Tác giả:

[Chào mừng đến với phó bản “Ngôi Nhà Hạnh Phúc”.] [Người chơi sống sót trong phó bản 7 ngày sẽ được coi là vượt ải.] [Số người chơi ban đầu: 30; số người còn sống: 30.] [Chúc các bạn chơi game vui vẻ~] Vịt Bay Lạc Bầy Sau khi c.h.ế.t vì tai nạn xe, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tôi thấy mình đứng trước một tòa nhà lớn, bên tai vang lên giọng nói máy móc kỳ dị.  Vì bị cận nặng, trong phạm vi ba mét, tôi không phân biệt được người hay động vật.  Không nhìn rõ tòa nhà thế nào, cũng chẳng thấy rõ gương mặt những người xung quanh, chỉ có thể thấy loáng thoáng bóng người. Lúc này, một nữ sinh giọng yếu ớt bật khóc: “Hu hu hu, đây là đâu? Tôi muốn về nhà!” Một tên tóc vàng cáu kỉnh chửi ầm lên: “Mẹ kiếp, ai giở trò? Mau thả ông đây về đi!” Một nam một nữ có vẻ điềm tĩnh hơn bước ra, họ tự giới thiệu là người chơi lâu năm, tên là Hồng tỷ và Tuấn ca.  Hai người tốt bụng giải thích cho chúng tôi: Đây là một trò chơi vô hạn lưu, tất cả những ai bị kéo vào đây đều là người đã chết.  Nếu có…

Chương 35: Chương 35

Trò Chơi Kinh Dị - Thẩm Nam NhânTác giả: Thẩm Nam NhânTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị[Chào mừng đến với phó bản “Ngôi Nhà Hạnh Phúc”.] [Người chơi sống sót trong phó bản 7 ngày sẽ được coi là vượt ải.] [Số người chơi ban đầu: 30; số người còn sống: 30.] [Chúc các bạn chơi game vui vẻ~] Vịt Bay Lạc Bầy Sau khi c.h.ế.t vì tai nạn xe, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tôi thấy mình đứng trước một tòa nhà lớn, bên tai vang lên giọng nói máy móc kỳ dị.  Vì bị cận nặng, trong phạm vi ba mét, tôi không phân biệt được người hay động vật.  Không nhìn rõ tòa nhà thế nào, cũng chẳng thấy rõ gương mặt những người xung quanh, chỉ có thể thấy loáng thoáng bóng người. Lúc này, một nữ sinh giọng yếu ớt bật khóc: “Hu hu hu, đây là đâu? Tôi muốn về nhà!” Một tên tóc vàng cáu kỉnh chửi ầm lên: “Mẹ kiếp, ai giở trò? Mau thả ông đây về đi!” Một nam một nữ có vẻ điềm tĩnh hơn bước ra, họ tự giới thiệu là người chơi lâu năm, tên là Hồng tỷ và Tuấn ca.  Hai người tốt bụng giải thích cho chúng tôi: Đây là một trò chơi vô hạn lưu, tất cả những ai bị kéo vào đây đều là người đã chết.  Nếu có… Vì đây là một phó bản cấp 5S hoàn toàn mới, nên tất cả người chơi đều như ruồi mất đầu, chỉ có thể tự mình mò mẫm khám phá.Trong mắt những người chơi khác, tầng tám đầy rẫy nguy hiểm, họ sẽ không dễ dàng bước lên.Nhưng thời gian cấp bách, tôi phải nhanh chóng tìm ra cách phá giải.Sáng hôm sau, khi tôi đang chuẩn bị xuống lầu tìm manh mối thì nhận được tin nhắn thiện ý từ gã cơ bắp ở tầng bảy:【Chào cô, bọn tôi đã hòa hợp khá tốt với quỷ dị tầng bảy rồi. Nếu cô muốn biết thêm thông tin, có thể xuống đây tìm hiểu.】Vừa ngáp đã có người đưa gối.Mặc dù hơi trùng hợp, nhưng tôi không hề sợ hãi.Bởi vì—Vịt Bay Lạc BầyTôi giơ thẳng điện thoại lên mách lẻo:“Tư Tư, mẹ nói cho con biết nhé, có kẻ gian muốn hại mẹ!”“Hu hu hu, ba mẹ ơi, con nghi ngờ phó bản này có vấn đề lớn!”“Chồng ơi, anh nhìn xem, bọn họ muốn hại em! Chồng ơi nói gì đi chứ!”Bốn con quỷ đơn thuần sao có thể chống đỡ được màn làm nũng nồng cháy của tôi?Ninh Quân An nhìn tôi chằm chằm bằng đôi mắt sâu thẳm, mang theo một nụ cười cưng chiều.Anh giơ tay ra, nhẹ nhàng nói:“Đưa d.a.o làm bếp đây.”Tôi phấn khởi lấy bốn món đạo cụ từ trong ba lô ra:Con d.a.o làm bếp rỉ sét, chiếc váy trắng, cuộn “len” trông giống ruột, cánh tay cháy đen.Thế nhưng, lúc này chúng chẳng còn chút hắc khí nào, trông như đồ vật đã mất đi sinh khí.Cũng chính vì những món đạo cụ này, tôi bị Đệ Nhất Công Hội phản bội, bị liên minh công hội truy sát.Ninh Quân An tràn đầy áy náy:“Có lẽ vì năm năm qua chúng tôi chìm trong giấc ngủ ở đây, nên đạo cụ đã mất hiệu lực.”“Xin lỗi, để em phải chịu khổ rồi.”Tên ngốc này.Nếu không có những món đạo cụ này năm đó, tôi đã c.h.ế.t hàng triệu lần.Dù sau này, tôi cũng tìm được những món đạo cụ khác ở các phó bản khác, nhưng về ý nghĩa lẫn sức mạnh, không món nào có thể sánh bằng chúng.Những năm tháng nhớ nhung họ, từng đêm dài đằng đẵng, tôi đều ôm chặt bốn món đạo cụ này để ngủ.

Vì đây là một phó bản cấp 5S hoàn toàn mới, nên tất cả người chơi đều như ruồi mất đầu, chỉ có thể tự mình mò mẫm khám phá.

Trong mắt những người chơi khác, tầng tám đầy rẫy nguy hiểm, họ sẽ không dễ dàng bước lên.

Nhưng thời gian cấp bách, tôi phải nhanh chóng tìm ra cách phá giải.

Sáng hôm sau, khi tôi đang chuẩn bị xuống lầu tìm manh mối thì nhận được tin nhắn thiện ý từ gã cơ bắp ở tầng bảy:

【Chào cô, bọn tôi đã hòa hợp khá tốt với quỷ dị tầng bảy rồi. Nếu cô muốn biết thêm thông tin, có thể xuống đây tìm hiểu.】

Vừa ngáp đã có người đưa gối.

Mặc dù hơi trùng hợp, nhưng tôi không hề sợ hãi.

Bởi vì—

Vịt Bay Lạc Bầy

Tôi giơ thẳng điện thoại lên mách lẻo:

“Tư Tư, mẹ nói cho con biết nhé, có kẻ gian muốn hại mẹ!”

“Hu hu hu, ba mẹ ơi, con nghi ngờ phó bản này có vấn đề lớn!”

“Chồng ơi, anh nhìn xem, bọn họ muốn hại em! Chồng ơi nói gì đi chứ!”

Bốn con quỷ đơn thuần sao có thể chống đỡ được màn làm nũng nồng cháy của tôi?

Ninh Quân An nhìn tôi chằm chằm bằng đôi mắt sâu thẳm, mang theo một nụ cười cưng chiều.

Anh giơ tay ra, nhẹ nhàng nói:

“Đưa d.a.o làm bếp đây.”

Tôi phấn khởi lấy bốn món đạo cụ từ trong ba lô ra:

Con d.a.o làm bếp rỉ sét, chiếc váy trắng, cuộn “len” trông giống ruột, cánh tay cháy đen.

Thế nhưng, lúc này chúng chẳng còn chút hắc khí nào, trông như đồ vật đã mất đi sinh khí.

Cũng chính vì những món đạo cụ này, tôi bị Đệ Nhất Công Hội phản bội, bị liên minh công hội truy sát.

Ninh Quân An tràn đầy áy náy:

“Có lẽ vì năm năm qua chúng tôi chìm trong giấc ngủ ở đây, nên đạo cụ đã mất hiệu lực.”

“Xin lỗi, để em phải chịu khổ rồi.”

Tên ngốc này.

Nếu không có những món đạo cụ này năm đó, tôi đã c.h.ế.t hàng triệu lần.

Dù sau này, tôi cũng tìm được những món đạo cụ khác ở các phó bản khác, nhưng về ý nghĩa lẫn sức mạnh, không món nào có thể sánh bằng chúng.

Những năm tháng nhớ nhung họ, từng đêm dài đằng đẵng, tôi đều ôm chặt bốn món đạo cụ này để ngủ.

Trò Chơi Kinh Dị - Thẩm Nam NhânTác giả: Thẩm Nam NhânTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị[Chào mừng đến với phó bản “Ngôi Nhà Hạnh Phúc”.] [Người chơi sống sót trong phó bản 7 ngày sẽ được coi là vượt ải.] [Số người chơi ban đầu: 30; số người còn sống: 30.] [Chúc các bạn chơi game vui vẻ~] Vịt Bay Lạc Bầy Sau khi c.h.ế.t vì tai nạn xe, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tôi thấy mình đứng trước một tòa nhà lớn, bên tai vang lên giọng nói máy móc kỳ dị.  Vì bị cận nặng, trong phạm vi ba mét, tôi không phân biệt được người hay động vật.  Không nhìn rõ tòa nhà thế nào, cũng chẳng thấy rõ gương mặt những người xung quanh, chỉ có thể thấy loáng thoáng bóng người. Lúc này, một nữ sinh giọng yếu ớt bật khóc: “Hu hu hu, đây là đâu? Tôi muốn về nhà!” Một tên tóc vàng cáu kỉnh chửi ầm lên: “Mẹ kiếp, ai giở trò? Mau thả ông đây về đi!” Một nam một nữ có vẻ điềm tĩnh hơn bước ra, họ tự giới thiệu là người chơi lâu năm, tên là Hồng tỷ và Tuấn ca.  Hai người tốt bụng giải thích cho chúng tôi: Đây là một trò chơi vô hạn lưu, tất cả những ai bị kéo vào đây đều là người đã chết.  Nếu có… Vì đây là một phó bản cấp 5S hoàn toàn mới, nên tất cả người chơi đều như ruồi mất đầu, chỉ có thể tự mình mò mẫm khám phá.Trong mắt những người chơi khác, tầng tám đầy rẫy nguy hiểm, họ sẽ không dễ dàng bước lên.Nhưng thời gian cấp bách, tôi phải nhanh chóng tìm ra cách phá giải.Sáng hôm sau, khi tôi đang chuẩn bị xuống lầu tìm manh mối thì nhận được tin nhắn thiện ý từ gã cơ bắp ở tầng bảy:【Chào cô, bọn tôi đã hòa hợp khá tốt với quỷ dị tầng bảy rồi. Nếu cô muốn biết thêm thông tin, có thể xuống đây tìm hiểu.】Vừa ngáp đã có người đưa gối.Mặc dù hơi trùng hợp, nhưng tôi không hề sợ hãi.Bởi vì—Vịt Bay Lạc BầyTôi giơ thẳng điện thoại lên mách lẻo:“Tư Tư, mẹ nói cho con biết nhé, có kẻ gian muốn hại mẹ!”“Hu hu hu, ba mẹ ơi, con nghi ngờ phó bản này có vấn đề lớn!”“Chồng ơi, anh nhìn xem, bọn họ muốn hại em! Chồng ơi nói gì đi chứ!”Bốn con quỷ đơn thuần sao có thể chống đỡ được màn làm nũng nồng cháy của tôi?Ninh Quân An nhìn tôi chằm chằm bằng đôi mắt sâu thẳm, mang theo một nụ cười cưng chiều.Anh giơ tay ra, nhẹ nhàng nói:“Đưa d.a.o làm bếp đây.”Tôi phấn khởi lấy bốn món đạo cụ từ trong ba lô ra:Con d.a.o làm bếp rỉ sét, chiếc váy trắng, cuộn “len” trông giống ruột, cánh tay cháy đen.Thế nhưng, lúc này chúng chẳng còn chút hắc khí nào, trông như đồ vật đã mất đi sinh khí.Cũng chính vì những món đạo cụ này, tôi bị Đệ Nhất Công Hội phản bội, bị liên minh công hội truy sát.Ninh Quân An tràn đầy áy náy:“Có lẽ vì năm năm qua chúng tôi chìm trong giấc ngủ ở đây, nên đạo cụ đã mất hiệu lực.”“Xin lỗi, để em phải chịu khổ rồi.”Tên ngốc này.Nếu không có những món đạo cụ này năm đó, tôi đã c.h.ế.t hàng triệu lần.Dù sau này, tôi cũng tìm được những món đạo cụ khác ở các phó bản khác, nhưng về ý nghĩa lẫn sức mạnh, không món nào có thể sánh bằng chúng.Những năm tháng nhớ nhung họ, từng đêm dài đằng đẵng, tôi đều ôm chặt bốn món đạo cụ này để ngủ.

Chương 35: Chương 35