Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 732
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Điện hạ, người làm gì vậy?”, Thấm Nhi hoảng hốt, nhanh chóng ngăn Cửu công chúa lại: “Thủy tặc đã tới bên dưới thuyền rồi, chỗ nào bên ngoài cũng có mũi tên bay, bây giờ mà người ra ngoài thì quá nguy hiểm!” “Ngươi nhìn nước sông bên ngoài đi, nếu như thuyền bị đục chìm, Thấm Nhi ngươi cho rằng chúng ta còn có thể sống tiếp sao?” Cửu công chúa đẩy Thấm Nhi ra rồi bước khỏi khoang thuyền. Thấm Nhi lập tức đi theo, cảnh giác nhìn trái phải. Advertisement Hai người đi qua khúc cua, vừa khéo nhìn thấy đội trưởng đội thị vệ đang ném giáo xuống bên dưới. Thế nhưng giáo dài không phải là binh khí chính của đội thị vệ, vậy nên bọn họ mang theo không nhiều. Advertisement Thanh giáo mà Cửu công chúa và Thấm Nhi nhìn thấy cũng là thanh cuối cùng. Sau khi ném xong, đội trưởng đội thị vệ đi khắp nơi tìm những thứ khác mà hắn có thể ném xuống. Kết quả vẫn chưa tìm thấy thì đã bị Cửu công chúa doạ sợ hết hồn. “Điện hạ, sao người lại ra ngoài?” Cửu công chúa không trả lời đội trưởng đội thị vệ mà đang quan sát xung quanh, tìm cách để đối phó với thủy tặc. Chỉ là vẻ mặt của Cửu công chúa bình tĩnh hơn đội trưởng đội thị vệ rất nhiều. Liếc nhìn một vòng, Cửu công chúa đột nhiên chỉ vào cột buồm, nói: “Đội trưởng Tần, chặt bỏ cột buồm đi!” “Cột buồm?” Đội trưởng đội thị vệ vỗ đùi cái đét: “Đúng, sao ta lại không nghĩ tới cơ chứ?” Giáo dài không với tới được thuyền nhỏ của thủy tặc nhưng cột buồm chắc chắn là có thể. Đội trưởng đội thị vệ lập tức gọi mấy tên thuộc hạ tới, vung dao chiến chặt hạ cột buồm. Rắc! Cột buồm to như miệng bát bị chặt hạ từ gốc. Không cần đội trưởng phải căn dặn, bốn thị vệ cùng nhau ra tay nhấc cột buồm tới bên boong tàu. Phần đáy của cột buồm thô như cái miệng bát, nhưng phần đỉnh lại chỉ ngang với tách trà.
“Điện hạ, người làm gì vậy?”, Thấm Nhi hoảng hốt, nhanh chóng ngăn Cửu công chúa lại: “Thủy tặc đã tới bên dưới thuyền rồi, chỗ nào bên ngoài cũng có mũi tên bay, bây giờ mà người ra ngoài thì quá nguy hiểm!”
“Ngươi nhìn nước sông bên ngoài đi, nếu như thuyền bị đục chìm, Thấm Nhi ngươi cho rằng chúng ta còn có thể sống tiếp sao?”
Cửu công chúa đẩy Thấm Nhi ra rồi bước khỏi khoang thuyền.
Thấm Nhi lập tức đi theo, cảnh giác nhìn trái phải.
Advertisement
Hai người đi qua khúc cua, vừa khéo nhìn thấy đội trưởng đội thị vệ đang ném giáo xuống bên dưới.
Thế nhưng giáo dài không phải là binh khí chính của đội thị vệ, vậy nên bọn họ mang theo không nhiều.
Advertisement
Thanh giáo mà Cửu công chúa và Thấm Nhi nhìn thấy cũng là thanh cuối cùng.
Sau khi ném xong, đội trưởng đội thị vệ đi khắp nơi tìm những thứ khác mà hắn có thể ném xuống.
Kết quả vẫn chưa tìm thấy thì đã bị Cửu công chúa doạ sợ hết hồn.
“Điện hạ, sao người lại ra ngoài?”
Cửu công chúa không trả lời đội trưởng đội thị vệ mà đang quan sát xung quanh, tìm cách để đối phó với thủy tặc.
Chỉ là vẻ mặt của Cửu công chúa bình tĩnh hơn đội trưởng đội thị vệ rất nhiều.
Liếc nhìn một vòng, Cửu công chúa đột nhiên chỉ vào cột buồm, nói: “Đội trưởng Tần, chặt bỏ cột buồm đi!”
“Cột buồm?”
Đội trưởng đội thị vệ vỗ đùi cái đét: “Đúng, sao ta lại không nghĩ tới cơ chứ?”
Giáo dài không với tới được thuyền nhỏ của thủy tặc nhưng cột buồm chắc chắn là có thể.
Đội trưởng đội thị vệ lập tức gọi mấy tên thuộc hạ tới, vung dao chiến chặt hạ cột buồm.
Rắc!
Cột buồm to như miệng bát bị chặt hạ từ gốc.
Không cần đội trưởng phải căn dặn, bốn thị vệ cùng nhau ra tay nhấc cột buồm tới bên boong tàu.
Phần đáy của cột buồm thô như cái miệng bát, nhưng phần đỉnh lại chỉ ngang với tách trà.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Điện hạ, người làm gì vậy?”, Thấm Nhi hoảng hốt, nhanh chóng ngăn Cửu công chúa lại: “Thủy tặc đã tới bên dưới thuyền rồi, chỗ nào bên ngoài cũng có mũi tên bay, bây giờ mà người ra ngoài thì quá nguy hiểm!” “Ngươi nhìn nước sông bên ngoài đi, nếu như thuyền bị đục chìm, Thấm Nhi ngươi cho rằng chúng ta còn có thể sống tiếp sao?” Cửu công chúa đẩy Thấm Nhi ra rồi bước khỏi khoang thuyền. Thấm Nhi lập tức đi theo, cảnh giác nhìn trái phải. Advertisement Hai người đi qua khúc cua, vừa khéo nhìn thấy đội trưởng đội thị vệ đang ném giáo xuống bên dưới. Thế nhưng giáo dài không phải là binh khí chính của đội thị vệ, vậy nên bọn họ mang theo không nhiều. Advertisement Thanh giáo mà Cửu công chúa và Thấm Nhi nhìn thấy cũng là thanh cuối cùng. Sau khi ném xong, đội trưởng đội thị vệ đi khắp nơi tìm những thứ khác mà hắn có thể ném xuống. Kết quả vẫn chưa tìm thấy thì đã bị Cửu công chúa doạ sợ hết hồn. “Điện hạ, sao người lại ra ngoài?” Cửu công chúa không trả lời đội trưởng đội thị vệ mà đang quan sát xung quanh, tìm cách để đối phó với thủy tặc. Chỉ là vẻ mặt của Cửu công chúa bình tĩnh hơn đội trưởng đội thị vệ rất nhiều. Liếc nhìn một vòng, Cửu công chúa đột nhiên chỉ vào cột buồm, nói: “Đội trưởng Tần, chặt bỏ cột buồm đi!” “Cột buồm?” Đội trưởng đội thị vệ vỗ đùi cái đét: “Đúng, sao ta lại không nghĩ tới cơ chứ?” Giáo dài không với tới được thuyền nhỏ của thủy tặc nhưng cột buồm chắc chắn là có thể. Đội trưởng đội thị vệ lập tức gọi mấy tên thuộc hạ tới, vung dao chiến chặt hạ cột buồm. Rắc! Cột buồm to như miệng bát bị chặt hạ từ gốc. Không cần đội trưởng phải căn dặn, bốn thị vệ cùng nhau ra tay nhấc cột buồm tới bên boong tàu. Phần đáy của cột buồm thô như cái miệng bát, nhưng phần đỉnh lại chỉ ngang với tách trà.