Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 2934
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Trịnh Trì Viễn hít hà một hơi, nhìn Kim Phi với một ánh mắt vô cùng chấn động.Kim Phi luôn cho Trịnh Trì Viễn một ấn tượng khép nép và khiêm tốn, nhưng trong phút chốc này Trịnh Trì Viễn đã thấy khía được một khía cạnh đầy khích phách của y.Khi Kim Phi nói những lời này, cả người y tràn ngập sự tự †in mãnh liệt như thể y đã hoàn toàn thay đổi thành một người khác."Trịnh tướng quân còn có thắc mắc gì sao?" Kim Phi thấy Trịnh Trì Viễn ngơ ngác nên chủ động hỏi."Không có!" Trịnh Trì Viễn liên tục lắc đầu: "Ta sẽ quay về tuyển chọn thủy thủ, xác nhận danh sách xong sẽ đến đưa cho tiên sinh!"“Vậy ngài đi đi!" Kim Phi cuộn bản đồ lên đưa cho Trịnh Trì Viễn."Cảm tạ tiên sịnh!"Trịnh Trình Viễn đưa hai tay cầm lấy bản đồ, sau đó lại trịnh trọng cúi chào Kim Phi rồi mới lui ra sau đi khỏi thư phòng.Kim Phi duỗi người nghỉ ngơi một lát để cho đầu óc bình tĩnh lại, sau đó dẫn mọi người đi thẳng đến xưởng đóng thuyền mới.“Trước đây đánh chết ta cũng không tin, là có người có thể xây được một ngôi nhà lớn như vậy chỉ trong mấy tháng!”Thiết Chùy ngước lên nhìn xưởng đóng thuyền cao lớn trước mặt, sau đó quay lại nhìn Kim Phi: “Cũng chỉ có thiên tài như tiên sinh mới có thể làm được kỳ tích như vậy!"Hôm qua lần đầu tiên nhìn thấy xưởng đóng thuyền này, Thiết Chùy còn sốc hơn lần đầu tiên nhìn thấy khinh khí cầu và phi thuyền!Nhưng lúc đó Hồng Đào Bình và Trịnh Trì Viễn đang ở rất xa nên Thiết Chùy không thể nói chuyện với Kim Phi, cũng không thể tỏ ra bất ngờ ngạc nhiên.Bây giờ ở đây không có người ngoài nên Thiết Chùy mới lên tiếng cảm thán.“Ồ, Thiết Chùy ngươi cũng học được cách nịnh nọt rồi à?" Kim Phi cười liếc nhìn Thiết Chùy."Tiên sinh, ta cũng đâu có nịnh nọt gì!" Thiết Chùy xua tay nói: "Tuy ta học hành không tới đâu nhưng ta dám nói xưởng đóng thuyền này chắc chăn là xưởng đóng thuyền lớn nhất từ trước đến giờ, và cũng là xưởng đóng thuyền được xây dựng nhanh nhất!Đêm qua ta gặp Đại Cường, có nói với anh ta mấy câu, lúc trước nhà họ Hồng xây cái xưởng đóng thuyền nhỏ kia mất tận mấy năm trời đấy!”“Nhà họ Hồng xây xưởng đóng thuyền chỉ có sức lực trong nhà, còn chúng ta xây xưởng đóng thuyền này đã phải tập kết biết bao con người tâm huyết của Xuyên Thục, thậm chí có thể nói là sức lực của quốc gia nên phải khác thôi!”Tuy lúc xây dựng xưởng đóng thuyền này y đang ở Hi Châu đánh giặc, nhưng Cửu công chúa cũng biết xưởng đóng thuyền có liên quan đến việc đóng thuyền và các chuyến đi xa nên cô ấy rất coi trọng nó.Khi đó Xuyên Thục lâm vào hoàn cảnh khó khăn, Cửu công chúa đã dừng lại nhiều công cuộc ra công cứu giúp nhưng vẫn không hề có ý định dừng xưởng đóng thuyền, thậm chí còn cho một số lượng lớn lao động ở Đông Hải đến để kịp tiến độ.Khi xưởng đóng thuyền cần vật tư, Trấn Viễn số hai cũng có mặt mọi lúc mọi nơi.Khi đã dùng cả sức lực của quốc gia để làm một việc gì đó thì tiến độ sẽ vô cùng nhanh chóng.Xưởng đóng thuyền mới đã được xây dựng theo tiền đề này.“Đúng là vậy nhưng Đại Cường nói rằng Hồng công tử đã từng nói nếu không phải tiên sinh phát minh ra xi măng, đưa ra các bản vẽ thiết kế thì cho dù Bệ hạ có cử bao nhiêu người và đưa ra bao nhiêu tiền, cũng không xây được xưởng đóng thuyền trong thời gian ngắn như vậy." Thiết Chùy nói tiếp.Bên trong xưởng đóng thuyền trống rỗng, chỉ toàn là dàn giáo chống đỡ.Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Trịnh Trì Viễn hít hà một hơi, nhìn Kim Phi với một ánh mắt vô cùng chấn động.
Kim Phi luôn cho Trịnh Trì Viễn một ấn tượng khép nép và khiêm tốn, nhưng trong phút chốc này Trịnh Trì Viễn đã thấy khía được một khía cạnh đầy khích phách của y.
Khi Kim Phi nói những lời này, cả người y tràn ngập sự tự †in mãnh liệt như thể y đã hoàn toàn thay đổi thành một người khác.
"Trịnh tướng quân còn có thắc mắc gì sao?" Kim Phi thấy Trịnh Trì Viễn ngơ ngác nên chủ động hỏi.
"Không có!" Trịnh Trì Viễn liên tục lắc đầu: "Ta sẽ quay về tuyển chọn thủy thủ, xác nhận danh sách xong sẽ đến đưa cho tiên sinh!"
“Vậy ngài đi đi!" Kim Phi cuộn bản đồ lên đưa cho Trịnh Trì Viễn.
"Cảm tạ tiên sịnh!"
Trịnh Trình Viễn đưa hai tay cầm lấy bản đồ, sau đó lại trịnh trọng cúi chào Kim Phi rồi mới lui ra sau đi khỏi thư phòng.
Kim Phi duỗi người nghỉ ngơi một lát để cho đầu óc bình tĩnh lại, sau đó dẫn mọi người đi thẳng đến xưởng đóng thuyền mới.
“Trước đây đánh chết ta cũng không tin, là có người có thể xây được một ngôi nhà lớn như vậy chỉ trong mấy tháng!”
Thiết Chùy ngước lên nhìn xưởng đóng thuyền cao lớn trước mặt, sau đó quay lại nhìn Kim Phi: “Cũng chỉ có thiên tài như tiên sinh mới có thể làm được kỳ tích như vậy!"
Hôm qua lần đầu tiên nhìn thấy xưởng đóng thuyền này, Thiết Chùy còn sốc hơn lần đầu tiên nhìn thấy khinh khí cầu và phi thuyền!
Nhưng lúc đó Hồng Đào Bình và Trịnh Trì Viễn đang ở rất xa nên Thiết Chùy không thể nói chuyện với Kim Phi, cũng không thể tỏ ra bất ngờ ngạc nhiên.
Bây giờ ở đây không có người ngoài nên Thiết Chùy mới lên tiếng cảm thán.
“Ồ, Thiết Chùy ngươi cũng học được cách nịnh nọt rồi à?" Kim Phi cười liếc nhìn Thiết Chùy.
"Tiên sinh, ta cũng đâu có nịnh nọt gì!" Thiết Chùy xua tay nói: "Tuy ta học hành không tới đâu nhưng ta dám nói xưởng đóng thuyền này chắc chăn là xưởng đóng thuyền lớn nhất từ trước đến giờ, và cũng là xưởng đóng thuyền được xây dựng nhanh nhất!
Đêm qua ta gặp Đại Cường, có nói với anh ta mấy câu, lúc trước nhà họ Hồng xây cái xưởng đóng thuyền nhỏ kia mất tận mấy năm trời đấy!”
“Nhà họ Hồng xây xưởng đóng thuyền chỉ có sức lực trong nhà, còn chúng ta xây xưởng đóng thuyền này đã phải tập kết biết bao con người tâm huyết của Xuyên Thục, thậm chí có thể nói là sức lực của quốc gia nên phải khác thôi!”
Tuy lúc xây dựng xưởng đóng thuyền này y đang ở Hi Châu đánh giặc, nhưng Cửu công chúa cũng biết xưởng đóng thuyền có liên quan đến việc đóng thuyền và các chuyến đi xa nên cô ấy rất coi trọng nó.
Khi đó Xuyên Thục lâm vào hoàn cảnh khó khăn, Cửu công chúa đã dừng lại nhiều công cuộc ra công cứu giúp nhưng vẫn không hề có ý định dừng xưởng đóng thuyền, thậm chí còn cho một số lượng lớn lao động ở Đông Hải đến để kịp tiến độ.
Khi xưởng đóng thuyền cần vật tư, Trấn Viễn số hai cũng có mặt mọi lúc mọi nơi.
Khi đã dùng cả sức lực của quốc gia để làm một việc gì đó thì tiến độ sẽ vô cùng nhanh chóng.
Xưởng đóng thuyền mới đã được xây dựng theo tiền đề này.
“Đúng là vậy nhưng Đại Cường nói rằng Hồng công tử đã từng nói nếu không phải tiên sinh phát minh ra xi măng, đưa ra các bản vẽ thiết kế thì cho dù Bệ hạ có cử bao nhiêu người và đưa ra bao nhiêu tiền, cũng không xây được xưởng đóng thuyền trong thời gian ngắn như vậy." Thiết Chùy nói tiếp.
Bên trong xưởng đóng thuyền trống rỗng, chỉ toàn là dàn giáo chống đỡ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Trịnh Trì Viễn hít hà một hơi, nhìn Kim Phi với một ánh mắt vô cùng chấn động.Kim Phi luôn cho Trịnh Trì Viễn một ấn tượng khép nép và khiêm tốn, nhưng trong phút chốc này Trịnh Trì Viễn đã thấy khía được một khía cạnh đầy khích phách của y.Khi Kim Phi nói những lời này, cả người y tràn ngập sự tự †in mãnh liệt như thể y đã hoàn toàn thay đổi thành một người khác."Trịnh tướng quân còn có thắc mắc gì sao?" Kim Phi thấy Trịnh Trì Viễn ngơ ngác nên chủ động hỏi."Không có!" Trịnh Trì Viễn liên tục lắc đầu: "Ta sẽ quay về tuyển chọn thủy thủ, xác nhận danh sách xong sẽ đến đưa cho tiên sinh!"“Vậy ngài đi đi!" Kim Phi cuộn bản đồ lên đưa cho Trịnh Trì Viễn."Cảm tạ tiên sịnh!"Trịnh Trình Viễn đưa hai tay cầm lấy bản đồ, sau đó lại trịnh trọng cúi chào Kim Phi rồi mới lui ra sau đi khỏi thư phòng.Kim Phi duỗi người nghỉ ngơi một lát để cho đầu óc bình tĩnh lại, sau đó dẫn mọi người đi thẳng đến xưởng đóng thuyền mới.“Trước đây đánh chết ta cũng không tin, là có người có thể xây được một ngôi nhà lớn như vậy chỉ trong mấy tháng!”Thiết Chùy ngước lên nhìn xưởng đóng thuyền cao lớn trước mặt, sau đó quay lại nhìn Kim Phi: “Cũng chỉ có thiên tài như tiên sinh mới có thể làm được kỳ tích như vậy!"Hôm qua lần đầu tiên nhìn thấy xưởng đóng thuyền này, Thiết Chùy còn sốc hơn lần đầu tiên nhìn thấy khinh khí cầu và phi thuyền!Nhưng lúc đó Hồng Đào Bình và Trịnh Trì Viễn đang ở rất xa nên Thiết Chùy không thể nói chuyện với Kim Phi, cũng không thể tỏ ra bất ngờ ngạc nhiên.Bây giờ ở đây không có người ngoài nên Thiết Chùy mới lên tiếng cảm thán.“Ồ, Thiết Chùy ngươi cũng học được cách nịnh nọt rồi à?" Kim Phi cười liếc nhìn Thiết Chùy."Tiên sinh, ta cũng đâu có nịnh nọt gì!" Thiết Chùy xua tay nói: "Tuy ta học hành không tới đâu nhưng ta dám nói xưởng đóng thuyền này chắc chăn là xưởng đóng thuyền lớn nhất từ trước đến giờ, và cũng là xưởng đóng thuyền được xây dựng nhanh nhất!Đêm qua ta gặp Đại Cường, có nói với anh ta mấy câu, lúc trước nhà họ Hồng xây cái xưởng đóng thuyền nhỏ kia mất tận mấy năm trời đấy!”“Nhà họ Hồng xây xưởng đóng thuyền chỉ có sức lực trong nhà, còn chúng ta xây xưởng đóng thuyền này đã phải tập kết biết bao con người tâm huyết của Xuyên Thục, thậm chí có thể nói là sức lực của quốc gia nên phải khác thôi!”Tuy lúc xây dựng xưởng đóng thuyền này y đang ở Hi Châu đánh giặc, nhưng Cửu công chúa cũng biết xưởng đóng thuyền có liên quan đến việc đóng thuyền và các chuyến đi xa nên cô ấy rất coi trọng nó.Khi đó Xuyên Thục lâm vào hoàn cảnh khó khăn, Cửu công chúa đã dừng lại nhiều công cuộc ra công cứu giúp nhưng vẫn không hề có ý định dừng xưởng đóng thuyền, thậm chí còn cho một số lượng lớn lao động ở Đông Hải đến để kịp tiến độ.Khi xưởng đóng thuyền cần vật tư, Trấn Viễn số hai cũng có mặt mọi lúc mọi nơi.Khi đã dùng cả sức lực của quốc gia để làm một việc gì đó thì tiến độ sẽ vô cùng nhanh chóng.Xưởng đóng thuyền mới đã được xây dựng theo tiền đề này.“Đúng là vậy nhưng Đại Cường nói rằng Hồng công tử đã từng nói nếu không phải tiên sinh phát minh ra xi măng, đưa ra các bản vẽ thiết kế thì cho dù Bệ hạ có cử bao nhiêu người và đưa ra bao nhiêu tiền, cũng không xây được xưởng đóng thuyền trong thời gian ngắn như vậy." Thiết Chùy nói tiếp.Bên trong xưởng đóng thuyền trống rỗng, chỉ toàn là dàn giáo chống đỡ.Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!