Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 2457
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… "Người của tiêu cục Trấn Viễn quá nham hiểm!"Đội trưởng ky binh nghiến răng nghiến lợi chửi rủa.Trước đây việc các trinh sát của tiêu cục rình rập bên đường để bản lén đã đủ phiền phức rồi, không ngờ rằng bọn họ lại làm làm ra loại lựu đạn càng làm phiền người khác hơn.Thứ này bị chôn ở trong cát, ai có thể nhìn thấy được?Chẳng lế muốn chúng ta phải dọn sạch cát sao?Mấy dặm dài vùng đất phía trước đều là cát, bọn họ không thể dọn sạch hết trong một đêm được.Nhưng Lý Lăng Duệ lại hạ lệnh cho bọn họ hôm nay phải đón được đội vận chuyển, nếu trì hoãn quân lệnh.Điều này khiến cho đội trưởng ky binh rất khó khăn.Còn chưa kịp nghĩ ra đối sách, phía trước lại đột nhiên truyền đến một tiếng nổ.Quay đầu nhìn lại, lại có thêm một bóng người khác lăn lộn trên không trung.Sau khi xác nhận vụ nổ trước đó không phải lo trinh sát mai phục gây ra, đội trưởng ky binh mới yên tâm, thúc ngựa chạy về phía trước.Lúc này đội ngũ phía trước có ba bốn người nằm sát dưới đất, và có năm sáu con ngựa nằm trên đất r*n r*.Trong ba bốn người đó, có hai người còn sống, nhưng chân lại chảy máu khắp nơi, dù cuối cùng có sống sót thì rất có thể cũng sẽ bị tàn tật.Sinh tồn trên thảo nguyên vốn đã rất khó khăn, cái kết của việc bị tàn tật còn tệ hơn cả bị nổ chết.Ban đầu khi phòng thí nghiệm thiết kế lựu đạn thực ra không phải là để tiêu diệt kẻ địch mà là để tăng thương vong cho đối phương.Khi đi trên đường, lựu đạn phát nổ một người bị thương, ít nhất cần một binh lính khác chăm sóc, nếu không quan tâm đến người bị thương này, sẽ tổn hại nghiêm trọng đến sĩ khí.Nếu có người bị nổ bị thương mà không ai quan tâm, vậy. lần sau mình có bị nổ không? Có ai quan tâm đến mình không?Đội trưởng ky binh là người bá đạo, ngựa của hắn cũng bá đạo, thời bình luôn đá ngựa của người khác.Thấy đội trưởng ky binh đến gần, mấy con ngựa chiến vô thức né sang một bên.Sau khi đám ky binh dừng ngựa chiến, họ lại chú ý đến mìn và người bị thương, hơn nữa mỗi người ngoài con ngựa mình cưỡi, còn mang theo một hai con ngựa chiến khác để vận chuyển vật tư tiếp viện.Có mấy ky binh còn chưa kịp khống chế, một con ngựa của bọn họ lại giãẫm xuống cát.Chỉ nghe một tiếng nổ "bùm", ngựa chiến và ky binh cùng bay lên!Xui xẻo hơn là sau khi ky binh rơi xuống đất lại đè trúng một quả mìn khác!Đợi đến khi tiếp đất lần thứ hai, nửa eo cũng đã nổ đi mất, giãy giụa mấy cái rồi tắt thởiCon ngựa chiến gần tên xui xẻo này cũng xui xẻo, chân và bụng đều bị cát sắt đánh trúng!Đội trưởng ky binh và ngựa chiến bảo bối của hắn cũng không tránh được, cổ ngựa chảy máu không ngừng, chân phải của đội trưởng ky binh cũng bị cát sắt đánh bị thương.
"Người của tiêu cục Trấn Viễn quá nham hiểm!"
Đội trưởng ky binh nghiến răng nghiến lợi chửi rủa.
Trước đây việc các trinh sát của tiêu cục rình rập bên đường để bản lén đã đủ phiền phức rồi, không ngờ rằng bọn họ lại làm làm ra loại lựu đạn càng làm phiền người khác hơn.
Thứ này bị chôn ở trong cát, ai có thể nhìn thấy được?
Chẳng lế muốn chúng ta phải dọn sạch cát sao?
Mấy dặm dài vùng đất phía trước đều là cát, bọn họ không thể dọn sạch hết trong một đêm được.
Nhưng Lý Lăng Duệ lại hạ lệnh cho bọn họ hôm nay phải đón được đội vận chuyển, nếu trì hoãn quân lệnh.
Điều này khiến cho đội trưởng ky binh rất khó khăn.
Còn chưa kịp nghĩ ra đối sách, phía trước lại đột nhiên truyền đến một tiếng nổ.
Quay đầu nhìn lại, lại có thêm một bóng người khác lăn lộn trên không trung.
Sau khi xác nhận vụ nổ trước đó không phải lo trinh sát mai phục gây ra, đội trưởng ky binh mới yên tâm, thúc ngựa chạy về phía trước.
Lúc này đội ngũ phía trước có ba bốn người nằm sát dưới đất, và có năm sáu con ngựa nằm trên đất r*n r*.
Trong ba bốn người đó, có hai người còn sống, nhưng chân lại chảy máu khắp nơi, dù cuối cùng có sống sót thì rất có thể cũng sẽ bị tàn tật.
Sinh tồn trên thảo nguyên vốn đã rất khó khăn, cái kết của việc bị tàn tật còn tệ hơn cả bị nổ chết.
Ban đầu khi phòng thí nghiệm thiết kế lựu đạn thực ra không phải là để tiêu diệt kẻ địch mà là để tăng thương vong cho đối phương.
Khi đi trên đường, lựu đạn phát nổ một người bị thương, ít nhất cần một binh lính khác chăm sóc, nếu không quan tâm đến người bị thương này, sẽ tổn hại nghiêm trọng đến sĩ khí.
Nếu có người bị nổ bị thương mà không ai quan tâm, vậy. lần sau mình có bị nổ không? Có ai quan tâm đến mình không?
Đội trưởng ky binh là người bá đạo, ngựa của hắn cũng bá đạo, thời bình luôn đá ngựa của người khác.
Thấy đội trưởng ky binh đến gần, mấy con ngựa chiến vô thức né sang một bên.
Sau khi đám ky binh dừng ngựa chiến, họ lại chú ý đến mìn và người bị thương, hơn nữa mỗi người ngoài con ngựa mình cưỡi, còn mang theo một hai con ngựa chiến khác để vận chuyển vật tư tiếp viện.
Có mấy ky binh còn chưa kịp khống chế, một con ngựa của bọn họ lại giãẫm xuống cát.
Chỉ nghe một tiếng nổ "bùm", ngựa chiến và ky binh cùng bay lên!
Xui xẻo hơn là sau khi ky binh rơi xuống đất lại đè trúng một quả mìn khác!
Đợi đến khi tiếp đất lần thứ hai, nửa eo cũng đã nổ đi mất, giãy giụa mấy cái rồi tắt thởi
Con ngựa chiến gần tên xui xẻo này cũng xui xẻo, chân và bụng đều bị cát sắt đánh trúng!
Đội trưởng ky binh và ngựa chiến bảo bối của hắn cũng không tránh được, cổ ngựa chảy máu không ngừng, chân phải của đội trưởng ky binh cũng bị cát sắt đánh bị thương.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… "Người của tiêu cục Trấn Viễn quá nham hiểm!"Đội trưởng ky binh nghiến răng nghiến lợi chửi rủa.Trước đây việc các trinh sát của tiêu cục rình rập bên đường để bản lén đã đủ phiền phức rồi, không ngờ rằng bọn họ lại làm làm ra loại lựu đạn càng làm phiền người khác hơn.Thứ này bị chôn ở trong cát, ai có thể nhìn thấy được?Chẳng lế muốn chúng ta phải dọn sạch cát sao?Mấy dặm dài vùng đất phía trước đều là cát, bọn họ không thể dọn sạch hết trong một đêm được.Nhưng Lý Lăng Duệ lại hạ lệnh cho bọn họ hôm nay phải đón được đội vận chuyển, nếu trì hoãn quân lệnh.Điều này khiến cho đội trưởng ky binh rất khó khăn.Còn chưa kịp nghĩ ra đối sách, phía trước lại đột nhiên truyền đến một tiếng nổ.Quay đầu nhìn lại, lại có thêm một bóng người khác lăn lộn trên không trung.Sau khi xác nhận vụ nổ trước đó không phải lo trinh sát mai phục gây ra, đội trưởng ky binh mới yên tâm, thúc ngựa chạy về phía trước.Lúc này đội ngũ phía trước có ba bốn người nằm sát dưới đất, và có năm sáu con ngựa nằm trên đất r*n r*.Trong ba bốn người đó, có hai người còn sống, nhưng chân lại chảy máu khắp nơi, dù cuối cùng có sống sót thì rất có thể cũng sẽ bị tàn tật.Sinh tồn trên thảo nguyên vốn đã rất khó khăn, cái kết của việc bị tàn tật còn tệ hơn cả bị nổ chết.Ban đầu khi phòng thí nghiệm thiết kế lựu đạn thực ra không phải là để tiêu diệt kẻ địch mà là để tăng thương vong cho đối phương.Khi đi trên đường, lựu đạn phát nổ một người bị thương, ít nhất cần một binh lính khác chăm sóc, nếu không quan tâm đến người bị thương này, sẽ tổn hại nghiêm trọng đến sĩ khí.Nếu có người bị nổ bị thương mà không ai quan tâm, vậy. lần sau mình có bị nổ không? Có ai quan tâm đến mình không?Đội trưởng ky binh là người bá đạo, ngựa của hắn cũng bá đạo, thời bình luôn đá ngựa của người khác.Thấy đội trưởng ky binh đến gần, mấy con ngựa chiến vô thức né sang một bên.Sau khi đám ky binh dừng ngựa chiến, họ lại chú ý đến mìn và người bị thương, hơn nữa mỗi người ngoài con ngựa mình cưỡi, còn mang theo một hai con ngựa chiến khác để vận chuyển vật tư tiếp viện.Có mấy ky binh còn chưa kịp khống chế, một con ngựa của bọn họ lại giãẫm xuống cát.Chỉ nghe một tiếng nổ "bùm", ngựa chiến và ky binh cùng bay lên!Xui xẻo hơn là sau khi ky binh rơi xuống đất lại đè trúng một quả mìn khác!Đợi đến khi tiếp đất lần thứ hai, nửa eo cũng đã nổ đi mất, giãy giụa mấy cái rồi tắt thởiCon ngựa chiến gần tên xui xẻo này cũng xui xẻo, chân và bụng đều bị cát sắt đánh trúng!Đội trưởng ky binh và ngựa chiến bảo bối của hắn cũng không tránh được, cổ ngựa chảy máu không ngừng, chân phải của đội trưởng ky binh cũng bị cát sắt đánh bị thương.