Dư Duệ ngồi ở trên ban công hút thuốc, khói thuốc lượn vòng chung quang hắn. Trong phòng ngủ có một người thanh niên đang nằm trên giường, cậu ta nhắm chặt hai mắt, hắn c*̃ng không biết là cậu ta đang ngủ hay là cậu ta bị hắn thao đến hôn mê. Nếu hỏi Dư Duệ đời này hắn hận ai nhất, ngoại trừ mẹ của hắn vừa nghe tin cha hắn qua đời liền bỏ lại hắn xuất ngoại tái giá, thì người còn lại là Yến Cẩm Thư. Khi còn học trung học, trong mắt Dư Huệ thì Yến Cẩm Thư chính là một con mọc sách, lớn lên nhìn như một tiểu bạch kiểm [1], tính cách yếu ớt như con gái, còn là một vong ân phụ nghĩa bạch nhãn lang [2]. Bạn học bắt nạt Yến Cẩm Thư, Dư Duệ thay cậu ta ra mặt, cho dù là bọn côn đồ gần trường học đem cậu ta dồn vào trong ngõ hẻm vơ vét, Dư Duệ cũng là lấy một địch ba giúp cậu ta giải vây. Dư Duệ đối với Yến Cẩm Thư rất tốt, nhưng Yến Cẩm Thư thì âm thầm chơi xấu giành giựt bạn gái của hắn. Dư Duệ tìm được một người, thì cậu ta cướp một người, hắn tìm hai người, thì cậu ta cướp một đôi…
Tác giả: