Tại Đại Lôi Âm Tự, ta càng chau mày, tâm thần càng bất an, tim trong n.g.ự.c cũng đập thình thịch như trống trận. Khi ấy, những hàng chữ sáng rực chợt hiện ra trước mắt, nhẹ nhàng lay động như sóng nước, từng chữ một không ngừng sinh trưởng: _ Nếu chẳng thể nhận ra kẻ giả đội lốt đồ đệ, ắt sẽ bị chúng tấn công. _ Khi lâm nguy, ngươi có thể cầu xin chư thần trợ giúp, nhưng chớ quên xét kỹ: người trước mặt thực là thần tiên hay là giả mạo. _ Hãy hồi tưởng nơi hai Ngộ Không đã từng giao đấu, suy xét kỹ lưỡng những chỗ bất thường. _ Hoa Quả Sơn có tử thi vùi lấp, Thủy Liêm Động ẩn náu yêu tà. _ Khi giả giả thành chân, chân lại hóa giả; khi có có thành không, không lại thành có. _ Xin hãy tiếp tục. Chữ nghĩa nhòa dần trong mắt ta, như khói sương tiêu tán vào cõi hư không. Ta rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên. Trước mặt ta, Phật Tổ ngự trên tòa sen, bảo tướng trang nghiêm, một bàn tay còn vương vết m.á.u đỏ thẫm, lặng lẽ nhìn xuống bãi thịt vụn đang nằm la liệt dưới đất. Ngộ Không đứng bên, cười…
Chương 6: Chương 6
Quy Tắc Quái Đàm Xích Nhật - Chân Giả Mỹ Hầu VươngTác giả: Hắc Dữ HồngTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh DịTại Đại Lôi Âm Tự, ta càng chau mày, tâm thần càng bất an, tim trong n.g.ự.c cũng đập thình thịch như trống trận. Khi ấy, những hàng chữ sáng rực chợt hiện ra trước mắt, nhẹ nhàng lay động như sóng nước, từng chữ một không ngừng sinh trưởng: _ Nếu chẳng thể nhận ra kẻ giả đội lốt đồ đệ, ắt sẽ bị chúng tấn công. _ Khi lâm nguy, ngươi có thể cầu xin chư thần trợ giúp, nhưng chớ quên xét kỹ: người trước mặt thực là thần tiên hay là giả mạo. _ Hãy hồi tưởng nơi hai Ngộ Không đã từng giao đấu, suy xét kỹ lưỡng những chỗ bất thường. _ Hoa Quả Sơn có tử thi vùi lấp, Thủy Liêm Động ẩn náu yêu tà. _ Khi giả giả thành chân, chân lại hóa giả; khi có có thành không, không lại thành có. _ Xin hãy tiếp tục. Chữ nghĩa nhòa dần trong mắt ta, như khói sương tiêu tán vào cõi hư không. Ta rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên. Trước mặt ta, Phật Tổ ngự trên tòa sen, bảo tướng trang nghiêm, một bàn tay còn vương vết m.á.u đỏ thẫm, lặng lẽ nhìn xuống bãi thịt vụn đang nằm la liệt dưới đất. Ngộ Không đứng bên, cười… “Ầm!!”Tiếng kim thiết va chạm vang vọng chín tầng trời.Dẫu màng tai đau đớn như bị xé rách, ta vẫn gắng gượng quay đầu nhìn lại.Chỉ thấy Bát Giới mặt mũi âm hiểm, tay lăm lăm cây Cửu Xỉ Đinh Ba, đang hung hãn vung tới bổ thẳng về phía ta.Trên vũ khí kia, chẳng phải thứ gì khác, mà là từng mảng, từng mảng thịt người nhoe nhoét m.á.u tươi!Ngay trước mặt Bát Giới, Ngộ Tịnh đang liều mình chống đỡ bằng cây trượng trừ yêu, ngăn cản thế tấn công như cuồng phong bão táp.“Nhị sư huynh! Người định làm gì vậy?!”Bát Giới không đáp lời, mà chỉ lạnh lùng quay đầu trừng trừng nhìn ta.Một thanh âm quái dị, chẳng phân nam nữ, từ miệng hắn trầm trầm cất lên:“Đường Tam Tạng, ngươi sắp c.h.ế.t rồi.Không, ngươi sẽ chẳng c.h.ế.t đâu — ngươi sẽ vĩnh sinh!Ha ha ha ha ha!”Hai mắt ta chợt co rút, lập tức hiểu rõ một điều.Hắn, căn bản không phải là Chư Bát Giới!Lại một điều trong quy củ ứng nghiệm:【Trong đám đồ đệ ngươi, không chỉ có một kẻ là giả.】Tên “Bát Giới” trước mặt này, hóa ra cũng là giả mạo!Ngay giây khắc ấy, thân thể hắn run rẩy dữ dội, gương mặt quặn vặn, vặn vẹo chẳng thành hình.Ngộ Tịnh vội vàng lùi về một bên, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc tột độ.Rốt cuộc, thân hình “Bát Giới” kia cứng đờ lại, m.á.u thịt da dẻ bắt đầu khô quắt, từ trán kéo dài xuống tận gót chân, hiện ra một vết nứt dài, từ đó chui ra một bóng người.Bóng người ấy tay cầm Ngọc Tịnh Bình, dung mạo vốn từ bi mà nay nhiễm đầy m.á.u tươi, thoạt nhìn chẳng khác gì ác quỷ chốn địa ngục.“Bồ… Bồ Tát…?!”Ngộ Tịnh thất thanh kinh hô.Người trước mặt — chẳng phải ai khác — chính là Quan Âm Bồ Tát đã từng một đường phù trợ chúng ta trên lộ trình thỉnh kinh đó sao?!Chẳng phải mới đây chúng ta còn tới Nam Hải cầu Bồ Tát phân biệt thật giả Ngộ Không?Cớ sao nay nàng lại hóa thành bộ dạng yêu tà rợn người thế này?!Bồ Tát thong thả lau m.á.u trên mặt, thần sắc vừa yêu dị vừa đáng sợ.“Đường Tam Tạng, ngươi đừng phí công tìm chân tướng nữa.Hãy nhập bọn cùng bọn ta đi, cùng nhau trở thành thần linh của tân thế giới.”Nói đoạn, chỉ thấy nàng chợt lóe thân pháp, tức khắc đã hiện ngay trước mặt ta.Đôi tay nhuốm m.á.u tươi vươn ra, như muốn chạm tới khuôn mặt ta.Vịt Bay Lạc Bầy“Ầm!”Chớp giật điện lòa, Ngộ Tịnh liều mạng xông tới, lần nữa ngăn chặn thế công của nàng.Hắn dốc toàn lực chống đỡ, khó nhọc kêu lên:“Đi! Sư phụ mau đi!Tiểu Bạch Long, mau hộ tống sư phụ rời khỏi nơi này!”Vừa dứt lời, Bạch Long Mã bên cạnh lập tức hóa thành chân thân Bạch Long, cõng lấy ta lao thẳng lên trời cao.“Đi!”Tiểu Bạch Long gầm lên một tiếng, vận hết thần lực, vút bay về phương xa.Ngay khoảnh khắc cuối cùng ấy, Ngộ Tịnh dùng toàn bộ pháp lực kìm giữ Quan Âm, tạo cơ hội cho ta cùng Tiểu Bạch Long trốn thoát ra khỏi chốn tử địa.
“Ầm!!”
Tiếng kim thiết va chạm vang vọng chín tầng trời.
Dẫu màng tai đau đớn như bị xé rách, ta vẫn gắng gượng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Bát Giới mặt mũi âm hiểm, tay lăm lăm cây Cửu Xỉ Đinh Ba, đang hung hãn vung tới bổ thẳng về phía ta.
Trên vũ khí kia, chẳng phải thứ gì khác, mà là từng mảng, từng mảng thịt người nhoe nhoét m.á.u tươi!
Ngay trước mặt Bát Giới, Ngộ Tịnh đang liều mình chống đỡ bằng cây trượng trừ yêu, ngăn cản thế tấn công như cuồng phong bão táp.
“Nhị sư huynh! Người định làm gì vậy?!”
Bát Giới không đáp lời, mà chỉ lạnh lùng quay đầu trừng trừng nhìn ta.
Một thanh âm quái dị, chẳng phân nam nữ, từ miệng hắn trầm trầm cất lên:
“Đường Tam Tạng, ngươi sắp c.h.ế.t rồi.
Không, ngươi sẽ chẳng c.h.ế.t đâu — ngươi sẽ vĩnh sinh!
Ha ha ha ha ha!”
Hai mắt ta chợt co rút, lập tức hiểu rõ một điều.
Hắn, căn bản không phải là Chư Bát Giới!
Lại một điều trong quy củ ứng nghiệm:
【Trong đám đồ đệ ngươi, không chỉ có một kẻ là giả.】
Tên “Bát Giới” trước mặt này, hóa ra cũng là giả mạo!
Ngay giây khắc ấy, thân thể hắn run rẩy dữ dội, gương mặt quặn vặn, vặn vẹo chẳng thành hình.
Ngộ Tịnh vội vàng lùi về một bên, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc tột độ.
Rốt cuộc, thân hình “Bát Giới” kia cứng đờ lại, m.á.u thịt da dẻ bắt đầu khô quắt, từ trán kéo dài xuống tận gót chân, hiện ra một vết nứt dài, từ đó chui ra một bóng người.
Bóng người ấy tay cầm Ngọc Tịnh Bình, dung mạo vốn từ bi mà nay nhiễm đầy m.á.u tươi, thoạt nhìn chẳng khác gì ác quỷ chốn địa ngục.
“Bồ… Bồ Tát…?!”
Ngộ Tịnh thất thanh kinh hô.
Người trước mặt — chẳng phải ai khác — chính là Quan Âm Bồ Tát đã từng một đường phù trợ chúng ta trên lộ trình thỉnh kinh đó sao?!
Chẳng phải mới đây chúng ta còn tới Nam Hải cầu Bồ Tát phân biệt thật giả Ngộ Không?
Cớ sao nay nàng lại hóa thành bộ dạng yêu tà rợn người thế này?!
Bồ Tát thong thả lau m.á.u trên mặt, thần sắc vừa yêu dị vừa đáng sợ.
“Đường Tam Tạng, ngươi đừng phí công tìm chân tướng nữa.
Hãy nhập bọn cùng bọn ta đi, cùng nhau trở thành thần linh của tân thế giới.”
Nói đoạn, chỉ thấy nàng chợt lóe thân pháp, tức khắc đã hiện ngay trước mặt ta.
Đôi tay nhuốm m.á.u tươi vươn ra, như muốn chạm tới khuôn mặt ta.
Vịt Bay Lạc Bầy
“Ầm!”
Chớp giật điện lòa, Ngộ Tịnh liều mạng xông tới, lần nữa ngăn chặn thế công của nàng.
Hắn dốc toàn lực chống đỡ, khó nhọc kêu lên:
“Đi! Sư phụ mau đi!
Tiểu Bạch Long, mau hộ tống sư phụ rời khỏi nơi này!”
Vừa dứt lời, Bạch Long Mã bên cạnh lập tức hóa thành chân thân Bạch Long, cõng lấy ta lao thẳng lên trời cao.
“Đi!”
Tiểu Bạch Long gầm lên một tiếng, vận hết thần lực, vút bay về phương xa.
Ngay khoảnh khắc cuối cùng ấy, Ngộ Tịnh dùng toàn bộ pháp lực kìm giữ Quan Âm, tạo cơ hội cho ta cùng Tiểu Bạch Long trốn thoát ra khỏi chốn tử địa.
Quy Tắc Quái Đàm Xích Nhật - Chân Giả Mỹ Hầu VươngTác giả: Hắc Dữ HồngTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh DịTại Đại Lôi Âm Tự, ta càng chau mày, tâm thần càng bất an, tim trong n.g.ự.c cũng đập thình thịch như trống trận. Khi ấy, những hàng chữ sáng rực chợt hiện ra trước mắt, nhẹ nhàng lay động như sóng nước, từng chữ một không ngừng sinh trưởng: _ Nếu chẳng thể nhận ra kẻ giả đội lốt đồ đệ, ắt sẽ bị chúng tấn công. _ Khi lâm nguy, ngươi có thể cầu xin chư thần trợ giúp, nhưng chớ quên xét kỹ: người trước mặt thực là thần tiên hay là giả mạo. _ Hãy hồi tưởng nơi hai Ngộ Không đã từng giao đấu, suy xét kỹ lưỡng những chỗ bất thường. _ Hoa Quả Sơn có tử thi vùi lấp, Thủy Liêm Động ẩn náu yêu tà. _ Khi giả giả thành chân, chân lại hóa giả; khi có có thành không, không lại thành có. _ Xin hãy tiếp tục. Chữ nghĩa nhòa dần trong mắt ta, như khói sương tiêu tán vào cõi hư không. Ta rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên. Trước mặt ta, Phật Tổ ngự trên tòa sen, bảo tướng trang nghiêm, một bàn tay còn vương vết m.á.u đỏ thẫm, lặng lẽ nhìn xuống bãi thịt vụn đang nằm la liệt dưới đất. Ngộ Không đứng bên, cười… “Ầm!!”Tiếng kim thiết va chạm vang vọng chín tầng trời.Dẫu màng tai đau đớn như bị xé rách, ta vẫn gắng gượng quay đầu nhìn lại.Chỉ thấy Bát Giới mặt mũi âm hiểm, tay lăm lăm cây Cửu Xỉ Đinh Ba, đang hung hãn vung tới bổ thẳng về phía ta.Trên vũ khí kia, chẳng phải thứ gì khác, mà là từng mảng, từng mảng thịt người nhoe nhoét m.á.u tươi!Ngay trước mặt Bát Giới, Ngộ Tịnh đang liều mình chống đỡ bằng cây trượng trừ yêu, ngăn cản thế tấn công như cuồng phong bão táp.“Nhị sư huynh! Người định làm gì vậy?!”Bát Giới không đáp lời, mà chỉ lạnh lùng quay đầu trừng trừng nhìn ta.Một thanh âm quái dị, chẳng phân nam nữ, từ miệng hắn trầm trầm cất lên:“Đường Tam Tạng, ngươi sắp c.h.ế.t rồi.Không, ngươi sẽ chẳng c.h.ế.t đâu — ngươi sẽ vĩnh sinh!Ha ha ha ha ha!”Hai mắt ta chợt co rút, lập tức hiểu rõ một điều.Hắn, căn bản không phải là Chư Bát Giới!Lại một điều trong quy củ ứng nghiệm:【Trong đám đồ đệ ngươi, không chỉ có một kẻ là giả.】Tên “Bát Giới” trước mặt này, hóa ra cũng là giả mạo!Ngay giây khắc ấy, thân thể hắn run rẩy dữ dội, gương mặt quặn vặn, vặn vẹo chẳng thành hình.Ngộ Tịnh vội vàng lùi về một bên, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc tột độ.Rốt cuộc, thân hình “Bát Giới” kia cứng đờ lại, m.á.u thịt da dẻ bắt đầu khô quắt, từ trán kéo dài xuống tận gót chân, hiện ra một vết nứt dài, từ đó chui ra một bóng người.Bóng người ấy tay cầm Ngọc Tịnh Bình, dung mạo vốn từ bi mà nay nhiễm đầy m.á.u tươi, thoạt nhìn chẳng khác gì ác quỷ chốn địa ngục.“Bồ… Bồ Tát…?!”Ngộ Tịnh thất thanh kinh hô.Người trước mặt — chẳng phải ai khác — chính là Quan Âm Bồ Tát đã từng một đường phù trợ chúng ta trên lộ trình thỉnh kinh đó sao?!Chẳng phải mới đây chúng ta còn tới Nam Hải cầu Bồ Tát phân biệt thật giả Ngộ Không?Cớ sao nay nàng lại hóa thành bộ dạng yêu tà rợn người thế này?!Bồ Tát thong thả lau m.á.u trên mặt, thần sắc vừa yêu dị vừa đáng sợ.“Đường Tam Tạng, ngươi đừng phí công tìm chân tướng nữa.Hãy nhập bọn cùng bọn ta đi, cùng nhau trở thành thần linh của tân thế giới.”Nói đoạn, chỉ thấy nàng chợt lóe thân pháp, tức khắc đã hiện ngay trước mặt ta.Đôi tay nhuốm m.á.u tươi vươn ra, như muốn chạm tới khuôn mặt ta.Vịt Bay Lạc Bầy“Ầm!”Chớp giật điện lòa, Ngộ Tịnh liều mạng xông tới, lần nữa ngăn chặn thế công của nàng.Hắn dốc toàn lực chống đỡ, khó nhọc kêu lên:“Đi! Sư phụ mau đi!Tiểu Bạch Long, mau hộ tống sư phụ rời khỏi nơi này!”Vừa dứt lời, Bạch Long Mã bên cạnh lập tức hóa thành chân thân Bạch Long, cõng lấy ta lao thẳng lên trời cao.“Đi!”Tiểu Bạch Long gầm lên một tiếng, vận hết thần lực, vút bay về phương xa.Ngay khoảnh khắc cuối cùng ấy, Ngộ Tịnh dùng toàn bộ pháp lực kìm giữ Quan Âm, tạo cơ hội cho ta cùng Tiểu Bạch Long trốn thoát ra khỏi chốn tử địa.