Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 833

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… A Mai và Thấm Nhi đều có thể một chọi mười tên địch, hai người cùng  hai đội hộ tống liên thủ hạ gục mấy tên kỵ binh người Đảng Hạng, không phải  dễ dàng tóm gọn bọn họ sao?   Chỉ trong vài phút, toàn bộ kỵ binh người Đảng Hạng đã bị giết.   Ở phía bên kia, bộ binh lính Đảng Hạng cũng bị máy bắn đá đánh tan thành từng mảnh.   Ý chí chiến đấu của người Đảng Hạng thật sự rất mạnh mẽ, nhưng ý chí chiến đấu của bọn họ, đến cuối cùng vẫn không thể cứng bằng những tảng đá.    Sau hai đợt tấn công bằng máy bắn đá, số binh lính bị thương vong đã chiếm hơn một nửa, cuối cùng binh lính tan tác.   Hơn một nửa số binh lính bị thương vong kể ra chỉ là một câu nói, nhưng những người thực sự ở trong đó mới biết ý nghĩa của nó là gì.   Những người đồng hành bên cạnh từng người từng người bỏ mạng, hoàn toàn không có hi vọng nhìn thấy chiến thắng, nghĩ đến thôi cũng làm người khác suy sụp.   Người Đảng Hạng có thể kiên trì cho đến khi hơn một nửa số binh lính thương vong bị đánh tán loạn đã là điều rất xuất sắc.   Ngay cả Thiết Lâm Quân của Khánh Hoài cũng không làm được việc này.   Đương nhiên, người Đảng Hạng bình thường cũng không làm được.   Được phái đến để hành thích Cửu công chúa, chính là nhiệm vụ tự sát một đi không trở lại, cho nên có rất nhiều người Đảng Hạng đều có ý chí quyết tử.   “Lão Ngưu, bảo vệ điện hạ!”    Đội trưởng đội hộ vệ đứng trước xe ngựa hét lên.   “Yên tâm đi!”   Bên cạnh xe ngựa, khuôn mặt đen nháy của Ngưu Bôn giơ tay lên đồng ý.   Sau đó còn cười ngây ngô với Thấm Nhi nói: “Thấm Nhi muội, có Lão Ngưu ta ở đây, không có ai có thể làm điện hạ bị thương!”   “Ngươi nên tự lo cho mình đi!”  Thấm Nhi trợn mắt nhìn Lão Ngưu, chỉ chỉ vào vai đang chảy máu của anh ta.   Nếu đã đoán được rằng trên đường đến phủ Tây Xuyên người Đảng Hạng có thể sẽ tiếp tục ám sát, Kim Phi sẽ không cho phép xảy ra thêm một sơ xuất nào nữa.   Xe ngựa của Cửu công chúa được cải tạo thành xe ngựa chắc chắn đến mức không đao thương nào chém được, những người lao động đẩy xe, cũng có một nửa là do đội hộ vệ cải trang.   Ngưu Bôn là người phụ trách và dẫn dắt đội quân đến ứng cứu Cửu công chúa.   Anh ta đã bị thương trong lúc bảo vệ Cửu công chúa ở trên ngọn núi nhỏ, trở về làng dưỡng thương.   Có việc hay không có việc, đều thích bắt chuyện với Thấm Nhi.   Tiết là Thấm Nhi căn bản không để tâm đến anh ta  

A Mai và Thấm Nhi đều có thể một chọi mười tên địch, hai người cùng  hai đội hộ tống liên thủ hạ gục mấy tên kỵ binh người Đảng Hạng, không phải  dễ dàng tóm gọn bọn họ sao?  

 

Chỉ trong vài phút, toàn bộ kỵ binh người Đảng Hạng đã bị giết.  

 

Ở phía bên kia, bộ binh lính Đảng Hạng cũng bị máy bắn đá đánh tan thành từng mảnh.  

 

Ý chí chiến đấu của người Đảng Hạng thật sự rất mạnh mẽ, nhưng ý chí chiến đấu của bọn họ, đến cuối cùng vẫn không thể cứng bằng những tảng đá.   

 

Sau hai đợt tấn công bằng máy bắn đá, số binh lính bị thương vong đã chiếm hơn một nửa, cuối cùng binh lính tan tác.  

 

Hơn một nửa số binh lính bị thương vong kể ra chỉ là một câu nói, nhưng những người thực sự ở trong đó mới biết ý nghĩa của nó là gì.  

 

Những người đồng hành bên cạnh từng người từng người bỏ mạng, hoàn toàn không có hi vọng nhìn thấy chiến thắng, nghĩ đến thôi cũng làm người khác suy sụp.  

 

Người Đảng Hạng có thể kiên trì cho đến khi hơn một nửa số binh lính thương vong bị đánh tán loạn đã là điều rất xuất sắc.  

 

Ngay cả Thiết Lâm Quân của Khánh Hoài cũng không làm được việc này.  

 

Đương nhiên, người Đảng Hạng bình thường cũng không làm được.  

 

Được phái đến để hành thích Cửu công chúa, chính là nhiệm vụ tự sát một đi không trở lại, cho nên có rất nhiều người Đảng Hạng đều có ý chí quyết tử.  

 

“Lão Ngưu, bảo vệ điện hạ!”   

 

Đội trưởng đội hộ vệ đứng trước xe ngựa hét lên.  

 

“Yên tâm đi!”  

 

Bên cạnh xe ngựa, khuôn mặt đen nháy của Ngưu Bôn giơ tay lên đồng ý.  

 

Sau đó còn cười ngây ngô với Thấm Nhi nói: “Thấm Nhi muội, có Lão Ngưu ta ở đây, không có ai có thể làm điện hạ bị thương!”  

 

“Ngươi nên tự lo cho mình đi!”  

Thấm Nhi trợn mắt nhìn Lão Ngưu, chỉ chỉ vào vai đang chảy máu của anh ta.  

 

Nếu đã đoán được rằng trên đường đến phủ Tây Xuyên người Đảng Hạng có thể sẽ tiếp tục ám sát, Kim Phi sẽ không cho phép xảy ra thêm một sơ xuất nào nữa.  

 

Xe ngựa của Cửu công chúa được cải tạo thành xe ngựa chắc chắn đến mức không đao thương nào chém được, những người lao động đẩy xe, cũng có một nửa là do đội hộ vệ cải trang.  

 

Ngưu Bôn là người phụ trách và dẫn dắt đội quân đến ứng cứu Cửu công chúa.  

 

Anh ta đã bị thương trong lúc bảo vệ Cửu công chúa ở trên ngọn núi nhỏ, trở về làng dưỡng thương.  

 

Có việc hay không có việc, đều thích bắt chuyện với Thấm Nhi.  

 

Tiết là Thấm Nhi căn bản không để tâm đến anh ta  

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… A Mai và Thấm Nhi đều có thể một chọi mười tên địch, hai người cùng  hai đội hộ tống liên thủ hạ gục mấy tên kỵ binh người Đảng Hạng, không phải  dễ dàng tóm gọn bọn họ sao?   Chỉ trong vài phút, toàn bộ kỵ binh người Đảng Hạng đã bị giết.   Ở phía bên kia, bộ binh lính Đảng Hạng cũng bị máy bắn đá đánh tan thành từng mảnh.   Ý chí chiến đấu của người Đảng Hạng thật sự rất mạnh mẽ, nhưng ý chí chiến đấu của bọn họ, đến cuối cùng vẫn không thể cứng bằng những tảng đá.    Sau hai đợt tấn công bằng máy bắn đá, số binh lính bị thương vong đã chiếm hơn một nửa, cuối cùng binh lính tan tác.   Hơn một nửa số binh lính bị thương vong kể ra chỉ là một câu nói, nhưng những người thực sự ở trong đó mới biết ý nghĩa của nó là gì.   Những người đồng hành bên cạnh từng người từng người bỏ mạng, hoàn toàn không có hi vọng nhìn thấy chiến thắng, nghĩ đến thôi cũng làm người khác suy sụp.   Người Đảng Hạng có thể kiên trì cho đến khi hơn một nửa số binh lính thương vong bị đánh tán loạn đã là điều rất xuất sắc.   Ngay cả Thiết Lâm Quân của Khánh Hoài cũng không làm được việc này.   Đương nhiên, người Đảng Hạng bình thường cũng không làm được.   Được phái đến để hành thích Cửu công chúa, chính là nhiệm vụ tự sát một đi không trở lại, cho nên có rất nhiều người Đảng Hạng đều có ý chí quyết tử.   “Lão Ngưu, bảo vệ điện hạ!”    Đội trưởng đội hộ vệ đứng trước xe ngựa hét lên.   “Yên tâm đi!”   Bên cạnh xe ngựa, khuôn mặt đen nháy của Ngưu Bôn giơ tay lên đồng ý.   Sau đó còn cười ngây ngô với Thấm Nhi nói: “Thấm Nhi muội, có Lão Ngưu ta ở đây, không có ai có thể làm điện hạ bị thương!”   “Ngươi nên tự lo cho mình đi!”  Thấm Nhi trợn mắt nhìn Lão Ngưu, chỉ chỉ vào vai đang chảy máu của anh ta.   Nếu đã đoán được rằng trên đường đến phủ Tây Xuyên người Đảng Hạng có thể sẽ tiếp tục ám sát, Kim Phi sẽ không cho phép xảy ra thêm một sơ xuất nào nữa.   Xe ngựa của Cửu công chúa được cải tạo thành xe ngựa chắc chắn đến mức không đao thương nào chém được, những người lao động đẩy xe, cũng có một nửa là do đội hộ vệ cải trang.   Ngưu Bôn là người phụ trách và dẫn dắt đội quân đến ứng cứu Cửu công chúa.   Anh ta đã bị thương trong lúc bảo vệ Cửu công chúa ở trên ngọn núi nhỏ, trở về làng dưỡng thương.   Có việc hay không có việc, đều thích bắt chuyện với Thấm Nhi.   Tiết là Thấm Nhi căn bản không để tâm đến anh ta  

Chương 833