Tác giả:

Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…

Chương 156: Chương 156

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… “Gì cơ?”“Kỳ tích, chắn chắn là kỳ tích”.“Thật sự là anh ta làm sao?”Nhiều bác sĩ bàn tán xôn xao, đây chắc chắn là một kỳtích trong lịch sử y học, đủ tiêu chuẩn để được lưu vào sửsách của bệnh viện, hơn nữa còn được xem như một án lệkinh điển!Thậm chí, có thể được đưa vào sách giáo khoa!“Đội trường Trương, tất cả đều là tôi làm hết, khôngliên quan gì đến hắn cả”, Khâu Kiệt lớn tiếng nói: “Hắn chỉlà một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch sao có thể có nănglực này chứ?”“Tôi có thể làm chứng!”, Hồ Dương đứng bên cạnh, haitay đã bị còng nhưng vẫn kiên cường như cũ nói: “Tôi đãtận mắt chứng kiến anh Trần làm phẫu thuật!”“Ngoài ra, Khâu Kiệt, thất bại của ca phẫu thuật đóhoàn toàn là do ông đã vi phạm quy tắc của bệnh viện,trong lúc phẫu thuật…”“Câm miệng!”, Khâu Kiệt hét lên, lao tới muốn tấncông Hồ Dương, không cho anh ta nói tiếp.Một khi anh ta nói tiếp thì đời này của hắn coi như bỏ!Có điều, cành sát đứng bên cạnh đã lập tức giữhắn lại.“Thả tôi ra, thà tôi ra, Lão Trương, rốt cuộc ông giúpai!”, hắn vừa giãy dụa vừa hét lên.“Tôi giúp công lý, giúp pháp luật, giúp nhân dân!”Vè mặt của đội trường Trưong cực kỳ nghiêm túc,dáng đứng thẳng tắp, toát lên vè quang minh chính đại,trực giác nói cho ông ta biết trong chuyện này chắc chắncó gì đó.“Bác sĩ, anh nói tiếp đi!”“Vâng!”Hồ Dương bình tĩnh lại, nói: “Hôm nay trước khi caphẫu thuật bắt đầu, chúng tôi đã thông báo cho ông tatrước nửa tiếng, nhưng ông ta vẫn chậm trễ không đến.Chúng tôi đã kết thúc cuộc họp trước phẫu thuật mà ôngta vẫn không hề xuất hiện”.“Anh Trần sốt ruột quá nên đi tìm ông ta.Vừa rồi mọingười cũng đã nghe thấy đoạn ghi âm rồi.Ông ta làm loạichuyện như vậy ngay trong phòng làm việc”.“Theo yêu cầu của anh Trần, cuối cùng ông ta cũngđến, nhưng trong lúc làm phẫu thuật ông ta lại có ý địnhtrà thù anh Trần, đột ngột dừng lại giữa chừng yêu cầutăng thêm thuốc, nói cách khác chính là tăng thêm chi phí!”“Thuốc men và vật liệu trong đó, anh Trần đã trà trướcmột phần rồi, khoản tiền thứ hai hoàn toàn dư thừa, tất cảđều vì sự trả thù của ông ta mà dẫn đến việc phải tạmdừng phẫu thuật khiến bệnh nhân Trương Từ Hàm khôngthể tiếp tục gắng gượng trong một thời gian dài, các cơquan chức năng đều bị suy kiệt, cuối cùng tuyên bố phẫuthuật thất bại!”“Sau khi ca phẫu thuật thất bại, cô bé đã tắt thờ, anhTrần không chịu bò cuộc, đích thân bước vào phòng tiếnhành phẫu thuật, sau đó mới xuất hiện kỳ tích, kéo bệnhnhân từ quỷ môn quan trở lại!”Trong lòng Hồ Dương đang dậy sóng, nhưng giọng nóilại rất bình tĩnh, không có bất kỳ tâm tư cá nhân nào,thuật lại rõ ràng toàn bộ câu chuyện: “Tôi nói những lờinày, các bác sĩ tham gia ca phẫu thuật hôm nay đều biếtrõ”.Khi anh ta nói xong, bên ngoài khu vực bị bao vây, mộtsố bệnh nhân và người nhà bệnh nhân đều bàng hoàng,giận dữ chừi bới:“Lang băm!”“Sao lại có loại người như vậy!”“Không ngờ bệnh viện lớn như này lại có loại sâu mọtđến thế, cảnh sát, mau bắt hắn đi!”Đám đông cực kỳ phẫn nộ, đa số những người đếnbệnh viện đều có bạn bè hoặc người thân đang nằm viện,nên có thể cảm nhận sâu sắc nỗi đau này.Sắc mặt đội trường Trương trở nên tối sẩm, nếu đổi lạilà con trai của ông ta bị đối xử như vậy, e là ông ta đã bắnKhâu Kiệt ngay tại chỗ rồi.

“Gì cơ?”

“Kỳ tích, chắn chắn là kỳ tích”.

“Thật sự là anh ta làm sao?”

Nhiều bác sĩ bàn tán xôn xao, đây chắc chắn là một kỳ

tích trong lịch sử y học, đủ tiêu chuẩn để được lưu vào sử

sách của bệnh viện, hơn nữa còn được xem như một án lệ

kinh điển!

Thậm chí, có thể được đưa vào sách giáo khoa!

“Đội trường Trương, tất cả đều là tôi làm hết, không

liên quan gì đến hắn cả”, Khâu Kiệt lớn tiếng nói: “Hắn chỉ

là một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch sao có thể có năng

lực này chứ?”

“Tôi có thể làm chứng!”, Hồ Dương đứng bên cạnh, hai

tay đã bị còng nhưng vẫn kiên cường như cũ nói: “Tôi đã

tận mắt chứng kiến anh Trần làm phẫu thuật!”

“Ngoài ra, Khâu Kiệt, thất bại của ca phẫu thuật đó

hoàn toàn là do ông đã vi phạm quy tắc của bệnh viện,

trong lúc phẫu thuật…”

“Câm miệng!”, Khâu Kiệt hét lên, lao tới muốn tấn

công Hồ Dương, không cho anh ta nói tiếp.

Một khi anh ta nói tiếp thì đời này của hắn coi như bỏ!

Có điều, cành sát đứng bên cạnh đã lập tức giữ

hắn lại.

“Thả tôi ra, thà tôi ra, Lão Trương, rốt cuộc ông giúp

ai!”, hắn vừa giãy dụa vừa hét lên.

“Tôi giúp công lý, giúp pháp luật, giúp nhân dân!”

Vè mặt của đội trường Trưong cực kỳ nghiêm túc,

dáng đứng thẳng tắp, toát lên vè quang minh chính đại,

trực giác nói cho ông ta biết trong chuyện này chắc chắn

có gì đó.

“Bác sĩ, anh nói tiếp đi!”

“Vâng!”

Hồ Dương bình tĩnh lại, nói: “Hôm nay trước khi ca

phẫu thuật bắt đầu, chúng tôi đã thông báo cho ông ta

trước nửa tiếng, nhưng ông ta vẫn chậm trễ không đến.

Chúng tôi đã kết thúc cuộc họp trước phẫu thuật mà ông

ta vẫn không hề xuất hiện”.

“Anh Trần sốt ruột quá nên đi tìm ông ta.

Vừa rồi mọi

người cũng đã nghe thấy đoạn ghi âm rồi.

Ông ta làm loại

chuyện như vậy ngay trong phòng làm việc”.

“Theo yêu cầu của anh Trần, cuối cùng ông ta cũng

đến, nhưng trong lúc làm phẫu thuật ông ta lại có ý định

trà thù anh Trần, đột ngột dừng lại giữa chừng yêu cầu

tăng thêm thuốc, nói cách khác chính là tăng thêm chi phí!”

“Thuốc men và vật liệu trong đó, anh Trần đã trà trước

một phần rồi, khoản tiền thứ hai hoàn toàn dư thừa, tất cả

đều vì sự trả thù của ông ta mà dẫn đến việc phải tạm

dừng phẫu thuật khiến bệnh nhân Trương Từ Hàm không

thể tiếp tục gắng gượng trong một thời gian dài, các cơ

quan chức năng đều bị suy kiệt, cuối cùng tuyên bố phẫu

thuật thất bại!”

“Sau khi ca phẫu thuật thất bại, cô bé đã tắt thờ, anh

Trần không chịu bò cuộc, đích thân bước vào phòng tiến

hành phẫu thuật, sau đó mới xuất hiện kỳ tích, kéo bệnh

nhân từ quỷ môn quan trở lại!”

Trong lòng Hồ Dương đang dậy sóng, nhưng giọng nói

lại rất bình tĩnh, không có bất kỳ tâm tư cá nhân nào,

thuật lại rõ ràng toàn bộ câu chuyện: “Tôi nói những lời

này, các bác sĩ tham gia ca phẫu thuật hôm nay đều biết

rõ”.

Khi anh ta nói xong, bên ngoài khu vực bị bao vây, một

số bệnh nhân và người nhà bệnh nhân đều bàng hoàng,

giận dữ chừi bới:

“Lang băm!”

“Sao lại có loại người như vậy!”

“Không ngờ bệnh viện lớn như này lại có loại sâu mọt

đến thế, cảnh sát, mau bắt hắn đi!”

Đám đông cực kỳ phẫn nộ, đa số những người đến

bệnh viện đều có bạn bè hoặc người thân đang nằm viện,

nên có thể cảm nhận sâu sắc nỗi đau này.

Sắc mặt đội trường Trương trở nên tối sẩm, nếu đổi lại

là con trai của ông ta bị đối xử như vậy, e là ông ta đã bắn

Khâu Kiệt ngay tại chỗ rồi.

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… “Gì cơ?”“Kỳ tích, chắn chắn là kỳ tích”.“Thật sự là anh ta làm sao?”Nhiều bác sĩ bàn tán xôn xao, đây chắc chắn là một kỳtích trong lịch sử y học, đủ tiêu chuẩn để được lưu vào sửsách của bệnh viện, hơn nữa còn được xem như một án lệkinh điển!Thậm chí, có thể được đưa vào sách giáo khoa!“Đội trường Trương, tất cả đều là tôi làm hết, khôngliên quan gì đến hắn cả”, Khâu Kiệt lớn tiếng nói: “Hắn chỉlà một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch sao có thể có nănglực này chứ?”“Tôi có thể làm chứng!”, Hồ Dương đứng bên cạnh, haitay đã bị còng nhưng vẫn kiên cường như cũ nói: “Tôi đãtận mắt chứng kiến anh Trần làm phẫu thuật!”“Ngoài ra, Khâu Kiệt, thất bại của ca phẫu thuật đóhoàn toàn là do ông đã vi phạm quy tắc của bệnh viện,trong lúc phẫu thuật…”“Câm miệng!”, Khâu Kiệt hét lên, lao tới muốn tấncông Hồ Dương, không cho anh ta nói tiếp.Một khi anh ta nói tiếp thì đời này của hắn coi như bỏ!Có điều, cành sát đứng bên cạnh đã lập tức giữhắn lại.“Thả tôi ra, thà tôi ra, Lão Trương, rốt cuộc ông giúpai!”, hắn vừa giãy dụa vừa hét lên.“Tôi giúp công lý, giúp pháp luật, giúp nhân dân!”Vè mặt của đội trường Trưong cực kỳ nghiêm túc,dáng đứng thẳng tắp, toát lên vè quang minh chính đại,trực giác nói cho ông ta biết trong chuyện này chắc chắncó gì đó.“Bác sĩ, anh nói tiếp đi!”“Vâng!”Hồ Dương bình tĩnh lại, nói: “Hôm nay trước khi caphẫu thuật bắt đầu, chúng tôi đã thông báo cho ông tatrước nửa tiếng, nhưng ông ta vẫn chậm trễ không đến.Chúng tôi đã kết thúc cuộc họp trước phẫu thuật mà ôngta vẫn không hề xuất hiện”.“Anh Trần sốt ruột quá nên đi tìm ông ta.Vừa rồi mọingười cũng đã nghe thấy đoạn ghi âm rồi.Ông ta làm loạichuyện như vậy ngay trong phòng làm việc”.“Theo yêu cầu của anh Trần, cuối cùng ông ta cũngđến, nhưng trong lúc làm phẫu thuật ông ta lại có ý địnhtrà thù anh Trần, đột ngột dừng lại giữa chừng yêu cầutăng thêm thuốc, nói cách khác chính là tăng thêm chi phí!”“Thuốc men và vật liệu trong đó, anh Trần đã trà trướcmột phần rồi, khoản tiền thứ hai hoàn toàn dư thừa, tất cảđều vì sự trả thù của ông ta mà dẫn đến việc phải tạmdừng phẫu thuật khiến bệnh nhân Trương Từ Hàm khôngthể tiếp tục gắng gượng trong một thời gian dài, các cơquan chức năng đều bị suy kiệt, cuối cùng tuyên bố phẫuthuật thất bại!”“Sau khi ca phẫu thuật thất bại, cô bé đã tắt thờ, anhTrần không chịu bò cuộc, đích thân bước vào phòng tiếnhành phẫu thuật, sau đó mới xuất hiện kỳ tích, kéo bệnhnhân từ quỷ môn quan trở lại!”Trong lòng Hồ Dương đang dậy sóng, nhưng giọng nóilại rất bình tĩnh, không có bất kỳ tâm tư cá nhân nào,thuật lại rõ ràng toàn bộ câu chuyện: “Tôi nói những lờinày, các bác sĩ tham gia ca phẫu thuật hôm nay đều biếtrõ”.Khi anh ta nói xong, bên ngoài khu vực bị bao vây, mộtsố bệnh nhân và người nhà bệnh nhân đều bàng hoàng,giận dữ chừi bới:“Lang băm!”“Sao lại có loại người như vậy!”“Không ngờ bệnh viện lớn như này lại có loại sâu mọtđến thế, cảnh sát, mau bắt hắn đi!”Đám đông cực kỳ phẫn nộ, đa số những người đếnbệnh viện đều có bạn bè hoặc người thân đang nằm viện,nên có thể cảm nhận sâu sắc nỗi đau này.Sắc mặt đội trường Trương trở nên tối sẩm, nếu đổi lạilà con trai của ông ta bị đối xử như vậy, e là ông ta đã bắnKhâu Kiệt ngay tại chỗ rồi.

Chương 156: Chương 156