Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 337

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…  Bởi vì xưởng dệt kiếm tiền quá chậm, muốn đối kháng với nhà họ Chu thì không biết phải đợi tới bao giờ.   Nếu như không có cách khác thì cô ấy cũng bằng lòng chờ đợi.   Thế nhưng bây giờ đã có con đường kiếm tiền nhanh chóng hơn, cô ấy có phần không đợi được nữa!   AdvertisementCô ấy muốn dùng xà bông để kiếm tiền, sau đó mau chóng phát triển xưởng dệt, như vậy mới có thể đánh bại nhà họ Chu với tốc độ nhanh nhất!   Vậy nên cô ấy mới ngập tràn kỳ vọng với chuyến đi tới Quảng Nguyên lần này.   “Dù thế nào thì lần này nhất định phải bán xà bông ra, không thể phụ sự tín nhiệm của tiên sinh được!”  Advertisement Đường Tiểu Bắc siết tay thành nắm đấm, tự nhủ.   Trải qua lần huấn luyện ở thanh lâu, Đường Tiểu Bắc cũng nhạy cảm hơn nhiều so với những cô gái thông thường, thông qua trải nghiệm ở làng Tây Hà mấy ngày, cuối cùng cô ấy cũng hiểu ra được nguyên nhân Đường Đông Đông và Khánh Mộ Lam quyết tâm đi theo Kim Phi.   Bởi vì Kim Phi thật sự không hề khinh thường phụ nữ dù chỉ chút ít.   Điểm này quá đỗi đáng quý ở Đại Đường.   Xuất thân từ thanh lâu, đây là vết nhơ mà cả đời này Đường Tiểu Bắc cũng chẳng thể xoá sạch được.   Cũng là điểm mà cô ấy cảm thấy tự ti nhất.   Thế nhưng trước giờ Kim Phi chưa từng tỏ ra khinh thường cô ấy chút nào, ngược lại còn khen cô ấy thông minh, đối đãi với cô ấy cũng không khác gì so với những cô gái khác.   Đặc biệt là hôm trước Kim Phi còn xoa đầu cô ấy, nụ cười và vẻ cưng chiều trong mắt khiến cho bây giờ Đường Tiểu Bắc cứ mỗi lần nhớ tới là không kiềm chế được mà đỏ mặt, tim đập liên hồi.   Cô ấy có thể cảm nhận được Kim Phi xoa đầu cô ấy không phải tuỳ tiện trêu trọc mà là thật lòng coi cô ấy là người có thể thân cận.   Nguyện hy sinh vì người hiểu mình, trong lòng Đường Tiểu Bắc bây giờ cũng nảy sinh ra cảm xúc dù có liều mạng cũng phải báo đáp với Kim Phi.   Trong lòng tính toán làm sao để mở chợ, đội xe chạng vạng tối đã tới được thành quận Quảng Nguyên.   Lần này không có Kim Phi và Khánh Mộ Lam đi theo, đội xe tiếp nhận sự tra hỏi của phủ binh canh thành.   Tiến vào thành, vẫn ở trong tiểu viện nhà trọ kia của nhà họ Triệu.   Thu dọn xong đồ đạc đã là nhá nhem tối, chính là lúc thanh lâu đông khách nhất, lúc này mà đi bàn chuyện mua bán chắc chắn không thích hợp, Đường Tiểu Bắc chỉ đành nghỉ lại một đêm ở nhà trọ.   Sáng ngày hôm sau, Lưu Thiết dẫn đội xe tới xưởng dệt, còn Đường Tiểu Bắc mặc đồ mới mua, đeo trang sức Quan Hạ Nhi tặng cho mình rồi bước lên xe ngựa.  

 Bởi vì xưởng dệt kiếm tiền quá chậm, muốn đối kháng với nhà họ Chu thì không biết phải đợi tới bao giờ.  

 

Nếu như không có cách khác thì cô ấy cũng bằng lòng chờ đợi.  

 

Thế nhưng bây giờ đã có con đường kiếm tiền nhanh chóng hơn, cô ấy có phần không đợi được nữa!  

 

Advertisement

Cô ấy muốn dùng xà bông để kiếm tiền, sau đó mau chóng phát triển xưởng dệt, như vậy mới có thể đánh bại nhà họ Chu với tốc độ nhanh nhất!  

 

Vậy nên cô ấy mới ngập tràn kỳ vọng với chuyến đi tới Quảng Nguyên lần này.  

 

“Dù thế nào thì lần này nhất định phải bán xà bông ra, không thể phụ sự tín nhiệm của tiên sinh được!”  

Advertisement

 

Đường Tiểu Bắc siết tay thành nắm đấm, tự nhủ.  

 

Trải qua lần huấn luyện ở thanh lâu, Đường Tiểu Bắc cũng nhạy cảm hơn nhiều so với những cô gái thông thường, thông qua trải nghiệm ở làng Tây Hà mấy ngày, cuối cùng cô ấy cũng hiểu ra được nguyên nhân Đường Đông Đông và Khánh Mộ Lam quyết tâm đi theo Kim Phi.  

 

Bởi vì Kim Phi thật sự không hề khinh thường phụ nữ dù chỉ chút ít.  

 

Điểm này quá đỗi đáng quý ở Đại Đường.  

 

Xuất thân từ thanh lâu, đây là vết nhơ mà cả đời này Đường Tiểu Bắc cũng chẳng thể xoá sạch được.  

 

Cũng là điểm mà cô ấy cảm thấy tự ti nhất.  

 

Thế nhưng trước giờ Kim Phi chưa từng tỏ ra khinh thường cô ấy chút nào, ngược lại còn khen cô ấy thông minh, đối đãi với cô ấy cũng không khác gì so với những cô gái khác.  

 

Đặc biệt là hôm trước Kim Phi còn xoa đầu cô ấy, nụ cười và vẻ cưng chiều trong mắt khiến cho bây giờ Đường Tiểu Bắc cứ mỗi lần nhớ tới là không kiềm chế được mà đỏ mặt, tim đập liên hồi.  

 

Cô ấy có thể cảm nhận được Kim Phi xoa đầu cô ấy không phải tuỳ tiện trêu trọc mà là thật lòng coi cô ấy là người có thể thân cận.  

 

Nguyện hy sinh vì người hiểu mình, trong lòng Đường Tiểu Bắc bây giờ cũng nảy sinh ra cảm xúc dù có liều mạng cũng phải báo đáp với Kim Phi.  

 

Trong lòng tính toán làm sao để mở chợ, đội xe chạng vạng tối đã tới được thành quận Quảng Nguyên.  

 

Lần này không có Kim Phi và Khánh Mộ Lam đi theo, đội xe tiếp nhận sự tra hỏi của phủ binh canh thành.  

 

Tiến vào thành, vẫn ở trong tiểu viện nhà trọ kia của nhà họ Triệu.  

 

Thu dọn xong đồ đạc đã là nhá nhem tối, chính là lúc thanh lâu đông khách nhất, lúc này mà đi bàn chuyện mua bán chắc chắn không thích hợp, Đường Tiểu Bắc chỉ đành nghỉ lại một đêm ở nhà trọ.  

 

Sáng ngày hôm sau, Lưu Thiết dẫn đội xe tới xưởng dệt, còn Đường Tiểu Bắc mặc đồ mới mua, đeo trang sức Quan Hạ Nhi tặng cho mình rồi bước lên xe ngựa.  

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…  Bởi vì xưởng dệt kiếm tiền quá chậm, muốn đối kháng với nhà họ Chu thì không biết phải đợi tới bao giờ.   Nếu như không có cách khác thì cô ấy cũng bằng lòng chờ đợi.   Thế nhưng bây giờ đã có con đường kiếm tiền nhanh chóng hơn, cô ấy có phần không đợi được nữa!   AdvertisementCô ấy muốn dùng xà bông để kiếm tiền, sau đó mau chóng phát triển xưởng dệt, như vậy mới có thể đánh bại nhà họ Chu với tốc độ nhanh nhất!   Vậy nên cô ấy mới ngập tràn kỳ vọng với chuyến đi tới Quảng Nguyên lần này.   “Dù thế nào thì lần này nhất định phải bán xà bông ra, không thể phụ sự tín nhiệm của tiên sinh được!”  Advertisement Đường Tiểu Bắc siết tay thành nắm đấm, tự nhủ.   Trải qua lần huấn luyện ở thanh lâu, Đường Tiểu Bắc cũng nhạy cảm hơn nhiều so với những cô gái thông thường, thông qua trải nghiệm ở làng Tây Hà mấy ngày, cuối cùng cô ấy cũng hiểu ra được nguyên nhân Đường Đông Đông và Khánh Mộ Lam quyết tâm đi theo Kim Phi.   Bởi vì Kim Phi thật sự không hề khinh thường phụ nữ dù chỉ chút ít.   Điểm này quá đỗi đáng quý ở Đại Đường.   Xuất thân từ thanh lâu, đây là vết nhơ mà cả đời này Đường Tiểu Bắc cũng chẳng thể xoá sạch được.   Cũng là điểm mà cô ấy cảm thấy tự ti nhất.   Thế nhưng trước giờ Kim Phi chưa từng tỏ ra khinh thường cô ấy chút nào, ngược lại còn khen cô ấy thông minh, đối đãi với cô ấy cũng không khác gì so với những cô gái khác.   Đặc biệt là hôm trước Kim Phi còn xoa đầu cô ấy, nụ cười và vẻ cưng chiều trong mắt khiến cho bây giờ Đường Tiểu Bắc cứ mỗi lần nhớ tới là không kiềm chế được mà đỏ mặt, tim đập liên hồi.   Cô ấy có thể cảm nhận được Kim Phi xoa đầu cô ấy không phải tuỳ tiện trêu trọc mà là thật lòng coi cô ấy là người có thể thân cận.   Nguyện hy sinh vì người hiểu mình, trong lòng Đường Tiểu Bắc bây giờ cũng nảy sinh ra cảm xúc dù có liều mạng cũng phải báo đáp với Kim Phi.   Trong lòng tính toán làm sao để mở chợ, đội xe chạng vạng tối đã tới được thành quận Quảng Nguyên.   Lần này không có Kim Phi và Khánh Mộ Lam đi theo, đội xe tiếp nhận sự tra hỏi của phủ binh canh thành.   Tiến vào thành, vẫn ở trong tiểu viện nhà trọ kia của nhà họ Triệu.   Thu dọn xong đồ đạc đã là nhá nhem tối, chính là lúc thanh lâu đông khách nhất, lúc này mà đi bàn chuyện mua bán chắc chắn không thích hợp, Đường Tiểu Bắc chỉ đành nghỉ lại một đêm ở nhà trọ.   Sáng ngày hôm sau, Lưu Thiết dẫn đội xe tới xưởng dệt, còn Đường Tiểu Bắc mặc đồ mới mua, đeo trang sức Quan Hạ Nhi tặng cho mình rồi bước lên xe ngựa.  

Chương 337