Tác giả:

Tiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp…

Quyển 8 - Chương 2984: Ngọn lửa chân linh

Bách Luyện Thành TiênTác giả: Huyền VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp… Với sự trầm ổn của bản thân mà lúc này Lâm Hiên cũng có chút bàng hoàng đồng thời âm thầm suy tư xem vấn đề xuất hiện từ đâu… Chẳng lẽ là do Linh Ba Cốc?Tuy chỉ là phỏng đoán nhưng ngẫm lại thấy có nhiều khả năng là vậy.Atula vương thân phận tôn sùng, nàng xây dựng hành cung ở đây nhất định là do phát hiện chỗ bất phàm, tuyệt không đơn giản chỉ là linh khí nồng đậm.Năm đó khi mới tới Hàn Long giới, Viện Viện bị Phượng Hoàng mang đi, hắn đã tra xét rất nhiều điển tịch nên biết được một số bí ẩn về chân linh. Kết hợp với hoàn cảnh trước mắt , càng nghĩ càng thấy đúng.Nếu là như vậy, hết thảy đều có thể giải thích được.Song hiểu rõ thì sao, đối với khốn cảnh trước mắt vẫn không trợ giúp được gì. Nghĩ đến đây, trong tâm Lâm Hiên nổi lên một cỗ uể oải, hai đầu lông mày nhíu lại đầy lo lắng.“Ồ, kia là cái gì?”Cách đó không xa xuất hiện một ngọn lửa kim sắc, đầy khí tức hoa mĩ…“Ngọn lửa chân linh!”Lâm Hiên nghẹn ngào kinh hô. Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ giật mình.Theo những gì Lâm Hiên đã đọc được thì nếu truy đến tận cùng thì Chân linh xuất phát từ yêu tộc, nhưng chân linh chính thức lại khác xa yêu tộc.Nghe thì có vẻ mâu thuẫn nhưng tất nhiên là có lý do.Phải được truyền thừa ngọn lửa đặc thù mới là chân linh thực sự.Ngọn lửa này vô cùng thần bí, nghe nói là do trong thể nội chân linh đời thứ nhất thai nghén ra, bên trong ẩn chứa tri thức, trí nhớ, cùng hạt giống lực lượng. Nói chung là chỗ tốt rất nhiều. Mà thứ này không thể bị cướp như nguyên anh, yêu đan.Ví dụ như Atula vương năm đó, với thực lực thông thiên mà sau khi tiêu diệt cửu đầu điểu cũng không thể thu lấy ngọn lửa chân linh được.Nghĩ đến đây, Lâm Hiên đang kinh hỉ bỗng âm trầm xuống. Ngọn lửa chân linh quý giá thật nhưng không thu được thì có lợi gì?Nhưng đúng lúc này dị biến nổi lên. Ngọn lửa chân linh chẳng những không biến mất mà cò phiêu đãng tới bên người Lâm Hiên.“Cái này…” Biến cố như vậy thật khiến hắn nghẹn họng trân trối, chẳng lẽ ngọn lửa này chọn mình làm người thừa kế sao.Lâm Hiên nghĩ vậy mà cũng không khỏi cảm thấy quá hoang đường, song đây có khi lại là một cơ duyên.Ngọn lửa chân linh cách hắn chỉ còn hơn một trượng.Trong tâm Lâm Hiên có điểm sợ hãi cùng do dự. Thứ này chỗ tốt nhiều nhưng uy năng cũng lớn, nếu nó có ý bất lợi với mình mà khoảng cách lại gần như vậy thì thật khó lòng phòng bị.Ngọn lửa chân linh vốn cao hơn một xích bỗng lúc này đột nhiên rút nhỏ thành kích cỡ một hạt đậu. Song chín tầng hỏa diễm vẫn lấp lánh rực rỡ như cũ, khí tức cũng không giảm đi mà còn vượt trội hơn. Nó chầm chậm bay về phía mi tâm Lâm Hiên.Hắn không nhúc nhích nhưng không có nghĩa là trong lòng yên tĩnh. Dù sao chẳng biết ý đồ ngọn lửa này là gì, muốn chọn mình kế thừa hay gây hại cho bản thân?Cả hai khả năng đều có.Cuối cùng Lâm Hiên vẫn lựa chọn đương đầu. Tính hắn cẩn thận nhưng nếu cần quyết đoán thì cũng không chần chừ bao giờ.PHỐC...Thoáng cái, ngọng lửa kia đã chui vào mi tâm hắn.Thật ngoài ý định, sau khi nó nhập vào cơ thể, Lâm Hiên cảm nhận được một cỗ mát lạnh vô cùng thoải mái, toàn thân vô cùng sảng khoái.

Bách Luyện Thành TiênTác giả: Huyền VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp… Với sự trầm ổn của bản thân mà lúc này Lâm Hiên cũng có chút bàng hoàng đồng thời âm thầm suy tư xem vấn đề xuất hiện từ đâu… Chẳng lẽ là do Linh Ba Cốc?Tuy chỉ là phỏng đoán nhưng ngẫm lại thấy có nhiều khả năng là vậy.Atula vương thân phận tôn sùng, nàng xây dựng hành cung ở đây nhất định là do phát hiện chỗ bất phàm, tuyệt không đơn giản chỉ là linh khí nồng đậm.Năm đó khi mới tới Hàn Long giới, Viện Viện bị Phượng Hoàng mang đi, hắn đã tra xét rất nhiều điển tịch nên biết được một số bí ẩn về chân linh. Kết hợp với hoàn cảnh trước mắt , càng nghĩ càng thấy đúng.Nếu là như vậy, hết thảy đều có thể giải thích được.Song hiểu rõ thì sao, đối với khốn cảnh trước mắt vẫn không trợ giúp được gì. Nghĩ đến đây, trong tâm Lâm Hiên nổi lên một cỗ uể oải, hai đầu lông mày nhíu lại đầy lo lắng.“Ồ, kia là cái gì?”Cách đó không xa xuất hiện một ngọn lửa kim sắc, đầy khí tức hoa mĩ…“Ngọn lửa chân linh!”Lâm Hiên nghẹn ngào kinh hô. Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ giật mình.Theo những gì Lâm Hiên đã đọc được thì nếu truy đến tận cùng thì Chân linh xuất phát từ yêu tộc, nhưng chân linh chính thức lại khác xa yêu tộc.Nghe thì có vẻ mâu thuẫn nhưng tất nhiên là có lý do.Phải được truyền thừa ngọn lửa đặc thù mới là chân linh thực sự.Ngọn lửa này vô cùng thần bí, nghe nói là do trong thể nội chân linh đời thứ nhất thai nghén ra, bên trong ẩn chứa tri thức, trí nhớ, cùng hạt giống lực lượng. Nói chung là chỗ tốt rất nhiều. Mà thứ này không thể bị cướp như nguyên anh, yêu đan.Ví dụ như Atula vương năm đó, với thực lực thông thiên mà sau khi tiêu diệt cửu đầu điểu cũng không thể thu lấy ngọn lửa chân linh được.Nghĩ đến đây, Lâm Hiên đang kinh hỉ bỗng âm trầm xuống. Ngọn lửa chân linh quý giá thật nhưng không thu được thì có lợi gì?Nhưng đúng lúc này dị biến nổi lên. Ngọn lửa chân linh chẳng những không biến mất mà cò phiêu đãng tới bên người Lâm Hiên.“Cái này…” Biến cố như vậy thật khiến hắn nghẹn họng trân trối, chẳng lẽ ngọn lửa này chọn mình làm người thừa kế sao.Lâm Hiên nghĩ vậy mà cũng không khỏi cảm thấy quá hoang đường, song đây có khi lại là một cơ duyên.Ngọn lửa chân linh cách hắn chỉ còn hơn một trượng.Trong tâm Lâm Hiên có điểm sợ hãi cùng do dự. Thứ này chỗ tốt nhiều nhưng uy năng cũng lớn, nếu nó có ý bất lợi với mình mà khoảng cách lại gần như vậy thì thật khó lòng phòng bị.Ngọn lửa chân linh vốn cao hơn một xích bỗng lúc này đột nhiên rút nhỏ thành kích cỡ một hạt đậu. Song chín tầng hỏa diễm vẫn lấp lánh rực rỡ như cũ, khí tức cũng không giảm đi mà còn vượt trội hơn. Nó chầm chậm bay về phía mi tâm Lâm Hiên.Hắn không nhúc nhích nhưng không có nghĩa là trong lòng yên tĩnh. Dù sao chẳng biết ý đồ ngọn lửa này là gì, muốn chọn mình kế thừa hay gây hại cho bản thân?Cả hai khả năng đều có.Cuối cùng Lâm Hiên vẫn lựa chọn đương đầu. Tính hắn cẩn thận nhưng nếu cần quyết đoán thì cũng không chần chừ bao giờ.PHỐC...Thoáng cái, ngọng lửa kia đã chui vào mi tâm hắn.Thật ngoài ý định, sau khi nó nhập vào cơ thể, Lâm Hiên cảm nhận được một cỗ mát lạnh vô cùng thoải mái, toàn thân vô cùng sảng khoái.

Bách Luyện Thành TiênTác giả: Huyền VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp… Với sự trầm ổn của bản thân mà lúc này Lâm Hiên cũng có chút bàng hoàng đồng thời âm thầm suy tư xem vấn đề xuất hiện từ đâu… Chẳng lẽ là do Linh Ba Cốc?Tuy chỉ là phỏng đoán nhưng ngẫm lại thấy có nhiều khả năng là vậy.Atula vương thân phận tôn sùng, nàng xây dựng hành cung ở đây nhất định là do phát hiện chỗ bất phàm, tuyệt không đơn giản chỉ là linh khí nồng đậm.Năm đó khi mới tới Hàn Long giới, Viện Viện bị Phượng Hoàng mang đi, hắn đã tra xét rất nhiều điển tịch nên biết được một số bí ẩn về chân linh. Kết hợp với hoàn cảnh trước mắt , càng nghĩ càng thấy đúng.Nếu là như vậy, hết thảy đều có thể giải thích được.Song hiểu rõ thì sao, đối với khốn cảnh trước mắt vẫn không trợ giúp được gì. Nghĩ đến đây, trong tâm Lâm Hiên nổi lên một cỗ uể oải, hai đầu lông mày nhíu lại đầy lo lắng.“Ồ, kia là cái gì?”Cách đó không xa xuất hiện một ngọn lửa kim sắc, đầy khí tức hoa mĩ…“Ngọn lửa chân linh!”Lâm Hiên nghẹn ngào kinh hô. Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ giật mình.Theo những gì Lâm Hiên đã đọc được thì nếu truy đến tận cùng thì Chân linh xuất phát từ yêu tộc, nhưng chân linh chính thức lại khác xa yêu tộc.Nghe thì có vẻ mâu thuẫn nhưng tất nhiên là có lý do.Phải được truyền thừa ngọn lửa đặc thù mới là chân linh thực sự.Ngọn lửa này vô cùng thần bí, nghe nói là do trong thể nội chân linh đời thứ nhất thai nghén ra, bên trong ẩn chứa tri thức, trí nhớ, cùng hạt giống lực lượng. Nói chung là chỗ tốt rất nhiều. Mà thứ này không thể bị cướp như nguyên anh, yêu đan.Ví dụ như Atula vương năm đó, với thực lực thông thiên mà sau khi tiêu diệt cửu đầu điểu cũng không thể thu lấy ngọn lửa chân linh được.Nghĩ đến đây, Lâm Hiên đang kinh hỉ bỗng âm trầm xuống. Ngọn lửa chân linh quý giá thật nhưng không thu được thì có lợi gì?Nhưng đúng lúc này dị biến nổi lên. Ngọn lửa chân linh chẳng những không biến mất mà cò phiêu đãng tới bên người Lâm Hiên.“Cái này…” Biến cố như vậy thật khiến hắn nghẹn họng trân trối, chẳng lẽ ngọn lửa này chọn mình làm người thừa kế sao.Lâm Hiên nghĩ vậy mà cũng không khỏi cảm thấy quá hoang đường, song đây có khi lại là một cơ duyên.Ngọn lửa chân linh cách hắn chỉ còn hơn một trượng.Trong tâm Lâm Hiên có điểm sợ hãi cùng do dự. Thứ này chỗ tốt nhiều nhưng uy năng cũng lớn, nếu nó có ý bất lợi với mình mà khoảng cách lại gần như vậy thì thật khó lòng phòng bị.Ngọn lửa chân linh vốn cao hơn một xích bỗng lúc này đột nhiên rút nhỏ thành kích cỡ một hạt đậu. Song chín tầng hỏa diễm vẫn lấp lánh rực rỡ như cũ, khí tức cũng không giảm đi mà còn vượt trội hơn. Nó chầm chậm bay về phía mi tâm Lâm Hiên.Hắn không nhúc nhích nhưng không có nghĩa là trong lòng yên tĩnh. Dù sao chẳng biết ý đồ ngọn lửa này là gì, muốn chọn mình kế thừa hay gây hại cho bản thân?Cả hai khả năng đều có.Cuối cùng Lâm Hiên vẫn lựa chọn đương đầu. Tính hắn cẩn thận nhưng nếu cần quyết đoán thì cũng không chần chừ bao giờ.PHỐC...Thoáng cái, ngọng lửa kia đã chui vào mi tâm hắn.Thật ngoài ý định, sau khi nó nhập vào cơ thể, Lâm Hiên cảm nhận được một cỗ mát lạnh vô cùng thoải mái, toàn thân vô cùng sảng khoái.

Quyển 8 - Chương 2984: Ngọn lửa chân linh