Tác giả:

[Chào mừng đến với phó bản “Ngôi Nhà Hạnh Phúc”.] [Người chơi sống sót trong phó bản 7 ngày sẽ được coi là vượt ải.] [Số người chơi ban đầu: 30; số người còn sống: 30.] [Chúc các bạn chơi game vui vẻ~] Vịt Bay Lạc Bầy Sau khi c.h.ế.t vì tai nạn xe, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tôi thấy mình đứng trước một tòa nhà lớn, bên tai vang lên giọng nói máy móc kỳ dị.  Vì bị cận nặng, trong phạm vi ba mét, tôi không phân biệt được người hay động vật.  Không nhìn rõ tòa nhà thế nào, cũng chẳng thấy rõ gương mặt những người xung quanh, chỉ có thể thấy loáng thoáng bóng người. Lúc này, một nữ sinh giọng yếu ớt bật khóc: “Hu hu hu, đây là đâu? Tôi muốn về nhà!” Một tên tóc vàng cáu kỉnh chửi ầm lên: “Mẹ kiếp, ai giở trò? Mau thả ông đây về đi!” Một nam một nữ có vẻ điềm tĩnh hơn bước ra, họ tự giới thiệu là người chơi lâu năm, tên là Hồng tỷ và Tuấn ca.  Hai người tốt bụng giải thích cho chúng tôi: Đây là một trò chơi vô hạn lưu, tất cả những ai bị kéo vào đây đều là người đã chết.  Nếu có…

Chương 22: Chương 22

Trò Chơi Kinh Dị - Thẩm Nam NhânTác giả: Thẩm Nam NhânTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị[Chào mừng đến với phó bản “Ngôi Nhà Hạnh Phúc”.] [Người chơi sống sót trong phó bản 7 ngày sẽ được coi là vượt ải.] [Số người chơi ban đầu: 30; số người còn sống: 30.] [Chúc các bạn chơi game vui vẻ~] Vịt Bay Lạc Bầy Sau khi c.h.ế.t vì tai nạn xe, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tôi thấy mình đứng trước một tòa nhà lớn, bên tai vang lên giọng nói máy móc kỳ dị.  Vì bị cận nặng, trong phạm vi ba mét, tôi không phân biệt được người hay động vật.  Không nhìn rõ tòa nhà thế nào, cũng chẳng thấy rõ gương mặt những người xung quanh, chỉ có thể thấy loáng thoáng bóng người. Lúc này, một nữ sinh giọng yếu ớt bật khóc: “Hu hu hu, đây là đâu? Tôi muốn về nhà!” Một tên tóc vàng cáu kỉnh chửi ầm lên: “Mẹ kiếp, ai giở trò? Mau thả ông đây về đi!” Một nam một nữ có vẻ điềm tĩnh hơn bước ra, họ tự giới thiệu là người chơi lâu năm, tên là Hồng tỷ và Tuấn ca.  Hai người tốt bụng giải thích cho chúng tôi: Đây là một trò chơi vô hạn lưu, tất cả những ai bị kéo vào đây đều là người đã chết.  Nếu có… Một ngày vui vẻ biết bao, nhưng cũng ngắn ngủi biết bao.Sau bữa tối, màn đêm buông xuống.Bà cụ đen vung tay, quét qua bầu trời đêm, tạo thành một vệt sáng lấp lánh như pháo hoa.Tôi vội vàng khen lấy khen để:Vịt Bay Lạc Bầy“Mẹ thật là lợi hại!”Một đôi tay nhẹ nhàng nâng lấy mặt tôi, một nụ hôn mềm mại đặt xuống trán.Mặt anh ấy đỏ bừng, như thể có thể nhỏ ra máu, nhưng vẫn cứ nhìn chằm chằm vào môi tôi, do dự hỏi:“Anh có thể không?”Chết mất! Chuyện thế này mà cũng phải hỏi sao?Bắt một cô gái như tôi chủ động trước, đúng là muốn xấu hổ c.h.ế.t người mà!Tôi nhanh chóng nhón chân, vòng tay qua vai anh ấy, mạnh mẽ cắn lên môi anh.Sau đó, nụ hôn dần trở nên sâu hơn.Khi hơi thở hòa quyện, đột nhiên, Đại Boss không đầu đẩy tôi ra, nhanh như chớp rút phăng cái đầu của mình xuống, nhét vào tay tôi, ánh mắt chân thành như một chú chó lớn:“Như, như thế này, em sẽ không phải nhón chân mệt nữa.”Tôi mắt long lanh như vì sao, nâng đầu anh ấy lên, dịu dàng đặt một nụ hôn, môi lưỡi quấn quýt:“Ưm, chồng em thật thông minh quá đi~”Bình luận nổ tung:【…】【Không phải, anh ơi, tôi đang quắn quéo lắm mà! Anh tính hù c.h.ế.t ai thế?!】【Cặp đôi này cái gì cũng tốt, chỉ có điều quá mức bi3n thái mà không hề tự nhận ra thôi.】Sau khoảnh khắc tình tứ, Đại Boss không đầu nhét vào tay tôi một tấm thẻ.30 thẻ, đã đủ.Tôi nhìn tấm thẻ trong tay, nhanh chóng ghép chúng lại với nhau trên mặt đất, theo từng hoa văn mà sắp xếp.Một cánh cửa đen kịt dần dần hiện ra trước mắt.Đồng thời, âm thanh cơ giới vui vẻ vang lên bên tai:【Chúc mừng người chơi Ninh Niệm, nhận được sự yêu mến của toàn bộ cư dân “Gia đình hạnh phúc”, thành công triệu hồi Cánh cửa Dị Thế.】【Cánh cửa Dị Thế sẽ xuất hiện vào 11 giờ đêm nay, mời người chơi còn sống sót dẫn theo gia đình, đến tầng một đúng giờ, mở cửa rời đi. Quá hạn sẽ không chờ, người chơi sẽ vĩnh viễn lạc lối trong phó bản này.】Bình luận phấn khích hét to:【Ngày mai sẽ được chứng kiến lịch sử!】【Lần đầu tiên có người vượt ải “Gia đình hạnh phúc”!】Nhưng… Nghĩ đến việc phải rời đi, tôi lại không vui vẻ như mình tưởng tượng.

Một ngày vui vẻ biết bao, nhưng cũng ngắn ngủi biết bao.

Sau bữa tối, màn đêm buông xuống.

Bà cụ đen vung tay, quét qua bầu trời đêm, tạo thành một vệt sáng lấp lánh như pháo hoa.

Tôi vội vàng khen lấy khen để:

Vịt Bay Lạc Bầy

“Mẹ thật là lợi hại!”

Một đôi tay nhẹ nhàng nâng lấy mặt tôi, một nụ hôn mềm mại đặt xuống trán.

Mặt anh ấy đỏ bừng, như thể có thể nhỏ ra máu, nhưng vẫn cứ nhìn chằm chằm vào môi tôi, do dự hỏi:

“Anh có thể không?”

Chết mất! Chuyện thế này mà cũng phải hỏi sao?

Bắt một cô gái như tôi chủ động trước, đúng là muốn xấu hổ c.h.ế.t người mà!

Tôi nhanh chóng nhón chân, vòng tay qua vai anh ấy, mạnh mẽ cắn lên môi anh.

Sau đó, nụ hôn dần trở nên sâu hơn.

Khi hơi thở hòa quyện, đột nhiên, Đại Boss không đầu đẩy tôi ra, nhanh như chớp rút phăng cái đầu của mình xuống, nhét vào tay tôi, ánh mắt chân thành như một chú chó lớn:

“Như, như thế này, em sẽ không phải nhón chân mệt nữa.”

Tôi mắt long lanh như vì sao, nâng đầu anh ấy lên, dịu dàng đặt một nụ hôn, môi lưỡi quấn quýt:

“Ưm, chồng em thật thông minh quá đi~”

Bình luận nổ tung:

【…】

【Không phải, anh ơi, tôi đang quắn quéo lắm mà! Anh tính hù c.h.ế.t ai thế?!】

【Cặp đôi này cái gì cũng tốt, chỉ có điều quá mức bi3n thái mà không hề tự nhận ra thôi.】

Sau khoảnh khắc tình tứ, Đại Boss không đầu nhét vào tay tôi một tấm thẻ.

30 thẻ, đã đủ.

Tôi nhìn tấm thẻ trong tay, nhanh chóng ghép chúng lại với nhau trên mặt đất, theo từng hoa văn mà sắp xếp.

Một cánh cửa đen kịt dần dần hiện ra trước mắt.

Đồng thời, âm thanh cơ giới vui vẻ vang lên bên tai:

【Chúc mừng người chơi Ninh Niệm, nhận được sự yêu mến của toàn bộ cư dân “Gia đình hạnh phúc”, thành công triệu hồi Cánh cửa Dị Thế.】

【Cánh cửa Dị Thế sẽ xuất hiện vào 11 giờ đêm nay, mời người chơi còn sống sót dẫn theo gia đình, đến tầng một đúng giờ, mở cửa rời đi. Quá hạn sẽ không chờ, người chơi sẽ vĩnh viễn lạc lối trong phó bản này.】

Bình luận phấn khích hét to:

【Ngày mai sẽ được chứng kiến lịch sử!】

【Lần đầu tiên có người vượt ải “Gia đình hạnh phúc”!】

Nhưng… Nghĩ đến việc phải rời đi, tôi lại không vui vẻ như mình tưởng tượng.

Trò Chơi Kinh Dị - Thẩm Nam NhânTác giả: Thẩm Nam NhânTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị[Chào mừng đến với phó bản “Ngôi Nhà Hạnh Phúc”.] [Người chơi sống sót trong phó bản 7 ngày sẽ được coi là vượt ải.] [Số người chơi ban đầu: 30; số người còn sống: 30.] [Chúc các bạn chơi game vui vẻ~] Vịt Bay Lạc Bầy Sau khi c.h.ế.t vì tai nạn xe, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tôi thấy mình đứng trước một tòa nhà lớn, bên tai vang lên giọng nói máy móc kỳ dị.  Vì bị cận nặng, trong phạm vi ba mét, tôi không phân biệt được người hay động vật.  Không nhìn rõ tòa nhà thế nào, cũng chẳng thấy rõ gương mặt những người xung quanh, chỉ có thể thấy loáng thoáng bóng người. Lúc này, một nữ sinh giọng yếu ớt bật khóc: “Hu hu hu, đây là đâu? Tôi muốn về nhà!” Một tên tóc vàng cáu kỉnh chửi ầm lên: “Mẹ kiếp, ai giở trò? Mau thả ông đây về đi!” Một nam một nữ có vẻ điềm tĩnh hơn bước ra, họ tự giới thiệu là người chơi lâu năm, tên là Hồng tỷ và Tuấn ca.  Hai người tốt bụng giải thích cho chúng tôi: Đây là một trò chơi vô hạn lưu, tất cả những ai bị kéo vào đây đều là người đã chết.  Nếu có… Một ngày vui vẻ biết bao, nhưng cũng ngắn ngủi biết bao.Sau bữa tối, màn đêm buông xuống.Bà cụ đen vung tay, quét qua bầu trời đêm, tạo thành một vệt sáng lấp lánh như pháo hoa.Tôi vội vàng khen lấy khen để:Vịt Bay Lạc Bầy“Mẹ thật là lợi hại!”Một đôi tay nhẹ nhàng nâng lấy mặt tôi, một nụ hôn mềm mại đặt xuống trán.Mặt anh ấy đỏ bừng, như thể có thể nhỏ ra máu, nhưng vẫn cứ nhìn chằm chằm vào môi tôi, do dự hỏi:“Anh có thể không?”Chết mất! Chuyện thế này mà cũng phải hỏi sao?Bắt một cô gái như tôi chủ động trước, đúng là muốn xấu hổ c.h.ế.t người mà!Tôi nhanh chóng nhón chân, vòng tay qua vai anh ấy, mạnh mẽ cắn lên môi anh.Sau đó, nụ hôn dần trở nên sâu hơn.Khi hơi thở hòa quyện, đột nhiên, Đại Boss không đầu đẩy tôi ra, nhanh như chớp rút phăng cái đầu của mình xuống, nhét vào tay tôi, ánh mắt chân thành như một chú chó lớn:“Như, như thế này, em sẽ không phải nhón chân mệt nữa.”Tôi mắt long lanh như vì sao, nâng đầu anh ấy lên, dịu dàng đặt một nụ hôn, môi lưỡi quấn quýt:“Ưm, chồng em thật thông minh quá đi~”Bình luận nổ tung:【…】【Không phải, anh ơi, tôi đang quắn quéo lắm mà! Anh tính hù c.h.ế.t ai thế?!】【Cặp đôi này cái gì cũng tốt, chỉ có điều quá mức bi3n thái mà không hề tự nhận ra thôi.】Sau khoảnh khắc tình tứ, Đại Boss không đầu nhét vào tay tôi một tấm thẻ.30 thẻ, đã đủ.Tôi nhìn tấm thẻ trong tay, nhanh chóng ghép chúng lại với nhau trên mặt đất, theo từng hoa văn mà sắp xếp.Một cánh cửa đen kịt dần dần hiện ra trước mắt.Đồng thời, âm thanh cơ giới vui vẻ vang lên bên tai:【Chúc mừng người chơi Ninh Niệm, nhận được sự yêu mến của toàn bộ cư dân “Gia đình hạnh phúc”, thành công triệu hồi Cánh cửa Dị Thế.】【Cánh cửa Dị Thế sẽ xuất hiện vào 11 giờ đêm nay, mời người chơi còn sống sót dẫn theo gia đình, đến tầng một đúng giờ, mở cửa rời đi. Quá hạn sẽ không chờ, người chơi sẽ vĩnh viễn lạc lối trong phó bản này.】Bình luận phấn khích hét to:【Ngày mai sẽ được chứng kiến lịch sử!】【Lần đầu tiên có người vượt ải “Gia đình hạnh phúc”!】Nhưng… Nghĩ đến việc phải rời đi, tôi lại không vui vẻ như mình tưởng tượng.

Chương 22: Chương 22