chưa bao giờ là người của cô, cô còn dám bắt nạt Uyển Dư đừng trách tôi không khách sáo!”

Người Đặc Biệt Không Còn Là Anh NữaTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện Nữ Cường“Thiếu gia nhà chúng tôi đã thành người thực vật, vậy mà Lộc gia các người đã muốn hủy hôn rồi sao?” Quản gia già Mộ gia chống chiếc gậy gỗ mun, ánh mắt lạnh lùng lướt qua những người nhà họ Lộc đang run rẩy trong phòng khách, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt Lộc Trữ Hạc, hỏi: “Hay các người nghĩ Mộ gia chúng tôi dễ bắt nạt?” Chiếc gậy nặng nề gõ xuống, sàn nhà đá cẩm thạch vang lên tiếng “bụp” trầm đục. “Trong vòng nửa tháng, một là giao ra cô dâu, hai là...” Quản gia già dừng lại một chút rồi nhàn nhạt nói, “... Lộc gia sẽ bốc hơi khỏi giới thương trường Hồng Kông.” Nói xong, ông ta bước ra khỏi nhà họ Lộc và rời đi. Lộc Trữ Hạc trán rịn mồ hôi lạnh, thấp thỏm không yên đi đi lại lại. Mộ gia và Lộc gia đã đính ước từ nhiều năm trước, khi ấy Mộ gia ở Hồng Kông đã là thế gia quý tộc bậc nhất, nhưng không ngờ năm ngoái thiếu gia trưởng Mộ gia lại gặp tai nạn. Nghe nói đã trở thành người thực vật. Có lẽ cả đời này cũng sẽ không tỉnh lại. “Bố!” Lộc Uyển Dư từ góc cầu thang chạy xuống,… Ai cũng biết Cố Nam Từ là người của Lộc Chi Huyên, gần như là scandal lớn nhất trong giới.Nói câu này chính là ngầm khiêu khích.Trước đây Lộc Chi Huyên thậm chí không màng thân phận của mình, chỉ muốn yêu đương với Cố Nam Từ, những lời đồn đại trong giới về cô chưa bao giờ ngừng lại, đa số đều chế giễu cô tùy tiện không câu nệ tiểu tiết.Cô cũng chưa bao giờ để ý.Lộc Chi Huyên ngước mắt, ánh mắt hờ hững lướt qua hai người.Chuyển ngử bởi team Tuế TuếVẻ mặt khó đoán.Cố Nam Từ đứng bên cạnh Lộc Uyển Dư, mặc bộ vest đen cắt may tinh tế, làm nổi bật thân hình cao ráo thẳng tắp của anh, ánh mắt vẫn thanh lãnh như sương.Chỉ là khi nhìn về phía Lộc Uyển Dư, đáy mắt anh lại có thêm vài phần dịu dàng mà cô chưa từng thấy.Hóa ra anh cũng biết dịu dàng.Chỉ là không phải với cô.“Không cần.” Lộc Chi Huyên nói với giọng bình thản.Ngón tay cô khẽ gõ lên thành ly, phát ra âm thanh trong trẻo, “Mẹ cô là con giáp thứ 13, cô cũng thừa hưởng tài năng xuất sắc của bà ấy.”“Cô thích cướp đồ của người khác cũng không phải ngày một ngày hai rồi, tránh xa tôi ra một chút.”Sắc mặt Lộc Uyển Dư lập tức chùng xuống.Mắt đỏ lên một vòng, hít hịt mũi gần như sắp khóc, “Nam Từ, em không có...”Cố Nam Từ khẽ nhíu mày, lạnh lùng nhìn về phía Lộc Chi Huyên.Dưới ánh đèn lờ mờ, ngũ quan anh tinh xảo như tranh vẽ, đôi mắt đào hoa xinh đẹp chỉ khi nhìn cô mới bộc lộ tia sáng nguy hiểm, ánh mắt nhuốm vẻ lạnh lẽo như muốn xông tới bóp c.h.ế.t cô.Anh ta ôm Lộc Uyển Dư vào lòng, “Cô Lộc, đừng lấy suy nghĩ của cô để suy bụng ta ra bụng người, Uyển Dư dịu dàng chu đáo, em ấy chưa bao giờ tùy hứng.”Ý gì?Ý của anh ta là Lộc Uyển Dư dịu dàng lương thiện, còn cô thì tâm địa độc ác?Lộc Chi Huyên quay đầu đánh giá Cố Nam Từ.Cô cảm giác như mình chưa bao giờ thực sự hiểu anh ta.Người đàn ông trước mắt cao gần một mét chín, chiếc áo sơ mi đen ôm lấy vai rộng eo thon, cổ áo cởi hai cúc, để lộ xương quai xanh rõ nét.Ngoại hình không thay đổi, vẫn tuấn tú đẹp trai như vậy.Nhưng cả người anh ta lông mày sắc bén, đường viền hàm dưới căng thẳng.Có lẽ hình tượng trước mắt này mới là con người thật của anh ta.Với dáng vẻ này của anh ts, nói là trai bao, chi bằng nói là tài phiệt đến thu mua câu lạc bộ này còn hơn, khí chất toàn thân không giống người tầng lớp dưới cùng nghèo túng cần tiền.Trong mắt Lộc Chi Huyên, Cố Nam Từ lúc này đặc biệt xa lạ.Cô khẽ cười một tiếng, nhưng đáy mắt lạnh lẽo như băng.Người đàn ông không trả lời, chỉ chậm rãi bước lại gần.“Tôi chưa bao giờ là người của cô, cô còn dám bắt nạt Uyển Dư đừng trách tôi không khách sáo!”

Chương 3: Chương 3