Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 2935

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Nhìn thấy Kim Phi, Hồng Đào Bình xua tay cho những người khác tản ra rồi vội bước đến đón y."Tiên sinh, sao ngài đến sớm vậy?"Lúc trước Kim Phi ở xưởng đóng thuyền mấy ngày nên Hồng Đào Bình biết y thường xuyên làm việc đến khuya, ngày hôm sau sẽ ngủ đến trưa mới dậy.Bây giờ mới có nửa buổi sáng, Kim Phi đã tới. “Hôm nay dậy sớm đến xưởng đóng thuyền xem thử”Kim Phi không nhắc đến chuyện Trịnh Trì Viễn mà hỏi: “Tiến độ thế nào rồi?”“Tiên sinh đừng nói nữa, ta còn mới bực bội vì chuyện này đây!" Hồng Đào Bình nói: "Đêm qua lúc tháo xà ngang số 3 thì nó đụng trúng cây cột trụ thuyền nên giờ có hơi biến dạng, giờ không biết thời gian thi công còn phải kéo dài bao lâu nữa đây!"Hôm qua sau khi ra khỏi thư phòng của Kim Phi, đầu óc Hồng Đào Bình chỉ còn nghĩ đến dây chuyền đóng thuyền lầu và thuyền bọc thép, treo đèn xem bản vẽ đến rạng sáng mới đi ngủ rồi trời vừa sáng đã bật dậy.Ăn sáng qua loa xong anh ta đã đến xưởng đóng thuyền, vốn đang định đốc thúc tiến độ của Trấn Viễn số 3. Ai ngờ vừa đến xưởng đóng thuyền đã nghe nói, do đêm qua làm việc không nghỉ nên lúc cần cẩu đang nâng một đoạn dầm lên đã đụng vào cột trụ xưởng đóng thuyền vì trời quá tối, khiến một góc bị biến dạng.Xưởng đóng thuyền ở đây không có xưởng sắt thép quy mô lớn, các bộ phận thép của Trấn Viễn số 3 đều được sản xuất tại xưởng sắt thép Kim Xuyên rồi sau đó mới vận chuyển đến đây.Nếu bây giờ có một bộ phận nào đó bị hư thì cho dù có cho người báo ngay đến Kim Xuyên, khiến xưởng sắt thép lập tức dừng lại các công việc khác để tăng ca gấp rút sản xuất, sau đó lại cho Trấn Viễn số 2 đưa đồ đến đây thì nhanh lắm cũng phải mất một tháng.Nếu có sai sót ở giữa thì sẽ còn lâu hơn nữa.Lúc này Kim Phi hận không thể cho thuyền lầu và thuyền bọc thép ra ngay, nghe thấy tin này mày của y cũng không khỏi nhíu lại.Nhưng y không để ý đến mấy cây dầm ngay mà hỏi các công nhân: “Có ai bị thương không?”Xà ngang số 3 là một cây xà ngang lớn, nặng chừng vài tấn, chỉ cần đụng nhẹ cũng có thể gãy xương nát gân người."May nhờ có tiên sinh sắp xếp từ lâu, xưởng đóng thuyền vẫn luôn vô cùng chú ý đến việc huấn luyện an toàn nên không có ai bị thương."Hồng Đào Bình trả lời.“Không có ai bị thương là tốt rồi!”Kim Phi gật đầu, bước nhanh về phía cái thang.Thiết Chùy và Hồng Đào Bình cũng vội chạy theo sau.Nhóm người leo thang lên Trấn Viễn số 3 rồi đi tới cây xà ngang số 3.Bây giờ xà ngang số 3 đã được hạ xuống, để nằm trên boong tàu.Xà ngang số 3 được làm bằng thép hình chữ I, từ xa Kim Phi đã thấy được một góc của nó bị va đập và uốn cong.Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Nhìn thấy Kim Phi, Hồng Đào Bình xua tay cho những người khác tản ra rồi vội bước đến đón y.

"Tiên sinh, sao ngài đến sớm vậy?"

Lúc trước Kim Phi ở xưởng đóng thuyền mấy ngày nên Hồng Đào Bình biết y thường xuyên làm việc đến khuya, ngày hôm sau sẽ ngủ đến trưa mới dậy.

Bây giờ mới có nửa buổi sáng, Kim Phi đã tới. “Hôm nay dậy sớm đến xưởng đóng thuyền xem thử”

Kim Phi không nhắc đến chuyện Trịnh Trì Viễn mà hỏi: “Tiến độ thế nào rồi?”

“Tiên sinh đừng nói nữa, ta còn mới bực bội vì chuyện này đây!" Hồng Đào Bình nói: "Đêm qua lúc tháo xà ngang số 3 thì nó đụng trúng cây cột trụ thuyền nên giờ có hơi biến dạng, giờ không biết thời gian thi công còn phải kéo dài bao lâu nữa đây!"

Hôm qua sau khi ra khỏi thư phòng của Kim Phi, đầu óc Hồng Đào Bình chỉ còn nghĩ đến dây chuyền đóng thuyền lầu và thuyền bọc thép, treo đèn xem bản vẽ đến rạng sáng mới đi ngủ rồi trời vừa sáng đã bật dậy.

Ăn sáng qua loa xong anh ta đã đến xưởng đóng thuyền, vốn đang định đốc thúc tiến độ của Trấn Viễn số 3. Ai ngờ vừa đến xưởng đóng thuyền đã nghe nói, do đêm qua làm việc không nghỉ nên lúc cần cẩu đang nâng một đoạn dầm lên đã đụng vào cột trụ xưởng đóng thuyền vì trời quá tối, khiến một góc bị biến dạng.

Xưởng đóng thuyền ở đây không có xưởng sắt thép quy mô lớn, các bộ phận thép của Trấn Viễn số 3 đều được sản xuất tại xưởng sắt thép Kim Xuyên rồi sau đó mới vận chuyển đến đây.

Nếu bây giờ có một bộ phận nào đó bị hư thì cho dù có cho người báo ngay đến Kim Xuyên, khiến xưởng sắt thép lập tức dừng lại các công việc khác để tăng ca gấp rút sản xuất, sau đó lại cho Trấn Viễn số 2 đưa đồ đến đây thì nhanh lắm cũng phải mất một tháng.

Nếu có sai sót ở giữa thì sẽ còn lâu hơn nữa.

Lúc này Kim Phi hận không thể cho thuyền lầu và thuyền bọc thép ra ngay, nghe thấy tin này mày của y cũng không khỏi nhíu lại.

Nhưng y không để ý đến mấy cây dầm ngay mà hỏi các công nhân: “Có ai bị thương không?”

Xà ngang số 3 là một cây xà ngang lớn, nặng chừng vài tấn, chỉ cần đụng nhẹ cũng có thể gãy xương nát gân người.

"May nhờ có tiên sinh sắp xếp từ lâu, xưởng đóng thuyền vẫn luôn vô cùng chú ý đến việc huấn luyện an toàn nên không có ai bị thương."

Hồng Đào Bình trả lời.

“Không có ai bị thương là tốt rồi!”

Kim Phi gật đầu, bước nhanh về phía cái thang.

Thiết Chùy và Hồng Đào Bình cũng vội chạy theo sau.

Nhóm người leo thang lên Trấn Viễn số 3 rồi đi tới cây xà ngang số 3.

Bây giờ xà ngang số 3 đã được hạ xuống, để nằm trên boong tàu.

Xà ngang số 3 được làm bằng thép hình chữ I, từ xa Kim Phi đã thấy được một góc của nó bị va đập và uốn cong.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Nhìn thấy Kim Phi, Hồng Đào Bình xua tay cho những người khác tản ra rồi vội bước đến đón y."Tiên sinh, sao ngài đến sớm vậy?"Lúc trước Kim Phi ở xưởng đóng thuyền mấy ngày nên Hồng Đào Bình biết y thường xuyên làm việc đến khuya, ngày hôm sau sẽ ngủ đến trưa mới dậy.Bây giờ mới có nửa buổi sáng, Kim Phi đã tới. “Hôm nay dậy sớm đến xưởng đóng thuyền xem thử”Kim Phi không nhắc đến chuyện Trịnh Trì Viễn mà hỏi: “Tiến độ thế nào rồi?”“Tiên sinh đừng nói nữa, ta còn mới bực bội vì chuyện này đây!" Hồng Đào Bình nói: "Đêm qua lúc tháo xà ngang số 3 thì nó đụng trúng cây cột trụ thuyền nên giờ có hơi biến dạng, giờ không biết thời gian thi công còn phải kéo dài bao lâu nữa đây!"Hôm qua sau khi ra khỏi thư phòng của Kim Phi, đầu óc Hồng Đào Bình chỉ còn nghĩ đến dây chuyền đóng thuyền lầu và thuyền bọc thép, treo đèn xem bản vẽ đến rạng sáng mới đi ngủ rồi trời vừa sáng đã bật dậy.Ăn sáng qua loa xong anh ta đã đến xưởng đóng thuyền, vốn đang định đốc thúc tiến độ của Trấn Viễn số 3. Ai ngờ vừa đến xưởng đóng thuyền đã nghe nói, do đêm qua làm việc không nghỉ nên lúc cần cẩu đang nâng một đoạn dầm lên đã đụng vào cột trụ xưởng đóng thuyền vì trời quá tối, khiến một góc bị biến dạng.Xưởng đóng thuyền ở đây không có xưởng sắt thép quy mô lớn, các bộ phận thép của Trấn Viễn số 3 đều được sản xuất tại xưởng sắt thép Kim Xuyên rồi sau đó mới vận chuyển đến đây.Nếu bây giờ có một bộ phận nào đó bị hư thì cho dù có cho người báo ngay đến Kim Xuyên, khiến xưởng sắt thép lập tức dừng lại các công việc khác để tăng ca gấp rút sản xuất, sau đó lại cho Trấn Viễn số 2 đưa đồ đến đây thì nhanh lắm cũng phải mất một tháng.Nếu có sai sót ở giữa thì sẽ còn lâu hơn nữa.Lúc này Kim Phi hận không thể cho thuyền lầu và thuyền bọc thép ra ngay, nghe thấy tin này mày của y cũng không khỏi nhíu lại.Nhưng y không để ý đến mấy cây dầm ngay mà hỏi các công nhân: “Có ai bị thương không?”Xà ngang số 3 là một cây xà ngang lớn, nặng chừng vài tấn, chỉ cần đụng nhẹ cũng có thể gãy xương nát gân người."May nhờ có tiên sinh sắp xếp từ lâu, xưởng đóng thuyền vẫn luôn vô cùng chú ý đến việc huấn luyện an toàn nên không có ai bị thương."Hồng Đào Bình trả lời.“Không có ai bị thương là tốt rồi!”Kim Phi gật đầu, bước nhanh về phía cái thang.Thiết Chùy và Hồng Đào Bình cũng vội chạy theo sau.Nhóm người leo thang lên Trấn Viễn số 3 rồi đi tới cây xà ngang số 3.Bây giờ xà ngang số 3 đã được hạ xuống, để nằm trên boong tàu.Xà ngang số 3 được làm bằng thép hình chữ I, từ xa Kim Phi đã thấy được một góc của nó bị va đập và uốn cong.Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 2935