Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…
Chương 1053
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 1053Mà thở dài,Lục Thư Tuyết… mộng tưởng hảo huyền cái gì chứ? Với thực lực của anh, leo l*n đ*nh của Thiên Kiếm Phong, đụng phải Phương Ngọc Tâm, sao có thể không chết chứ? Cho dù vô cùng vô cùng may mắn, xác suất sống tiếp cũng chỉ một phần vạn vạn.Sao có thể tới nơi này cứu cô ta chứ?Hai người cũng chỉ tình cờ gặp nhau…Hơn nữa,Nếu quả thật anh tới, bây giờ đối mặt với Chương Hằng và sáu thái thượng trưởng lão nhà họ Chương thì có khác nào chịu chết không?“Lục Thư Tuyết, tốt nhất cô đừng mè nheo nữa”。Bàn chân Lục Lâm Khai hơi dùng sức, Lục Lâm Phong dưới chân ông ta phát ra tiếng rên đau đớn, Lục Thư Tuyết trong lòng nghe vậy liền run lên,Theo bản năng,Cô ta buông lỏng năm ngón tay.Sau đó.Nội y màu tím kia bắt đầu tuột xuống dưới con mắt của mọi người…Ngoại trừ Bộ Kinh Phong và người ủng hộ Lục Thư Tuyết ra,Lúc này tất cả mọi người có mặt ở đây đều tập trung tinh thần, nhìn chằm chằm bộ phận kia, chờ đợi vải che hoàn toàn tuột xuống!Còn Lục Thư Tuyết,Thì nhắm đôi mắt trong sạch lại.“Vù!”Đột nhiên.Ngay khi tấm vải sắp tuột xuống, một trận cuồng phong đột nhiên nổi lên vào thời khắc quan trọng, trong nháy mắt đất đá bay mù trời!Một trận khói bụi.Bao phủ Lục Thư Tuyết!Che ánh mắt tất cả mọi người.Đã xảy ra chuyện gì?!Biến cố đột nhiên xuất hiện khiến cho tất cả mọi người chấn động,Lại là Bộ Kinh Phong ra tay sao? Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Họ theo bản năng nhìn về phía Bộ Kinh Phong,Nhưng hắn ta vẫn còn đứng nguyên tại chỗ.Không hề nhúc nhích!Vào lúc mọi người còn nghi ngờ, bụi mù cuồn cuộn đã hạ xuống.Trong khói bụi, hai bóng người dần dần hiện lên.Một người trong đó đã trùm lên người Lục Thư Tuyết một chiếc váy dài, che đi toàn bộ da thịt của cô ta.Bên cạnh cô còn có một người đàn ông.Người đàn ông khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, thân hình thon dài và cao lớn!
Chương 1053
Mà thở dài,
Lục Thư Tuyết… mộng tưởng hảo huyền cái gì chứ? Với thực lực của anh, leo l*n đ*nh của Thiên Kiếm Phong, đụng phải Phương Ngọc Tâm, sao có thể không chết chứ? Cho dù vô cùng vô cùng may mắn, xác suất sống tiếp cũng chỉ một phần vạn vạn.
Sao có thể tới nơi này cứu cô ta chứ?
Hai người cũng chỉ tình cờ gặp nhau…
Hơn nữa,
Nếu quả thật anh tới, bây giờ đối mặt với Chương Hằng và sáu thái thượng trưởng lão nhà họ Chương thì có khác nào chịu chết không?
“Lục Thư Tuyết, tốt nhất cô đừng mè nheo nữa”。
Bàn chân Lục Lâm Khai hơi dùng sức, Lục Lâm Phong dưới chân ông ta phát ra tiếng rên đau đớn, Lục Thư Tuyết trong lòng nghe vậy liền run lên,
Theo bản năng,
Cô ta buông lỏng năm ngón tay.
Sau đó.
Nội y màu tím kia bắt đầu tuột xuống dưới con mắt của mọi người…
Ngoại trừ Bộ Kinh Phong và người ủng hộ Lục Thư Tuyết ra,
Lúc này tất cả mọi người có mặt ở đây đều tập trung tinh thần, nhìn chằm chằm bộ phận kia, chờ đợi vải che hoàn toàn tuột xuống!
Còn Lục Thư Tuyết,
Thì nhắm đôi mắt trong sạch lại.
“Vù!”
Đột nhiên.
Ngay khi tấm vải sắp tuột xuống, một trận cuồng phong đột nhiên nổi lên vào thời khắc quan trọng, trong nháy mắt đất đá bay mù trời!
Một trận khói bụi.
Bao phủ Lục Thư Tuyết!
Che ánh mắt tất cả mọi người.
Đã xảy ra chuyện gì?!
Biến cố đột nhiên xuất hiện khiến cho tất cả mọi người chấn động,
Lại là Bộ Kinh Phong ra tay sao? Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Họ theo bản năng nhìn về phía Bộ Kinh Phong,
Nhưng hắn ta vẫn còn đứng nguyên tại chỗ.
Không hề nhúc nhích!
Vào lúc mọi người còn nghi ngờ, bụi mù cuồn cuộn đã hạ xuống.
Trong khói bụi, hai bóng người dần dần hiện lên.
Một người trong đó đã trùm lên người Lục Thư Tuyết một chiếc váy dài, che đi toàn bộ da thịt của cô ta.
Bên cạnh cô còn có một người đàn ông.
Người đàn ông khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, thân hình thon dài và cao lớn!
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 1053Mà thở dài,Lục Thư Tuyết… mộng tưởng hảo huyền cái gì chứ? Với thực lực của anh, leo l*n đ*nh của Thiên Kiếm Phong, đụng phải Phương Ngọc Tâm, sao có thể không chết chứ? Cho dù vô cùng vô cùng may mắn, xác suất sống tiếp cũng chỉ một phần vạn vạn.Sao có thể tới nơi này cứu cô ta chứ?Hai người cũng chỉ tình cờ gặp nhau…Hơn nữa,Nếu quả thật anh tới, bây giờ đối mặt với Chương Hằng và sáu thái thượng trưởng lão nhà họ Chương thì có khác nào chịu chết không?“Lục Thư Tuyết, tốt nhất cô đừng mè nheo nữa”。Bàn chân Lục Lâm Khai hơi dùng sức, Lục Lâm Phong dưới chân ông ta phát ra tiếng rên đau đớn, Lục Thư Tuyết trong lòng nghe vậy liền run lên,Theo bản năng,Cô ta buông lỏng năm ngón tay.Sau đó.Nội y màu tím kia bắt đầu tuột xuống dưới con mắt của mọi người…Ngoại trừ Bộ Kinh Phong và người ủng hộ Lục Thư Tuyết ra,Lúc này tất cả mọi người có mặt ở đây đều tập trung tinh thần, nhìn chằm chằm bộ phận kia, chờ đợi vải che hoàn toàn tuột xuống!Còn Lục Thư Tuyết,Thì nhắm đôi mắt trong sạch lại.“Vù!”Đột nhiên.Ngay khi tấm vải sắp tuột xuống, một trận cuồng phong đột nhiên nổi lên vào thời khắc quan trọng, trong nháy mắt đất đá bay mù trời!Một trận khói bụi.Bao phủ Lục Thư Tuyết!Che ánh mắt tất cả mọi người.Đã xảy ra chuyện gì?!Biến cố đột nhiên xuất hiện khiến cho tất cả mọi người chấn động,Lại là Bộ Kinh Phong ra tay sao? Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Họ theo bản năng nhìn về phía Bộ Kinh Phong,Nhưng hắn ta vẫn còn đứng nguyên tại chỗ.Không hề nhúc nhích!Vào lúc mọi người còn nghi ngờ, bụi mù cuồn cuộn đã hạ xuống.Trong khói bụi, hai bóng người dần dần hiện lên.Một người trong đó đã trùm lên người Lục Thư Tuyết một chiếc váy dài, che đi toàn bộ da thịt của cô ta.Bên cạnh cô còn có một người đàn ông.Người đàn ông khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, thân hình thon dài và cao lớn!