“Dì à, đây là cá hổ vằn phải không?    “Loại cá này thịt thường, không ngon bằng cá đổng đâu. Lần sau dì nên làm cá mú nhá.”   “Còn tôm hùm này là tôm hùm châu Á phải không?    “Phải mua tôm hùm Úc, sẽ ngon hơn.”   Cô gái này rất xinh đẹp.    Trà Sữa Tiên Sinh Dù đang nhíu mày và có vẻ không hài lòng, vẫn có thể nhìn thấy những đường nét tinh xảo và đôi mắt thanh tú của cô ta.    Miệng có vẻ kén chọn, nhưng động tác cầm đũa của cô ta không hề chậm chạp. Một nửa con tôm hùm và cá đã vào bát của cô ta.    Tôi nhìn vào đũa của cô ta đảo quanh, cảm thấy có chút mơ hồ.    Đây chính là cô gái mà con trai tôi nói, tuy gia cảnh nghèo khó nhưng tâm hồn lương thiện, chăm chỉ và hiền lành, trong sáng như một thiên thần?    Tôi nhớ con tsts trai tôi đã nói rằng cô ta lớn lên ở nông thôn, gia đình nghèo khó, suýt phải bỏ học khi học trung học.    Cô ta chỉ có cơ hội học tiếp nhờ vào sự quyên góp từ trường học.    Ngay cả đại học cũng được hoàn thành nhờ sự trợ giúp của những nhà từ thiện tốt bụng…

Chương 15

Bảng Quy Tắc Của Cô Con Dâu Chưa Vào CửaTác giả: Anh Đào Tiểu TửuTruyện Đô Thị, Truyện Nữ Cường“Dì à, đây là cá hổ vằn phải không?    “Loại cá này thịt thường, không ngon bằng cá đổng đâu. Lần sau dì nên làm cá mú nhá.”   “Còn tôm hùm này là tôm hùm châu Á phải không?    “Phải mua tôm hùm Úc, sẽ ngon hơn.”   Cô gái này rất xinh đẹp.    Trà Sữa Tiên Sinh Dù đang nhíu mày và có vẻ không hài lòng, vẫn có thể nhìn thấy những đường nét tinh xảo và đôi mắt thanh tú của cô ta.    Miệng có vẻ kén chọn, nhưng động tác cầm đũa của cô ta không hề chậm chạp. Một nửa con tôm hùm và cá đã vào bát của cô ta.    Tôi nhìn vào đũa của cô ta đảo quanh, cảm thấy có chút mơ hồ.    Đây chính là cô gái mà con trai tôi nói, tuy gia cảnh nghèo khó nhưng tâm hồn lương thiện, chăm chỉ và hiền lành, trong sáng như một thiên thần?    Tôi nhớ con tsts trai tôi đã nói rằng cô ta lớn lên ở nông thôn, gia đình nghèo khó, suýt phải bỏ học khi học trung học.    Cô ta chỉ có cơ hội học tiếp nhờ vào sự quyên góp từ trường học.    Ngay cả đại học cũng được hoàn thành nhờ sự trợ giúp của những nhà từ thiện tốt bụng… Để tránh rắc rối, ngày hôm sau tôi lập tức gọi công ty chuyển nhà.  Tôi không muốn để Chu Hào tìm thấy tôi, nên đã thuê một căn hộ cao cấp gần công ty tôi làm việc.  Khi tôi nhanh chóng chuyển xong, Chu Hào cuối cùng cũng nhận ra rằng mình đã mất hết tất cả. Không còn nhà, không còn tiền. Chỉ còn một cô bạn gái đang mang thai, liên tụcb bào tiền của nó.  Nó vẫn còn khá may mắn, vì căn hộ nó đang ở, tôi đã trả tiền thuê trước một năm. Vì vậy, trong năm đó, Chu Hào không phải lo lắng về việc phải ngủ ngoài đường.  Còn chuyện sau một năm, tôi không còn muốn lo nữa. 23 Gia đình bên phía Xuân Hiểu Thuý tự nhiên không chịu từ bỏ.  Khi biết con gái thật sự mang thai, họ còn muốn lợi dụng điều này để kiếm thêm từ Chu Hào. Chu Hào không có tiền, gia đình Xuân Hiểu Thuý lập tức dọn vào căn hộ nhỏ của Chu Hào.  Bố mẹ Xuân Hiểu Thuý còn đến công ty tôi để chặn tôi lại. Nhưng thành phố lớn không giống như họ tưởng tượng. Họ vừa vào văn phòng, chuẩn bị gây rối, đã bị đưa vào phòng bảo vệ. Trước mặt họ, tôi giả vờ không để ý, và khéo léo tiết lộ thông tin cho họ.  “Con trai tôi chỉ có một, làm sao có thể thực sự cắt đứt quan hệ với nó? Tiền không phải tôi không muốn chi, mà là các bạn đã tìm nhầm người rồi.” Mẹ Xuân Hiểu Thuý chợt hiểu ra, vỗ tay đứng dậy: “Thì ra Chu Hào muốn lừ a dố i con gái tôi mang thai để không phải trả tiền sính lễ! Cái trò l ừa đả o này lại tính trên đầu nhà tôi sao? Giỏi lắm!” Trong tư tưởng đơn giản của nhiều người nông thôn, con trai là không thể từ bỏ. Dù nó có làm gì, kể cả ăn chơi, cờ bạc, hay thậm chí phạm tội và ngồi tù, nó vẫn là con trai.  Đó là người thừa kế dòng họ, người quan trọng nhất để truyền thừa danh tiếng. Chỉ cần tôi khơi gợi một chút, gia đình Xuân Hiểu Thuý lập tức tin lời tôi.  Trong mắt họ, không đưa tiền cho con trai mà đem quyên góp cho viện phúc lợi là việc không thể tin nổi.  Vì vậy, tôi tiếp tục đi làm như bình thường.  Gia đình Xuân Hiểu Thuý chuyển hướng sự chú ý sang Chu Hào.  Họ đến công ty của Chu Hào để gây rối, kết quả là Chu Hào bị s a th ải ngay lập tức. Dù sao thì công ty cũng đã muốn s a th ải nó từ lâu. #trasuatiensinh  Chu Hao thất nghiệp, cực kỳ chán nản. Nỗi sợ hãi trong lòng nó ngày càng lớn, vì tôi và cha nó đã chặn tất cả các phương thức liên lạc với nó.  Vì muốn làm hài lòng bạn gái, nó đã mất tất cả những gì mình đáng có. 24 Tính cách của Xuân Hiểu Thuý vốn đã không tốt.  Sau khi mang thai thì càng trở nên tồi tệ hơn.  Khi biết rằng căn nhà đứng tên Chu Hào đã bị thế chấp tại ngân hàng và họ không thể lấy được một xu nào, cô ta hoàn toàn sụ p đ ổ. Chu Hào không còn cách nào khác, bắt đầu ngày ngày đến trường làm phiền chồng tôi. Chồng tôi trực tiếp đưa cho Chu Hào xem giấy ly hôn.  Anh ấy gần như trắng tay ra đi, ngoài ký túc xá của công ty thì không còn gì nữa. Mà ký túc xá công ty chỉ có thể ở chứ không thể bán. Chu Hào đã chuyển mục tiêu sang tôi, ngày ngày đến đón tôi tan làm. "Mẹ, hôm nay mẹ tan làm hơi muộn, gần chín giờ rồi! Đây là bánh sandwich con tự làm ở nhà, mẹ thử xem có ngon không?" Tôi nhìn nó với nụ cười lạnh lùng: "Ồ, mấy ngày không gặp, đã biết làm bánh sandwich rồi?" Chu Hào trông đã gầy gò nhiều. Râu mọc lởm chởm, quầng thâm dưới mắt gần như không che giấu được.  Nó nhìn tôi với vẻ mặt tội nghiệp, giọng nói nghẹn ngào: "Xuân Hiểu Thuý mang thai, không thích ăn đồ ăn ngoài, nói rằng không sạch sẽ. Mẹ, con thật sự biết lỗi rồi, con muốn về nhà... Mẹ có thể cho con một cơ hội nữa không? Con… tiền bà nội cho con chỉ còn vài nghìn tệ thôi..." Mười vạn tệ lận đó, mới bao lâu đã tiêu sạch?  Nếu không có câu cuối cùng, tôi suýt nữa đã nghĩ Chu Hào đã nhận ra lỗi của mình. Nhưng giờ đây, nó chỉ muốn hỏi tôi xin tiền.  Có vẻ như nếu không bị đẩy đến đường cùng, Chu Hào sẽ không biết hối lỗi.

Để tránh rắc rối, ngày hôm sau tôi lập tức gọi công ty chuyển nhà. 

 

Tôi không muốn để Chu Hào tìm thấy tôi, nên đã thuê một căn hộ cao cấp gần công ty tôi làm việc. 

 

Khi tôi nhanh chóng chuyển xong, Chu Hào cuối cùng cũng nhận ra rằng mình đã mất hết tất cả. Không còn nhà, không còn tiền. Chỉ còn một cô bạn gái đang mang thai, liên tụcb bào tiền của nó. 

 

Nó vẫn còn khá may mắn, vì căn hộ nó đang ở, tôi đã trả tiền thuê trước một năm. Vì vậy, trong năm đó, Chu Hào không phải lo lắng về việc phải ngủ ngoài đường. 

 

Còn chuyện sau một năm, tôi không còn muốn lo nữa.

 

23

 

Gia đình bên phía Xuân Hiểu Thuý tự nhiên không chịu từ bỏ. 

 

Khi biết con gái thật sự mang thai, họ còn muốn lợi dụng điều này để kiếm thêm từ Chu Hào.

 

Chu Hào không có tiền, gia đình Xuân Hiểu Thuý lập tức dọn vào căn hộ nhỏ của Chu Hào. 

 

Bố mẹ Xuân Hiểu Thuý còn đến công ty tôi để chặn tôi lại. Nhưng thành phố lớn không giống như họ tưởng tượng.

 

Họ vừa vào văn phòng, chuẩn bị gây rối, đã bị đưa vào phòng bảo vệ. Trước mặt họ, tôi giả vờ không để ý, và khéo léo tiết lộ thông tin cho họ. 

 

“Con trai tôi chỉ có một, làm sao có thể thực sự cắt đứt quan hệ với nó? Tiền không phải tôi không muốn chi, mà là các bạn đã tìm nhầm người rồi.”

 

Mẹ Xuân Hiểu Thuý chợt hiểu ra, vỗ tay đứng dậy:

 

“Thì ra Chu Hào muốn lừ a dố i con gái tôi mang thai để không phải trả tiền sính lễ! Cái trò l ừa đả o này lại tính trên đầu nhà tôi sao? Giỏi lắm!”

 

Trong tư tưởng đơn giản của nhiều người nông thôn, con trai là không thể từ bỏ. Dù nó có làm gì, kể cả ăn chơi, cờ bạc, hay thậm chí phạm tội và ngồi tù, nó vẫn là con trai. 

 

Đó là người thừa kế dòng họ, người quan trọng nhất để truyền thừa danh tiếng.

 

Chỉ cần tôi khơi gợi một chút, gia đình Xuân Hiểu Thuý lập tức tin lời tôi. 

 

Trong mắt họ, không đưa tiền cho con trai mà đem quyên góp cho viện phúc lợi là việc không thể tin nổi. 

 

Vì vậy, tôi tiếp tục đi làm như bình thường. 

 

Gia đình Xuân Hiểu Thuý chuyển hướng sự chú ý sang Chu Hào. 

 

Họ đến công ty của Chu Hào để gây rối, kết quả là Chu Hào bị s a th ải ngay lập tức. Dù sao thì công ty cũng đã muốn s a th ải nó từ lâu. #trasuatiensinh 

 

Chu Hao thất nghiệp, cực kỳ chán nản. Nỗi sợ hãi trong lòng nó ngày càng lớn, vì tôi và cha nó đã chặn tất cả các phương thức liên lạc với nó. 

 

Vì muốn làm hài lòng bạn gái, nó đã mất tất cả những gì mình đáng có.

 

24

 

Tính cách của Xuân Hiểu Thuý vốn đã không tốt. 

 

Sau khi mang thai thì càng trở nên tồi tệ hơn. 

 

Khi biết rằng căn nhà đứng tên Chu Hào đã bị thế chấp tại ngân hàng và họ không thể lấy được một xu nào, cô ta hoàn toàn sụ p đ ổ.

 

Chu Hào không còn cách nào khác, bắt đầu ngày ngày đến trường làm phiền chồng tôi.

 

Chồng tôi trực tiếp đưa cho Chu Hào xem giấy ly hôn. 

 

Anh ấy gần như trắng tay ra đi, ngoài ký túc xá của công ty thì không còn gì nữa. Mà ký túc xá công ty chỉ có thể ở chứ không thể bán.

 

Chu Hào đã chuyển mục tiêu sang tôi, ngày ngày đến đón tôi tan làm.

 

"Mẹ, hôm nay mẹ tan làm hơi muộn, gần chín giờ rồi! Đây là bánh sandwich con tự làm ở nhà, mẹ thử xem có ngon không?"

 

Tôi nhìn nó với nụ cười lạnh lùng:

 

"Ồ, mấy ngày không gặp, đã biết làm bánh sandwich rồi?"

 

Chu Hào trông đã gầy gò nhiều. Râu mọc lởm chởm, quầng thâm dưới mắt gần như không che giấu được. 

 

Nó nhìn tôi với vẻ mặt tội nghiệp, giọng nói nghẹn ngào:

 

"Xuân Hiểu Thuý mang thai, không thích ăn đồ ăn ngoài, nói rằng không sạch sẽ. Mẹ, con thật sự biết lỗi rồi, con muốn về nhà... Mẹ có thể cho con một cơ hội nữa không? Con… tiền bà nội cho con chỉ còn vài nghìn tệ thôi..."

 

Mười vạn tệ lận đó, mới bao lâu đã tiêu sạch? 

 

Nếu không có câu cuối cùng, tôi suýt nữa đã nghĩ Chu Hào đã nhận ra lỗi của mình. Nhưng giờ đây, nó chỉ muốn hỏi tôi xin tiền. 

 

Có vẻ như nếu không bị đẩy đến đường cùng, Chu Hào sẽ không biết hối lỗi.

Bảng Quy Tắc Của Cô Con Dâu Chưa Vào CửaTác giả: Anh Đào Tiểu TửuTruyện Đô Thị, Truyện Nữ Cường“Dì à, đây là cá hổ vằn phải không?    “Loại cá này thịt thường, không ngon bằng cá đổng đâu. Lần sau dì nên làm cá mú nhá.”   “Còn tôm hùm này là tôm hùm châu Á phải không?    “Phải mua tôm hùm Úc, sẽ ngon hơn.”   Cô gái này rất xinh đẹp.    Trà Sữa Tiên Sinh Dù đang nhíu mày và có vẻ không hài lòng, vẫn có thể nhìn thấy những đường nét tinh xảo và đôi mắt thanh tú của cô ta.    Miệng có vẻ kén chọn, nhưng động tác cầm đũa của cô ta không hề chậm chạp. Một nửa con tôm hùm và cá đã vào bát của cô ta.    Tôi nhìn vào đũa của cô ta đảo quanh, cảm thấy có chút mơ hồ.    Đây chính là cô gái mà con trai tôi nói, tuy gia cảnh nghèo khó nhưng tâm hồn lương thiện, chăm chỉ và hiền lành, trong sáng như một thiên thần?    Tôi nhớ con tsts trai tôi đã nói rằng cô ta lớn lên ở nông thôn, gia đình nghèo khó, suýt phải bỏ học khi học trung học.    Cô ta chỉ có cơ hội học tiếp nhờ vào sự quyên góp từ trường học.    Ngay cả đại học cũng được hoàn thành nhờ sự trợ giúp của những nhà từ thiện tốt bụng… Để tránh rắc rối, ngày hôm sau tôi lập tức gọi công ty chuyển nhà.  Tôi không muốn để Chu Hào tìm thấy tôi, nên đã thuê một căn hộ cao cấp gần công ty tôi làm việc.  Khi tôi nhanh chóng chuyển xong, Chu Hào cuối cùng cũng nhận ra rằng mình đã mất hết tất cả. Không còn nhà, không còn tiền. Chỉ còn một cô bạn gái đang mang thai, liên tụcb bào tiền của nó.  Nó vẫn còn khá may mắn, vì căn hộ nó đang ở, tôi đã trả tiền thuê trước một năm. Vì vậy, trong năm đó, Chu Hào không phải lo lắng về việc phải ngủ ngoài đường.  Còn chuyện sau một năm, tôi không còn muốn lo nữa. 23 Gia đình bên phía Xuân Hiểu Thuý tự nhiên không chịu từ bỏ.  Khi biết con gái thật sự mang thai, họ còn muốn lợi dụng điều này để kiếm thêm từ Chu Hào. Chu Hào không có tiền, gia đình Xuân Hiểu Thuý lập tức dọn vào căn hộ nhỏ của Chu Hào.  Bố mẹ Xuân Hiểu Thuý còn đến công ty tôi để chặn tôi lại. Nhưng thành phố lớn không giống như họ tưởng tượng. Họ vừa vào văn phòng, chuẩn bị gây rối, đã bị đưa vào phòng bảo vệ. Trước mặt họ, tôi giả vờ không để ý, và khéo léo tiết lộ thông tin cho họ.  “Con trai tôi chỉ có một, làm sao có thể thực sự cắt đứt quan hệ với nó? Tiền không phải tôi không muốn chi, mà là các bạn đã tìm nhầm người rồi.” Mẹ Xuân Hiểu Thuý chợt hiểu ra, vỗ tay đứng dậy: “Thì ra Chu Hào muốn lừ a dố i con gái tôi mang thai để không phải trả tiền sính lễ! Cái trò l ừa đả o này lại tính trên đầu nhà tôi sao? Giỏi lắm!” Trong tư tưởng đơn giản của nhiều người nông thôn, con trai là không thể từ bỏ. Dù nó có làm gì, kể cả ăn chơi, cờ bạc, hay thậm chí phạm tội và ngồi tù, nó vẫn là con trai.  Đó là người thừa kế dòng họ, người quan trọng nhất để truyền thừa danh tiếng. Chỉ cần tôi khơi gợi một chút, gia đình Xuân Hiểu Thuý lập tức tin lời tôi.  Trong mắt họ, không đưa tiền cho con trai mà đem quyên góp cho viện phúc lợi là việc không thể tin nổi.  Vì vậy, tôi tiếp tục đi làm như bình thường.  Gia đình Xuân Hiểu Thuý chuyển hướng sự chú ý sang Chu Hào.  Họ đến công ty của Chu Hào để gây rối, kết quả là Chu Hào bị s a th ải ngay lập tức. Dù sao thì công ty cũng đã muốn s a th ải nó từ lâu. #trasuatiensinh  Chu Hao thất nghiệp, cực kỳ chán nản. Nỗi sợ hãi trong lòng nó ngày càng lớn, vì tôi và cha nó đã chặn tất cả các phương thức liên lạc với nó.  Vì muốn làm hài lòng bạn gái, nó đã mất tất cả những gì mình đáng có. 24 Tính cách của Xuân Hiểu Thuý vốn đã không tốt.  Sau khi mang thai thì càng trở nên tồi tệ hơn.  Khi biết rằng căn nhà đứng tên Chu Hào đã bị thế chấp tại ngân hàng và họ không thể lấy được một xu nào, cô ta hoàn toàn sụ p đ ổ. Chu Hào không còn cách nào khác, bắt đầu ngày ngày đến trường làm phiền chồng tôi. Chồng tôi trực tiếp đưa cho Chu Hào xem giấy ly hôn.  Anh ấy gần như trắng tay ra đi, ngoài ký túc xá của công ty thì không còn gì nữa. Mà ký túc xá công ty chỉ có thể ở chứ không thể bán. Chu Hào đã chuyển mục tiêu sang tôi, ngày ngày đến đón tôi tan làm. "Mẹ, hôm nay mẹ tan làm hơi muộn, gần chín giờ rồi! Đây là bánh sandwich con tự làm ở nhà, mẹ thử xem có ngon không?" Tôi nhìn nó với nụ cười lạnh lùng: "Ồ, mấy ngày không gặp, đã biết làm bánh sandwich rồi?" Chu Hào trông đã gầy gò nhiều. Râu mọc lởm chởm, quầng thâm dưới mắt gần như không che giấu được.  Nó nhìn tôi với vẻ mặt tội nghiệp, giọng nói nghẹn ngào: "Xuân Hiểu Thuý mang thai, không thích ăn đồ ăn ngoài, nói rằng không sạch sẽ. Mẹ, con thật sự biết lỗi rồi, con muốn về nhà... Mẹ có thể cho con một cơ hội nữa không? Con… tiền bà nội cho con chỉ còn vài nghìn tệ thôi..." Mười vạn tệ lận đó, mới bao lâu đã tiêu sạch?  Nếu không có câu cuối cùng, tôi suýt nữa đã nghĩ Chu Hào đã nhận ra lỗi của mình. Nhưng giờ đây, nó chỉ muốn hỏi tôi xin tiền.  Có vẻ như nếu không bị đẩy đến đường cùng, Chu Hào sẽ không biết hối lỗi.

Chương 15