Tác giả:

Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…

Chương 1054

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 1054Nhìn thấy anh.Trong giây lát,Chương Hằng trong đại sảnh bỗng nhiên đứng dậy, mặt lộ vẻ kinh dị, hắn ta u ám nói: “Trần Bát Hoang, mày chưa chết!”Nỗi thù hận trong nháy mắt dâng lên, lửa giận giăng đầy,Theo bản năng, Chương Hằng phất ra một chưởng,Đánh vào đầu Phương Bích Liên.Đầu Phương Bích Liên trong nháy mắt nổ bể!Còn chưa kịp kêu 1 tiếng thì đã chết tại chỗ!“Sao? Tôi không chết, anh rất bất ngờ hả?”, Trần Bát Hoang quét mắt nhìn Phương Bích Liên chết rồi, anh cười lạnh một tiếng: “Đúng là con chó điên, ngay cả người của mình cũng giết”.Chó điên?Nhà họ Lục từ trên xuống dưới dù là già hay trẻ, lúc này đều nhìn chằm chằm Trần Đức,Tên nhãi này là ai?Lại còn mắng Chương Hằng là chó điên?Điên rồi sao?Chẳng lẽ không rõ thực lực và thân phận của Chương Hằng hả?Trong nháy mắt mọi người đều kinh hãi, quả thật không dám tưởng tượng tiếp theo Chương Hằng sẽ bộc phát ra cơn giận lôi đình như thế nào!Chỉ có ngoại trừ một người, đó là một người phụ nữ, chiếc váy dài của cô ta bị lột ra, lúc này chiếc váy đó đang mặc trên người của Lục Thư Tuyết.Cô ta cũng không biết váy dài của mình biến mất lúc nào!Cô ta run lẩy bẩy đứng ở trong đám người, khổ mà không dám nói.Bên trong đại sảnh,Dáng vẻ Phương Bích Liên chết vô cùng thảm.Máu văng tại chỗ, thi thể dứt lìa.Nhưng.Chương Hằng ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn, đôi mắt hung ác từ đầu đến cuối vẫn nhìn chằm chằm vào Trần Bát Hoang đang mang bộ mặt thản nhiên đứng cách đó không xa, ngoài vẻ kinh ngạc thì còn là cơn giận dữ.Trần Bát Hoang còn sống!Dù là nghĩ hay suy tính từ một góc độ nào đó, hắn ta cũng không thể ngờ Trần Bát Hoang có thể còn sống.Anh còn sống.Vậy thì người rơi từ Thiên Kiếm Phong xuống thành thịt vụn là Phương Tâm Ngọc?Trong nháy mắt đó, Chương Hằng có chút không tin suy nghĩ này của mình. Nhưng ngoại trừ điều này ra, hắn ta không nghĩ ra người khác. Bởi vì trên Thiên Kiếm Phong kia ngoại trừ chú Phương Tâm Ngọc của hắn ta ra thì không còn ai khác!Từ trên xuống dưới nhà họ Lục bây giờ rơi vào yên lặng trong ngắn ngủi.Bọn họ thấp thỏm chờ đợi lửa giận sắp đến của Chương Hằng.“Trần Bát Hoang…”

Chương 1054

Nhìn thấy anh.

Trong giây lát,

Chương Hằng trong đại sảnh bỗng nhiên đứng dậy, mặt lộ vẻ kinh dị, hắn ta u ám nói: “Trần Bát Hoang, mày chưa chết!”

Nỗi thù hận trong nháy mắt dâng lên, lửa giận giăng đầy,

Theo bản năng, Chương Hằng phất ra một chưởng,

Đánh vào đầu Phương Bích Liên.

Đầu Phương Bích Liên trong nháy mắt nổ bể!

Còn chưa kịp kêu 1 tiếng thì đã chết tại chỗ!

“Sao? Tôi không chết, anh rất bất ngờ hả?”, Trần Bát Hoang quét mắt nhìn Phương Bích Liên chết rồi, anh cười lạnh một tiếng: “Đúng là con chó điên, ngay cả người của mình cũng giết”.

Chó điên?

Nhà họ Lục từ trên xuống dưới dù là già hay trẻ, lúc này đều nhìn chằm chằm Trần Đức,

Tên nhãi này là ai?

Lại còn mắng Chương Hằng là chó điên?

Điên rồi sao?

Chẳng lẽ không rõ thực lực và thân phận của Chương Hằng hả?

Trong nháy mắt mọi người đều kinh hãi, quả thật không dám tưởng tượng tiếp theo Chương Hằng sẽ bộc phát ra cơn giận lôi đình như thế nào!

Chỉ có ngoại trừ một người, đó là một người phụ nữ, chiếc váy dài của cô ta bị lột ra, lúc này chiếc váy đó đang mặc trên người của Lục Thư Tuyết.

Cô ta cũng không biết váy dài của mình biến mất lúc nào!

Cô ta run lẩy bẩy đứng ở trong đám người, khổ mà không dám nói.

Bên trong đại sảnh,

Dáng vẻ Phương Bích Liên chết vô cùng thảm.

Máu văng tại chỗ, thi thể dứt lìa.

Nhưng.

Chương Hằng ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn, đôi mắt hung ác từ đầu đến cuối vẫn nhìn chằm chằm vào Trần Bát Hoang đang mang bộ mặt thản nhiên đứng cách đó không xa, ngoài vẻ kinh ngạc thì còn là cơn giận dữ.

Trần Bát Hoang còn sống!

Dù là nghĩ hay suy tính từ một góc độ nào đó, hắn ta cũng không thể ngờ Trần Bát Hoang có thể còn sống.

Anh còn sống.

Vậy thì người rơi từ Thiên Kiếm Phong xuống thành thịt vụn là Phương Tâm Ngọc?

Trong nháy mắt đó, Chương Hằng có chút không tin suy nghĩ này của mình. Nhưng ngoại trừ điều này ra, hắn ta không nghĩ ra người khác. Bởi vì trên Thiên Kiếm Phong kia ngoại trừ chú Phương Tâm Ngọc của hắn ta ra thì không còn ai khác!

Từ trên xuống dưới nhà họ Lục bây giờ rơi vào yên lặng trong ngắn ngủi.

Bọn họ thấp thỏm chờ đợi lửa giận sắp đến của Chương Hằng.

“Trần Bát Hoang…”

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 1054Nhìn thấy anh.Trong giây lát,Chương Hằng trong đại sảnh bỗng nhiên đứng dậy, mặt lộ vẻ kinh dị, hắn ta u ám nói: “Trần Bát Hoang, mày chưa chết!”Nỗi thù hận trong nháy mắt dâng lên, lửa giận giăng đầy,Theo bản năng, Chương Hằng phất ra một chưởng,Đánh vào đầu Phương Bích Liên.Đầu Phương Bích Liên trong nháy mắt nổ bể!Còn chưa kịp kêu 1 tiếng thì đã chết tại chỗ!“Sao? Tôi không chết, anh rất bất ngờ hả?”, Trần Bát Hoang quét mắt nhìn Phương Bích Liên chết rồi, anh cười lạnh một tiếng: “Đúng là con chó điên, ngay cả người của mình cũng giết”.Chó điên?Nhà họ Lục từ trên xuống dưới dù là già hay trẻ, lúc này đều nhìn chằm chằm Trần Đức,Tên nhãi này là ai?Lại còn mắng Chương Hằng là chó điên?Điên rồi sao?Chẳng lẽ không rõ thực lực và thân phận của Chương Hằng hả?Trong nháy mắt mọi người đều kinh hãi, quả thật không dám tưởng tượng tiếp theo Chương Hằng sẽ bộc phát ra cơn giận lôi đình như thế nào!Chỉ có ngoại trừ một người, đó là một người phụ nữ, chiếc váy dài của cô ta bị lột ra, lúc này chiếc váy đó đang mặc trên người của Lục Thư Tuyết.Cô ta cũng không biết váy dài của mình biến mất lúc nào!Cô ta run lẩy bẩy đứng ở trong đám người, khổ mà không dám nói.Bên trong đại sảnh,Dáng vẻ Phương Bích Liên chết vô cùng thảm.Máu văng tại chỗ, thi thể dứt lìa.Nhưng.Chương Hằng ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn, đôi mắt hung ác từ đầu đến cuối vẫn nhìn chằm chằm vào Trần Bát Hoang đang mang bộ mặt thản nhiên đứng cách đó không xa, ngoài vẻ kinh ngạc thì còn là cơn giận dữ.Trần Bát Hoang còn sống!Dù là nghĩ hay suy tính từ một góc độ nào đó, hắn ta cũng không thể ngờ Trần Bát Hoang có thể còn sống.Anh còn sống.Vậy thì người rơi từ Thiên Kiếm Phong xuống thành thịt vụn là Phương Tâm Ngọc?Trong nháy mắt đó, Chương Hằng có chút không tin suy nghĩ này của mình. Nhưng ngoại trừ điều này ra, hắn ta không nghĩ ra người khác. Bởi vì trên Thiên Kiếm Phong kia ngoại trừ chú Phương Tâm Ngọc của hắn ta ra thì không còn ai khác!Từ trên xuống dưới nhà họ Lục bây giờ rơi vào yên lặng trong ngắn ngủi.Bọn họ thấp thỏm chờ đợi lửa giận sắp đến của Chương Hằng.“Trần Bát Hoang…”

Chương 1054