Tác giả:

[Chào mừng đến với phó bản “Ngôi Nhà Hạnh Phúc”.] [Người chơi sống sót trong phó bản 7 ngày sẽ được coi là vượt ải.] [Số người chơi ban đầu: 30; số người còn sống: 30.] [Chúc các bạn chơi game vui vẻ~] Vịt Bay Lạc Bầy Sau khi c.h.ế.t vì tai nạn xe, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tôi thấy mình đứng trước một tòa nhà lớn, bên tai vang lên giọng nói máy móc kỳ dị.  Vì bị cận nặng, trong phạm vi ba mét, tôi không phân biệt được người hay động vật.  Không nhìn rõ tòa nhà thế nào, cũng chẳng thấy rõ gương mặt những người xung quanh, chỉ có thể thấy loáng thoáng bóng người. Lúc này, một nữ sinh giọng yếu ớt bật khóc: “Hu hu hu, đây là đâu? Tôi muốn về nhà!” Một tên tóc vàng cáu kỉnh chửi ầm lên: “Mẹ kiếp, ai giở trò? Mau thả ông đây về đi!” Một nam một nữ có vẻ điềm tĩnh hơn bước ra, họ tự giới thiệu là người chơi lâu năm, tên là Hồng tỷ và Tuấn ca.  Hai người tốt bụng giải thích cho chúng tôi: Đây là một trò chơi vô hạn lưu, tất cả những ai bị kéo vào đây đều là người đã chết.  Nếu có…

Chương 45: Chương 45

Trò Chơi Kinh Dị - Thẩm Nam NhânTác giả: Thẩm Nam NhânTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị[Chào mừng đến với phó bản “Ngôi Nhà Hạnh Phúc”.] [Người chơi sống sót trong phó bản 7 ngày sẽ được coi là vượt ải.] [Số người chơi ban đầu: 30; số người còn sống: 30.] [Chúc các bạn chơi game vui vẻ~] Vịt Bay Lạc Bầy Sau khi c.h.ế.t vì tai nạn xe, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tôi thấy mình đứng trước một tòa nhà lớn, bên tai vang lên giọng nói máy móc kỳ dị.  Vì bị cận nặng, trong phạm vi ba mét, tôi không phân biệt được người hay động vật.  Không nhìn rõ tòa nhà thế nào, cũng chẳng thấy rõ gương mặt những người xung quanh, chỉ có thể thấy loáng thoáng bóng người. Lúc này, một nữ sinh giọng yếu ớt bật khóc: “Hu hu hu, đây là đâu? Tôi muốn về nhà!” Một tên tóc vàng cáu kỉnh chửi ầm lên: “Mẹ kiếp, ai giở trò? Mau thả ông đây về đi!” Một nam một nữ có vẻ điềm tĩnh hơn bước ra, họ tự giới thiệu là người chơi lâu năm, tên là Hồng tỷ và Tuấn ca.  Hai người tốt bụng giải thích cho chúng tôi: Đây là một trò chơi vô hạn lưu, tất cả những ai bị kéo vào đây đều là người đã chết.  Nếu có… Một con quái vật đầu mèo vươn móng vuốt, tóm lấy n.g.ự.c một người chơi, nhẹ nhàng móc sâu vào bên trong.Người chơi kia thét lên thảm thiết.Nhưng tiếng thét ấy chỉ kéo dài trong chốc lát—Vì chỉ vài giây sau, nội tạng của anh ta đã bị con mèo moi ra ngay trước mắt mọi người.【Người chơi ban đầu: 16 người.】【Người chơi còn sống: 7 người.】Trong đôi mắt xanh biếc của con mèo, ánh lên vẻ oán độc tột cùng.Nó vừa từng miếng từng miếng nhai ngấu nghiến nội tạng, vừa trút ra từng câu căm phẫn:“Ngoài đời thực, chúng ta chỉ cần một chỗ để sinh tồn, không hề xâm chiếm lãnh thổ của con người.Vậy mà bọn ngươi lại ra sức truy sát chúng ta.”“Những chiếc lồ|\|g mà những kẻ tốt bụng chuẩn bị cho chúng ta—Các ngươi cũng đầu độc chúng, bẻ gãy tứ chi chúng ta, còn đứng cười khoái trá trước cảnh tượng ấy…Chỉ để thỏa mãn sở thích quái đản của các ngươi.”Cứ mỗi câu nó nói ra—Lũ quái vật xung quanh lại áp dụng cách hành hạ tương tự lên những người chơi khác.【Người chơi ban đầu: 16 người.】【Người chơi còn sống: 6 người.】“Trong trò chơi này, vốn dĩ chúng ta chẳng muốn gây sự với các ngươi.Nhưng chính các ngươi lại ngu muội tìm đến, định tiêu diệt chúng ta.”“Loài người ngu ngốc và tàn nhẫn—Chẳng lẽ các ngươi thực sự tưởng rằng những kẻ ở tầng một đều là đồ bỏ sao?”【Người chơi ban đầu: 16 người.】【Người chơi còn sống: 5 người.】Đến đây, tôi đã hiểu hết đầu đuôi câu chuyện.Thì ra chính đám người chơi mới này đã tự chuốc họa vào thân.Bọn họ không dám ra tay với những quỷ dị ở tầng trên, nhưng lại muốn tìm việc để làm.Thế là bắt đầu từ tầng một, định săn lùng quái vật để làm nhiệm vụ.Không ngờ lại đụng ngay một ổ gai nhọn.

Một con quái vật đầu mèo vươn móng vuốt, tóm lấy n.g.ự.c một người chơi, nhẹ nhàng móc sâu vào bên trong.

Người chơi kia thét lên thảm thiết.

Nhưng tiếng thét ấy chỉ kéo dài trong chốc lát—

Vì chỉ vài giây sau, nội tạng của anh ta đã bị con mèo moi ra ngay trước mắt mọi người.

【Người chơi ban đầu: 16 người.】

【Người chơi còn sống: 7 người.】

Trong đôi mắt xanh biếc của con mèo, ánh lên vẻ oán độc tột cùng.

Nó vừa từng miếng từng miếng nhai ngấu nghiến nội tạng, vừa trút ra từng câu căm phẫn:

“Ngoài đời thực, chúng ta chỉ cần một chỗ để sinh tồn, không hề xâm chiếm lãnh thổ của con người.

Vậy mà bọn ngươi lại ra sức truy sát chúng ta.”

“Những chiếc lồ|\|g mà những kẻ tốt bụng chuẩn bị cho chúng ta—

Các ngươi cũng đầu độc chúng, bẻ gãy tứ chi chúng ta, còn đứng cười khoái trá trước cảnh tượng ấy…

Chỉ để thỏa mãn sở thích quái đản của các ngươi.”

Cứ mỗi câu nó nói ra—

Lũ quái vật xung quanh lại áp dụng cách hành hạ tương tự lên những người chơi khác.

【Người chơi ban đầu: 16 người.】

【Người chơi còn sống: 6 người.】

“Trong trò chơi này, vốn dĩ chúng ta chẳng muốn gây sự với các ngươi.

Nhưng chính các ngươi lại ngu muội tìm đến, định tiêu diệt chúng ta.”

“Loài người ngu ngốc và tàn nhẫn—

Chẳng lẽ các ngươi thực sự tưởng rằng những kẻ ở tầng một đều là đồ bỏ sao?”

【Người chơi ban đầu: 16 người.】

【Người chơi còn sống: 5 người.】

Đến đây, tôi đã hiểu hết đầu đuôi câu chuyện.

Thì ra chính đám người chơi mới này đã tự chuốc họa vào thân.

Bọn họ không dám ra tay với những quỷ dị ở tầng trên, nhưng lại muốn tìm việc để làm.

Thế là bắt đầu từ tầng một, định săn lùng quái vật để làm nhiệm vụ.

Không ngờ lại đụng ngay một ổ gai nhọn.

Trò Chơi Kinh Dị - Thẩm Nam NhânTác giả: Thẩm Nam NhânTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị[Chào mừng đến với phó bản “Ngôi Nhà Hạnh Phúc”.] [Người chơi sống sót trong phó bản 7 ngày sẽ được coi là vượt ải.] [Số người chơi ban đầu: 30; số người còn sống: 30.] [Chúc các bạn chơi game vui vẻ~] Vịt Bay Lạc Bầy Sau khi c.h.ế.t vì tai nạn xe, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tôi thấy mình đứng trước một tòa nhà lớn, bên tai vang lên giọng nói máy móc kỳ dị.  Vì bị cận nặng, trong phạm vi ba mét, tôi không phân biệt được người hay động vật.  Không nhìn rõ tòa nhà thế nào, cũng chẳng thấy rõ gương mặt những người xung quanh, chỉ có thể thấy loáng thoáng bóng người. Lúc này, một nữ sinh giọng yếu ớt bật khóc: “Hu hu hu, đây là đâu? Tôi muốn về nhà!” Một tên tóc vàng cáu kỉnh chửi ầm lên: “Mẹ kiếp, ai giở trò? Mau thả ông đây về đi!” Một nam một nữ có vẻ điềm tĩnh hơn bước ra, họ tự giới thiệu là người chơi lâu năm, tên là Hồng tỷ và Tuấn ca.  Hai người tốt bụng giải thích cho chúng tôi: Đây là một trò chơi vô hạn lưu, tất cả những ai bị kéo vào đây đều là người đã chết.  Nếu có… Một con quái vật đầu mèo vươn móng vuốt, tóm lấy n.g.ự.c một người chơi, nhẹ nhàng móc sâu vào bên trong.Người chơi kia thét lên thảm thiết.Nhưng tiếng thét ấy chỉ kéo dài trong chốc lát—Vì chỉ vài giây sau, nội tạng của anh ta đã bị con mèo moi ra ngay trước mắt mọi người.【Người chơi ban đầu: 16 người.】【Người chơi còn sống: 7 người.】Trong đôi mắt xanh biếc của con mèo, ánh lên vẻ oán độc tột cùng.Nó vừa từng miếng từng miếng nhai ngấu nghiến nội tạng, vừa trút ra từng câu căm phẫn:“Ngoài đời thực, chúng ta chỉ cần một chỗ để sinh tồn, không hề xâm chiếm lãnh thổ của con người.Vậy mà bọn ngươi lại ra sức truy sát chúng ta.”“Những chiếc lồ|\|g mà những kẻ tốt bụng chuẩn bị cho chúng ta—Các ngươi cũng đầu độc chúng, bẻ gãy tứ chi chúng ta, còn đứng cười khoái trá trước cảnh tượng ấy…Chỉ để thỏa mãn sở thích quái đản của các ngươi.”Cứ mỗi câu nó nói ra—Lũ quái vật xung quanh lại áp dụng cách hành hạ tương tự lên những người chơi khác.【Người chơi ban đầu: 16 người.】【Người chơi còn sống: 6 người.】“Trong trò chơi này, vốn dĩ chúng ta chẳng muốn gây sự với các ngươi.Nhưng chính các ngươi lại ngu muội tìm đến, định tiêu diệt chúng ta.”“Loài người ngu ngốc và tàn nhẫn—Chẳng lẽ các ngươi thực sự tưởng rằng những kẻ ở tầng một đều là đồ bỏ sao?”【Người chơi ban đầu: 16 người.】【Người chơi còn sống: 5 người.】Đến đây, tôi đã hiểu hết đầu đuôi câu chuyện.Thì ra chính đám người chơi mới này đã tự chuốc họa vào thân.Bọn họ không dám ra tay với những quỷ dị ở tầng trên, nhưng lại muốn tìm việc để làm.Thế là bắt đầu từ tầng một, định săn lùng quái vật để làm nhiệm vụ.Không ngờ lại đụng ngay một ổ gai nhọn.

Chương 45: Chương 45