Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…
Chương 312: Chương 312
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Đối diện với võ giả, đám người Phì Tứ căn bản không phải là đối thủ.Rất nhanh, dưới lầu, một tên đàn em trong khu đã lái đến một chiếc BMW, hắn ra khỏi xe và chào hỏi khi nhìn thấy Trần Đức.“Hoang Gia, đây là chiếc xe tốt nhất ở quanh đây”.Từ nhà Trần Đức lái xe đến đền Thiên Ấn phải mất nửa giờ đúng như Hàn Thái đã nói!Để đến được đền Thiên Ẩn trong vòng 15 phút, vận tốc của oto phải đạt ít nhất 80km/h.Hàn Thái tính thời gian rất chuẩn, với tốc độ bình quân như vậy, từ nhà anh đến đền Thiên Ấn gần như không thế nhanh hơn được.“Hàn Thái, vận tốc 80km, thật sự là cực hạn của người thường, nhưng đó không phải là của tao”.“Brừm!“Brừm!”“Brừm…”Tên này còn chưa kịp nói hết thì chiếc BMW đã lao ra ngoài, chỉ còn lại bụi mờ phía sau, tốc độ nhanh đến mức biến mất chỉ trong nháy mắt.“ực…”, tên đàn em nuốt nước miếng, đây… là thần đua xe sao?Thân là một cựu quân nhân, xe, đương nhiên Trần Đức biết lái.Vả lại, kĩ thuật lái xe của anh rất tốt, còn mạnh hơn một số tay đua chuyên nghiệp.Ngoài ra, Trần Đức còn biết lái xe tăng, máy b** ch**n đ** và các thiết bị chiến đấu cao cấp khác.Đền Thiên Ấn núi Thiên Mãnh, nơi này không quá khó tìm.Chân ga đạp hết mức, trên bảng điều khiển của xe BMW, tốc độ đã tăng từ40km lên đến 50, sau đó là 80… 100… 150… 200km.Trong 20 giây, Trần Đức đã ở trong khu vực nội thành, trực tiếp tăng tốc độ lên đến 200km, tốc độ này khi chạy trên đường cao tốc rộng và thẳng đã đủ nhanh rồi.Mà đây lại là trong nội thành.Người đi đường chết lặng, một chiếc BMW lao nhanh đến mức chỉ trong nháy máy đã không thấy đâu rồi.“f*ck, đó là đang đua xe sao?”“Này, muốn chết à?”“Nhanh nhìn đi, chiếc xe kia nhanh quá”.“Không tốt, sẽ gặp tai nạn mất, phía trước có hai chiếc xe đang chắn ngang đường, căn bản không thể vượt qua được, với tốc độ này, không phanh kịp mất!”“Qua… qua… qua rồi kìa!”Chiếc xe băng qua thành phố đông đúc, tiếng bàn tán xôn xao vang lên, đúng lúc mọi người đang kinh ngạc về tốc độ và kĩ thuật thì bất ngờ có hai chiếc oto chặn ở phía trước.Cứ tưởng rằng một vụ tai nạn sắp xảy ra thì chiếc BMW đột nhiên nghiêng sang một bênĐúng vậy, là nghiêng sang một bên.Toàn bộ phần xe bên trái, ngay lúc sắp va vào hai chiếc oto kia, đột nhiên chồm lên cao, hai bánh xe cọ xát với mặt đất, từ từ lao qua giữa hai chiếc xe kia.Mà hai chiếc xe kia không hề bị hư hại gì.Một cú né hoàn hảo.Sau khi lao qua hai chiếc oto, BMW lại tiếp đất bằng cả bốn bánh và biến mất trong tích tắc.“Con mẹ nó, giỏi thật sự!”“Cao thủ, đúng là cao thủ, tuyệt đối là cao thủ!”“Sợ vãi tè…”Người đi đường sững sờ kinh ngạc, hai chiếc oto bị lướt qua sợ tới mức toát mồ hôi hột, chân run cầm cập.Họ lái xe đã nhiều năm, chưa bao giờ thấy cái gì đó thần kì đến vậy.
Đối diện với võ giả, đám người Phì Tứ căn bản không phải là đối thủ.
Rất nhanh, dưới lầu, một tên đàn em trong khu đã lái đến một chiếc BMW, hắn ra khỏi xe và chào hỏi khi nhìn thấy Trần Đức.
“Hoang Gia, đây là chiếc xe tốt nhất ở quanh đây”.
Từ nhà Trần Đức lái xe đến đền Thiên Ấn phải mất nửa giờ đúng như Hàn Thái đã nói!
Để đến được đền Thiên Ẩn trong vòng 15 phút, vận tốc của oto phải đạt ít nhất 80km/h.
Hàn Thái tính thời gian rất chuẩn, với tốc độ bình quân như vậy, từ nhà anh đến đền Thiên Ấn gần như không thế nhanh hơn được.
“Hàn Thái, vận tốc 80km, thật sự là cực hạn của người thường, nhưng đó không phải là của tao”.
“Brừm!
“Brừm!”
“Brừm…”
Tên này còn chưa kịp nói hết thì chiếc BMW đã lao ra ngoài, chỉ còn lại bụi mờ phía sau, tốc độ nhanh đến mức biến mất chỉ trong nháy mắt.
“ực…”, tên đàn em nuốt nước miếng, đây… là thần đua xe sao?
Thân là một cựu quân nhân, xe, đương nhiên Trần Đức biết lái.
Vả lại, kĩ thuật lái xe của anh rất tốt, còn mạnh hơn một số tay đua chuyên nghiệp.
Ngoài ra, Trần Đức còn biết lái xe tăng, máy b** ch**n đ** và các thiết bị chiến đấu cao cấp khác.
Đền Thiên Ấn núi Thiên Mãnh, nơi này không quá khó tìm.
Chân ga đạp hết mức, trên bảng điều khiển của xe BMW, tốc độ đã tăng từ40km lên đến 50, sau đó là 80… 100… 150… 200km.
Trong 20 giây, Trần Đức đã ở trong khu vực nội thành, trực tiếp tăng tốc độ lên đến 200km, tốc độ này khi chạy trên đường cao tốc rộng và thẳng đã đủ nhanh rồi.
Mà đây lại là trong nội thành.
Người đi đường chết lặng, một chiếc BMW lao nhanh đến mức chỉ trong nháy máy đã không thấy đâu rồi.
“f*ck, đó là đang đua xe sao?”
“Này, muốn chết à?”
“Nhanh nhìn đi, chiếc xe kia nhanh quá”.
“Không tốt, sẽ gặp tai nạn mất, phía trước có hai chiếc xe đang chắn ngang đường, căn bản không thể vượt qua được, với tốc độ này, không phanh kịp mất!”
“Qua… qua… qua rồi kìa!”
Chiếc xe băng qua thành phố đông đúc, tiếng bàn tán xôn xao vang lên, đúng lúc mọi người đang kinh ngạc về tốc độ và kĩ thuật thì bất ngờ có hai chiếc oto chặn ở phía trước.
Cứ tưởng rằng một vụ tai nạn sắp xảy ra thì chiếc BMW đột nhiên nghiêng sang một bên
Đúng vậy, là nghiêng sang một bên.
Toàn bộ phần xe bên trái, ngay lúc sắp va vào hai chiếc oto kia, đột nhiên chồm lên cao, hai bánh xe cọ xát với mặt đất, từ từ lao qua giữa hai chiếc xe kia.
Mà hai chiếc xe kia không hề bị hư hại gì.
Một cú né hoàn hảo.
Sau khi lao qua hai chiếc oto, BMW lại tiếp đất bằng cả bốn bánh và biến mất trong tích tắc.
“Con mẹ nó, giỏi thật sự!”
“Cao thủ, đúng là cao thủ, tuyệt đối là cao thủ!”
“Sợ vãi tè…”
Người đi đường sững sờ kinh ngạc, hai chiếc oto bị lướt qua sợ tới mức toát mồ hôi hột, chân run cầm cập.
Họ lái xe đã nhiều năm, chưa bao giờ thấy cái gì đó thần kì đến vậy.
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Đối diện với võ giả, đám người Phì Tứ căn bản không phải là đối thủ.Rất nhanh, dưới lầu, một tên đàn em trong khu đã lái đến một chiếc BMW, hắn ra khỏi xe và chào hỏi khi nhìn thấy Trần Đức.“Hoang Gia, đây là chiếc xe tốt nhất ở quanh đây”.Từ nhà Trần Đức lái xe đến đền Thiên Ấn phải mất nửa giờ đúng như Hàn Thái đã nói!Để đến được đền Thiên Ẩn trong vòng 15 phút, vận tốc của oto phải đạt ít nhất 80km/h.Hàn Thái tính thời gian rất chuẩn, với tốc độ bình quân như vậy, từ nhà anh đến đền Thiên Ấn gần như không thế nhanh hơn được.“Hàn Thái, vận tốc 80km, thật sự là cực hạn của người thường, nhưng đó không phải là của tao”.“Brừm!“Brừm!”“Brừm…”Tên này còn chưa kịp nói hết thì chiếc BMW đã lao ra ngoài, chỉ còn lại bụi mờ phía sau, tốc độ nhanh đến mức biến mất chỉ trong nháy mắt.“ực…”, tên đàn em nuốt nước miếng, đây… là thần đua xe sao?Thân là một cựu quân nhân, xe, đương nhiên Trần Đức biết lái.Vả lại, kĩ thuật lái xe của anh rất tốt, còn mạnh hơn một số tay đua chuyên nghiệp.Ngoài ra, Trần Đức còn biết lái xe tăng, máy b** ch**n đ** và các thiết bị chiến đấu cao cấp khác.Đền Thiên Ấn núi Thiên Mãnh, nơi này không quá khó tìm.Chân ga đạp hết mức, trên bảng điều khiển của xe BMW, tốc độ đã tăng từ40km lên đến 50, sau đó là 80… 100… 150… 200km.Trong 20 giây, Trần Đức đã ở trong khu vực nội thành, trực tiếp tăng tốc độ lên đến 200km, tốc độ này khi chạy trên đường cao tốc rộng và thẳng đã đủ nhanh rồi.Mà đây lại là trong nội thành.Người đi đường chết lặng, một chiếc BMW lao nhanh đến mức chỉ trong nháy máy đã không thấy đâu rồi.“f*ck, đó là đang đua xe sao?”“Này, muốn chết à?”“Nhanh nhìn đi, chiếc xe kia nhanh quá”.“Không tốt, sẽ gặp tai nạn mất, phía trước có hai chiếc xe đang chắn ngang đường, căn bản không thể vượt qua được, với tốc độ này, không phanh kịp mất!”“Qua… qua… qua rồi kìa!”Chiếc xe băng qua thành phố đông đúc, tiếng bàn tán xôn xao vang lên, đúng lúc mọi người đang kinh ngạc về tốc độ và kĩ thuật thì bất ngờ có hai chiếc oto chặn ở phía trước.Cứ tưởng rằng một vụ tai nạn sắp xảy ra thì chiếc BMW đột nhiên nghiêng sang một bênĐúng vậy, là nghiêng sang một bên.Toàn bộ phần xe bên trái, ngay lúc sắp va vào hai chiếc oto kia, đột nhiên chồm lên cao, hai bánh xe cọ xát với mặt đất, từ từ lao qua giữa hai chiếc xe kia.Mà hai chiếc xe kia không hề bị hư hại gì.Một cú né hoàn hảo.Sau khi lao qua hai chiếc oto, BMW lại tiếp đất bằng cả bốn bánh và biến mất trong tích tắc.“Con mẹ nó, giỏi thật sự!”“Cao thủ, đúng là cao thủ, tuyệt đối là cao thủ!”“Sợ vãi tè…”Người đi đường sững sờ kinh ngạc, hai chiếc oto bị lướt qua sợ tới mức toát mồ hôi hột, chân run cầm cập.Họ lái xe đã nhiều năm, chưa bao giờ thấy cái gì đó thần kì đến vậy.