Tác giả:

Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…

Chương 132: Chương 132

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Khoản thiệt hại này, hắn không dám đi tìm Trần Đứcđể đòi lại.Có điều, đối với Thái Dũng, kẻ coi tiền như rác này saohắn có thể bỏ qua được chứ?“Dù sao mày cũng chỉ còn một giờ cuối cùng nữa thôi,nếu không kiếm được ba triệu trong thời gian một giờ đồng hồ thì để hai cánh tay của mày lại”.Lừa gạt người khác là chuyên môn của Lộ Tùng Minh,trông dáng vẻ kia nếu không có hắn thì Thái Dũng chắcchắn sẽ không thể lấy được ba triệu, trong vòng một giờ,Thái Dũng cũng không tìm được người nào khác.Cách duy nhất lúc này chính là nhờ hắn giúp đỠ.Nếu không sẽ cụt tay.Lựa chọn thế nào, hắn tin là trong lòng Thái Dũnghiểu rõ.“Năm triệu, năm triệu thì năm triệu!”, Thái Dũngnghiến răng nghiến lợi, năm triệu vẫn có thể chấp nhậnđược, anh ta còn có thể giữ lại một triệu: “Chỉ cần đại caLộ có thể giải quyết, em nhất định sẽ khiến à đàn bà kiađưa ra năm triệu!”“Được, người anh em, dứt khoát đấy, chuyện hôm nay,Lộ Tùng Minh đây sẽ lo liệu, cho dù là Thiên Vương LãoTử, con mẹ nó hôm nay tao cũng sẽ giúp mày!”Chốt được giá, Lộ Tùng Minh lập tức gọi Thái Dũng làanh em, cực kỳ nhiệt tình.“Đại ca Lộ nghĩa khí quá”, mặc dù trong lòng TháiDũng rất không vui, nhưng ngoài mặt lại không dám gâychuyện: “Chuyện này giải quyết xong, mong đại ca Lộ chothằng em này một cơ hội đi theo đại ca”.“Dễ bàn dễ bàn”.Năm triệu, nhận thêm một tên đàn em, tất nhiên LộTùng Minh sẽ đồng ý mối làm ăn này: “Nào anh em, cùngtao đi một chuyến, xem rốt cuộc là kẻ nào mà ngay cảngười của Lộ Tùng Minh tao cũng dám bắt nạt”.Một đám người rầm rộ kéo nhau lên lầu.Nửa phút sau, hai ba chục người đã xuất hiện trướccửa nhà Trần Đức.Lần này, cũng không có tiếng gõ cửa, đàn em của LộTùng Minh trực tiếp đạp cửa mở ra, sau đó một đámngười bên ngoài vọt vào, đứng ở hai bên, tràn đầy chiến ý.Ngay sau đó, Thái Dũng và Lộ Tùng Minh cùng nhaubước vào, vừa vào cửa, Thái Dũng đã hét lên: “Thằngnhóc kia, đại ca tao đến rồi, còn không mau ra đây quỳxuống?”Diêm Thanh Nhã hoàng sợ nhìn Trần Đức.Trần Đức ra hiệu cho Diêm Thanh Nhã đừng sợ, anhbình tĩnh quay đầu lại, muốn xem thừ đại ca mà Thái Dũngnói là nhân vật như thế nào.Nhưng vừa nhìn thấy, anh đột nhiên cảm thấy cạn lời.Thật là trùng hợp, một ngày sau, lại gặp lại người đànông chạy BMW, Lộ Tùng Minh.Đồng thời lúc này, Lộ Tùng Minh cũng đã thấy Trần Đức.

Khoản thiệt hại này, hắn không dám đi tìm Trần Đức

để đòi lại.

Có điều, đối với Thái Dũng, kẻ coi tiền như rác này sao

hắn có thể bỏ qua được chứ?

“Dù sao mày cũng chỉ còn một giờ cuối cùng nữa thôi,

nếu không kiếm được ba triệu trong thời gian một giờ đồng hồ thì để hai cánh tay của mày lại”.

Lừa gạt người khác là chuyên môn của Lộ Tùng Minh,

trông dáng vẻ kia nếu không có hắn thì Thái Dũng chắc

chắn sẽ không thể lấy được ba triệu, trong vòng một giờ,

Thái Dũng cũng không tìm được người nào khác.

Cách duy nhất lúc này chính là nhờ hắn giúp đỠ.

Nếu không sẽ cụt tay.

Lựa chọn thế nào, hắn tin là trong lòng Thái Dũng

hiểu rõ.

“Năm triệu, năm triệu thì năm triệu!”, Thái Dũng

nghiến răng nghiến lợi, năm triệu vẫn có thể chấp nhận

được, anh ta còn có thể giữ lại một triệu: “Chỉ cần đại ca

Lộ có thể giải quyết, em nhất định sẽ khiến à đàn bà kia

đưa ra năm triệu!”

“Được, người anh em, dứt khoát đấy, chuyện hôm nay,

Lộ Tùng Minh đây sẽ lo liệu, cho dù là Thiên Vương Lão

Tử, con mẹ nó hôm nay tao cũng sẽ giúp mày!”

Chốt được giá, Lộ Tùng Minh lập tức gọi Thái Dũng là

anh em, cực kỳ nhiệt tình.

“Đại ca Lộ nghĩa khí quá”, mặc dù trong lòng Thái

Dũng rất không vui, nhưng ngoài mặt lại không dám gây

chuyện: “Chuyện này giải quyết xong, mong đại ca Lộ cho

thằng em này một cơ hội đi theo đại ca”.

“Dễ bàn dễ bàn”.

Năm triệu, nhận thêm một tên đàn em, tất nhiên Lộ

Tùng Minh sẽ đồng ý mối làm ăn này: “Nào anh em, cùng

tao đi một chuyến, xem rốt cuộc là kẻ nào mà ngay cả

người của Lộ Tùng Minh tao cũng dám bắt nạt”.

Một đám người rầm rộ kéo nhau lên lầu.

Nửa phút sau, hai ba chục người đã xuất hiện trước

cửa nhà Trần Đức.

Lần này, cũng không có tiếng gõ cửa, đàn em của Lộ

Tùng Minh trực tiếp đạp cửa mở ra, sau đó một đám

người bên ngoài vọt vào, đứng ở hai bên, tràn đầy chiến ý.

Ngay sau đó, Thái Dũng và Lộ Tùng Minh cùng nhau

bước vào, vừa vào cửa, Thái Dũng đã hét lên: “Thằng

nhóc kia, đại ca tao đến rồi, còn không mau ra đây quỳ

xuống?”

Diêm Thanh Nhã hoàng sợ nhìn Trần Đức.

Trần Đức ra hiệu cho Diêm Thanh Nhã đừng sợ, anh

bình tĩnh quay đầu lại, muốn xem thừ đại ca mà Thái Dũng

nói là nhân vật như thế nào.

Nhưng vừa nhìn thấy, anh đột nhiên cảm thấy cạn lời.

Thật là trùng hợp, một ngày sau, lại gặp lại người đàn

ông chạy BMW, Lộ Tùng Minh.

Đồng thời lúc này, Lộ Tùng Minh cũng đã thấy Trần Đức.

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Khoản thiệt hại này, hắn không dám đi tìm Trần Đứcđể đòi lại.Có điều, đối với Thái Dũng, kẻ coi tiền như rác này saohắn có thể bỏ qua được chứ?“Dù sao mày cũng chỉ còn một giờ cuối cùng nữa thôi,nếu không kiếm được ba triệu trong thời gian một giờ đồng hồ thì để hai cánh tay của mày lại”.Lừa gạt người khác là chuyên môn của Lộ Tùng Minh,trông dáng vẻ kia nếu không có hắn thì Thái Dũng chắcchắn sẽ không thể lấy được ba triệu, trong vòng một giờ,Thái Dũng cũng không tìm được người nào khác.Cách duy nhất lúc này chính là nhờ hắn giúp đỠ.Nếu không sẽ cụt tay.Lựa chọn thế nào, hắn tin là trong lòng Thái Dũnghiểu rõ.“Năm triệu, năm triệu thì năm triệu!”, Thái Dũngnghiến răng nghiến lợi, năm triệu vẫn có thể chấp nhậnđược, anh ta còn có thể giữ lại một triệu: “Chỉ cần đại caLộ có thể giải quyết, em nhất định sẽ khiến à đàn bà kiađưa ra năm triệu!”“Được, người anh em, dứt khoát đấy, chuyện hôm nay,Lộ Tùng Minh đây sẽ lo liệu, cho dù là Thiên Vương LãoTử, con mẹ nó hôm nay tao cũng sẽ giúp mày!”Chốt được giá, Lộ Tùng Minh lập tức gọi Thái Dũng làanh em, cực kỳ nhiệt tình.“Đại ca Lộ nghĩa khí quá”, mặc dù trong lòng TháiDũng rất không vui, nhưng ngoài mặt lại không dám gâychuyện: “Chuyện này giải quyết xong, mong đại ca Lộ chothằng em này một cơ hội đi theo đại ca”.“Dễ bàn dễ bàn”.Năm triệu, nhận thêm một tên đàn em, tất nhiên LộTùng Minh sẽ đồng ý mối làm ăn này: “Nào anh em, cùngtao đi một chuyến, xem rốt cuộc là kẻ nào mà ngay cảngười của Lộ Tùng Minh tao cũng dám bắt nạt”.Một đám người rầm rộ kéo nhau lên lầu.Nửa phút sau, hai ba chục người đã xuất hiện trướccửa nhà Trần Đức.Lần này, cũng không có tiếng gõ cửa, đàn em của LộTùng Minh trực tiếp đạp cửa mở ra, sau đó một đámngười bên ngoài vọt vào, đứng ở hai bên, tràn đầy chiến ý.Ngay sau đó, Thái Dũng và Lộ Tùng Minh cùng nhaubước vào, vừa vào cửa, Thái Dũng đã hét lên: “Thằngnhóc kia, đại ca tao đến rồi, còn không mau ra đây quỳxuống?”Diêm Thanh Nhã hoàng sợ nhìn Trần Đức.Trần Đức ra hiệu cho Diêm Thanh Nhã đừng sợ, anhbình tĩnh quay đầu lại, muốn xem thừ đại ca mà Thái Dũngnói là nhân vật như thế nào.Nhưng vừa nhìn thấy, anh đột nhiên cảm thấy cạn lời.Thật là trùng hợp, một ngày sau, lại gặp lại người đànông chạy BMW, Lộ Tùng Minh.Đồng thời lúc này, Lộ Tùng Minh cũng đã thấy Trần Đức.

Chương 132: Chương 132