Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 1418
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Đại Lưu, thông báo cho mọi người tập hợp, bảo dưới núi chuấn bị ngựa đi”Kim Phi nhìn về phía Đại Lưu.Núi Thiết Quán phòng thủ rất nghiêm ngặt, đến núi Thiết Quán, Kim Phi chỉ để lại giữ lại Bắc Thiên Tâm và hai cận vệ canh cửa khác, những cận vệ khác thì được nghỉ ngơi.“Đương gia, không tới núi Miêu Miêu sao?”Quan Hạ Nhi đi chậm rãi, chỉ nghe thấy Kim Phi sai Đai Lưu đi tập hợp cận vệHôm nay là năm mới, Kim Phi vốn định sau khi rời khỏi núi Thiết Quán rồi tới núi Miêu Miêu một chuyến xem tình hình huấn luyện tân binh.“Trong làng có chuyện gấp, ta phải trở về một chuyến đã.”Kim Phi hỏi: “Còn nàng thì sao, hay là ở đây nghỉ ngơi một chút, chiều ta trở lại đón nàng”“Không căn đâu, ta không sao."Quan Hạ Nhi đỏ mặt lắc đầu, sau đó đưa tay hung hãng nhéo Đường Tiểu Bắc một cáiĐường Tiểu Bắc cũng không phải là người cam chịu thiệt thòi, bình thường không đánh trả thì cũng cãi lại mấy câu, nhưng lần này cô ấy tự biết đuối lý, chột dạ lè lưỡi, nững nịu đỡ lấy Quan Hạ Nhi“Đường Tiếu Bắc, lần này còn không mang thai được, xem ta xử lý muội thế nào.”Quan Hạ Nhi tức giận nhìn Đường Tiểu Bắc một cái“Tỷ tỷ cứ làm theo lời ta nói, chỉ cần kiên trì mười ngày, nhất định có thể mang thai!”Đường Tiếu Bắc nói chắc chẵn. “Ta chỉ tin muội lần này nữa thôi!"Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhéQuan Hạ Nhi đỏ mặt nói."Không có việc gì thì đừng bày trò nữa."Kim Phi gõ một cái vào đầu Đường Tiểu Bác: “Hạ Nhi, nàng đừng nghe muội ấy, nếu nàng thật sự muốn có con, không cần phiền phức như vậy, để ta tính ngày là được”Đối với Kim Phi, y và Quan Hạ Nhi đều mới 18 tuổi, có con bây giờ thì sớm quá.Không tốt cho sức khỏe của Quan Hạ NhiNhưng chấp niệm của Quan Hạ Nhi với vấn đề này rất nặng, hơn nữa Đường Tiểu Bắc cứ luôn bày trò sau lưng, Kim Phi định tìm thời cơ thích hợp đế nói chuyện với cô, nếu cô thật sự đã nghĩ kỹ rồi thì cứ sinh conNếu không, cô thật sự không thể chịu được những chiêu trò vớ vẩn mà Đường Tiểu Bắc dạy cô.Nghe thấy tiếng bước chân hỗn độn truyền tới từ ngoài sân, biết Đại Lưu đã tập hợp xong cận vệ, Kim Phi dẫn Quan Hạ Nhi và Đường Tiếu Bắc ra khỏi phòng,Tả Phi Phi và Tả Trương Thị cũng bước ra từ một phía khác trong sân.“Tiên sinh, phu nhân, các người phải đi rồi sao?” Tả Phi Phi hỏi.“Trong làng có chút việc” Kim Phi trả lời.“Ta đã làm xong đồ ăn rồi, tiên sinh và phu nhân ăn một chút rồi đi nhé?” Tả Trương Thị nói.“Cảm ơn nương nương, không kịp nữa rồi.”Kim Phi nói tới đây, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, móc một miếng bạc nhỏ trong ngực ra đưa cho Tả Trương Thị: “Nương nương, hôm qua chúng ta đã uống hết rượu gạo của người, đây cứ coi là tiền rượu”Lần trước ăn cơm thấy Kim Phi thích uống rượu gạo, ngày nào Tả Trương Thị cũng tới nhà ăn hỏi thăm, có cơm thừa thì mua về nhà để chưng rượu.Sau mấy tháng đã tích cóp được vài bình.Tối hôm qua bà ta vốn định mang một bình nhỏ tới tiệc lửa trại, kết quả đám công nhân nữ lại uống rất say sưa, ôm hết mấy cái bình trong nhà bà ta tới uống sạch.“Ôi tiên sinh, rượu gạo đều được làm từ cơm thừa của nhàăn, hơn nữa, rượu hôm qua cũng không phải là do ngài uống, ngài đưa tiền thế này không phải là vả vào mặt ta rồi sao?”Tả Trương Thị nhanh chóng xua tay, khăng khăng không chịu lấy tiền.Kim Phi không giỏi nhượng bộ người ta, hơn nữa phát hiện đội cận vệ đã tập hợp xong, nên cất bạc lạiNhưng y lại quay đầu nói với Đường Tiểu Bắc: “Tiểu Bắc, tháng sau thưởng thêm cho Phi Phi nh锓Biết rồi ạ” Đường Tiếu Bắc cười gật đầu
“Đại Lưu, thông báo cho mọi người tập hợp, bảo dưới núi chuấn bị ngựa đi”
Kim Phi nhìn về phía Đại Lưu.
Núi Thiết Quán phòng thủ rất nghiêm ngặt, đến núi Thiết Quán, Kim Phi chỉ để lại giữ lại Bắc Thiên Tâm và hai cận vệ canh cửa khác, những cận vệ khác thì được nghỉ ngơi.
“Đương gia, không tới núi Miêu Miêu sao?”
Quan Hạ Nhi đi chậm rãi, chỉ nghe thấy Kim Phi sai Đai Lưu đi tập hợp cận vệ
Hôm nay là năm mới, Kim Phi vốn định sau khi rời khỏi núi Thiết Quán rồi tới núi Miêu Miêu một chuyến xem tình hình huấn luyện tân binh.
“Trong làng có chuyện gấp, ta phải trở về một chuyến đã.”
Kim Phi hỏi: “Còn nàng thì sao, hay là ở đây nghỉ ngơi một chút, chiều ta trở lại đón nàng”
“Không căn đâu, ta không sao."
Quan Hạ Nhi đỏ mặt lắc đầu, sau đó đưa tay hung hãng nhéo Đường Tiểu Bắc một cái
Đường Tiểu Bắc cũng không phải là người cam chịu thiệt thòi, bình thường không đánh trả thì cũng cãi lại mấy câu, nhưng lần này cô ấy tự biết đuối lý, chột dạ lè lưỡi, nững nịu đỡ lấy Quan Hạ Nhi
“Đường Tiếu Bắc, lần này còn không mang thai được, xem ta xử lý muội thế nào.”
Quan Hạ Nhi tức giận nhìn Đường Tiểu Bắc một cái
“Tỷ tỷ cứ làm theo lời ta nói, chỉ cần kiên trì mười ngày, nhất định có thể mang thai!”
Đường Tiếu Bắc nói chắc chẵn. “Ta chỉ tin muội lần này nữa thôi!"
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.
Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
Quan Hạ Nhi đỏ mặt nói.
"Không có việc gì thì đừng bày trò nữa."
Kim Phi gõ một cái vào đầu Đường Tiểu Bác: “Hạ Nhi, nàng đừng nghe muội ấy, nếu nàng thật sự muốn có con, không cần phiền phức như vậy, để ta tính ngày là được”
Đối với Kim Phi, y và Quan Hạ Nhi đều mới 18 tuổi, có con bây giờ thì sớm quá.
Không tốt cho sức khỏe của Quan Hạ Nhi
Nhưng chấp niệm của Quan Hạ Nhi với vấn đề này rất nặng, hơn nữa Đường Tiểu Bắc cứ luôn bày trò sau lưng, Kim Phi định tìm thời cơ thích hợp đế nói chuyện với cô, nếu cô thật sự đã nghĩ kỹ rồi thì cứ sinh con
Nếu không, cô thật sự không thể chịu được những chiêu trò vớ vẩn mà Đường Tiểu Bắc dạy cô.
Nghe thấy tiếng bước chân hỗn độn truyền tới từ ngoài sân, biết Đại Lưu đã tập hợp xong cận vệ, Kim Phi dẫn Quan Hạ Nhi và Đường Tiếu Bắc ra khỏi phòng,
Tả Phi Phi và Tả Trương Thị cũng bước ra từ một phía khác trong sân.
“Tiên sinh, phu nhân, các người phải đi rồi sao?” Tả Phi Phi hỏi.
“Trong làng có chút việc” Kim Phi trả lời.
“Ta đã làm xong đồ ăn rồi, tiên sinh và phu nhân ăn một chút rồi đi nhé?” Tả Trương Thị nói.
“Cảm ơn nương nương, không kịp nữa rồi.”
Kim Phi nói tới đây, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, móc một miếng bạc nhỏ trong ngực ra đưa cho Tả Trương Thị: “Nương nương, hôm qua chúng ta đã uống hết rượu gạo của người, đây cứ coi là tiền rượu”
Lần trước ăn cơm thấy Kim Phi thích uống rượu gạo, ngày nào Tả Trương Thị cũng tới nhà ăn hỏi thăm, có cơm thừa thì mua về nhà để chưng rượu.
Sau mấy tháng đã tích cóp được vài bình.
Tối hôm qua bà ta vốn định mang một bình nhỏ tới tiệc lửa trại, kết quả đám công nhân nữ lại uống rất say sưa, ôm hết mấy cái bình trong nhà bà ta tới uống sạch.
“Ôi tiên sinh, rượu gạo đều được làm từ cơm thừa của nhà
ăn, hơn nữa, rượu hôm qua cũng không phải là do ngài uống, ngài đưa tiền thế này không phải là vả vào mặt ta rồi sao?”
Tả Trương Thị nhanh chóng xua tay, khăng khăng không chịu lấy tiền.
Kim Phi không giỏi nhượng bộ người ta, hơn nữa phát hiện đội cận vệ đã tập hợp xong, nên cất bạc lại
Nhưng y lại quay đầu nói với Đường Tiểu Bắc: “Tiểu Bắc, tháng sau thưởng thêm cho Phi Phi nhé”
“Biết rồi ạ” Đường Tiếu Bắc cười gật đầu
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… “Đại Lưu, thông báo cho mọi người tập hợp, bảo dưới núi chuấn bị ngựa đi”Kim Phi nhìn về phía Đại Lưu.Núi Thiết Quán phòng thủ rất nghiêm ngặt, đến núi Thiết Quán, Kim Phi chỉ để lại giữ lại Bắc Thiên Tâm và hai cận vệ canh cửa khác, những cận vệ khác thì được nghỉ ngơi.“Đương gia, không tới núi Miêu Miêu sao?”Quan Hạ Nhi đi chậm rãi, chỉ nghe thấy Kim Phi sai Đai Lưu đi tập hợp cận vệHôm nay là năm mới, Kim Phi vốn định sau khi rời khỏi núi Thiết Quán rồi tới núi Miêu Miêu một chuyến xem tình hình huấn luyện tân binh.“Trong làng có chuyện gấp, ta phải trở về một chuyến đã.”Kim Phi hỏi: “Còn nàng thì sao, hay là ở đây nghỉ ngơi một chút, chiều ta trở lại đón nàng”“Không căn đâu, ta không sao."Quan Hạ Nhi đỏ mặt lắc đầu, sau đó đưa tay hung hãng nhéo Đường Tiểu Bắc một cáiĐường Tiểu Bắc cũng không phải là người cam chịu thiệt thòi, bình thường không đánh trả thì cũng cãi lại mấy câu, nhưng lần này cô ấy tự biết đuối lý, chột dạ lè lưỡi, nững nịu đỡ lấy Quan Hạ Nhi“Đường Tiếu Bắc, lần này còn không mang thai được, xem ta xử lý muội thế nào.”Quan Hạ Nhi tức giận nhìn Đường Tiểu Bắc một cái“Tỷ tỷ cứ làm theo lời ta nói, chỉ cần kiên trì mười ngày, nhất định có thể mang thai!”Đường Tiếu Bắc nói chắc chẵn. “Ta chỉ tin muội lần này nữa thôi!"Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhéQuan Hạ Nhi đỏ mặt nói."Không có việc gì thì đừng bày trò nữa."Kim Phi gõ một cái vào đầu Đường Tiểu Bác: “Hạ Nhi, nàng đừng nghe muội ấy, nếu nàng thật sự muốn có con, không cần phiền phức như vậy, để ta tính ngày là được”Đối với Kim Phi, y và Quan Hạ Nhi đều mới 18 tuổi, có con bây giờ thì sớm quá.Không tốt cho sức khỏe của Quan Hạ NhiNhưng chấp niệm của Quan Hạ Nhi với vấn đề này rất nặng, hơn nữa Đường Tiểu Bắc cứ luôn bày trò sau lưng, Kim Phi định tìm thời cơ thích hợp đế nói chuyện với cô, nếu cô thật sự đã nghĩ kỹ rồi thì cứ sinh conNếu không, cô thật sự không thể chịu được những chiêu trò vớ vẩn mà Đường Tiểu Bắc dạy cô.Nghe thấy tiếng bước chân hỗn độn truyền tới từ ngoài sân, biết Đại Lưu đã tập hợp xong cận vệ, Kim Phi dẫn Quan Hạ Nhi và Đường Tiếu Bắc ra khỏi phòng,Tả Phi Phi và Tả Trương Thị cũng bước ra từ một phía khác trong sân.“Tiên sinh, phu nhân, các người phải đi rồi sao?” Tả Phi Phi hỏi.“Trong làng có chút việc” Kim Phi trả lời.“Ta đã làm xong đồ ăn rồi, tiên sinh và phu nhân ăn một chút rồi đi nhé?” Tả Trương Thị nói.“Cảm ơn nương nương, không kịp nữa rồi.”Kim Phi nói tới đây, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, móc một miếng bạc nhỏ trong ngực ra đưa cho Tả Trương Thị: “Nương nương, hôm qua chúng ta đã uống hết rượu gạo của người, đây cứ coi là tiền rượu”Lần trước ăn cơm thấy Kim Phi thích uống rượu gạo, ngày nào Tả Trương Thị cũng tới nhà ăn hỏi thăm, có cơm thừa thì mua về nhà để chưng rượu.Sau mấy tháng đã tích cóp được vài bình.Tối hôm qua bà ta vốn định mang một bình nhỏ tới tiệc lửa trại, kết quả đám công nhân nữ lại uống rất say sưa, ôm hết mấy cái bình trong nhà bà ta tới uống sạch.“Ôi tiên sinh, rượu gạo đều được làm từ cơm thừa của nhàăn, hơn nữa, rượu hôm qua cũng không phải là do ngài uống, ngài đưa tiền thế này không phải là vả vào mặt ta rồi sao?”Tả Trương Thị nhanh chóng xua tay, khăng khăng không chịu lấy tiền.Kim Phi không giỏi nhượng bộ người ta, hơn nữa phát hiện đội cận vệ đã tập hợp xong, nên cất bạc lạiNhưng y lại quay đầu nói với Đường Tiểu Bắc: “Tiểu Bắc, tháng sau thưởng thêm cho Phi Phi nh锓Biết rồi ạ” Đường Tiếu Bắc cười gật đầu