Tác giả:

Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…

Chương 573

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 573Cuối cùng Từ Hiểu Bắc cũng tái mặt, tức giận nói: “Chồng chưa cưới của chị ta là ai?”“À, là một tên xuất thân nghèo hèn, bám vào nhà họ Lâm ở rể, bây giờ mặt ngước lên tận trời!”, Chung Thần nói: “Họ Lý, hình như tên là… Lý Dục Thần”.Từ Hiểu Bắc uống cạn một ngụm rượu trong ly, giọng căm tức nói: “Hừ, hôm nào tôi phải đi gặp tên Lý Dục Thần đó mới được!”Chung Thần thấy đã đạt được mục đích rồi thì không nói tiếp nữa, chuyển lời: “Cậu Từ, chúng ta qua kia ngồi đi, lát nữa còn những tiết mục mà anh Viên sắp xếp”.Hôm nay anh ta đã hoàn thành nhiệm vụ Viên Thế Kiệt giao, hơn nữa còn móc nối được quan hệ với cậu Từ Giang Đông, trước mắt, Từ Hiểu Bắc này rất dễ nói chuyện, chỉ cần dùng chút thủ đoạn, thì không khó lợi dụng.Có nhà họ Viên Tiền Đường cùng với nhà họ Từ Giang Đông hỗ trợ, Chung Thần cảm thấy cái ngày nhà họ Chung phất lên đã không còn xa.Đúng lúc này, anh ta nhận được điện thoại từ Lâm Mộng Đình.Biết Lâm Mộng Đình đồng ý tới tham gia lễ hội chào đón tân sinh viên, Chung Thần cảm thấy hết sức bất ngờ.Nhưng anh ta suy nghĩ, sau đó lập tức có cách.Anh ta gọi điện thoại cho Viên Thế Kiệt, sau khi được đồng ý thì tìm đến Từ Hiểu Bắc, nói.“Cậu Từ, tôi càng nghĩ càng giận, chuyện này không thể bỏ qua như vậy được. Thế này nhé, cậu ở đây chờ, tôi phải gọi Lâm Mộng Đình tới, à không, mời đến, dù có bắt tôi phải quỳ xuống trước mặt cô ta tôi cũng chấp nhận. Hôm nay là tiệc chào đón cậu Từ, tôi nhất định phải mời được”.Từ Hiểu Bắc cau mày, nói: “Không cần thiết lắm đâu, tôi là người Giang Đông, ngày đầu tiên đến Tiền Đường, không cần thiết phải làm vậy. Muốn lấy lại thể diện thì sau này vẫn còn cơ hội”.Chung Thần nói lại: “Cậu Từ, cậu khoan dung độ lượng, nhưng tôi thì không. Vì cậu là người Giang Đông nên chúng tôi càng phải tận tình hơn. Chuyện này cậu đừng xen vào, để tôi”.Dứt lời, anh ta không quan tâm tới Từ Hiểu Bắc, bèn rời khỏi câu lạc bộ Hồ Tân.Một người đàn ông trung niên từ trong góc đi ra, đi tới bên cạnh Từ Hiểu Bắc, nhỏ giọng nói: “Cậu chủ, tôi có nghe được cuộc đối thoại của hai người. Họ Chung này nịnh nọt quá đà, cậu chủ nhất định phải cẩn thận”.Từ Hiểu Bắc gật đầu: “Tôi biết, người này không thể thân. Nhưng tôi mới đến đây ngày đầu tiên, không thể khiến người Giang Đông mất mặt. Cô gái đó tới thì không sao, nếu không đến, tôi lại phải đi tìm gặp thử, cả tên chồng chưa cưới rách nát kia nữa”.Người đàn ông trung niên nhíu mày, muốn nói gì đó, nhưng có lẽ vì thân phận nên cuối cùng vẫn không nói ra.Lâm Mộng Đình bắt xe, đi tới cửa câu lạc bộ Hồ Tân.Chung Thần đã sớm ở đó chờ, ân cần mở cửa xe cho cô, còn muốn trả tiền xe thay cô.Lâm Mộng Đình nói mình đã trả tiền rồi.Chung Thần nói: “Ai da Mộng Đình, cuối cùng cô cũng tới rồi. Cô mà còn không tới thì tôi cũng không biết phải làm sao bây giờ”.

Chương 573

Cuối cùng Từ Hiểu Bắc cũng tái mặt, tức giận nói: “Chồng chưa cưới của chị ta là ai?”

“À, là một tên xuất thân nghèo hèn, bám vào nhà họ Lâm ở rể, bây giờ mặt ngước lên tận trời!”, Chung Thần nói: “Họ Lý, hình như tên là… Lý Dục Thần”.

Từ Hiểu Bắc uống cạn một ngụm rượu trong ly, giọng căm tức nói: “Hừ, hôm nào tôi phải đi gặp tên Lý Dục Thần đó mới được!”

Chung Thần thấy đã đạt được mục đích rồi thì không nói tiếp nữa, chuyển lời: “Cậu Từ, chúng ta qua kia ngồi đi, lát nữa còn những tiết mục mà anh Viên sắp xếp”.

Hôm nay anh ta đã hoàn thành nhiệm vụ Viên Thế Kiệt giao, hơn nữa còn móc nối được quan hệ với cậu Từ Giang Đông, trước mắt, Từ Hiểu Bắc này rất dễ nói chuyện, chỉ cần dùng chút thủ đoạn, thì không khó lợi dụng.

Có nhà họ Viên Tiền Đường cùng với nhà họ Từ Giang Đông hỗ trợ, Chung Thần cảm thấy cái ngày nhà họ Chung phất lên đã không còn xa.

Đúng lúc này, anh ta nhận được điện thoại từ Lâm Mộng Đình.

Biết Lâm Mộng Đình đồng ý tới tham gia lễ hội chào đón tân sinh viên, Chung Thần cảm thấy hết sức bất ngờ.

Nhưng anh ta suy nghĩ, sau đó lập tức có cách.

Anh ta gọi điện thoại cho Viên Thế Kiệt, sau khi được đồng ý thì tìm đến Từ Hiểu Bắc, nói.

“Cậu Từ, tôi càng nghĩ càng giận, chuyện này không thể bỏ qua như vậy được. Thế này nhé, cậu ở đây chờ, tôi phải gọi Lâm Mộng Đình tới, à không, mời đến, dù có bắt tôi phải quỳ xuống trước mặt cô ta tôi cũng chấp nhận. Hôm nay là tiệc chào đón cậu Từ, tôi nhất định phải mời được”.

Từ Hiểu Bắc cau mày, nói: “Không cần thiết lắm đâu, tôi là người Giang Đông, ngày đầu tiên đến Tiền Đường, không cần thiết phải làm vậy. Muốn lấy lại thể diện thì sau này vẫn còn cơ hội”.

Chung Thần nói lại: “Cậu Từ, cậu khoan dung độ lượng, nhưng tôi thì không. Vì cậu là người Giang Đông nên chúng tôi càng phải tận tình hơn. Chuyện này cậu đừng xen vào, để tôi”.

Dứt lời, anh ta không quan tâm tới Từ Hiểu Bắc, bèn rời khỏi câu lạc bộ Hồ Tân.

Một người đàn ông trung niên từ trong góc đi ra, đi tới bên cạnh Từ Hiểu Bắc, nhỏ giọng nói: “Cậu chủ, tôi có nghe được cuộc đối thoại của hai người. Họ Chung này nịnh nọt quá đà, cậu chủ nhất định phải cẩn thận”.

Từ Hiểu Bắc gật đầu: “Tôi biết, người này không thể thân. Nhưng tôi mới đến đây ngày đầu tiên, không thể khiến người Giang Đông mất mặt. Cô gái đó tới thì không sao, nếu không đến, tôi lại phải đi tìm gặp thử, cả tên chồng chưa cưới rách nát kia nữa”.

Người đàn ông trung niên nhíu mày, muốn nói gì đó, nhưng có lẽ vì thân phận nên cuối cùng vẫn không nói ra.

Lâm Mộng Đình bắt xe, đi tới cửa câu lạc bộ Hồ Tân.

Chung Thần đã sớm ở đó chờ, ân cần mở cửa xe cho cô, còn muốn trả tiền xe thay cô.

Lâm Mộng Đình nói mình đã trả tiền rồi.

Chung Thần nói: “Ai da Mộng Đình, cuối cùng cô cũng tới rồi. Cô mà còn không tới thì tôi cũng không biết phải làm sao bây giờ”.

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 573Cuối cùng Từ Hiểu Bắc cũng tái mặt, tức giận nói: “Chồng chưa cưới của chị ta là ai?”“À, là một tên xuất thân nghèo hèn, bám vào nhà họ Lâm ở rể, bây giờ mặt ngước lên tận trời!”, Chung Thần nói: “Họ Lý, hình như tên là… Lý Dục Thần”.Từ Hiểu Bắc uống cạn một ngụm rượu trong ly, giọng căm tức nói: “Hừ, hôm nào tôi phải đi gặp tên Lý Dục Thần đó mới được!”Chung Thần thấy đã đạt được mục đích rồi thì không nói tiếp nữa, chuyển lời: “Cậu Từ, chúng ta qua kia ngồi đi, lát nữa còn những tiết mục mà anh Viên sắp xếp”.Hôm nay anh ta đã hoàn thành nhiệm vụ Viên Thế Kiệt giao, hơn nữa còn móc nối được quan hệ với cậu Từ Giang Đông, trước mắt, Từ Hiểu Bắc này rất dễ nói chuyện, chỉ cần dùng chút thủ đoạn, thì không khó lợi dụng.Có nhà họ Viên Tiền Đường cùng với nhà họ Từ Giang Đông hỗ trợ, Chung Thần cảm thấy cái ngày nhà họ Chung phất lên đã không còn xa.Đúng lúc này, anh ta nhận được điện thoại từ Lâm Mộng Đình.Biết Lâm Mộng Đình đồng ý tới tham gia lễ hội chào đón tân sinh viên, Chung Thần cảm thấy hết sức bất ngờ.Nhưng anh ta suy nghĩ, sau đó lập tức có cách.Anh ta gọi điện thoại cho Viên Thế Kiệt, sau khi được đồng ý thì tìm đến Từ Hiểu Bắc, nói.“Cậu Từ, tôi càng nghĩ càng giận, chuyện này không thể bỏ qua như vậy được. Thế này nhé, cậu ở đây chờ, tôi phải gọi Lâm Mộng Đình tới, à không, mời đến, dù có bắt tôi phải quỳ xuống trước mặt cô ta tôi cũng chấp nhận. Hôm nay là tiệc chào đón cậu Từ, tôi nhất định phải mời được”.Từ Hiểu Bắc cau mày, nói: “Không cần thiết lắm đâu, tôi là người Giang Đông, ngày đầu tiên đến Tiền Đường, không cần thiết phải làm vậy. Muốn lấy lại thể diện thì sau này vẫn còn cơ hội”.Chung Thần nói lại: “Cậu Từ, cậu khoan dung độ lượng, nhưng tôi thì không. Vì cậu là người Giang Đông nên chúng tôi càng phải tận tình hơn. Chuyện này cậu đừng xen vào, để tôi”.Dứt lời, anh ta không quan tâm tới Từ Hiểu Bắc, bèn rời khỏi câu lạc bộ Hồ Tân.Một người đàn ông trung niên từ trong góc đi ra, đi tới bên cạnh Từ Hiểu Bắc, nhỏ giọng nói: “Cậu chủ, tôi có nghe được cuộc đối thoại của hai người. Họ Chung này nịnh nọt quá đà, cậu chủ nhất định phải cẩn thận”.Từ Hiểu Bắc gật đầu: “Tôi biết, người này không thể thân. Nhưng tôi mới đến đây ngày đầu tiên, không thể khiến người Giang Đông mất mặt. Cô gái đó tới thì không sao, nếu không đến, tôi lại phải đi tìm gặp thử, cả tên chồng chưa cưới rách nát kia nữa”.Người đàn ông trung niên nhíu mày, muốn nói gì đó, nhưng có lẽ vì thân phận nên cuối cùng vẫn không nói ra.Lâm Mộng Đình bắt xe, đi tới cửa câu lạc bộ Hồ Tân.Chung Thần đã sớm ở đó chờ, ân cần mở cửa xe cho cô, còn muốn trả tiền xe thay cô.Lâm Mộng Đình nói mình đã trả tiền rồi.Chung Thần nói: “Ai da Mộng Đình, cuối cùng cô cũng tới rồi. Cô mà còn không tới thì tôi cũng không biết phải làm sao bây giờ”.

Chương 573