Tác giả:

Chương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến…

Chương 660

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 660Hoàng Đại Tiên có địa vị sánh ngang với Hồ Tiên, người dân thường thắp nhang tế bái nên cũng hay hiển linh, có rất nhiều nơi lập ra cả miếu Hoàng Đại Tiên.Từ đó, có thể nói địa vị của Hoàng Đại Tiên đã vượt qua cả Hồ Tiên, nói là đứng đầu ngũ tiên cũng không ngoa tí nào.Trước khi đi, Mã Sơn đột nhiên hỏi xem có thể cho Trương Diễm Diễm theo cùng không, để dễ dàng dẫn đường chỉ nhà, tránh tìm nhầm.Lý Dục Thần biết, Mã Sơn muốn tìm cái cớ để dẫn Trương Diễm Diễm ra ngoài giải sầu, giúp cô ta chữa lành tâm hồn bị tổn thương.Anh cảm thấy ý này cũng không tệ, có Trương Diễm Diễm theo cùng thì cũng có thể tìm đến nơi nhanh hơn.Mặt khác, Trương Diễm Diễm cũng có hiểu biết nhất định về ngôi nhà đó, nói không chừng lại có tác dụng.Cứ thế, một hàng sáu người bọn họ cùng đến thủ đô.Tuy Lý Dục Thần được sinh ra ở thủ đô, nhưng lại không có bất kỳ kí ức nào về nơi này.Nhưng, vừa bước lên mảnh đất thủ đô, anh lại có cảm giác quen thuộc đến lạ, như vừa gặp lại người bạn cũ.Bọn họ tìm một khách sạn năm sao để thuê ba phòng.Lý Dục Thần và Mã Sơn một phòng, sư phụ Vinh và ông chủ Vương một phòng, chị Mai và Trương Diễm Diễm một phòng.Nghỉ ngơi một lát, đi ra ngoài ăn bữa cơm, sau đó Trương Diễm Diễm bèn dẫn họ tới căn nhà mà cô ta từng đến.Đúng là căn nhà rất lớn, chỉ tính mỗi phòng thôi đã có hẳn mười phòng, trước sau có bốn viện, tuy không bằng vương phủ tiền triều, nhưng cũng rất lớn.Tòa nhà to hơn thì đã thành kiến trúc lịch sử được bảo vệ, không thì cũng biến thành một khu tập thể cho nhiều người ở rồi.Nên gia đình bề thế ở thủ đô rất ít khi ở lại trong thành phố, đều ra ngoại thành xây nhà xây biệt thự cả rồi.Năm đó nhà họ Lý chắc chắn không chỉ có một căn nhà này, chẳng qua là do nó nằm giữa thành phố phồn hoa, thể hiện được thân phận của người trong nhà vậy thôi.Đi vòng quanh tòa nhà một lúc, ngoài Mã Sơn và Trương Diễm Diễm, thì Lý Dục Thần và nhóm sư phụ Vinh đã nhảy qua tường để vào trong xem nhà cửa.Sư phụ Vinh luôn miệng giới thiệu về kết cấu của căn nhà. Bởi vì ông ta từng theo sư phụ tới đây hành nghề, nên cũng có chút hiểu biết về nhà họ Lý.Điều khiến Lý Dục Thần cảm thấy khó hiểu là, trong nhà không có nhiều âm khí như anh tưởng, ngược lại, bởi vì căn nhà có phong thủy và vận khí rất tốt, nơi này ngưng tụ dòng khí phong thủy, nên người sống ở đây chỉ có tốt lên, không có xấu đi.Điều này khá trái ngược với những gì Trương Diễm Diễm nghe ngóng được, về căn nhà ma khiến rất nhiều người bị dọa chạy.Dạo quanh một vòng, không phát hiện được gì, bốn người lại nhẹ nhàng nhảy ra ngoài.

Chương 660

Hoàng Đại Tiên có địa vị sánh ngang với Hồ Tiên, người dân thường thắp nhang tế bái nên cũng hay hiển linh, có rất nhiều nơi lập ra cả miếu Hoàng Đại Tiên.

Từ đó, có thể nói địa vị của Hoàng Đại Tiên đã vượt qua cả Hồ Tiên, nói là đứng đầu ngũ tiên cũng không ngoa tí nào.

Trước khi đi, Mã Sơn đột nhiên hỏi xem có thể cho Trương Diễm Diễm theo cùng không, để dễ dàng dẫn đường chỉ nhà, tránh tìm nhầm.

Lý Dục Thần biết, Mã Sơn muốn tìm cái cớ để dẫn Trương Diễm Diễm ra ngoài giải sầu, giúp cô ta chữa lành tâm hồn bị tổn thương.

Anh cảm thấy ý này cũng không tệ, có Trương Diễm Diễm theo cùng thì cũng có thể tìm đến nơi nhanh hơn.

Mặt khác, Trương Diễm Diễm cũng có hiểu biết nhất định về ngôi nhà đó, nói không chừng lại có tác dụng.

Cứ thế, một hàng sáu người bọn họ cùng đến thủ đô.

Tuy Lý Dục Thần được sinh ra ở thủ đô, nhưng lại không có bất kỳ kí ức nào về nơi này.

Nhưng, vừa bước lên mảnh đất thủ đô, anh lại có cảm giác quen thuộc đến lạ, như vừa gặp lại người bạn cũ.

Bọn họ tìm một khách sạn năm sao để thuê ba phòng.

Lý Dục Thần và Mã Sơn một phòng, sư phụ Vinh và ông chủ Vương một phòng, chị Mai và Trương Diễm Diễm một phòng.

Nghỉ ngơi một lát, đi ra ngoài ăn bữa cơm, sau đó Trương Diễm Diễm bèn dẫn họ tới căn nhà mà cô ta từng đến.

Đúng là căn nhà rất lớn, chỉ tính mỗi phòng thôi đã có hẳn mười phòng, trước sau có bốn viện, tuy không bằng vương phủ tiền triều, nhưng cũng rất lớn.

Tòa nhà to hơn thì đã thành kiến trúc lịch sử được bảo vệ, không thì cũng biến thành một khu tập thể cho nhiều người ở rồi.

Nên gia đình bề thế ở thủ đô rất ít khi ở lại trong thành phố, đều ra ngoại thành xây nhà xây biệt thự cả rồi.

Năm đó nhà họ Lý chắc chắn không chỉ có một căn nhà này, chẳng qua là do nó nằm giữa thành phố phồn hoa, thể hiện được thân phận của người trong nhà vậy thôi.

Đi vòng quanh tòa nhà một lúc, ngoài Mã Sơn và Trương Diễm Diễm, thì Lý Dục Thần và nhóm sư phụ Vinh đã nhảy qua tường để vào trong xem nhà cửa.

Sư phụ Vinh luôn miệng giới thiệu về kết cấu của căn nhà. Bởi vì ông ta từng theo sư phụ tới đây hành nghề, nên cũng có chút hiểu biết về nhà họ Lý.

Điều khiến Lý Dục Thần cảm thấy khó hiểu là, trong nhà không có nhiều âm khí như anh tưởng, ngược lại, bởi vì căn nhà có phong thủy và vận khí rất tốt, nơi này ngưng tụ dòng khí phong thủy, nên người sống ở đây chỉ có tốt lên, không có xấu đi.

Điều này khá trái ngược với những gì Trương Diễm Diễm nghe ngóng được, về căn nhà ma khiến rất nhiều người bị dọa chạy.

Dạo quanh một vòng, không phát hiện được gì, bốn người lại nhẹ nhàng nhảy ra ngoài.

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên NhânTác giả: SS TầnTruyện Đô ThịChương 1 Thành phố Hoà, khu biệt thự sơn trang Bắc Khê. Mấy chục ngôi biệt thự sang trọng thấp thoáng giữa non nước hữu tình. Nhưng Lý Dục Thần đứng ngoài cửa sơn trang lại tạo thành sự đối lập rõ ràng với nơi này. Anh mặc áo gai vải thô, dưới chân mang giày vải màu xám, tóc dài búi lên cố định bằng một cây trâm gỗ, rất rõ ràng là một đạo sĩ nghèo. Bảo vệ của sơn trang cảnh giác nhìn anh như đang đề phòng cướp. Lý Dục Thần đến đây để từ hôn. Hôn ước do ông nội của anh và ông cụ nhà họ Lâm quyết định vào mười tám năm trước, anh không rõ nguyên nhân cụ thể, khi đó anh mới hai tuổi, còn cô cả nhà họ Lâm kia thì vẫn chưa ra đời. Lý Dục Thần không biết năm đó ông nội làm sao lừa được ông cụ Lâm. Khi đó hai ông cháu họ sống nương tựa lẫn nhau, còn dựa vào việc nhặt phế liệu sống qua ngày. Năm bảy tuổi, ông nội chưa từng rời khỏi thành phố Hoà đột nhiên nói muốn đi xa nhà một chuyến. Lúc ông đi là đầu thu, lá đỏ vàng khắp núi. Lúc quay lại là vào tháng chạp, tuyết rơi tán loạn. Khi về đến… Chương 660Hoàng Đại Tiên có địa vị sánh ngang với Hồ Tiên, người dân thường thắp nhang tế bái nên cũng hay hiển linh, có rất nhiều nơi lập ra cả miếu Hoàng Đại Tiên.Từ đó, có thể nói địa vị của Hoàng Đại Tiên đã vượt qua cả Hồ Tiên, nói là đứng đầu ngũ tiên cũng không ngoa tí nào.Trước khi đi, Mã Sơn đột nhiên hỏi xem có thể cho Trương Diễm Diễm theo cùng không, để dễ dàng dẫn đường chỉ nhà, tránh tìm nhầm.Lý Dục Thần biết, Mã Sơn muốn tìm cái cớ để dẫn Trương Diễm Diễm ra ngoài giải sầu, giúp cô ta chữa lành tâm hồn bị tổn thương.Anh cảm thấy ý này cũng không tệ, có Trương Diễm Diễm theo cùng thì cũng có thể tìm đến nơi nhanh hơn.Mặt khác, Trương Diễm Diễm cũng có hiểu biết nhất định về ngôi nhà đó, nói không chừng lại có tác dụng.Cứ thế, một hàng sáu người bọn họ cùng đến thủ đô.Tuy Lý Dục Thần được sinh ra ở thủ đô, nhưng lại không có bất kỳ kí ức nào về nơi này.Nhưng, vừa bước lên mảnh đất thủ đô, anh lại có cảm giác quen thuộc đến lạ, như vừa gặp lại người bạn cũ.Bọn họ tìm một khách sạn năm sao để thuê ba phòng.Lý Dục Thần và Mã Sơn một phòng, sư phụ Vinh và ông chủ Vương một phòng, chị Mai và Trương Diễm Diễm một phòng.Nghỉ ngơi một lát, đi ra ngoài ăn bữa cơm, sau đó Trương Diễm Diễm bèn dẫn họ tới căn nhà mà cô ta từng đến.Đúng là căn nhà rất lớn, chỉ tính mỗi phòng thôi đã có hẳn mười phòng, trước sau có bốn viện, tuy không bằng vương phủ tiền triều, nhưng cũng rất lớn.Tòa nhà to hơn thì đã thành kiến trúc lịch sử được bảo vệ, không thì cũng biến thành một khu tập thể cho nhiều người ở rồi.Nên gia đình bề thế ở thủ đô rất ít khi ở lại trong thành phố, đều ra ngoại thành xây nhà xây biệt thự cả rồi.Năm đó nhà họ Lý chắc chắn không chỉ có một căn nhà này, chẳng qua là do nó nằm giữa thành phố phồn hoa, thể hiện được thân phận của người trong nhà vậy thôi.Đi vòng quanh tòa nhà một lúc, ngoài Mã Sơn và Trương Diễm Diễm, thì Lý Dục Thần và nhóm sư phụ Vinh đã nhảy qua tường để vào trong xem nhà cửa.Sư phụ Vinh luôn miệng giới thiệu về kết cấu của căn nhà. Bởi vì ông ta từng theo sư phụ tới đây hành nghề, nên cũng có chút hiểu biết về nhà họ Lý.Điều khiến Lý Dục Thần cảm thấy khó hiểu là, trong nhà không có nhiều âm khí như anh tưởng, ngược lại, bởi vì căn nhà có phong thủy và vận khí rất tốt, nơi này ngưng tụ dòng khí phong thủy, nên người sống ở đây chỉ có tốt lên, không có xấu đi.Điều này khá trái ngược với những gì Trương Diễm Diễm nghe ngóng được, về căn nhà ma khiến rất nhiều người bị dọa chạy.Dạo quanh một vòng, không phát hiện được gì, bốn người lại nhẹ nhàng nhảy ra ngoài.

Chương 660