Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 2456
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Ky binh trả lời xong, thấy phía trước có người đang nhìn bọn họ, cưỡi ngựa bỏ chạy.Cách bọn họ hơn hai mươi dặm phía trước, quân tiếp viện do phó tướng phái đến đang cưỡi ngựa chạy như điên trên đường núi.Hôm nay doanh trại tràn ngập bầu không khí u ám báo. hiệu chiến tranh sắp nổ ra, đội ky binh được phân đến đây tiếp viện đều cảm thấy may mắn.Tuy tiếp viện vật tư khổ cực, nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với việc bán mạng!Con đường núi này tương đối rộng rãi, ngựa chiến có thể chạy được, một nhóm người đang vui vẻ chạy thì nghe thấy phía trước truyền đến mấy tiếng nổ lớn.Ngẩng đầu nhìn lại, liếc mắt đã thấy mấy con ngựa chiến và ky binh đang lăn lộn trên không trung.Đội ngũ đang chạy nhanh nhất thời trở nên hỗn loạn.Nhưng cưỡi ngựa là kỹ năng cần thiết của dân du mục, đám ky binh đều giỏi cưỡi ngựa, nên sự hỗn loạn không kéo dài thì đã ổn định lại.Đội ky binh ở vị trí trung tâm lập tức kéo mặt nạ áo giáp xuống, đồng thời cẩn thận nhìn qua hai bên đường núi.Từ khi tiểu đoàn trinh sát do Hầu Tử chỉ huy đi đến Hi Châu, thỉnh thoảng sẽ lẻn vào biên giới Đảng Hạng, tìm được. cơ hội thì sẽ lén lút tấn công các sĩ quan người Đảng Hạng.Trong nửa tháng gần đây, đã có bốn năm sĩ quan trung cấp Đảng Hạng bị ám sát.Thủ đoạn ám sát là lựu đạn hoặc là mũi tên.Lựu đạn là một trong những vũ khí mang tính biểu tượng nhất của tiêu cục Trấn Viễn, nhìn thấy vụ nổ, phản ứng đầu tiên của đội trưởng ky binh chính là gặp phải mai phục của tiêu cục Trấn Viễn.Nhưng khi nhìn thấy địa hình xung quanh, đội trưởng ky binh lại cau mày.Mặc dù hai bên con đường núi này cũng là núi, nhưng đều là những ngọn đồi thấp, nhỏ và bằng phẳng, núi trơ trụi, vừa nhìn là có thể nhìn xa mấy dặm, bây giờ thực sự không có chỗ nào để mai phục.Vậy vụ nổ đến từ đâu?Đang lúc nghỉ ngờ, phía trước lại truyền đến một tiếng nổ khác."Các ngươi có nhìn thấy lựu đạn được ném từ đâu tới không?" Đội trưởng ky binh hỏi những người xung quanh.Hắn vừa mới nhìn ngọn núi bên trái, không chú ý đến bên phải, tưởng rằng lựu đạn được ném từ bên phải đến.Nhưng địa hình bên phải rộng hơn bên trái, không có chỗ nào có thể cho người trốn được.Chẳng lẽ kẻ địch lại ngụy trang sao?Sau bao nhiêu trận giao chiến, người Đảng Hạng đã phát hiện ra tiểu đoàn trinh sát rất giỏi hóa trang.Nhưng địa hình hai bên quá đơn độc, quân Thục trinh sát có cải trang đến đâu thì nhiều người như vậy cũng không thể không nhìn thấy được bọn họ?Đội trưởng ky binh không dám xem thường, đá vào thủ lĩnh ở bên cạnh: "Đi lên phía trước xem xảy ra chuyện gì đi?"Mặc dù thủ lĩnh không vui, nhưng chỉ có thể nhắm mắt phóng ngựa về phía trước.Một lúc sau, thủ lĩnh quay lại: "Đại ca, ở phía trước có người chôn lựu đạn xuống cát, giãm vào là nổi"Nói xong, hẳn lấy từ trong túi lưng ngựa ra một quả lựu đạn to bằng cái bát: "Đây chính là thứ mà các huynh đệ ở phía trước tìm thấy ở trong cát."Quả lựu đạn này khác với những gì thường thấy, không chỉ lớn hơn mà còn tròn và dẹt, bề dày cũng chỉ bằng hai ngón tay, hình dáng vô cùng kỳ dị.Thấy lựu đạn, ky binh xung quanh vô thức lùi về sau tránh né."Các ngươi đừng sợ, các huynh đệ phía trước nói chỉ cần không đụng vào hai lá sắt này, nó sẽ không nổ.”Tên thủ lĩnh chỉ vào hai lá sắt trên đầu quả lựu đạn.Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé"Lựu đạn chôn trong cát?" Đội trưởng ky binh bực bội xoa xoa lông mày: "Người của tiêu cục Trấn Viễn tại sao lại ác như vậy chứ?"Đúng vậy, loại lựu đạn này khi giãm phải sẽ phát nổ, chính xác là loại mìn được phòng thí nghiệm thuốc nổ thiết kế ra dựa trên sự hướng dẫn của Kim Phi.Ở khắp nơi biên giới Đảng Hạng đều là những bãi đất cát hoang, thích hợp để chôn mìn.Chôn mìn ở dưới bùn đất, dù ngụy trang khéo léo đến mấy, nếu để ý kỹ vẫn có thể phát hiện ra dấu vết, nhưng khi chôn dưới cát, không cần phải ngụy trang làm gì cả, chỉ một trận gió đêm thổi qua, chính bãi cát sẽ giúp nhân viên hộ tống xóa sạch mọi dấu vết.
Ky binh trả lời xong, thấy phía trước có người đang nhìn bọn họ, cưỡi ngựa bỏ chạy.
Cách bọn họ hơn hai mươi dặm phía trước, quân tiếp viện do phó tướng phái đến đang cưỡi ngựa chạy như điên trên đường núi.
Hôm nay doanh trại tràn ngập bầu không khí u ám báo. hiệu chiến tranh sắp nổ ra, đội ky binh được phân đến đây tiếp viện đều cảm thấy may mắn.
Tuy tiếp viện vật tư khổ cực, nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với việc bán mạng!
Con đường núi này tương đối rộng rãi, ngựa chiến có thể chạy được, một nhóm người đang vui vẻ chạy thì nghe thấy phía trước truyền đến mấy tiếng nổ lớn.
Ngẩng đầu nhìn lại, liếc mắt đã thấy mấy con ngựa chiến và ky binh đang lăn lộn trên không trung.
Đội ngũ đang chạy nhanh nhất thời trở nên hỗn loạn.
Nhưng cưỡi ngựa là kỹ năng cần thiết của dân du mục, đám ky binh đều giỏi cưỡi ngựa, nên sự hỗn loạn không kéo dài thì đã ổn định lại.
Đội ky binh ở vị trí trung tâm lập tức kéo mặt nạ áo giáp xuống, đồng thời cẩn thận nhìn qua hai bên đường núi.
Từ khi tiểu đoàn trinh sát do Hầu Tử chỉ huy đi đến Hi Châu, thỉnh thoảng sẽ lẻn vào biên giới Đảng Hạng, tìm được. cơ hội thì sẽ lén lút tấn công các sĩ quan người Đảng Hạng.
Trong nửa tháng gần đây, đã có bốn năm sĩ quan trung cấp Đảng Hạng bị ám sát.
Thủ đoạn ám sát là lựu đạn hoặc là mũi tên.
Lựu đạn là một trong những vũ khí mang tính biểu tượng nhất của tiêu cục Trấn Viễn, nhìn thấy vụ nổ, phản ứng đầu tiên của đội trưởng ky binh chính là gặp phải mai phục của tiêu cục Trấn Viễn.
Nhưng khi nhìn thấy địa hình xung quanh, đội trưởng ky binh lại cau mày.
Mặc dù hai bên con đường núi này cũng là núi, nhưng đều là những ngọn đồi thấp, nhỏ và bằng phẳng, núi trơ trụi, vừa nhìn là có thể nhìn xa mấy dặm, bây giờ thực sự không có chỗ nào để mai phục.
Vậy vụ nổ đến từ đâu?
Đang lúc nghỉ ngờ, phía trước lại truyền đến một tiếng nổ khác.
"Các ngươi có nhìn thấy lựu đạn được ném từ đâu tới không?" Đội trưởng ky binh hỏi những người xung quanh.
Hắn vừa mới nhìn ngọn núi bên trái, không chú ý đến bên phải, tưởng rằng lựu đạn được ném từ bên phải đến.
Nhưng địa hình bên phải rộng hơn bên trái, không có chỗ nào có thể cho người trốn được.
Chẳng lẽ kẻ địch lại ngụy trang sao?
Sau bao nhiêu trận giao chiến, người Đảng Hạng đã phát hiện ra tiểu đoàn trinh sát rất giỏi hóa trang.
Nhưng địa hình hai bên quá đơn độc, quân Thục trinh sát có cải trang đến đâu thì nhiều người như vậy cũng không thể không nhìn thấy được bọn họ?
Đội trưởng ky binh không dám xem thường, đá vào thủ lĩnh ở bên cạnh: "Đi lên phía trước xem xảy ra chuyện gì đi?"
Mặc dù thủ lĩnh không vui, nhưng chỉ có thể nhắm mắt phóng ngựa về phía trước.
Một lúc sau, thủ lĩnh quay lại: "Đại ca, ở phía trước có người chôn lựu đạn xuống cát, giãm vào là nổi"
Nói xong, hẳn lấy từ trong túi lưng ngựa ra một quả lựu đạn to bằng cái bát: "Đây chính là thứ mà các huynh đệ ở phía trước tìm thấy ở trong cát."
Quả lựu đạn này khác với những gì thường thấy, không chỉ lớn hơn mà còn tròn và dẹt, bề dày cũng chỉ bằng hai ngón tay, hình dáng vô cùng kỳ dị.
Thấy lựu đạn, ky binh xung quanh vô thức lùi về sau tránh né.
"Các ngươi đừng sợ, các huynh đệ phía trước nói chỉ cần không đụng vào hai lá sắt này, nó sẽ không nổ.”
Tên thủ lĩnh chỉ vào hai lá sắt trên đầu quả lựu đạn.
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.
Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
"Lựu đạn chôn trong cát?" Đội trưởng ky binh bực bội xoa xoa lông mày: "Người của tiêu cục Trấn Viễn tại sao lại ác như vậy chứ?"
Đúng vậy, loại lựu đạn này khi giãm phải sẽ phát nổ, chính xác là loại mìn được phòng thí nghiệm thuốc nổ thiết kế ra dựa trên sự hướng dẫn của Kim Phi.
Ở khắp nơi biên giới Đảng Hạng đều là những bãi đất cát hoang, thích hợp để chôn mìn.
Chôn mìn ở dưới bùn đất, dù ngụy trang khéo léo đến mấy, nếu để ý kỹ vẫn có thể phát hiện ra dấu vết, nhưng khi chôn dưới cát, không cần phải ngụy trang làm gì cả, chỉ một trận gió đêm thổi qua, chính bãi cát sẽ giúp nhân viên hộ tống xóa sạch mọi dấu vết.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Ky binh trả lời xong, thấy phía trước có người đang nhìn bọn họ, cưỡi ngựa bỏ chạy.Cách bọn họ hơn hai mươi dặm phía trước, quân tiếp viện do phó tướng phái đến đang cưỡi ngựa chạy như điên trên đường núi.Hôm nay doanh trại tràn ngập bầu không khí u ám báo. hiệu chiến tranh sắp nổ ra, đội ky binh được phân đến đây tiếp viện đều cảm thấy may mắn.Tuy tiếp viện vật tư khổ cực, nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với việc bán mạng!Con đường núi này tương đối rộng rãi, ngựa chiến có thể chạy được, một nhóm người đang vui vẻ chạy thì nghe thấy phía trước truyền đến mấy tiếng nổ lớn.Ngẩng đầu nhìn lại, liếc mắt đã thấy mấy con ngựa chiến và ky binh đang lăn lộn trên không trung.Đội ngũ đang chạy nhanh nhất thời trở nên hỗn loạn.Nhưng cưỡi ngựa là kỹ năng cần thiết của dân du mục, đám ky binh đều giỏi cưỡi ngựa, nên sự hỗn loạn không kéo dài thì đã ổn định lại.Đội ky binh ở vị trí trung tâm lập tức kéo mặt nạ áo giáp xuống, đồng thời cẩn thận nhìn qua hai bên đường núi.Từ khi tiểu đoàn trinh sát do Hầu Tử chỉ huy đi đến Hi Châu, thỉnh thoảng sẽ lẻn vào biên giới Đảng Hạng, tìm được. cơ hội thì sẽ lén lút tấn công các sĩ quan người Đảng Hạng.Trong nửa tháng gần đây, đã có bốn năm sĩ quan trung cấp Đảng Hạng bị ám sát.Thủ đoạn ám sát là lựu đạn hoặc là mũi tên.Lựu đạn là một trong những vũ khí mang tính biểu tượng nhất của tiêu cục Trấn Viễn, nhìn thấy vụ nổ, phản ứng đầu tiên của đội trưởng ky binh chính là gặp phải mai phục của tiêu cục Trấn Viễn.Nhưng khi nhìn thấy địa hình xung quanh, đội trưởng ky binh lại cau mày.Mặc dù hai bên con đường núi này cũng là núi, nhưng đều là những ngọn đồi thấp, nhỏ và bằng phẳng, núi trơ trụi, vừa nhìn là có thể nhìn xa mấy dặm, bây giờ thực sự không có chỗ nào để mai phục.Vậy vụ nổ đến từ đâu?Đang lúc nghỉ ngờ, phía trước lại truyền đến một tiếng nổ khác."Các ngươi có nhìn thấy lựu đạn được ném từ đâu tới không?" Đội trưởng ky binh hỏi những người xung quanh.Hắn vừa mới nhìn ngọn núi bên trái, không chú ý đến bên phải, tưởng rằng lựu đạn được ném từ bên phải đến.Nhưng địa hình bên phải rộng hơn bên trái, không có chỗ nào có thể cho người trốn được.Chẳng lẽ kẻ địch lại ngụy trang sao?Sau bao nhiêu trận giao chiến, người Đảng Hạng đã phát hiện ra tiểu đoàn trinh sát rất giỏi hóa trang.Nhưng địa hình hai bên quá đơn độc, quân Thục trinh sát có cải trang đến đâu thì nhiều người như vậy cũng không thể không nhìn thấy được bọn họ?Đội trưởng ky binh không dám xem thường, đá vào thủ lĩnh ở bên cạnh: "Đi lên phía trước xem xảy ra chuyện gì đi?"Mặc dù thủ lĩnh không vui, nhưng chỉ có thể nhắm mắt phóng ngựa về phía trước.Một lúc sau, thủ lĩnh quay lại: "Đại ca, ở phía trước có người chôn lựu đạn xuống cát, giãm vào là nổi"Nói xong, hẳn lấy từ trong túi lưng ngựa ra một quả lựu đạn to bằng cái bát: "Đây chính là thứ mà các huynh đệ ở phía trước tìm thấy ở trong cát."Quả lựu đạn này khác với những gì thường thấy, không chỉ lớn hơn mà còn tròn và dẹt, bề dày cũng chỉ bằng hai ngón tay, hình dáng vô cùng kỳ dị.Thấy lựu đạn, ky binh xung quanh vô thức lùi về sau tránh né."Các ngươi đừng sợ, các huynh đệ phía trước nói chỉ cần không đụng vào hai lá sắt này, nó sẽ không nổ.”Tên thủ lĩnh chỉ vào hai lá sắt trên đầu quả lựu đạn.Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé"Lựu đạn chôn trong cát?" Đội trưởng ky binh bực bội xoa xoa lông mày: "Người của tiêu cục Trấn Viễn tại sao lại ác như vậy chứ?"Đúng vậy, loại lựu đạn này khi giãm phải sẽ phát nổ, chính xác là loại mìn được phòng thí nghiệm thuốc nổ thiết kế ra dựa trên sự hướng dẫn của Kim Phi.Ở khắp nơi biên giới Đảng Hạng đều là những bãi đất cát hoang, thích hợp để chôn mìn.Chôn mìn ở dưới bùn đất, dù ngụy trang khéo léo đến mấy, nếu để ý kỹ vẫn có thể phát hiện ra dấu vết, nhưng khi chôn dưới cát, không cần phải ngụy trang làm gì cả, chỉ một trận gió đêm thổi qua, chính bãi cát sẽ giúp nhân viên hộ tống xóa sạch mọi dấu vết.