Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…
Chương 949
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 949Búa nứt rồi!Búa chế tạo từ thép ròng giống như gương rơi bị vỡ, xuất hiện vết nứt, trong nháy mắt nổ nát vụn.Một quyền của Trần Đức vẫn chưa dừng lại.Anh vẫn đang khua múa.“Ầm!”Giây tiếp theo vung lên trên đầu tên hầu.Lực không lớn.Anh nắm chặt vừa phải không có đánh chết gã, mà đánh gã bay lộn ngược thật cao ra ngoài. Vừa hay nặng nề rơi xuống dưới chân Bộ Kinh Phong, trông gã vô cùng chật vật, hôn mê như chó chết.“Thú vị đấy”, Bộ Kinh Phong không hề sợ hãi, chỉ là một tên hầu mà thôi, bị đánh bại cũng không thể khiến hắn ta có một chút dao động tâm lý.Hắn ta vẫn khoanh tay đứng sừng sững tại chỗ: “Có thể đánh bại nô lệ của tao, ở chỗ chúng mày chắc hẳn xem như là kẻ có trình độ cao nhất? Vốn dĩ tao không định giết mày”.“Đáng tiếc, bây giờ tao thay đổi chủ ý rồi. Đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ, mày dám động vào hắn thì chính là động vào tao”.“Có thể chết trong tay tao cũng được xem như là phúc phận, bởi vì Bộ Kinh Phong tao chưa bao giờ giết người vô danh”.Khi đang nói,Bộ Kinh Phong đã bước về phía trước.Tốc độ của hắn ta không nhanh, cực kỳ trầm ổn có lực.Sau ba bước thì tiết tấu thay đổi, thân hình bộc phát, tốc độ nhanh kinh người, uy áp khủng khiếp vừa giống như sóng lớn cuồn cuộn gào thét giữa đại dương, vừa giống như ngọn núi đang chuyển động.Trong nháy mắt, cùng với từng trận tàn ảnh do di chuyển tốc độ cao lưu lại, thân hình của hắn ta đã sắp đến gần Trần Đức. Đồng thời trong tay hắn ta bắt đầu điên cuồng hội tụ linh khí, bắp thịt cuồn cuộn, linh khí gom lại, quyền pháp được thi triển, trực tiếp nhắm về phía Trần Đức.“Đoàng đoàng đoàng!”Quyền ảnh lướt qua không gian, phát ra tiếng như hạt đậu nổ, linh khí hội tụ ở năm ngón tay, quả đấm được đập ra.Nhất thời.Cỏ cây và núi đá xung quanh phát ra tiếng loạn xạ, cộng hưởng cùng với quả đấm của anh, một vài nhánh cây yếu ớt thậm chí còn gãy lìa đổ nát!Sức mạnh tùy ý mà bá đạo, từ nắm đấm của Bộ Kinh Phong lan tràn ra bốn phương tám hướng, dường như sắp đè ép và biến dạng không gian bên này.Sức mạnh như vậy có thể nói rất nhanh, dù là Trần Đức cũng xuất hiện từng tia kinh ngạc.Quả thực,Bộ Kinh Phong này rất mạnh.So với tên hầu của hắn ta thì không biết mạnh gấp bao nhiêu lần, quả đấm vung lên có thể khiến người ta cảm nhận được nỗi khiếp sợ và kinh hãi.Hắn ta còn mạnh hơn Huyết Lãnh hai ba bậc.Điều quan trọng chính là hắn ta vẫn chưa vượt qua Linh Căn kỳ, mà đang ở Căn Linh kỳ đỉnh phong giống như Huyết Lãnh.
Chương 949
Búa nứt rồi!
Búa chế tạo từ thép ròng giống như gương rơi bị vỡ, xuất hiện vết nứt, trong nháy mắt nổ nát vụn.
Một quyền của Trần Đức vẫn chưa dừng lại.
Anh vẫn đang khua múa.
“Ầm!”
Giây tiếp theo vung lên trên đầu tên hầu.
Lực không lớn.
Anh nắm chặt vừa phải không có đánh chết gã, mà đánh gã bay lộn ngược thật cao ra ngoài. Vừa hay nặng nề rơi xuống dưới chân Bộ Kinh Phong, trông gã vô cùng chật vật, hôn mê như chó chết.
“Thú vị đấy”, Bộ Kinh Phong không hề sợ hãi, chỉ là một tên hầu mà thôi, bị đánh bại cũng không thể khiến hắn ta có một chút dao động tâm lý.
Hắn ta vẫn khoanh tay đứng sừng sững tại chỗ: “Có thể đánh bại nô lệ của tao, ở chỗ chúng mày chắc hẳn xem như là kẻ có trình độ cao nhất? Vốn dĩ tao không định giết mày”.
“Đáng tiếc, bây giờ tao thay đổi chủ ý rồi. Đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ, mày dám động vào hắn thì chính là động vào tao”.
“Có thể chết trong tay tao cũng được xem như là phúc phận, bởi vì Bộ Kinh Phong tao chưa bao giờ giết người vô danh”.
Khi đang nói,
Bộ Kinh Phong đã bước về phía trước.
Tốc độ của hắn ta không nhanh, cực kỳ trầm ổn có lực.
Sau ba bước thì tiết tấu thay đổi, thân hình bộc phát, tốc độ nhanh kinh người, uy áp khủng khiếp vừa giống như sóng lớn cuồn cuộn gào thét giữa đại dương, vừa giống như ngọn núi đang chuyển động.
Trong nháy mắt, cùng với từng trận tàn ảnh do di chuyển tốc độ cao lưu lại, thân hình của hắn ta đã sắp đến gần Trần Đức. Đồng thời trong tay hắn ta bắt đầu điên cuồng hội tụ linh khí, bắp thịt cuồn cuộn, linh khí gom lại, quyền pháp được thi triển, trực tiếp nhắm về phía Trần Đức.
“Đoàng đoàng đoàng!”
Quyền ảnh lướt qua không gian, phát ra tiếng như hạt đậu nổ, linh khí hội tụ ở năm ngón tay, quả đấm được đập ra.
Nhất thời.
Cỏ cây và núi đá xung quanh phát ra tiếng loạn xạ, cộng hưởng cùng với quả đấm của anh, một vài nhánh cây yếu ớt thậm chí còn gãy lìa đổ nát!
Sức mạnh tùy ý mà bá đạo, từ nắm đấm của Bộ Kinh Phong lan tràn ra bốn phương tám hướng, dường như sắp đè ép và biến dạng không gian bên này.
Sức mạnh như vậy có thể nói rất nhanh, dù là Trần Đức cũng xuất hiện từng tia kinh ngạc.
Quả thực,
Bộ Kinh Phong này rất mạnh.
So với tên hầu của hắn ta thì không biết mạnh gấp bao nhiêu lần, quả đấm vung lên có thể khiến người ta cảm nhận được nỗi khiếp sợ và kinh hãi.
Hắn ta còn mạnh hơn Huyết Lãnh hai ba bậc.
Điều quan trọng chính là hắn ta vẫn chưa vượt qua Linh Căn kỳ, mà đang ở Căn Linh kỳ đỉnh phong giống như Huyết Lãnh.
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 949Búa nứt rồi!Búa chế tạo từ thép ròng giống như gương rơi bị vỡ, xuất hiện vết nứt, trong nháy mắt nổ nát vụn.Một quyền của Trần Đức vẫn chưa dừng lại.Anh vẫn đang khua múa.“Ầm!”Giây tiếp theo vung lên trên đầu tên hầu.Lực không lớn.Anh nắm chặt vừa phải không có đánh chết gã, mà đánh gã bay lộn ngược thật cao ra ngoài. Vừa hay nặng nề rơi xuống dưới chân Bộ Kinh Phong, trông gã vô cùng chật vật, hôn mê như chó chết.“Thú vị đấy”, Bộ Kinh Phong không hề sợ hãi, chỉ là một tên hầu mà thôi, bị đánh bại cũng không thể khiến hắn ta có một chút dao động tâm lý.Hắn ta vẫn khoanh tay đứng sừng sững tại chỗ: “Có thể đánh bại nô lệ của tao, ở chỗ chúng mày chắc hẳn xem như là kẻ có trình độ cao nhất? Vốn dĩ tao không định giết mày”.“Đáng tiếc, bây giờ tao thay đổi chủ ý rồi. Đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ, mày dám động vào hắn thì chính là động vào tao”.“Có thể chết trong tay tao cũng được xem như là phúc phận, bởi vì Bộ Kinh Phong tao chưa bao giờ giết người vô danh”.Khi đang nói,Bộ Kinh Phong đã bước về phía trước.Tốc độ của hắn ta không nhanh, cực kỳ trầm ổn có lực.Sau ba bước thì tiết tấu thay đổi, thân hình bộc phát, tốc độ nhanh kinh người, uy áp khủng khiếp vừa giống như sóng lớn cuồn cuộn gào thét giữa đại dương, vừa giống như ngọn núi đang chuyển động.Trong nháy mắt, cùng với từng trận tàn ảnh do di chuyển tốc độ cao lưu lại, thân hình của hắn ta đã sắp đến gần Trần Đức. Đồng thời trong tay hắn ta bắt đầu điên cuồng hội tụ linh khí, bắp thịt cuồn cuộn, linh khí gom lại, quyền pháp được thi triển, trực tiếp nhắm về phía Trần Đức.“Đoàng đoàng đoàng!”Quyền ảnh lướt qua không gian, phát ra tiếng như hạt đậu nổ, linh khí hội tụ ở năm ngón tay, quả đấm được đập ra.Nhất thời.Cỏ cây và núi đá xung quanh phát ra tiếng loạn xạ, cộng hưởng cùng với quả đấm của anh, một vài nhánh cây yếu ớt thậm chí còn gãy lìa đổ nát!Sức mạnh tùy ý mà bá đạo, từ nắm đấm của Bộ Kinh Phong lan tràn ra bốn phương tám hướng, dường như sắp đè ép và biến dạng không gian bên này.Sức mạnh như vậy có thể nói rất nhanh, dù là Trần Đức cũng xuất hiện từng tia kinh ngạc.Quả thực,Bộ Kinh Phong này rất mạnh.So với tên hầu của hắn ta thì không biết mạnh gấp bao nhiêu lần, quả đấm vung lên có thể khiến người ta cảm nhận được nỗi khiếp sợ và kinh hãi.Hắn ta còn mạnh hơn Huyết Lãnh hai ba bậc.Điều quan trọng chính là hắn ta vẫn chưa vượt qua Linh Căn kỳ, mà đang ở Căn Linh kỳ đỉnh phong giống như Huyết Lãnh.