Tác giả:

Tiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp…

Quyển 8 - Chương 2990: Tiến giai độ kiếp (hạ)

Bách Luyện Thành TiênTác giả: Huyền VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp… Suốt nửa năm không hề động đậy, Lâm Hiên rốt cục mở mắt. Hắn- trải qua biết bao gian khổ cuối cùng tiến giai độ kiếp kỳ thành công.Lâm hiên không có lập tức đứng lên mà vẫn ngồi đó dùng nội thị thuận quan khán thân thể.Nơi cất chứa linh lực trước kia chỉ là một tiểu hồ, diện tích có thể nói là lớn nhưng dù sao thì vẫn là "hồ", tính chất chẳng thể nào cải biến được. Nhưng bây giờ tiểu hồ đã biến thành biển lớn rộng mênh mông, hơn nữa không phải chỉ thuần một màu xanh thẳm mà là ngũ sắc lưu ly, biến ảo liên tục.Song, cái hấp dẫn ánh mắt người ta nhất lại chính là lam sắc tinh hải. Không, có lẽ không nên gọi là lam sắc tinh hải nữa bởi nó đã hoàn toàn biến thành màu ngân bạc. Vô cùng chói mắt!Còn Ngũ long tỷ vẫn lẳng lặng trôi nổi tại trung tâm tinh hải. Bạn đang đọc truyện tại - www.Lâm Hiên vô cùng kinh ngạc vì sự biến hóa này, hắn tất nhiên là cực kỳ vui mừng rồi, vì nhìn từ góc độ nào cũng là trăm lợi mà không có hại. Song, sự chú ý của hắn lúc này hoàn toàn tập trung vào nguyên anh.Hắn tu luyện nhiều loại công pháp khác nhau, nói văn vẻ thì là sở học uyên bác, chứ nếu nói thẳng ra quá mức lộn xộn. Song anh nhất đan, phóng mắt khắp tam giới, xuyên suốt cổ kim cũng là có một không haiLần này đột phá bình cảnh độ kiếp không phải là cả ba cùng tấn cấp mà chỉ có chủ nguyên anh thôi.Tuy hắn có lam sắc tinh hải trợ giúp nên điều kiện tu luyện tốt hơn tu sĩ bình thường rất nhiều nhưng dù sao cũng cần phải phân cấp từng cái mà tiến. Nói đơn giản thì thứ hắn chú ý nhất vẫn là chủ nguyên anh.Chủ nguyên anh của hắn đã đại thành rồi. Nếu nó có xuất khiếu ra ngoài cũng có thể phát huy được thần thông cực lớn.Sau khi xem xét hết một lượt, vẻ mặt Lâm Hiên lộ vẻ hài lòng. Sự chú ý của hắn chuyển sang chân linh hỏa- tiểu tử kia không ngờ lại vẫn còn đây. Lâm Hiên tưởng sau khi dung hợp thì đoàn hỏa diễm này phải biến mất mới đúng, vậy mà nó lại hiện hữu trong đan điền hắn.Hắn vô cùng kinh ngạc, trên mặt không khỏi lộ ra một tia lo lắng.Đây chính là một cái tai họa ngầm rất lớn. Đan điền của tu tiên giả rất quan trọng, sao có thể xuất hiện thứ mà mình không thể khống chế được. Chân linh hỏa ở chỗ này sao có thể khiến Lâm Hiên yên tâm được?Phải nghĩ cách trục xuất nó ra mới được.Nghĩ là làm, Lâm Hiên bắt đầu thử nghiệm.Chân linh hỏa quá mức đáng sợ, nếu có thể, hắn quả thực không muốn có chút liên hệ nào với nó.Lâm Hiên tỏa thần thức ra.

Bách Luyện Thành TiênTác giả: Huyền VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp… Suốt nửa năm không hề động đậy, Lâm Hiên rốt cục mở mắt. Hắn- trải qua biết bao gian khổ cuối cùng tiến giai độ kiếp kỳ thành công.Lâm hiên không có lập tức đứng lên mà vẫn ngồi đó dùng nội thị thuận quan khán thân thể.Nơi cất chứa linh lực trước kia chỉ là một tiểu hồ, diện tích có thể nói là lớn nhưng dù sao thì vẫn là "hồ", tính chất chẳng thể nào cải biến được. Nhưng bây giờ tiểu hồ đã biến thành biển lớn rộng mênh mông, hơn nữa không phải chỉ thuần một màu xanh thẳm mà là ngũ sắc lưu ly, biến ảo liên tục.Song, cái hấp dẫn ánh mắt người ta nhất lại chính là lam sắc tinh hải. Không, có lẽ không nên gọi là lam sắc tinh hải nữa bởi nó đã hoàn toàn biến thành màu ngân bạc. Vô cùng chói mắt!Còn Ngũ long tỷ vẫn lẳng lặng trôi nổi tại trung tâm tinh hải. Bạn đang đọc truyện tại - www.Lâm Hiên vô cùng kinh ngạc vì sự biến hóa này, hắn tất nhiên là cực kỳ vui mừng rồi, vì nhìn từ góc độ nào cũng là trăm lợi mà không có hại. Song, sự chú ý của hắn lúc này hoàn toàn tập trung vào nguyên anh.Hắn tu luyện nhiều loại công pháp khác nhau, nói văn vẻ thì là sở học uyên bác, chứ nếu nói thẳng ra quá mức lộn xộn. Song anh nhất đan, phóng mắt khắp tam giới, xuyên suốt cổ kim cũng là có một không haiLần này đột phá bình cảnh độ kiếp không phải là cả ba cùng tấn cấp mà chỉ có chủ nguyên anh thôi.Tuy hắn có lam sắc tinh hải trợ giúp nên điều kiện tu luyện tốt hơn tu sĩ bình thường rất nhiều nhưng dù sao cũng cần phải phân cấp từng cái mà tiến. Nói đơn giản thì thứ hắn chú ý nhất vẫn là chủ nguyên anh.Chủ nguyên anh của hắn đã đại thành rồi. Nếu nó có xuất khiếu ra ngoài cũng có thể phát huy được thần thông cực lớn.Sau khi xem xét hết một lượt, vẻ mặt Lâm Hiên lộ vẻ hài lòng. Sự chú ý của hắn chuyển sang chân linh hỏa- tiểu tử kia không ngờ lại vẫn còn đây. Lâm Hiên tưởng sau khi dung hợp thì đoàn hỏa diễm này phải biến mất mới đúng, vậy mà nó lại hiện hữu trong đan điền hắn.Hắn vô cùng kinh ngạc, trên mặt không khỏi lộ ra một tia lo lắng.Đây chính là một cái tai họa ngầm rất lớn. Đan điền của tu tiên giả rất quan trọng, sao có thể xuất hiện thứ mà mình không thể khống chế được. Chân linh hỏa ở chỗ này sao có thể khiến Lâm Hiên yên tâm được?Phải nghĩ cách trục xuất nó ra mới được.Nghĩ là làm, Lâm Hiên bắt đầu thử nghiệm.Chân linh hỏa quá mức đáng sợ, nếu có thể, hắn quả thực không muốn có chút liên hệ nào với nó.Lâm Hiên tỏa thần thức ra.

Bách Luyện Thành TiênTác giả: Huyền VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp… Suốt nửa năm không hề động đậy, Lâm Hiên rốt cục mở mắt. Hắn- trải qua biết bao gian khổ cuối cùng tiến giai độ kiếp kỳ thành công.Lâm hiên không có lập tức đứng lên mà vẫn ngồi đó dùng nội thị thuận quan khán thân thể.Nơi cất chứa linh lực trước kia chỉ là một tiểu hồ, diện tích có thể nói là lớn nhưng dù sao thì vẫn là "hồ", tính chất chẳng thể nào cải biến được. Nhưng bây giờ tiểu hồ đã biến thành biển lớn rộng mênh mông, hơn nữa không phải chỉ thuần một màu xanh thẳm mà là ngũ sắc lưu ly, biến ảo liên tục.Song, cái hấp dẫn ánh mắt người ta nhất lại chính là lam sắc tinh hải. Không, có lẽ không nên gọi là lam sắc tinh hải nữa bởi nó đã hoàn toàn biến thành màu ngân bạc. Vô cùng chói mắt!Còn Ngũ long tỷ vẫn lẳng lặng trôi nổi tại trung tâm tinh hải. Bạn đang đọc truyện tại - www.Lâm Hiên vô cùng kinh ngạc vì sự biến hóa này, hắn tất nhiên là cực kỳ vui mừng rồi, vì nhìn từ góc độ nào cũng là trăm lợi mà không có hại. Song, sự chú ý của hắn lúc này hoàn toàn tập trung vào nguyên anh.Hắn tu luyện nhiều loại công pháp khác nhau, nói văn vẻ thì là sở học uyên bác, chứ nếu nói thẳng ra quá mức lộn xộn. Song anh nhất đan, phóng mắt khắp tam giới, xuyên suốt cổ kim cũng là có một không haiLần này đột phá bình cảnh độ kiếp không phải là cả ba cùng tấn cấp mà chỉ có chủ nguyên anh thôi.Tuy hắn có lam sắc tinh hải trợ giúp nên điều kiện tu luyện tốt hơn tu sĩ bình thường rất nhiều nhưng dù sao cũng cần phải phân cấp từng cái mà tiến. Nói đơn giản thì thứ hắn chú ý nhất vẫn là chủ nguyên anh.Chủ nguyên anh của hắn đã đại thành rồi. Nếu nó có xuất khiếu ra ngoài cũng có thể phát huy được thần thông cực lớn.Sau khi xem xét hết một lượt, vẻ mặt Lâm Hiên lộ vẻ hài lòng. Sự chú ý của hắn chuyển sang chân linh hỏa- tiểu tử kia không ngờ lại vẫn còn đây. Lâm Hiên tưởng sau khi dung hợp thì đoàn hỏa diễm này phải biến mất mới đúng, vậy mà nó lại hiện hữu trong đan điền hắn.Hắn vô cùng kinh ngạc, trên mặt không khỏi lộ ra một tia lo lắng.Đây chính là một cái tai họa ngầm rất lớn. Đan điền của tu tiên giả rất quan trọng, sao có thể xuất hiện thứ mà mình không thể khống chế được. Chân linh hỏa ở chỗ này sao có thể khiến Lâm Hiên yên tâm được?Phải nghĩ cách trục xuất nó ra mới được.Nghĩ là làm, Lâm Hiên bắt đầu thử nghiệm.Chân linh hỏa quá mức đáng sợ, nếu có thể, hắn quả thực không muốn có chút liên hệ nào với nó.Lâm Hiên tỏa thần thức ra.

Quyển 8 - Chương 2990: Tiến giai độ kiếp (hạ)