"Đây là nghi lễ thức tỉnh cuối cùng của mấy người, nếu như vẫn không thể thức tỉnh thành công, các người sẽ trải qua cuộc sống như một người bình thường. Có lẽ đối với mấy người đó là một niềm tiếc nuối, nhưng lại có thể tránh được nhiều nguy hiểm, nhưng đó cũng không hẳn là chuyện tốt! "Một giọng nói truyền vào tai Lục Duyên, từ hư ảo đến chân thật. Hắn chấn động, chợt bừng tỉnh. Lục Duyên ngẩng đầu, hắn quan sát xung quanh, trong mắt xen lẫn ngạc nhiên cùng ngờ vực. Đây là một lớp học, trong lớp có rất nhiều học sinh, phải gần bốn mươi người. Trên bục giảng, có một giáo viên chừng năm mươi tuổi đang chống tay lên bàn rồi nói chuyện. “! ! Nơi này là? “Lục Duyên vô cùng kinh ngạc. “Chẳng phải ta đã chết rồi sao?”Lục Duyên vốn là một súc vật vừa học xong đại học hai năm, hàng ngày hưởng thụ 996 phúc báo, thỉnh thoảng còn được hưởng phúc báo 007. Bây giờ sự cạnh tranh giữa người lao động quá căng thẳng, không làm thêm giờ giống như có lỗi với cả thế giới. Cuối cùng Lục Duyên vì thức đêm…

Truyện chữ