*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Côn Lai Sơn mênh mông, Nhân Đạo Tông lồng lộng. Cảnh tuyết ở núi Côn Lai quả nhiên rất đẹp, núi nhập cửu tiêu, vân hải vô ngân, bầu trời xanh lạnh lẽo sáng long lanh. Một cơn gió cũng có thể đông lại hô hấp của người ta. (Núi nhập cửu tiêu, vân hải vô ngân: Núi hòa vào chín tầng mây, biển mây bát ngát) Không có bóng người, không có sinh mệnh. Đây chính là ở nơi cao không khỏi lạnh lẽo đi, Cơ Vân Lai yên lặng nghĩ. Hắn đã đứng trên đỉnh núi này tròn một ngày. Bởi vì ngày hôm nay, trên người hắn phát sinh một chuyện vô cùng nghiêm trọng. …. Hắn mất trí nhớ! Ngày hôm qua… ngày hôm qua trong ký ức, hắn vẫn còn ở trong căn phòng nhỏ tồi tàn tại trấn Vân Sơn tính toán xem đi phiên chợ tu chân ở đâu có thể mua thêm một ít lá bùa và tài liệu giúp hắn đột phá Trúc Cơ Kỳ, có thể dựa vào sở trường pháp trận của mình để tiến vào Vân Sơn Phái làm ngoại môn đệ tử hay không.…
Tác giả: