Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…
Chương 1046
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 1046Nhưng giờ, tính mạng của mấy chục người lại phụ thuộc vào một suy nghĩ của mình!Cô ta… phải làm thế nào đây?Lục Lâm Khai cũng không cho Lục Thư Tuyết thời gian suy nghĩ, lạnh nhạt nói: “Nếu cô đã không muốn, vậy thì…”Ông ta còn chưa nói xong, Lục Lương Thần đã lại bắt thêm một người!Lần này, là một bé gái trông chỉ có 5 tuổi.Lục Lương Thần trực tiếp giật cô bé từ trong tay bố mẹ mình, cô bé òa khóc, nước mắt rơi như mưa, hết sức sợ hãi, khóc huhu.“Cô bé đáng yêu làm sao, trông cũng có vài nét giống cô hồi trước đó chứ. À đúng rồi…”, Lục Lâm Khai âm u nói: “Nếu tôi nhớ không nhầm thì cô bé là con gái của em trai bố cô nhỉ? Giống cô cũng bình thường thôi”.Lần này, Lục Lương Thần không có dùng roi, mà là dùng kiếm, mũi kiếm đặt lên cổ cô bé, khẽ vạch, một giọt máu bắt đầu chảy xuống theo mũi kiếm.Tuy bố mẹ cô bé rất đau đớn, nhưng lại không nói tiếng nào, chỉ im lặng khóc.Họ là cậu mợ của Lục Thư Tuyết, từ đầu đến cuối đều đứng về phía cô ta. Dù có mất mạng, cũng không muốn phản bội, vứt bỏ chính nghĩa.Lồng ngực Lục Thư Tuyết phập phồng lên xuống, thở hổn hển, nghiến răng.Mắt thấy mũi kiếm càng lún càng sâu, cuối cùng cô ta cũng đưa ra lựa chọn: “Tôi… cởi!”Rốt cuộc cũng thỏa hiệp, thực tế chính là như vậy, mặc dù đôi khi không phải điều mình muốn, nhưng cũng phải cúi đầu thỏa hiệp, chấp nhận số phận!Lục Lâm Khai thắng!Lục Thư Tuyết không có khả năng chẳng màng đến tính mạng của cô bé, cũng không thể bỏ mặc mạng sống của 30 40 người kia!“Xem ra, cô vẫn biết điều đấy chứ. Có điều… cô đã bỏ lỡ cơ hội, cô bé kia sẽ vì sự do dự của cô mà chết…”“Cái gì?”, Lục Thư Tuyết trợn to mắt.Lục Lâm Khai cũng không để ý tới cô ta, đưa mắt ra hiệu với Lục Lương Thần.Sau đó, Lục Lương Thần lập tức gia tăng sức mạnh, chuẩn bị ra tay.Phụt!Ngay khi hắn tăng sức mạnh, máu tươi chợt bắn tung tóe giữa không trung, mùi máu tanh xông thẳng vào mũi!Trong lòng tất cả mọi người đều căng thẳng, thậm chí Lục Thư Tuyết còn không đành lòng quay đầu đi.“Hu hu…”Nhưng mà, tiếng khóc của cô bé vẫn vang lên.Lục Thư Tuyết giật mình, quay phắt đầu lại nhìn về phía Lục Lương Thần.Chỉ thấy Lục Lương Thần đã ngã xuống đất chết đi, nơi cổ rõ ràng có một vết máu, dưới đầu tràn ra một vũng máu tươi.Người chết không chỉ là Lục Lương Thần, mà còn có ba gã trông coi.Còn cô bé lại xuất hiện trong tay một người.Người đó là Bộ Kinh Phong!
Chương 1046
Nhưng giờ, tính mạng của mấy chục người lại phụ thuộc vào một suy nghĩ của mình!
Cô ta… phải làm thế nào đây?
Lục Lâm Khai cũng không cho Lục Thư Tuyết thời gian suy nghĩ, lạnh nhạt nói: “Nếu cô đã không muốn, vậy thì…”
Ông ta còn chưa nói xong, Lục Lương Thần đã lại bắt thêm một người!
Lần này, là một bé gái trông chỉ có 5 tuổi.
Lục Lương Thần trực tiếp giật cô bé từ trong tay bố mẹ mình, cô bé òa khóc, nước mắt rơi như mưa, hết sức sợ hãi, khóc huhu.
“Cô bé đáng yêu làm sao, trông cũng có vài nét giống cô hồi trước đó chứ. À đúng rồi…”, Lục Lâm Khai âm u nói: “Nếu tôi nhớ không nhầm thì cô bé là con gái của em trai bố cô nhỉ? Giống cô cũng bình thường thôi”.
Lần này, Lục Lương Thần không có dùng roi, mà là dùng kiếm, mũi kiếm đặt lên cổ cô bé, khẽ vạch, một giọt máu bắt đầu chảy xuống theo mũi kiếm.
Tuy bố mẹ cô bé rất đau đớn, nhưng lại không nói tiếng nào, chỉ im lặng khóc.
Họ là cậu mợ của Lục Thư Tuyết, từ đầu đến cuối đều đứng về phía cô ta. Dù có mất mạng, cũng không muốn phản bội, vứt bỏ chính nghĩa.
Lồng ngực Lục Thư Tuyết phập phồng lên xuống, thở hổn hển, nghiến răng.
Mắt thấy mũi kiếm càng lún càng sâu, cuối cùng cô ta cũng đưa ra lựa chọn: “Tôi… cởi!”
Rốt cuộc cũng thỏa hiệp, thực tế chính là như vậy, mặc dù đôi khi không phải điều mình muốn, nhưng cũng phải cúi đầu thỏa hiệp, chấp nhận số phận!
Lục Lâm Khai thắng!
Lục Thư Tuyết không có khả năng chẳng màng đến tính mạng của cô bé, cũng không thể bỏ mặc mạng sống của 30 40 người kia!
“Xem ra, cô vẫn biết điều đấy chứ. Có điều… cô đã bỏ lỡ cơ hội, cô bé kia sẽ vì sự do dự của cô mà chết…”
“Cái gì?”, Lục Thư Tuyết trợn to mắt.
Lục Lâm Khai cũng không để ý tới cô ta, đưa mắt ra hiệu với Lục Lương Thần.
Sau đó, Lục Lương Thần lập tức gia tăng sức mạnh, chuẩn bị ra tay.
Phụt!
Ngay khi hắn tăng sức mạnh, máu tươi chợt bắn tung tóe giữa không trung, mùi máu tanh xông thẳng vào mũi!
Trong lòng tất cả mọi người đều căng thẳng, thậm chí Lục Thư Tuyết còn không đành lòng quay đầu đi.
“Hu hu…”
Nhưng mà, tiếng khóc của cô bé vẫn vang lên.
Lục Thư Tuyết giật mình, quay phắt đầu lại nhìn về phía Lục Lương Thần.
Chỉ thấy Lục Lương Thần đã ngã xuống đất chết đi, nơi cổ rõ ràng có một vết máu, dưới đầu tràn ra một vũng máu tươi.
Người chết không chỉ là Lục Lương Thần, mà còn có ba gã trông coi.
Còn cô bé lại xuất hiện trong tay một người.
Người đó là Bộ Kinh Phong!
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 1046Nhưng giờ, tính mạng của mấy chục người lại phụ thuộc vào một suy nghĩ của mình!Cô ta… phải làm thế nào đây?Lục Lâm Khai cũng không cho Lục Thư Tuyết thời gian suy nghĩ, lạnh nhạt nói: “Nếu cô đã không muốn, vậy thì…”Ông ta còn chưa nói xong, Lục Lương Thần đã lại bắt thêm một người!Lần này, là một bé gái trông chỉ có 5 tuổi.Lục Lương Thần trực tiếp giật cô bé từ trong tay bố mẹ mình, cô bé òa khóc, nước mắt rơi như mưa, hết sức sợ hãi, khóc huhu.“Cô bé đáng yêu làm sao, trông cũng có vài nét giống cô hồi trước đó chứ. À đúng rồi…”, Lục Lâm Khai âm u nói: “Nếu tôi nhớ không nhầm thì cô bé là con gái của em trai bố cô nhỉ? Giống cô cũng bình thường thôi”.Lần này, Lục Lương Thần không có dùng roi, mà là dùng kiếm, mũi kiếm đặt lên cổ cô bé, khẽ vạch, một giọt máu bắt đầu chảy xuống theo mũi kiếm.Tuy bố mẹ cô bé rất đau đớn, nhưng lại không nói tiếng nào, chỉ im lặng khóc.Họ là cậu mợ của Lục Thư Tuyết, từ đầu đến cuối đều đứng về phía cô ta. Dù có mất mạng, cũng không muốn phản bội, vứt bỏ chính nghĩa.Lồng ngực Lục Thư Tuyết phập phồng lên xuống, thở hổn hển, nghiến răng.Mắt thấy mũi kiếm càng lún càng sâu, cuối cùng cô ta cũng đưa ra lựa chọn: “Tôi… cởi!”Rốt cuộc cũng thỏa hiệp, thực tế chính là như vậy, mặc dù đôi khi không phải điều mình muốn, nhưng cũng phải cúi đầu thỏa hiệp, chấp nhận số phận!Lục Lâm Khai thắng!Lục Thư Tuyết không có khả năng chẳng màng đến tính mạng của cô bé, cũng không thể bỏ mặc mạng sống của 30 40 người kia!“Xem ra, cô vẫn biết điều đấy chứ. Có điều… cô đã bỏ lỡ cơ hội, cô bé kia sẽ vì sự do dự của cô mà chết…”“Cái gì?”, Lục Thư Tuyết trợn to mắt.Lục Lâm Khai cũng không để ý tới cô ta, đưa mắt ra hiệu với Lục Lương Thần.Sau đó, Lục Lương Thần lập tức gia tăng sức mạnh, chuẩn bị ra tay.Phụt!Ngay khi hắn tăng sức mạnh, máu tươi chợt bắn tung tóe giữa không trung, mùi máu tanh xông thẳng vào mũi!Trong lòng tất cả mọi người đều căng thẳng, thậm chí Lục Thư Tuyết còn không đành lòng quay đầu đi.“Hu hu…”Nhưng mà, tiếng khóc của cô bé vẫn vang lên.Lục Thư Tuyết giật mình, quay phắt đầu lại nhìn về phía Lục Lương Thần.Chỉ thấy Lục Lương Thần đã ngã xuống đất chết đi, nơi cổ rõ ràng có một vết máu, dưới đầu tràn ra một vũng máu tươi.Người chết không chỉ là Lục Lương Thần, mà còn có ba gã trông coi.Còn cô bé lại xuất hiện trong tay một người.Người đó là Bộ Kinh Phong!