Tác giả:

Triệu Bân sững người, thất thần nhìn Liễu Tâm Như trong bộ y phục tân nương. Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc, ngày vui của hắn. Nhưng mà, người phụ nữ được hắn nâng khăn đội đầu lên lại không phải là tân nương của hắn. Liễu Tâm Như cúi đầu, cơ thể run rẩy, tuy đôi mắt nàng trong veo nhưng lại mờ mịt và trống rỗng. Hay nói cách khác, nàng là một người mù, một tân nương mù. “Tại sao lại là cô?”, Triệu Bân lạnh lùng nói. “Chàng là...!Triệu Bân?” “Mau trả lời câu hỏi của ta, tại sao lại là cô, tỷ tỷ của cô đâu? Liễu Như Nguyệt ở đâu?”, Triệu Bân khàn giọng gầm lên, trong mắt hiện lên những tơ máu. “Là tỷ tỷ bảo ta gả thay tỷ ấy”, Liễu Tâm Như sợ hãi, nước mắt lưng tròng. “Nực cười”. Triệu Bân lật bàn, rút kiếm, điên cuồng lao ra khỏi phòng tân hôn. ...! Thành Vong Cổ về đêm vô cùng sầm uất, đèn lồng đỏ treo cao, sơn thủy hữu tình, đường phố tấp nập người qua kẻ lại, không thiếu những màn biểu diễn của đám giang hồ mãi nghệ, khạc lửa, múa thương, xoay côn, tiếng vỗ tay ầm ĩ vang lên…

Chương 1550: Chương 1550

Vô Thượng Luân HồiTác giả: Bân BânTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTriệu Bân sững người, thất thần nhìn Liễu Tâm Như trong bộ y phục tân nương. Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc, ngày vui của hắn. Nhưng mà, người phụ nữ được hắn nâng khăn đội đầu lên lại không phải là tân nương của hắn. Liễu Tâm Như cúi đầu, cơ thể run rẩy, tuy đôi mắt nàng trong veo nhưng lại mờ mịt và trống rỗng. Hay nói cách khác, nàng là một người mù, một tân nương mù. “Tại sao lại là cô?”, Triệu Bân lạnh lùng nói. “Chàng là...!Triệu Bân?” “Mau trả lời câu hỏi của ta, tại sao lại là cô, tỷ tỷ của cô đâu? Liễu Như Nguyệt ở đâu?”, Triệu Bân khàn giọng gầm lên, trong mắt hiện lên những tơ máu. “Là tỷ tỷ bảo ta gả thay tỷ ấy”, Liễu Tâm Như sợ hãi, nước mắt lưng tròng. “Nực cười”. Triệu Bân lật bàn, rút kiếm, điên cuồng lao ra khỏi phòng tân hôn. ...! Thành Vong Cổ về đêm vô cùng sầm uất, đèn lồng đỏ treo cao, sơn thủy hữu tình, đường phố tấp nập người qua kẻ lại, không thiếu những màn biểu diễn của đám giang hồ mãi nghệ, khạc lửa, múa thương, xoay côn, tiếng vỗ tay ầm ĩ vang lên… Lão già áo tím lúc này mới phản ứng, ngay lập tức lùi lại phía sau, lão ta kinh ngạc nhìn Triệu Bân, hắn chỉ mới vừa đạt tới cảnh giới Huyền Dương nhưng lại có thể một kiếm chém chết cảnh giới Địa Tạng tầng 6, lúc hắn ra tay thì lão ta đang đứng quay lưng về phía đó cho nên không hề biết hắn đã ra tay như thế nào.Keng!Triệu Bân không hề nhiều lời, hắn đã giết tới nơi, chém ra một luồng kiếm khí mang theo lôi điện kinh thiên động địa.Lão già áo tím biến sắc, vội vàng phi thân chạy trốn.“Chạy đi đâu?”Triệu Bân hừ lạnh một tiếng, dùng đồng lực còn lại thi triển ảo thuật Thiên Nhãn.Lão già áo tím không kịp trở tay, trong chớp mắt trúng chiêu, tinh thần trở nên hết sức hoảng hốt.Chỉ trong một chớp mắt cũng đã đủ để cho Triệu Bân ra tay kết liễu, hắn thi triển Lôi Phong quyết xuyên thủng chân nguyên hộ thể của lão già, đồng thời cũng xuyên qua cả ngực của lão ta, kiếm ý đáng sợ xâm nhập vào khí lực, khiến cho lão già áo tím hộc máu giàn giụa.“Chết tiệt”.Lão già áo tím gầm lên, chân nguyên bạo dũng, hất tung Triệu Bân.Nhưng lão ta vẫn còn rất kinh hãi, vừa mới đẩy lui được Triệu Bân thì đã quay đầu bỏ chạy, không dám đánh tiếp.Đây là một quyết định hết sức đúng đắn, cảnh giới Địa Tạng tầng 6 mà còn bị chém chết chỉ trong chớp mắt thì đừng nói đến lão ta, tên tiểu võ tu cảnh giới Huyền Dương này thật sự quá quỷ dị, nếu như còn cố chấp đánh tiếp thì hắn cũng có thể một kiếm chém chết lão ta.Vì vậy, tốt hơn hết là nên rút lui tạm thời.“Còn muốn chạy?”, ánh mắt Triệu Bân lạnh như băng, đã giương cung cài tên.Chíu!Màu máu đỏ tươi phun ra hết sức chói mắt.Lão già áo tím mới chạy được không quá hai ba thước thì đã bị Triệu Bân bắn một mũi tên xuyên qua đầu.Lại là một kích tuyệt sát.Bát Nhã nhìn thấy cảnh đó thì ngay lập tức biến sắc.Chỉ trong vài khắc mà hắn đã g**t ch*t hai cường giả cảnh giới Địa Tạng.Đó là chuyện mà cô ta hoàn toàn không thể làm được.“Trong tình huống bình thường thì ta cũng không làm được”.Nếu như hỏi thì đây sẽ là câu trả lời của Triệu Bân.Trong trận chiến này hắn đã tập kích bất ngờ cho nên mới có cơ hội thắng, chứ nếu như thật sự muốn giáp chiến, để cho đối thủ có sự chuẩn bị trước thì hắn chắc chắn sẽ bị đánh tơi tả.Một cảnh giới Huyền Dương muốn đánh thắng hai cảnh giới Địa Tạng, hắn thật sự còn chưa có được đạo hạnh đó.Vẫn là câu nói đó, đánh nhanh thắng nhanh.“Cảm ơn sư đệ”.Bát Nhã đứng lảo đảo, chân thành nói lời cảm ơn.Không nói lời nào, Triệu Bân nhanh chóng thu dọn chiến trường, sau khi hủy thi diệt tích thì hắn liền mang theo cô ta nhảy lên lưng Đại Bằng, tiện tay còn đẩy một ít chân khí vào trong cơ thể của Bát Nhã để giải trừ sát khí cho cô ta.“Cảm ơn”, hơi thở của Bát Nhã vô cùng yếu ớt, cô ta lại một lần nữa nói cảm đn.“Đất Phật nằm ở đâu?”, Triệu Bân không nói nhiều lời, hôi thằng vào trọng điểm.“Ở thế giới cực lạc.

Lão già áo tím lúc này mới phản ứng, ngay lập tức lùi lại phía sau, lão ta kinh ngạc nhìn Triệu Bân, hắn chỉ mới vừa đạt tới cảnh giới Huyền Dương nhưng lại có thể một kiếm chém chết cảnh giới Địa Tạng tầng 6, lúc hắn ra tay thì lão ta đang đứng quay lưng về phía đó cho nên không hề biết hắn đã ra tay như thế nào.

Keng!

Triệu Bân không hề nhiều lời, hắn đã giết tới nơi, chém ra một luồng kiếm khí mang theo lôi điện kinh thiên động địa.

Lão già áo tím biến sắc, vội vàng phi thân chạy trốn.

“Chạy đi đâu?”

Triệu Bân hừ lạnh một tiếng, dùng đồng lực còn lại thi triển ảo thuật Thiên Nhãn.

Lão già áo tím không kịp trở tay, trong chớp mắt trúng chiêu, tinh thần trở nên hết sức hoảng hốt.

Chỉ trong một chớp mắt cũng đã đủ để cho Triệu Bân ra tay kết liễu, hắn thi triển Lôi Phong quyết xuyên thủng chân nguyên hộ thể của lão già, đồng thời cũng xuyên qua cả ngực của lão ta, kiếm ý đáng sợ xâm nhập vào khí lực, khiến cho lão già áo tím hộc máu giàn giụa.

“Chết tiệt”.

Lão già áo tím gầm lên, chân nguyên bạo dũng, hất tung Triệu Bân.

Nhưng lão ta vẫn còn rất kinh hãi, vừa mới đẩy lui được Triệu Bân thì đã quay đầu bỏ chạy, không dám đánh tiếp.

Đây là một quyết định hết sức đúng đắn, cảnh giới Địa Tạng tầng 6 mà còn bị chém chết chỉ trong chớp mắt thì đừng nói đến lão ta, tên tiểu võ tu cảnh giới Huyền Dương này thật sự quá quỷ dị, nếu như còn cố chấp đánh tiếp thì hắn cũng có thể một kiếm chém chết lão ta.

Vì vậy, tốt hơn hết là nên rút lui tạm thời.

“Còn muốn chạy?”, ánh mắt Triệu Bân lạnh như băng, đã giương cung cài tên.

Chíu!

Màu máu đỏ tươi phun ra hết sức chói mắt.

Lão già áo tím mới chạy được không quá hai ba thước thì đã bị Triệu Bân bắn một mũi tên xuyên qua đầu.

Lại là một kích tuyệt sát.

Bát Nhã nhìn thấy cảnh đó thì ngay lập tức biến sắc.

Chỉ trong vài khắc mà hắn đã g**t ch*t hai cường giả cảnh giới Địa Tạng.

Đó là chuyện mà cô ta hoàn toàn không thể làm được.

“Trong tình huống bình thường thì ta cũng không làm được”.

Nếu như hỏi thì đây sẽ là câu trả lời của Triệu Bân.

Trong trận chiến này hắn đã tập kích bất ngờ cho nên mới có cơ hội thắng, chứ nếu như thật sự muốn giáp chiến, để cho đối thủ có sự chuẩn bị trước thì hắn chắc chắn sẽ bị đánh tơi tả.

Một cảnh giới Huyền Dương muốn đánh thắng hai cảnh giới Địa Tạng, hắn thật sự còn chưa có được đạo hạnh đó.

Vẫn là câu nói đó, đánh nhanh thắng nhanh.

“Cảm ơn sư đệ”.

Bát Nhã đứng lảo đảo, chân thành nói lời cảm ơn.

Không nói lời nào, Triệu Bân nhanh chóng thu dọn chiến trường, sau khi hủy thi diệt tích thì hắn liền mang theo cô ta nhảy lên lưng Đại Bằng, tiện tay còn đẩy một ít chân khí vào trong cơ thể của Bát Nhã để giải trừ sát khí cho cô ta.

“Cảm ơn”, hơi thở của Bát Nhã vô cùng yếu ớt, cô ta lại một lần nữa nói cảm đn.

“Đất Phật nằm ở đâu?”, Triệu Bân không nói nhiều lời, hôi thằng vào trọng điểm.

“Ở thế giới cực lạc.

Vô Thượng Luân HồiTác giả: Bân BânTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTriệu Bân sững người, thất thần nhìn Liễu Tâm Như trong bộ y phục tân nương. Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc, ngày vui của hắn. Nhưng mà, người phụ nữ được hắn nâng khăn đội đầu lên lại không phải là tân nương của hắn. Liễu Tâm Như cúi đầu, cơ thể run rẩy, tuy đôi mắt nàng trong veo nhưng lại mờ mịt và trống rỗng. Hay nói cách khác, nàng là một người mù, một tân nương mù. “Tại sao lại là cô?”, Triệu Bân lạnh lùng nói. “Chàng là...!Triệu Bân?” “Mau trả lời câu hỏi của ta, tại sao lại là cô, tỷ tỷ của cô đâu? Liễu Như Nguyệt ở đâu?”, Triệu Bân khàn giọng gầm lên, trong mắt hiện lên những tơ máu. “Là tỷ tỷ bảo ta gả thay tỷ ấy”, Liễu Tâm Như sợ hãi, nước mắt lưng tròng. “Nực cười”. Triệu Bân lật bàn, rút kiếm, điên cuồng lao ra khỏi phòng tân hôn. ...! Thành Vong Cổ về đêm vô cùng sầm uất, đèn lồng đỏ treo cao, sơn thủy hữu tình, đường phố tấp nập người qua kẻ lại, không thiếu những màn biểu diễn của đám giang hồ mãi nghệ, khạc lửa, múa thương, xoay côn, tiếng vỗ tay ầm ĩ vang lên… Lão già áo tím lúc này mới phản ứng, ngay lập tức lùi lại phía sau, lão ta kinh ngạc nhìn Triệu Bân, hắn chỉ mới vừa đạt tới cảnh giới Huyền Dương nhưng lại có thể một kiếm chém chết cảnh giới Địa Tạng tầng 6, lúc hắn ra tay thì lão ta đang đứng quay lưng về phía đó cho nên không hề biết hắn đã ra tay như thế nào.Keng!Triệu Bân không hề nhiều lời, hắn đã giết tới nơi, chém ra một luồng kiếm khí mang theo lôi điện kinh thiên động địa.Lão già áo tím biến sắc, vội vàng phi thân chạy trốn.“Chạy đi đâu?”Triệu Bân hừ lạnh một tiếng, dùng đồng lực còn lại thi triển ảo thuật Thiên Nhãn.Lão già áo tím không kịp trở tay, trong chớp mắt trúng chiêu, tinh thần trở nên hết sức hoảng hốt.Chỉ trong một chớp mắt cũng đã đủ để cho Triệu Bân ra tay kết liễu, hắn thi triển Lôi Phong quyết xuyên thủng chân nguyên hộ thể của lão già, đồng thời cũng xuyên qua cả ngực của lão ta, kiếm ý đáng sợ xâm nhập vào khí lực, khiến cho lão già áo tím hộc máu giàn giụa.“Chết tiệt”.Lão già áo tím gầm lên, chân nguyên bạo dũng, hất tung Triệu Bân.Nhưng lão ta vẫn còn rất kinh hãi, vừa mới đẩy lui được Triệu Bân thì đã quay đầu bỏ chạy, không dám đánh tiếp.Đây là một quyết định hết sức đúng đắn, cảnh giới Địa Tạng tầng 6 mà còn bị chém chết chỉ trong chớp mắt thì đừng nói đến lão ta, tên tiểu võ tu cảnh giới Huyền Dương này thật sự quá quỷ dị, nếu như còn cố chấp đánh tiếp thì hắn cũng có thể một kiếm chém chết lão ta.Vì vậy, tốt hơn hết là nên rút lui tạm thời.“Còn muốn chạy?”, ánh mắt Triệu Bân lạnh như băng, đã giương cung cài tên.Chíu!Màu máu đỏ tươi phun ra hết sức chói mắt.Lão già áo tím mới chạy được không quá hai ba thước thì đã bị Triệu Bân bắn một mũi tên xuyên qua đầu.Lại là một kích tuyệt sát.Bát Nhã nhìn thấy cảnh đó thì ngay lập tức biến sắc.Chỉ trong vài khắc mà hắn đã g**t ch*t hai cường giả cảnh giới Địa Tạng.Đó là chuyện mà cô ta hoàn toàn không thể làm được.“Trong tình huống bình thường thì ta cũng không làm được”.Nếu như hỏi thì đây sẽ là câu trả lời của Triệu Bân.Trong trận chiến này hắn đã tập kích bất ngờ cho nên mới có cơ hội thắng, chứ nếu như thật sự muốn giáp chiến, để cho đối thủ có sự chuẩn bị trước thì hắn chắc chắn sẽ bị đánh tơi tả.Một cảnh giới Huyền Dương muốn đánh thắng hai cảnh giới Địa Tạng, hắn thật sự còn chưa có được đạo hạnh đó.Vẫn là câu nói đó, đánh nhanh thắng nhanh.“Cảm ơn sư đệ”.Bát Nhã đứng lảo đảo, chân thành nói lời cảm ơn.Không nói lời nào, Triệu Bân nhanh chóng thu dọn chiến trường, sau khi hủy thi diệt tích thì hắn liền mang theo cô ta nhảy lên lưng Đại Bằng, tiện tay còn đẩy một ít chân khí vào trong cơ thể của Bát Nhã để giải trừ sát khí cho cô ta.“Cảm ơn”, hơi thở của Bát Nhã vô cùng yếu ớt, cô ta lại một lần nữa nói cảm đn.“Đất Phật nằm ở đâu?”, Triệu Bân không nói nhiều lời, hôi thằng vào trọng điểm.“Ở thế giới cực lạc.

Chương 1550: Chương 1550