1 Ông bà nội tôi đặc biệt trọng nam khinh nữ, từ khi tôi còn nhỏ, trong mắt bọ họ lúc nào tôi cũng không vừa ý. Dù ba mẹ tôi lập nghiệp ở thành phố, không thường xuyên về quê, Họ vẫn thường đến tận nơi thúc giục sinh con trai, la lối, khóc lóc, chửi bới đủ kiểu. Ba mẹ tôi cũng rất nỗ lực để có một đứa con trai. Bao nhiêu năm nay, nhà tôi lúc nào cũng có mùi thuốc bắc, họ định kỳ đi bệnh viện, còn thử cả thụ tinh trong ống nghiệm. Ông bà nội tôi thì đi khắp nơi cầu khấn, thắp hương, bái Phật, tìm đủ các phương pháp bí truyền để sinh con trai. Nhưng dù ba mẹ tôi không có vấn đề gì về sức khỏe, cuối cùng vẫn không thể có con trai. Ba tôi, từ trong tâm can, cũng rất thích con trai. Từ nhỏ, đừng nói là ôm tôi, ông ấy còn ít khi nói chuyện với tôi. Nhưng khi ở ngoài, thấy con trai nhà người khác, ông ấy lại đặc biệt nhiệt tình, sẽ ôm, sẽ thân thiết. Thế nên tất cả mọi người xung quanh đều biết ba mẹ tôi mong có con trai đến phát điên. Đúng rồi, tôi tên là Từ Niệm Nhi. Cho…
Chương 6: Chương 6
Cốt Nhục Xà ĐànTác giả: Khuyết DanhTruyện Dị Giới, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Linh Dị1 Ông bà nội tôi đặc biệt trọng nam khinh nữ, từ khi tôi còn nhỏ, trong mắt bọ họ lúc nào tôi cũng không vừa ý. Dù ba mẹ tôi lập nghiệp ở thành phố, không thường xuyên về quê, Họ vẫn thường đến tận nơi thúc giục sinh con trai, la lối, khóc lóc, chửi bới đủ kiểu. Ba mẹ tôi cũng rất nỗ lực để có một đứa con trai. Bao nhiêu năm nay, nhà tôi lúc nào cũng có mùi thuốc bắc, họ định kỳ đi bệnh viện, còn thử cả thụ tinh trong ống nghiệm. Ông bà nội tôi thì đi khắp nơi cầu khấn, thắp hương, bái Phật, tìm đủ các phương pháp bí truyền để sinh con trai. Nhưng dù ba mẹ tôi không có vấn đề gì về sức khỏe, cuối cùng vẫn không thể có con trai. Ba tôi, từ trong tâm can, cũng rất thích con trai. Từ nhỏ, đừng nói là ôm tôi, ông ấy còn ít khi nói chuyện với tôi. Nhưng khi ở ngoài, thấy con trai nhà người khác, ông ấy lại đặc biệt nhiệt tình, sẽ ôm, sẽ thân thiết. Thế nên tất cả mọi người xung quanh đều biết ba mẹ tôi mong có con trai đến phát điên. Đúng rồi, tôi tên là Từ Niệm Nhi. Cho… Lúc đó tôi mới biết gần đây mẹ rất thích ăn cá sống, còn bảo rằng cá có nhiều protein, ăn tốt cho em trai, sau này sẽ thông minh. Tôi khuyên ba mẹ đừng ăn bậy bạ, mấy thứ sống dễ có ký sinh trùng. "Thai phụ thèm ăn, chứng tỏ đứa bé có phúc. Em trai con sau này chắc chắn sẽ là người có phúc khí." Mẹ xoa bụng, đầy mặt vẻ hài lòng. Họ cứ một câu “em trai” này, một câu “em trai” kia, khiến tôi phải hỏi vài câu về việc đã đi kiểm tra chưa. Nhưng họ cũng không trả lời, cho đến khi tôi phải gõ bàn, họ mới chịu nói đã kiểm tra xong. Tôi xem qua báo cáo xét nghiệm, mẹ tôi đúng là mang thai, dù cảm thấy kỳ lạ nhưng tôi vẫn dặn bà chú ý ăn uống, rồi trở về phòng. Có lẽ vì mang thai nên ba mẹ không bắt tôi lấy m.á.u cho vào cái bình nữa nhưng vẫn cố chấp để cái bình trên giường tôi, nói là muốn người chị gái là tôi chia sẻ giường cho em trai. Họ lại cảnh cáo tôi rằng nếu dám không quay về, họ sẽ ôm cái bình này đến nhà trẻ tìm tôi. Từ khi lớn lên đến giờ, lần cuối tôi thấy họ vui như thế là khi thực hiện thụ tinh trong ống nghiệm nhưng đáng tiếc hai lần sau đó đều không thành, không rõ tại sao bị sảy thai. Đêm đó, tôi cứ nghe thấy tiếng ai đó thì thầm “Đói quá”, “Đói quá.” Tiếng đó khiến tôi cảm thấy bụng khó chịu, vừa đói vừa đau, tay trái bắt đầu đau âm ỉ. Tôi lăn qua lộn lại không ngủ được, nửa tỉnh nửa mơ, bụng mỗi lúc một đau hơn, từng đợt nóng lan khắp cơ thể. Trong giấc mơ, chỉ thấy vô số rắn quấn chặt vào nhau, bao quanh một đứa trẻ cuộn tròn. Cơ thể đứa trẻ đó phát ra ánh sáng đỏ rực, giống hệt lần đầu tiên tôi cúi đầu nhìn xuống cuối giường, thấy đôi mắt của nó nhìn thẳng về phía tôi. Đến sáng khi tỉnh dậy, tôi mới phát hiện đến kỳ kinh nguyệt. Chu kỳ của tôi không đều, lần này kéo dài hơn bốn mươi ngày, nên lượng m.á.u rất nhiều, cả đêm đã thấm vào ga trải giường và chăn, hơn nữa ngủ không đủ giấc, cơ thể tôi mệt mỏi rã rời. Tôi cố gắng thay quần áo, lấy ga trải giường và chăn bông bẩn đi giặt, nhìn thấy vết m.á.u đã thấm đến tận cái bình đặt dưới giường. Miệng bình còn dính vài giọt máu. Nhìn cái bình khắc hình rắn quấn quanh, tôi chỉ thấy toàn thân lạnh buốt. Cái bình này mẹ tôi đặt dưới giường từ lúc nào, tôi cũng không rõ nhưng vết m.á.u lại vừa khéo thấm xuống, trông thật đáng sợ. Tôi vội cuộn chăn bông lại, ôm ga trải giường vào nhà vệ sinh để ngâm, định xử lý luôn chăn bông để mẹ không thấy được. Lần đầu tiên khi đến kỳ kinh nguyệt, tôi đã làm bẩn ga trải giường và chăn, tự giặt ga trải giường nhưng mẹ phát hiện ra vết m.á.u trên chăn. Bà trách tôi phiền phức, làm bẩn chăn của bà, còn bảo nếu là con trai thì sẽ không có chuyện như thế này. Tôi tính sẽ bỏ hết mấy thứ bị m.á.u làm bẩn, rồi thay bằng đồ mới. Khi tôi ôm ga trải giường đi ngang qua phòng khách, thấy mẹ ngồi ở bàn ăn, đang ăn sáng, hình như là trứng gà. Bà có vẻ rất vui, thấy tôi đi ra, ngửi ngửi, nhìn tôi ôm ga trải giường, rồi lại nhìn sắc mặt tôi, lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng ánh mắt bà cứ chằm chằm nhìn ga trải giường tôi ôm, rồi cầm quả trứng gà, ngửa cổ lên, hút vào một hơi. Lúc đó, tôi mới nhận ra bà đang ăn trứng sống? Mẹ tôi đập một lỗ nhỏ trên quả trứng gà, rồi hút dịch trứng bên trong. "Để mẹ giặt cho, con đi làm đi, kẻo muộn." Mẹ tôi đứng dậy ngay lập tức, đưa tay lật qua lật lại khăn trải giường như muốn tìm chỗ nào bẩn. Bà luôn nghĩ rằng một đứa con gái như tôi thật phiền phức, những việc này nhắc nhở bà rằng tôi là con gái, vì thế mỗi lần tôi đến kỳ kinh nguyệt, bà còn bực bội hơn cả tôi.
Lúc đó tôi mới biết gần đây mẹ rất thích ăn cá sống, còn bảo rằng cá có nhiều protein, ăn tốt cho em trai, sau này sẽ thông minh.
Tôi khuyên ba mẹ đừng ăn bậy bạ, mấy thứ sống dễ có ký sinh trùng.
"Thai phụ thèm ăn, chứng tỏ đứa bé có phúc. Em trai con sau này chắc chắn sẽ là người có phúc khí." Mẹ xoa bụng, đầy mặt vẻ hài lòng.
Họ cứ một câu “em trai” này, một câu “em trai” kia, khiến tôi phải hỏi vài câu về việc đã đi kiểm tra chưa. Nhưng họ cũng không trả lời, cho đến khi tôi phải gõ bàn, họ mới chịu nói đã kiểm tra xong.
Tôi xem qua báo cáo xét nghiệm, mẹ tôi đúng là mang thai, dù cảm thấy kỳ lạ nhưng tôi vẫn dặn bà chú ý ăn uống, rồi trở về phòng.
Có lẽ vì mang thai nên ba mẹ không bắt tôi lấy m.á.u cho vào cái bình nữa nhưng vẫn cố chấp để cái bình trên giường tôi, nói là muốn người chị gái là tôi chia sẻ giường cho em trai.
Họ lại cảnh cáo tôi rằng nếu dám không quay về, họ sẽ ôm cái bình này đến nhà trẻ tìm tôi.
Từ khi lớn lên đến giờ, lần cuối tôi thấy họ vui như thế là khi thực hiện thụ tinh trong ống nghiệm nhưng đáng tiếc hai lần sau đó đều không thành, không rõ tại sao bị sảy thai.
Đêm đó, tôi cứ nghe thấy tiếng ai đó thì thầm “Đói quá”, “Đói quá.”
Tiếng đó khiến tôi cảm thấy bụng khó chịu, vừa đói vừa đau, tay trái bắt đầu đau âm ỉ.
Tôi lăn qua lộn lại không ngủ được, nửa tỉnh nửa mơ, bụng mỗi lúc một đau hơn, từng đợt nóng lan khắp cơ thể.
Trong giấc mơ, chỉ thấy vô số rắn quấn chặt vào nhau, bao quanh một đứa trẻ cuộn tròn. Cơ thể đứa trẻ đó phát ra ánh sáng đỏ rực, giống hệt lần đầu tiên tôi cúi đầu nhìn xuống cuối giường, thấy đôi mắt của nó nhìn thẳng về phía tôi.
Đến sáng khi tỉnh dậy, tôi mới phát hiện đến kỳ kinh nguyệt.
Chu kỳ của tôi không đều, lần này kéo dài hơn bốn mươi ngày, nên lượng m.á.u rất nhiều, cả đêm đã thấm vào ga trải giường và chăn, hơn nữa ngủ không đủ giấc, cơ thể tôi mệt mỏi rã rời.
Tôi cố gắng thay quần áo, lấy ga trải giường và chăn bông bẩn đi giặt, nhìn thấy vết m.á.u đã thấm đến tận cái bình đặt dưới giường.
Miệng bình còn dính vài giọt máu. Nhìn cái bình khắc hình rắn quấn quanh, tôi chỉ thấy toàn thân lạnh buốt.
Cái bình này mẹ tôi đặt dưới giường từ lúc nào, tôi cũng không rõ nhưng vết m.á.u lại vừa khéo thấm xuống, trông thật đáng sợ.
Tôi vội cuộn chăn bông lại, ôm ga trải giường vào nhà vệ sinh để ngâm, định xử lý luôn chăn bông để mẹ không thấy được.
Lần đầu tiên khi đến kỳ kinh nguyệt, tôi đã làm bẩn ga trải giường và chăn, tự giặt ga trải giường nhưng mẹ phát hiện ra vết m.á.u trên chăn.
Bà trách tôi phiền phức, làm bẩn chăn của bà, còn bảo nếu là con trai thì sẽ không có chuyện như thế này.
Tôi tính sẽ bỏ hết mấy thứ bị m.á.u làm bẩn, rồi thay bằng đồ mới.
Khi tôi ôm ga trải giường đi ngang qua phòng khách, thấy mẹ ngồi ở bàn ăn, đang ăn sáng, hình như là trứng gà.
Bà có vẻ rất vui, thấy tôi đi ra, ngửi ngửi, nhìn tôi ôm ga trải giường, rồi lại nhìn sắc mặt tôi, lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng ánh mắt bà cứ chằm chằm nhìn ga trải giường tôi ôm, rồi cầm quả trứng gà, ngửa cổ lên, hút vào một hơi.
Lúc đó, tôi mới nhận ra bà đang ăn trứng sống?
Mẹ tôi đập một lỗ nhỏ trên quả trứng gà, rồi hút dịch trứng bên trong.
"Để mẹ giặt cho, con đi làm đi, kẻo muộn." Mẹ tôi đứng dậy ngay lập tức, đưa tay lật qua lật lại khăn trải giường như muốn tìm chỗ nào bẩn.
Bà luôn nghĩ rằng một đứa con gái như tôi thật phiền phức, những việc này nhắc nhở bà rằng tôi là con gái, vì thế mỗi lần tôi đến kỳ kinh nguyệt, bà còn bực bội hơn cả tôi.
Cốt Nhục Xà ĐànTác giả: Khuyết DanhTruyện Dị Giới, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Linh Dị1 Ông bà nội tôi đặc biệt trọng nam khinh nữ, từ khi tôi còn nhỏ, trong mắt bọ họ lúc nào tôi cũng không vừa ý. Dù ba mẹ tôi lập nghiệp ở thành phố, không thường xuyên về quê, Họ vẫn thường đến tận nơi thúc giục sinh con trai, la lối, khóc lóc, chửi bới đủ kiểu. Ba mẹ tôi cũng rất nỗ lực để có một đứa con trai. Bao nhiêu năm nay, nhà tôi lúc nào cũng có mùi thuốc bắc, họ định kỳ đi bệnh viện, còn thử cả thụ tinh trong ống nghiệm. Ông bà nội tôi thì đi khắp nơi cầu khấn, thắp hương, bái Phật, tìm đủ các phương pháp bí truyền để sinh con trai. Nhưng dù ba mẹ tôi không có vấn đề gì về sức khỏe, cuối cùng vẫn không thể có con trai. Ba tôi, từ trong tâm can, cũng rất thích con trai. Từ nhỏ, đừng nói là ôm tôi, ông ấy còn ít khi nói chuyện với tôi. Nhưng khi ở ngoài, thấy con trai nhà người khác, ông ấy lại đặc biệt nhiệt tình, sẽ ôm, sẽ thân thiết. Thế nên tất cả mọi người xung quanh đều biết ba mẹ tôi mong có con trai đến phát điên. Đúng rồi, tôi tên là Từ Niệm Nhi. Cho… Lúc đó tôi mới biết gần đây mẹ rất thích ăn cá sống, còn bảo rằng cá có nhiều protein, ăn tốt cho em trai, sau này sẽ thông minh. Tôi khuyên ba mẹ đừng ăn bậy bạ, mấy thứ sống dễ có ký sinh trùng. "Thai phụ thèm ăn, chứng tỏ đứa bé có phúc. Em trai con sau này chắc chắn sẽ là người có phúc khí." Mẹ xoa bụng, đầy mặt vẻ hài lòng. Họ cứ một câu “em trai” này, một câu “em trai” kia, khiến tôi phải hỏi vài câu về việc đã đi kiểm tra chưa. Nhưng họ cũng không trả lời, cho đến khi tôi phải gõ bàn, họ mới chịu nói đã kiểm tra xong. Tôi xem qua báo cáo xét nghiệm, mẹ tôi đúng là mang thai, dù cảm thấy kỳ lạ nhưng tôi vẫn dặn bà chú ý ăn uống, rồi trở về phòng. Có lẽ vì mang thai nên ba mẹ không bắt tôi lấy m.á.u cho vào cái bình nữa nhưng vẫn cố chấp để cái bình trên giường tôi, nói là muốn người chị gái là tôi chia sẻ giường cho em trai. Họ lại cảnh cáo tôi rằng nếu dám không quay về, họ sẽ ôm cái bình này đến nhà trẻ tìm tôi. Từ khi lớn lên đến giờ, lần cuối tôi thấy họ vui như thế là khi thực hiện thụ tinh trong ống nghiệm nhưng đáng tiếc hai lần sau đó đều không thành, không rõ tại sao bị sảy thai. Đêm đó, tôi cứ nghe thấy tiếng ai đó thì thầm “Đói quá”, “Đói quá.” Tiếng đó khiến tôi cảm thấy bụng khó chịu, vừa đói vừa đau, tay trái bắt đầu đau âm ỉ. Tôi lăn qua lộn lại không ngủ được, nửa tỉnh nửa mơ, bụng mỗi lúc một đau hơn, từng đợt nóng lan khắp cơ thể. Trong giấc mơ, chỉ thấy vô số rắn quấn chặt vào nhau, bao quanh một đứa trẻ cuộn tròn. Cơ thể đứa trẻ đó phát ra ánh sáng đỏ rực, giống hệt lần đầu tiên tôi cúi đầu nhìn xuống cuối giường, thấy đôi mắt của nó nhìn thẳng về phía tôi. Đến sáng khi tỉnh dậy, tôi mới phát hiện đến kỳ kinh nguyệt. Chu kỳ của tôi không đều, lần này kéo dài hơn bốn mươi ngày, nên lượng m.á.u rất nhiều, cả đêm đã thấm vào ga trải giường và chăn, hơn nữa ngủ không đủ giấc, cơ thể tôi mệt mỏi rã rời. Tôi cố gắng thay quần áo, lấy ga trải giường và chăn bông bẩn đi giặt, nhìn thấy vết m.á.u đã thấm đến tận cái bình đặt dưới giường. Miệng bình còn dính vài giọt máu. Nhìn cái bình khắc hình rắn quấn quanh, tôi chỉ thấy toàn thân lạnh buốt. Cái bình này mẹ tôi đặt dưới giường từ lúc nào, tôi cũng không rõ nhưng vết m.á.u lại vừa khéo thấm xuống, trông thật đáng sợ. Tôi vội cuộn chăn bông lại, ôm ga trải giường vào nhà vệ sinh để ngâm, định xử lý luôn chăn bông để mẹ không thấy được. Lần đầu tiên khi đến kỳ kinh nguyệt, tôi đã làm bẩn ga trải giường và chăn, tự giặt ga trải giường nhưng mẹ phát hiện ra vết m.á.u trên chăn. Bà trách tôi phiền phức, làm bẩn chăn của bà, còn bảo nếu là con trai thì sẽ không có chuyện như thế này. Tôi tính sẽ bỏ hết mấy thứ bị m.á.u làm bẩn, rồi thay bằng đồ mới. Khi tôi ôm ga trải giường đi ngang qua phòng khách, thấy mẹ ngồi ở bàn ăn, đang ăn sáng, hình như là trứng gà. Bà có vẻ rất vui, thấy tôi đi ra, ngửi ngửi, nhìn tôi ôm ga trải giường, rồi lại nhìn sắc mặt tôi, lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng ánh mắt bà cứ chằm chằm nhìn ga trải giường tôi ôm, rồi cầm quả trứng gà, ngửa cổ lên, hút vào một hơi. Lúc đó, tôi mới nhận ra bà đang ăn trứng sống? Mẹ tôi đập một lỗ nhỏ trên quả trứng gà, rồi hút dịch trứng bên trong. "Để mẹ giặt cho, con đi làm đi, kẻo muộn." Mẹ tôi đứng dậy ngay lập tức, đưa tay lật qua lật lại khăn trải giường như muốn tìm chỗ nào bẩn. Bà luôn nghĩ rằng một đứa con gái như tôi thật phiền phức, những việc này nhắc nhở bà rằng tôi là con gái, vì thế mỗi lần tôi đến kỳ kinh nguyệt, bà còn bực bội hơn cả tôi.