Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 2212
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Nhưng điều kỳ lạ là không hề có máu.Ban đêm trên thảo nguyên cực kỳ lạnh, sau khi chết đi, xác chết sẽ bị đóng băng lạnh, máu cũng đông lại.Vừa nãy các nữ binh nghĩ răng ném lựu đạn là để không bỏ sót một kẻ nào, kết liễu những kẻ chưa chết, nhưng bây giờ các cô mới biết, ném lựu đạn là để nổ tan đống xác chết kia.Mấy đống xác bên này cao hơn hẳn những bên khác, rõ ràng đây không phải lần đầu nhân viên hộ tống canh gác ở đây dùng lựu đạn.Dù vậy, nếu đống xác cao hơn hai trượng này không có lựu đạn thì sẽ cao tới mức nào?Lúc này, ngay cả những nữ binh đơn thuần nhất cũng nhận ra, có thể vua Đông Man muốn xác người chất cao bằng tường thành!Xác người sau khi đông thành băng lại có khác gì đá đâu?Hầu như ai cũng từng nghe tới cụm từ núi xác biển máu, nhưng mọi người đều chỉ nghĩ, đó là một tính từ.Nhưng nếu xác người chất cao bằng tường thành, đó chẳng phải là “núi xác” thật sự sao?Tới lúc đó, quân địch có thể trèo lên đống xác người chất cao như núi kia để tấn công thành!Nghĩ tới đó, các nữ binh đều cảm thấy sợ hãi!Phải biết rằng tuy thành Du Quan cao khoảng năm trượng, phải bao nhiêu người mới có thể chất thành một núi xác cao như thếtNhóm nữ binh đầu tiên của tiêu cục Trấn Viễn hầu hết đều tới từ trại tù binh ở dốc Đại Mãng, khi ấy các cô cho răng cảnh ngộ của họ đã là cảnh tối tăm bi thảm nhất, nhưng tới tận bây giờ, họ mới hiểu được cái thật sự gọi là u tối!Tuy tâm trạng của các nam nhân viên hộ tống có tốt hơn các nữ binh, nhưng cũng không khá hơn là bao.Toàn bộ quân Bắc phạt có ba nghìn quân Trấn Viễn, nhưng chỉ có một nghìn nhân viên hộ tống.Kim Phi cho họ tham gia quân Bắc phạt, ý định ban đầu là để họ làm gương cho quân Trấn Viễn mới thành lập.Nhân viên hộ tống được chọn, nếu không phải người nổi bật trong tiêu cục thì cũng phải là người tương đối ưu tú, hoặc ít nhất là tham gia tiêu diệt thổ phỉ, hoặc tham gia trận ở dốc Đại Mãng và bảo vệ kinh thành.Cho nên, khi đối mặt với những nữ binh, không ít nhân viên hộ tống đều tự cho răng bản thân là tiền bối, là những người đã qua được thử thách của chiến tranh.Hiện tại họ mới nhận ra, những thứ mình trải qua trước. kia không là gì trước những trận chiến xuyên quốc gia thế này!Dưới sự k*ch th*ch thị giác thảm thiết này, hầu hết suy nghĩ của các nhân viên hộ tống và nữ binh đều bị thay đổi.Bọn họ bắt đầu hiểu được cái gọi là sống chết thật sự, cái gọi là xác chất thành núi, máu đổ thành sông!Họ chỉ vừa mới leo lên tường thành mà đã thay đổi như nói gì tới những nhân viên hộ tống và nữ binh canh gác và chiến đấu ở đây cả đêm qua.Những nhân viên hộ tống trực ca đêm gần như chết lặng, đôi mắt đục ngầu, chỉ có tơ máu đỏ, ánh mắt như những dã thú.Lưu Thiết lúc này cũng đỏ mắt nhìn cổng thành.Đêm qua, các nhân viên hộ tống ca đêm được phân nhà ở tập thể gối đầu là ngủ ngay lập tức, nhưng anh ta và một số sĩ quan khác lại không được ngủ, họp xong phải tuần tra một vòng rồi rồi mới về.Vì lo lắng cho chiến sự nên Lưu Thiết ngủ rất ít, trời vừa mới sáng đã bật dậy.Dù có là Lưu Thiết, khi nhìn thấy cảnh dưới tường thành còn phải kinh sợ.Nhưng dù sao cũng đã là tướng quân, nên anh ta nhanh chóng đè nén cảm xúc lại vào trong lòng, hạ giọng hô.“Lên đến đây rồi còn đứng ngây người ra đó làm gì nữa, đổi ca nhanh lên, những người trực ca đêm đi nghỉ ngơi đi!”Nghe thấy lệnh của Lưu Thiết, các nhân viên hộ tống và nữ binh mới sực tỉnh lại, bắt đầu đổi ca.
Nhưng điều kỳ lạ là không hề có máu.
Ban đêm trên thảo nguyên cực kỳ lạnh, sau khi chết đi, xác chết sẽ bị đóng băng lạnh, máu cũng đông lại.
Vừa nãy các nữ binh nghĩ răng ném lựu đạn là để không bỏ sót một kẻ nào, kết liễu những kẻ chưa chết, nhưng bây giờ các cô mới biết, ném lựu đạn là để nổ tan đống xác chết kia.
Mấy đống xác bên này cao hơn hẳn những bên khác, rõ ràng đây không phải lần đầu nhân viên hộ tống canh gác ở đây dùng lựu đạn.
Dù vậy, nếu đống xác cao hơn hai trượng này không có lựu đạn thì sẽ cao tới mức nào?
Lúc này, ngay cả những nữ binh đơn thuần nhất cũng nhận ra, có thể vua Đông Man muốn xác người chất cao bằng tường thành!
Xác người sau khi đông thành băng lại có khác gì đá đâu?
Hầu như ai cũng từng nghe tới cụm từ núi xác biển máu, nhưng mọi người đều chỉ nghĩ, đó là một tính từ.
Nhưng nếu xác người chất cao bằng tường thành, đó chẳng phải là “núi xác” thật sự sao?
Tới lúc đó, quân địch có thể trèo lên đống xác người chất cao như núi kia để tấn công thành!
Nghĩ tới đó, các nữ binh đều cảm thấy sợ hãi!
Phải biết rằng tuy thành Du Quan cao khoảng năm trượng, phải bao nhiêu người mới có thể chất thành một núi xác cao như thết
Nhóm nữ binh đầu tiên của tiêu cục Trấn Viễn hầu hết đều tới từ trại tù binh ở dốc Đại Mãng, khi ấy các cô cho răng cảnh ngộ của họ đã là cảnh tối tăm bi thảm nhất, nhưng tới tận bây giờ, họ mới hiểu được cái thật sự gọi là u tối!
Tuy tâm trạng của các nam nhân viên hộ tống có tốt hơn các nữ binh, nhưng cũng không khá hơn là bao.
Toàn bộ quân Bắc phạt có ba nghìn quân Trấn Viễn, nhưng chỉ có một nghìn nhân viên hộ tống.
Kim Phi cho họ tham gia quân Bắc phạt, ý định ban đầu là để họ làm gương cho quân Trấn Viễn mới thành lập.
Nhân viên hộ tống được chọn, nếu không phải người nổi bật trong tiêu cục thì cũng phải là người tương đối ưu tú, hoặc ít nhất là tham gia tiêu diệt thổ phỉ, hoặc tham gia trận ở dốc Đại Mãng và bảo vệ kinh thành.
Cho nên, khi đối mặt với những nữ binh, không ít nhân viên hộ tống đều tự cho răng bản thân là tiền bối, là những người đã qua được thử thách của chiến tranh.
Hiện tại họ mới nhận ra, những thứ mình trải qua trước. kia không là gì trước những trận chiến xuyên quốc gia thế này!
Dưới sự k*ch th*ch thị giác thảm thiết này, hầu hết suy nghĩ của các nhân viên hộ tống và nữ binh đều bị thay đổi.
Bọn họ bắt đầu hiểu được cái gọi là sống chết thật sự, cái gọi là xác chất thành núi, máu đổ thành sông!
Họ chỉ vừa mới leo lên tường thành mà đã thay đổi như nói gì tới những nhân viên hộ tống và nữ binh canh gác và chiến đấu ở đây cả đêm qua.
Những nhân viên hộ tống trực ca đêm gần như chết lặng, đôi mắt đục ngầu, chỉ có tơ máu đỏ, ánh mắt như những dã thú.
Lưu Thiết lúc này cũng đỏ mắt nhìn cổng thành.
Đêm qua, các nhân viên hộ tống ca đêm được phân nhà ở tập thể gối đầu là ngủ ngay lập tức, nhưng anh ta và một số sĩ quan khác lại không được ngủ, họp xong phải tuần tra một vòng rồi rồi mới về.
Vì lo lắng cho chiến sự nên Lưu Thiết ngủ rất ít, trời vừa mới sáng đã bật dậy.
Dù có là Lưu Thiết, khi nhìn thấy cảnh dưới tường thành còn phải kinh sợ.
Nhưng dù sao cũng đã là tướng quân, nên anh ta nhanh chóng đè nén cảm xúc lại vào trong lòng, hạ giọng hô.
“Lên đến đây rồi còn đứng ngây người ra đó làm gì nữa, đổi ca nhanh lên, những người trực ca đêm đi nghỉ ngơi đi!”
Nghe thấy lệnh của Lưu Thiết, các nhân viên hộ tống và nữ binh mới sực tỉnh lại, bắt đầu đổi ca.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Nhưng điều kỳ lạ là không hề có máu.Ban đêm trên thảo nguyên cực kỳ lạnh, sau khi chết đi, xác chết sẽ bị đóng băng lạnh, máu cũng đông lại.Vừa nãy các nữ binh nghĩ răng ném lựu đạn là để không bỏ sót một kẻ nào, kết liễu những kẻ chưa chết, nhưng bây giờ các cô mới biết, ném lựu đạn là để nổ tan đống xác chết kia.Mấy đống xác bên này cao hơn hẳn những bên khác, rõ ràng đây không phải lần đầu nhân viên hộ tống canh gác ở đây dùng lựu đạn.Dù vậy, nếu đống xác cao hơn hai trượng này không có lựu đạn thì sẽ cao tới mức nào?Lúc này, ngay cả những nữ binh đơn thuần nhất cũng nhận ra, có thể vua Đông Man muốn xác người chất cao bằng tường thành!Xác người sau khi đông thành băng lại có khác gì đá đâu?Hầu như ai cũng từng nghe tới cụm từ núi xác biển máu, nhưng mọi người đều chỉ nghĩ, đó là một tính từ.Nhưng nếu xác người chất cao bằng tường thành, đó chẳng phải là “núi xác” thật sự sao?Tới lúc đó, quân địch có thể trèo lên đống xác người chất cao như núi kia để tấn công thành!Nghĩ tới đó, các nữ binh đều cảm thấy sợ hãi!Phải biết rằng tuy thành Du Quan cao khoảng năm trượng, phải bao nhiêu người mới có thể chất thành một núi xác cao như thếtNhóm nữ binh đầu tiên của tiêu cục Trấn Viễn hầu hết đều tới từ trại tù binh ở dốc Đại Mãng, khi ấy các cô cho răng cảnh ngộ của họ đã là cảnh tối tăm bi thảm nhất, nhưng tới tận bây giờ, họ mới hiểu được cái thật sự gọi là u tối!Tuy tâm trạng của các nam nhân viên hộ tống có tốt hơn các nữ binh, nhưng cũng không khá hơn là bao.Toàn bộ quân Bắc phạt có ba nghìn quân Trấn Viễn, nhưng chỉ có một nghìn nhân viên hộ tống.Kim Phi cho họ tham gia quân Bắc phạt, ý định ban đầu là để họ làm gương cho quân Trấn Viễn mới thành lập.Nhân viên hộ tống được chọn, nếu không phải người nổi bật trong tiêu cục thì cũng phải là người tương đối ưu tú, hoặc ít nhất là tham gia tiêu diệt thổ phỉ, hoặc tham gia trận ở dốc Đại Mãng và bảo vệ kinh thành.Cho nên, khi đối mặt với những nữ binh, không ít nhân viên hộ tống đều tự cho răng bản thân là tiền bối, là những người đã qua được thử thách của chiến tranh.Hiện tại họ mới nhận ra, những thứ mình trải qua trước. kia không là gì trước những trận chiến xuyên quốc gia thế này!Dưới sự k*ch th*ch thị giác thảm thiết này, hầu hết suy nghĩ của các nhân viên hộ tống và nữ binh đều bị thay đổi.Bọn họ bắt đầu hiểu được cái gọi là sống chết thật sự, cái gọi là xác chất thành núi, máu đổ thành sông!Họ chỉ vừa mới leo lên tường thành mà đã thay đổi như nói gì tới những nhân viên hộ tống và nữ binh canh gác và chiến đấu ở đây cả đêm qua.Những nhân viên hộ tống trực ca đêm gần như chết lặng, đôi mắt đục ngầu, chỉ có tơ máu đỏ, ánh mắt như những dã thú.Lưu Thiết lúc này cũng đỏ mắt nhìn cổng thành.Đêm qua, các nhân viên hộ tống ca đêm được phân nhà ở tập thể gối đầu là ngủ ngay lập tức, nhưng anh ta và một số sĩ quan khác lại không được ngủ, họp xong phải tuần tra một vòng rồi rồi mới về.Vì lo lắng cho chiến sự nên Lưu Thiết ngủ rất ít, trời vừa mới sáng đã bật dậy.Dù có là Lưu Thiết, khi nhìn thấy cảnh dưới tường thành còn phải kinh sợ.Nhưng dù sao cũng đã là tướng quân, nên anh ta nhanh chóng đè nén cảm xúc lại vào trong lòng, hạ giọng hô.“Lên đến đây rồi còn đứng ngây người ra đó làm gì nữa, đổi ca nhanh lên, những người trực ca đêm đi nghỉ ngơi đi!”Nghe thấy lệnh của Lưu Thiết, các nhân viên hộ tống và nữ binh mới sực tỉnh lại, bắt đầu đổi ca.