Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 731
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Sóng trên sông Gia Lăng cuộn trào mãnh liệt, một con thuyền lớn chậm rãi lướt trên mặt sông. Sáu con thuyền nhỏ phân chia hai bên thân thuyền, đang liều mạng đục thuyền. Trên thuyền lớn, những mũi tên đã được lấy ra từ trong túi tên. Nhưng không ngờ lúc này, đám thủy tặc lại giơ khiên lên che kín mít đỉnh đầu. Advertisement Âm thanh đục tàu vẫn đang tiếp tục. Đội trưởng đội thị vệ lòng như lửa đốt, lấy ra một thanh giáo dài từ bên cạnh, muốn đâm về phía thủy tặc. Thế nhưng giáo dài mà Ngự Lâm Quân làm chỉ khoảng hai mét, mà boong thuyền lại cách mặt nước những hơn một trượng, giáo dài căn bản không thể với tới. Advertisement Đội trưởng đội thị vệ bất lực, chỉ đành nắm chặt thanh giáo dài, dùng hết toàn lực ném xuống dưới. Bụp! Giáo dài đâm xuyên qua khiên, cắm trên vai tên thủy tặc đang cầm khiên. Tên đó gào lên một tiếng thảm thiết, lật người ngã xuống nước. Bởi vì hai ngày qua đều có mưa, nước sông Gia Lăng lúc này chảy rất xiết, tên thủy tặc ngoi lên vài lần khỏi mặt nước, sau đó không biết đã bị cuốn tới chỗ nào. Tiếng đục thuyền cũng vì biến cố này mà dừng lại. Nhưng không đợi đội trưởng đội thị vệ kịp vui mừng thì đã nhìn thấy khiên trên thuyền nhỏ của đám thủy tặc đồng loạt thu lại, lộ ra những mũi tên núp bên dưới khiên. Lúc này rất nhiều đội viên đội thị vệ đều đang ngó đầu nhìn xuống bên dưới, bất ngờ không kịp trở tay. Năm sáu thành viên bị bắn trúng vào những chỗ hiểm như mắt, trán,…chết ngay tại chỗ. Còn có ba bốn người bị bắn trúng vào miệng hay tai, may mắn vẫn giữ được mạng. Tất cả thành viên đội thị vệ đều sợ tới độ rụt đầu trở lại. Đội trưởng đội thị vệ cũng sợ đổ mồ hôi lạnh. Ban nãy nếu như không phải hắn phản ứng nhanh thì e rằng cũng bị trúng tên rồi. Đám thủy tặc thấy thị vệ cũng giương cung tên lên thì lập tức giơ khiên lại. Một giây sau, tiếng đục thuyền lại tiếp tục vang lên. Hơn nữa còn dồn dập hơn cả khi trước. “Muốn chết hả?” Đội trưởng đội thị vệ lạnh lùng hô lên một tiếng, lại lấy một thanh giáo dài khác tới.
Sóng trên sông Gia Lăng cuộn trào mãnh liệt, một con thuyền lớn chậm rãi lướt trên mặt sông.
Sáu con thuyền nhỏ phân chia hai bên thân thuyền, đang liều mạng đục thuyền.
Trên thuyền lớn, những mũi tên đã được lấy ra từ trong túi tên.
Nhưng không ngờ lúc này, đám thủy tặc lại giơ khiên lên che kín mít đỉnh đầu.
Advertisement
Âm thanh đục tàu vẫn đang tiếp tục.
Đội trưởng đội thị vệ lòng như lửa đốt, lấy ra một thanh giáo dài từ bên cạnh, muốn đâm về phía thủy tặc.
Thế nhưng giáo dài mà Ngự Lâm Quân làm chỉ khoảng hai mét, mà boong thuyền lại cách mặt nước những hơn một trượng, giáo dài căn bản không thể với tới.
Advertisement
Đội trưởng đội thị vệ bất lực, chỉ đành nắm chặt thanh giáo dài, dùng hết toàn lực ném xuống dưới.
Bụp!
Giáo dài đâm xuyên qua khiên, cắm trên vai tên thủy tặc đang cầm khiên.
Tên đó gào lên một tiếng thảm thiết, lật người ngã xuống nước.
Bởi vì hai ngày qua đều có mưa, nước sông Gia Lăng lúc này chảy rất xiết, tên thủy tặc ngoi lên vài lần khỏi mặt nước, sau đó không biết đã bị cuốn tới chỗ nào.
Tiếng đục thuyền cũng vì biến cố này mà dừng lại.
Nhưng không đợi đội trưởng đội thị vệ kịp vui mừng thì đã nhìn thấy khiên trên thuyền nhỏ của đám thủy tặc đồng loạt thu lại, lộ ra những mũi tên núp bên dưới khiên.
Lúc này rất nhiều đội viên đội thị vệ đều đang ngó đầu nhìn xuống bên dưới, bất ngờ không kịp trở tay.
Năm sáu thành viên bị bắn trúng vào những chỗ hiểm như mắt, trán,…chết ngay tại chỗ.
Còn có ba bốn người bị bắn trúng vào miệng hay tai, may mắn vẫn giữ được mạng.
Tất cả thành viên đội thị vệ đều sợ tới độ rụt đầu trở lại.
Đội trưởng đội thị vệ cũng sợ đổ mồ hôi lạnh.
Ban nãy nếu như không phải hắn phản ứng nhanh thì e rằng cũng bị trúng tên rồi.
Đám thủy tặc thấy thị vệ cũng giương cung tên lên thì lập tức giơ khiên lại.
Một giây sau, tiếng đục thuyền lại tiếp tục vang lên.
Hơn nữa còn dồn dập hơn cả khi trước.
“Muốn chết hả?”
Đội trưởng đội thị vệ lạnh lùng hô lên một tiếng, lại lấy một thanh giáo dài khác tới.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Sóng trên sông Gia Lăng cuộn trào mãnh liệt, một con thuyền lớn chậm rãi lướt trên mặt sông. Sáu con thuyền nhỏ phân chia hai bên thân thuyền, đang liều mạng đục thuyền. Trên thuyền lớn, những mũi tên đã được lấy ra từ trong túi tên. Nhưng không ngờ lúc này, đám thủy tặc lại giơ khiên lên che kín mít đỉnh đầu. Advertisement Âm thanh đục tàu vẫn đang tiếp tục. Đội trưởng đội thị vệ lòng như lửa đốt, lấy ra một thanh giáo dài từ bên cạnh, muốn đâm về phía thủy tặc. Thế nhưng giáo dài mà Ngự Lâm Quân làm chỉ khoảng hai mét, mà boong thuyền lại cách mặt nước những hơn một trượng, giáo dài căn bản không thể với tới. Advertisement Đội trưởng đội thị vệ bất lực, chỉ đành nắm chặt thanh giáo dài, dùng hết toàn lực ném xuống dưới. Bụp! Giáo dài đâm xuyên qua khiên, cắm trên vai tên thủy tặc đang cầm khiên. Tên đó gào lên một tiếng thảm thiết, lật người ngã xuống nước. Bởi vì hai ngày qua đều có mưa, nước sông Gia Lăng lúc này chảy rất xiết, tên thủy tặc ngoi lên vài lần khỏi mặt nước, sau đó không biết đã bị cuốn tới chỗ nào. Tiếng đục thuyền cũng vì biến cố này mà dừng lại. Nhưng không đợi đội trưởng đội thị vệ kịp vui mừng thì đã nhìn thấy khiên trên thuyền nhỏ của đám thủy tặc đồng loạt thu lại, lộ ra những mũi tên núp bên dưới khiên. Lúc này rất nhiều đội viên đội thị vệ đều đang ngó đầu nhìn xuống bên dưới, bất ngờ không kịp trở tay. Năm sáu thành viên bị bắn trúng vào những chỗ hiểm như mắt, trán,…chết ngay tại chỗ. Còn có ba bốn người bị bắn trúng vào miệng hay tai, may mắn vẫn giữ được mạng. Tất cả thành viên đội thị vệ đều sợ tới độ rụt đầu trở lại. Đội trưởng đội thị vệ cũng sợ đổ mồ hôi lạnh. Ban nãy nếu như không phải hắn phản ứng nhanh thì e rằng cũng bị trúng tên rồi. Đám thủy tặc thấy thị vệ cũng giương cung tên lên thì lập tức giơ khiên lại. Một giây sau, tiếng đục thuyền lại tiếp tục vang lên. Hơn nữa còn dồn dập hơn cả khi trước. “Muốn chết hả?” Đội trưởng đội thị vệ lạnh lùng hô lên một tiếng, lại lấy một thanh giáo dài khác tới.