Năm 3030, Châu Á. Tại một Thành phố Abydos, một màn đêm tối đen như mực bao trùm toàn bộ thành phố, thi thoảng có những tiếng hú dài của những con thú xung quanh nơi đây,khiến có không khí có vẻ thêm ngột ngạt và u ám. “ Ầm…Ầm...” Đột nhiên xuất hiện những tiếng sấm liên miên vang lên giữa bầu trời, từng tia chớp màu đỏ và đen đan xen xuất hiện làm lóe sáng cả một vùng trời, tạo nên cả khoảng trời kì dị. Ngay sau đó, bầu trời bắt đầu trút xuống những giọt mưa nặng hạt, một cơn mưa rào đổ xuống nhưng kì lạ thay nó không gây tiếng động quá lớn mà lại nhẹ nhàng một cách kì dị, đan xen trong tiếng mưa là những tiếng khóc trầm thấp vọng từ vùng bãi hoang, tiếng gào rú dữ dội của những con thú khắp nơi Tại một con đường ngoại ô thành phố, hai bên là từng nhà được xây dựng một cách thẳng tắp, rất có quy củ. nhưng không có ánh đèn. " Chán thiệt, lại mưa nữa rồi cái thời tiết quái quỷ này" Một tiếng than thở vang lên trong đêm tối vắng lặng, nhìn mãi ta mới có thể thấy được một tên thiếu niên…

Chương 143: Thiên ma dọa nạt nội môn đệ tử

Cân Cả Thiên HạTác giả: truonghongsinh1207@Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNăm 3030, Châu Á. Tại một Thành phố Abydos, một màn đêm tối đen như mực bao trùm toàn bộ thành phố, thi thoảng có những tiếng hú dài của những con thú xung quanh nơi đây,khiến có không khí có vẻ thêm ngột ngạt và u ám. “ Ầm…Ầm...” Đột nhiên xuất hiện những tiếng sấm liên miên vang lên giữa bầu trời, từng tia chớp màu đỏ và đen đan xen xuất hiện làm lóe sáng cả một vùng trời, tạo nên cả khoảng trời kì dị. Ngay sau đó, bầu trời bắt đầu trút xuống những giọt mưa nặng hạt, một cơn mưa rào đổ xuống nhưng kì lạ thay nó không gây tiếng động quá lớn mà lại nhẹ nhàng một cách kì dị, đan xen trong tiếng mưa là những tiếng khóc trầm thấp vọng từ vùng bãi hoang, tiếng gào rú dữ dội của những con thú khắp nơi Tại một con đường ngoại ô thành phố, hai bên là từng nhà được xây dựng một cách thẳng tắp, rất có quy củ. nhưng không có ánh đèn. " Chán thiệt, lại mưa nữa rồi cái thời tiết quái quỷ này" Một tiếng than thở vang lên trong đêm tối vắng lặng, nhìn mãi ta mới có thể thấy được một tên thiếu niên… " Vị tỷ tỷ này cứ nói đùa.. ha ha ha... không biết vị tỷ tỷ xinh đẹp này có chuyện gì muốn nhờ, chúng ta sẽ giúp tận tình "Nàng xưng là tiểu muội nhưng ở đây thì ai dám gọi nàng là tiểu muội, gọi nàng một tiếng tiểu muội không khéo nàng lại m*t cho chỉ còn lại xương với da mốc.Thiên Ma mị mị nhìn mọi người nguy hiểm cười đạo " Cũng không có gì cả, một chuyện nhỏ thôi. Các ngươi mấy người này bây giờ có nguyện bỏ vũ khí đầu hàng sau này đi theo ta cùng mọt chổ không? Hay chúng ta phải tâm sự một chút " nói xong nàng tuốt kiếm ra,l**m mấy giọt máu còn sót lại trên thanh kiếm, cứ như nàng đang tìm vị máu tươi mà lâu rồi nàng chưa được nếm thử vậy. Trông nàng như một con tiểu ác ma.Ba tên nam tử nội môn không hẹn mà cùng bỏ vũ khí xuống đất kêu lên " Chúng ta đầu hàng, cầu được bao nuôi ".Thiên Ma nhìn về phía hai cô gái đang do dự kia. Thấy ánh mắt của Thiên Ma liếc lại thì nàng nhìn nhau một cái rồi cũng thu vũ khí về đạo " hai chúng ta cũng giống bọn họ "." Không ai phản kháng chút gì sao? " Thiên Ma có chút tiếc nuối hỏi." Không... chúng ta cam chịu... cầu được đối xữ tốt " Năm người một lời thốt lên." Tiếc thật không thể tâm tình cùng mọi người được, hì hì, thôi bây giờ các ngươi theo ta, lão đại có việc hỏi các người, nên nhớ thành thật chút nếu không lại bảo chụy ác " Thiên Ma con mắt thành hình nguyệt nha l**m mép nhìn mọi người cười, trông làm sao cũng không có ý tốt trong đó.Năm tên không may đánh cái rùng mình, vuốt vuốt mồ hơi trên trán, bọn họ lại đạo " Yên tâm, yên tâm, chúng ta rất ngoan ಠ_ಠ"." Tốt lắm, đúng là trẻ nhỏ dễ bảo, bây giờ đi theo ta ". Thiên Ma đi thẳng về phía Xuân Đức, mấy tên nội môn còn lại cũng đi theo sau như mấy con vịt con theo vịt mẹ nhìn vào vô cùng tức cười.......Xuân Đức đang uống trà nói chuyện với Bạch Tinh thì thấy Thiên Ma đi tới, theo sau là năm tên nội môn đệ tử. Không lý tới năm tên nội môn Xuân Đức chỉ một cái ghế ý bảo Thiên Ma ngồi xuống.Thiên Ma ngồi xuống đạo " Điện Chủ người có gì phân phó? "" Có phân phó cái gì đâu, ngồi xuống nói chuyện cho vui thôi, có khi thời gian sau ta về nhà một chút, muốn hỏi ý các ngươi là cùng theo ta về nhà hay muốn ở đây chơi "."Oh. Điện Chủ về nhà sao? Chuyện này người đã nói với ai chưa? "" Ừm, đi lâu quá rồi mà, cả nhà đang coi ta là trẻ lạc đi tìm đây, họ sợ ta ra ngoài bị ăn h**p. Chuyện này ta mới nói cho hai người thôi, ta định mang về mấy người thôi, chứ nhiều quá có khi phụ thân, mẫu thân ta thấy lại nghĩ ta ra bên ngoài gây chuyện bây giờ bị người ta theo về muốn đòi lại công đạo, ai biết được có từ ta không nữa"Thiên Ma cười hì hì, vừa uống một ngụm nhỏ nước trà, vừa đạo " Điện Chủ người lại nói đùa, chắc gia tộc của người lớn lắm phải không? "Xuân Đức lắc lắc ngón tay đạo " Ngược lại ấy, gia tộc ta nhỏ bé lắm, nhưng thôi không nói cái đó nữa nếu ngươi về với ta thì biết ngay thôi ấy mà, quan trọng là ngươi có về không? "" Sao lại không, mấy khi được theo Điện Chủ về gia tộc của người. Vậy Điện Chủ người tính khi nào quay về, có tham gia cái sát hạch này nữa không? "." Vẫn tham gia chứ, ta còn chưa tìm được thằng chết tiệt nào dám tính kế chúng ta kia mà, đã tới nơi này rồi cũng phải vào cái nội Tông xem nó như thế nào. Còn khi nào quay về sao? không vội, một thời gian nữa đi, lúc nào quay về ta thông báo ngươi"Nói chuyện được một lúc Xuân Đức mới nhớ là còn mấy tên người ngoài, hắn nhìn năm người nội môn, đánh giá bề ngoài thì bọn này đều là tuấn nam, mỹ lệ nữ nhi, ngắm ngía, xăm soi một lúc hắn mới lên tiếng đạo" Ai là người chủ đạo trong các ngươi "Năm người đang cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì, bỗng nhiên bị người hỏi, làm mỗi người đánh thót một cái, không tự chủ được mà đều nhìn về phía Xuân Đức, khi bọn họ kịp hiểu ra câu hỏi thì 4 người trong nhóm đều nhìn về phía cô gái luôn cầm quyển sách nhỏ.Thiếu nữ cầm quyển sách nhỏ tiến lên một bước đạo " Ta là người đứng đầu trong nhóm, không biết vị bằng hữu này có chuyện gì sao? "Nhìn thiếu nữ bình tĩnh trước mắt Xuân Đức có chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh sự ngạc nhiên đó cũng biến mất, hắn hỏi " Cũng không có gì, chỉ muốn hỏi là làm sao để thông qua cái sát hạch này thôi ".Thiếu nữ đang bình tĩnh đợi nghe câu hỏi, khi nghe thấy câu hỏi nàng không khỏi ngớ người ra. Đừng nói là nàng cả 4 đứa đằng sau cũng như vậy, vào sát hạch mà không biết cách nào thông qua đúng là lần đầu tiên bọn họ gặp phải. Sau giây phút ngỡ ngàng thiếu nữ lập tức lấy lại thần thái lãnh tĩnh lúc bình thường mà đạo " trong sát hạch này nếu là ngoại môn chỉ cần đến một nơi gọi là Tử Kiếm Đài là thông qua, còn là nội môn người thì phải có 50.000 công điểm trị tương ứng đánh bại 5 người cùng là nội môn,hoặc 50 người ngoại môn"." À, hóa ra là vậy à, thế đội ngũ như các ngươi thế này còn nhiều không"Thiếu nữ nghĩ một chút đạo " còn mấy đội nữa, nhưng số lượng thành viên ít hơn chúng ta ".Xuân Đức cũng hỏi thăm cho vui thôi, chứ còn đi săn các đội ngũ khác hắn không có bị đau bị, cái công điểm trị gì đó thì chắc cũng có chút hiểu dụng mà thôi, nếu hắn muốn thì chịu khó đi mượn rồi không trả lại là được tội tình gì.

" Vị tỷ tỷ này cứ nói đùa.. ha ha ha... không biết vị tỷ tỷ xinh đẹp này có chuyện gì muốn nhờ, chúng ta sẽ giúp tận tình "

Nàng xưng là tiểu muội nhưng ở đây thì ai dám gọi nàng là tiểu muội, gọi nàng một tiếng tiểu muội không khéo nàng lại m*t cho chỉ còn lại xương với da mốc.

Thiên Ma mị mị nhìn mọi người nguy hiểm cười đạo " Cũng không có gì cả, một chuyện nhỏ thôi. Các ngươi mấy người này bây giờ có nguyện bỏ vũ khí đầu hàng sau này đi theo ta cùng mọt chổ không? Hay chúng ta phải tâm sự một chút " nói xong nàng tuốt kiếm ra,l**m mấy giọt máu còn sót lại trên thanh kiếm, cứ như nàng đang tìm vị máu tươi mà lâu rồi nàng chưa được nếm thử vậy. Trông nàng như một con tiểu ác ma.

Ba tên nam tử nội môn không hẹn mà cùng bỏ vũ khí xuống đất kêu lên " Chúng ta đầu hàng, cầu được bao nuôi ".

Thiên Ma nhìn về phía hai cô gái đang do dự kia. Thấy ánh mắt của Thiên Ma liếc lại thì nàng nhìn nhau một cái rồi cũng thu vũ khí về đạo " hai chúng ta cũng giống bọn họ ".

" Không ai phản kháng chút gì sao? " Thiên Ma có chút tiếc nuối hỏi.

" Không... chúng ta cam chịu... cầu được đối xữ tốt " Năm người một lời thốt lên.

" Tiếc thật không thể tâm tình cùng mọi người được, hì hì, thôi bây giờ các ngươi theo ta, lão đại có việc hỏi các người, nên nhớ thành thật chút nếu không lại bảo chụy ác " Thiên Ma con mắt thành hình nguyệt nha l**m mép nhìn mọi người cười, trông làm sao cũng không có ý tốt trong đó.

Năm tên không may đánh cái rùng mình, vuốt vuốt mồ hơi trên trán, bọn họ lại đạo " Yên tâm, yên tâm, chúng ta rất ngoan ಠ_ಠ".

" Tốt lắm, đúng là trẻ nhỏ dễ bảo, bây giờ đi theo ta ". Thiên Ma đi thẳng về phía Xuân Đức, mấy tên nội môn còn lại cũng đi theo sau như mấy con vịt con theo vịt mẹ nhìn vào vô cùng tức cười.

......

Xuân Đức đang uống trà nói chuyện với Bạch Tinh thì thấy Thiên Ma đi tới, theo sau là năm tên nội môn đệ tử. Không lý tới năm tên nội môn Xuân Đức chỉ một cái ghế ý bảo Thiên Ma ngồi xuống.

Thiên Ma ngồi xuống đạo " Điện Chủ người có gì phân phó? "

" Có phân phó cái gì đâu, ngồi xuống nói chuyện cho vui thôi, có khi thời gian sau ta về nhà một chút, muốn hỏi ý các ngươi là cùng theo ta về nhà hay muốn ở đây chơi ".

"Oh. Điện Chủ về nhà sao? Chuyện này người đã nói với ai chưa? "

" Ừm, đi lâu quá rồi mà, cả nhà đang coi ta là trẻ lạc đi tìm đây, họ sợ ta ra ngoài bị ăn h**p. Chuyện này ta mới nói cho hai người thôi, ta định mang về mấy người thôi, chứ nhiều quá có khi phụ thân, mẫu thân ta thấy lại nghĩ ta ra bên ngoài gây chuyện bây giờ bị người ta theo về muốn đòi lại công đạo, ai biết được có từ ta không nữa"

Thiên Ma cười hì hì, vừa uống một ngụm nhỏ nước trà, vừa đạo " Điện Chủ người lại nói đùa, chắc gia tộc của người lớn lắm phải không? "

Xuân Đức lắc lắc ngón tay đạo " Ngược lại ấy, gia tộc ta nhỏ bé lắm, nhưng thôi không nói cái đó nữa nếu ngươi về với ta thì biết ngay thôi ấy mà, quan trọng là ngươi có về không? "

" Sao lại không, mấy khi được theo Điện Chủ về gia tộc của người. Vậy Điện Chủ người tính khi nào quay về, có tham gia cái sát hạch này nữa không? ".

" Vẫn tham gia chứ, ta còn chưa tìm được thằng chết tiệt nào dám tính kế chúng ta kia mà, đã tới nơi này rồi cũng phải vào cái nội Tông xem nó như thế nào. Còn khi nào quay về sao? không vội, một thời gian nữa đi, lúc nào quay về ta thông báo ngươi"

Nói chuyện được một lúc Xuân Đức mới nhớ là còn mấy tên người ngoài, hắn nhìn năm người nội môn, đánh giá bề ngoài thì bọn này đều là tuấn nam, mỹ lệ nữ nhi, ngắm ngía, xăm soi một lúc hắn mới lên tiếng đạo

" Ai là người chủ đạo trong các ngươi "

Năm người đang cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì, bỗng nhiên bị người hỏi, làm mỗi người đánh thót một cái, không tự chủ được mà đều nhìn về phía Xuân Đức, khi bọn họ kịp hiểu ra câu hỏi thì 4 người trong nhóm đều nhìn về phía cô gái luôn cầm quyển sách nhỏ.

Thiếu nữ cầm quyển sách nhỏ tiến lên một bước đạo " Ta là người đứng đầu trong nhóm, không biết vị bằng hữu này có chuyện gì sao? "

Nhìn thiếu nữ bình tĩnh trước mắt Xuân Đức có chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh sự ngạc nhiên đó cũng biến mất, hắn hỏi " Cũng không có gì, chỉ muốn hỏi là làm sao để thông qua cái sát hạch này thôi ".

Thiếu nữ đang bình tĩnh đợi nghe câu hỏi, khi nghe thấy câu hỏi nàng không khỏi ngớ người ra. Đừng nói là nàng cả 4 đứa đằng sau cũng như vậy, vào sát hạch mà không biết cách nào thông qua đúng là lần đầu tiên bọn họ gặp phải. Sau giây phút ngỡ ngàng thiếu nữ lập tức lấy lại thần thái lãnh tĩnh lúc bình thường mà đạo " trong sát hạch này nếu là ngoại môn chỉ cần đến một nơi gọi là Tử Kiếm Đài là thông qua, còn là nội môn người thì phải có 50.000 công điểm trị tương ứng đánh bại 5 người cùng là nội môn,hoặc 50 người ngoại môn".

" À, hóa ra là vậy à, thế đội ngũ như các ngươi thế này còn nhiều không"

Thiếu nữ nghĩ một chút đạo " còn mấy đội nữa, nhưng số lượng thành viên ít hơn chúng ta ".

Xuân Đức cũng hỏi thăm cho vui thôi, chứ còn đi săn các đội ngũ khác hắn không có bị đau bị, cái công điểm trị gì đó thì chắc cũng có chút hiểu dụng mà thôi, nếu hắn muốn thì chịu khó đi mượn rồi không trả lại là được tội tình gì.

Cân Cả Thiên HạTác giả: truonghongsinh1207@Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNăm 3030, Châu Á. Tại một Thành phố Abydos, một màn đêm tối đen như mực bao trùm toàn bộ thành phố, thi thoảng có những tiếng hú dài của những con thú xung quanh nơi đây,khiến có không khí có vẻ thêm ngột ngạt và u ám. “ Ầm…Ầm...” Đột nhiên xuất hiện những tiếng sấm liên miên vang lên giữa bầu trời, từng tia chớp màu đỏ và đen đan xen xuất hiện làm lóe sáng cả một vùng trời, tạo nên cả khoảng trời kì dị. Ngay sau đó, bầu trời bắt đầu trút xuống những giọt mưa nặng hạt, một cơn mưa rào đổ xuống nhưng kì lạ thay nó không gây tiếng động quá lớn mà lại nhẹ nhàng một cách kì dị, đan xen trong tiếng mưa là những tiếng khóc trầm thấp vọng từ vùng bãi hoang, tiếng gào rú dữ dội của những con thú khắp nơi Tại một con đường ngoại ô thành phố, hai bên là từng nhà được xây dựng một cách thẳng tắp, rất có quy củ. nhưng không có ánh đèn. " Chán thiệt, lại mưa nữa rồi cái thời tiết quái quỷ này" Một tiếng than thở vang lên trong đêm tối vắng lặng, nhìn mãi ta mới có thể thấy được một tên thiếu niên… " Vị tỷ tỷ này cứ nói đùa.. ha ha ha... không biết vị tỷ tỷ xinh đẹp này có chuyện gì muốn nhờ, chúng ta sẽ giúp tận tình "Nàng xưng là tiểu muội nhưng ở đây thì ai dám gọi nàng là tiểu muội, gọi nàng một tiếng tiểu muội không khéo nàng lại m*t cho chỉ còn lại xương với da mốc.Thiên Ma mị mị nhìn mọi người nguy hiểm cười đạo " Cũng không có gì cả, một chuyện nhỏ thôi. Các ngươi mấy người này bây giờ có nguyện bỏ vũ khí đầu hàng sau này đi theo ta cùng mọt chổ không? Hay chúng ta phải tâm sự một chút " nói xong nàng tuốt kiếm ra,l**m mấy giọt máu còn sót lại trên thanh kiếm, cứ như nàng đang tìm vị máu tươi mà lâu rồi nàng chưa được nếm thử vậy. Trông nàng như một con tiểu ác ma.Ba tên nam tử nội môn không hẹn mà cùng bỏ vũ khí xuống đất kêu lên " Chúng ta đầu hàng, cầu được bao nuôi ".Thiên Ma nhìn về phía hai cô gái đang do dự kia. Thấy ánh mắt của Thiên Ma liếc lại thì nàng nhìn nhau một cái rồi cũng thu vũ khí về đạo " hai chúng ta cũng giống bọn họ "." Không ai phản kháng chút gì sao? " Thiên Ma có chút tiếc nuối hỏi." Không... chúng ta cam chịu... cầu được đối xữ tốt " Năm người một lời thốt lên." Tiếc thật không thể tâm tình cùng mọi người được, hì hì, thôi bây giờ các ngươi theo ta, lão đại có việc hỏi các người, nên nhớ thành thật chút nếu không lại bảo chụy ác " Thiên Ma con mắt thành hình nguyệt nha l**m mép nhìn mọi người cười, trông làm sao cũng không có ý tốt trong đó.Năm tên không may đánh cái rùng mình, vuốt vuốt mồ hơi trên trán, bọn họ lại đạo " Yên tâm, yên tâm, chúng ta rất ngoan ಠ_ಠ"." Tốt lắm, đúng là trẻ nhỏ dễ bảo, bây giờ đi theo ta ". Thiên Ma đi thẳng về phía Xuân Đức, mấy tên nội môn còn lại cũng đi theo sau như mấy con vịt con theo vịt mẹ nhìn vào vô cùng tức cười.......Xuân Đức đang uống trà nói chuyện với Bạch Tinh thì thấy Thiên Ma đi tới, theo sau là năm tên nội môn đệ tử. Không lý tới năm tên nội môn Xuân Đức chỉ một cái ghế ý bảo Thiên Ma ngồi xuống.Thiên Ma ngồi xuống đạo " Điện Chủ người có gì phân phó? "" Có phân phó cái gì đâu, ngồi xuống nói chuyện cho vui thôi, có khi thời gian sau ta về nhà một chút, muốn hỏi ý các ngươi là cùng theo ta về nhà hay muốn ở đây chơi "."Oh. Điện Chủ về nhà sao? Chuyện này người đã nói với ai chưa? "" Ừm, đi lâu quá rồi mà, cả nhà đang coi ta là trẻ lạc đi tìm đây, họ sợ ta ra ngoài bị ăn h**p. Chuyện này ta mới nói cho hai người thôi, ta định mang về mấy người thôi, chứ nhiều quá có khi phụ thân, mẫu thân ta thấy lại nghĩ ta ra bên ngoài gây chuyện bây giờ bị người ta theo về muốn đòi lại công đạo, ai biết được có từ ta không nữa"Thiên Ma cười hì hì, vừa uống một ngụm nhỏ nước trà, vừa đạo " Điện Chủ người lại nói đùa, chắc gia tộc của người lớn lắm phải không? "Xuân Đức lắc lắc ngón tay đạo " Ngược lại ấy, gia tộc ta nhỏ bé lắm, nhưng thôi không nói cái đó nữa nếu ngươi về với ta thì biết ngay thôi ấy mà, quan trọng là ngươi có về không? "" Sao lại không, mấy khi được theo Điện Chủ về gia tộc của người. Vậy Điện Chủ người tính khi nào quay về, có tham gia cái sát hạch này nữa không? "." Vẫn tham gia chứ, ta còn chưa tìm được thằng chết tiệt nào dám tính kế chúng ta kia mà, đã tới nơi này rồi cũng phải vào cái nội Tông xem nó như thế nào. Còn khi nào quay về sao? không vội, một thời gian nữa đi, lúc nào quay về ta thông báo ngươi"Nói chuyện được một lúc Xuân Đức mới nhớ là còn mấy tên người ngoài, hắn nhìn năm người nội môn, đánh giá bề ngoài thì bọn này đều là tuấn nam, mỹ lệ nữ nhi, ngắm ngía, xăm soi một lúc hắn mới lên tiếng đạo" Ai là người chủ đạo trong các ngươi "Năm người đang cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì, bỗng nhiên bị người hỏi, làm mỗi người đánh thót một cái, không tự chủ được mà đều nhìn về phía Xuân Đức, khi bọn họ kịp hiểu ra câu hỏi thì 4 người trong nhóm đều nhìn về phía cô gái luôn cầm quyển sách nhỏ.Thiếu nữ cầm quyển sách nhỏ tiến lên một bước đạo " Ta là người đứng đầu trong nhóm, không biết vị bằng hữu này có chuyện gì sao? "Nhìn thiếu nữ bình tĩnh trước mắt Xuân Đức có chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh sự ngạc nhiên đó cũng biến mất, hắn hỏi " Cũng không có gì, chỉ muốn hỏi là làm sao để thông qua cái sát hạch này thôi ".Thiếu nữ đang bình tĩnh đợi nghe câu hỏi, khi nghe thấy câu hỏi nàng không khỏi ngớ người ra. Đừng nói là nàng cả 4 đứa đằng sau cũng như vậy, vào sát hạch mà không biết cách nào thông qua đúng là lần đầu tiên bọn họ gặp phải. Sau giây phút ngỡ ngàng thiếu nữ lập tức lấy lại thần thái lãnh tĩnh lúc bình thường mà đạo " trong sát hạch này nếu là ngoại môn chỉ cần đến một nơi gọi là Tử Kiếm Đài là thông qua, còn là nội môn người thì phải có 50.000 công điểm trị tương ứng đánh bại 5 người cùng là nội môn,hoặc 50 người ngoại môn"." À, hóa ra là vậy à, thế đội ngũ như các ngươi thế này còn nhiều không"Thiếu nữ nghĩ một chút đạo " còn mấy đội nữa, nhưng số lượng thành viên ít hơn chúng ta ".Xuân Đức cũng hỏi thăm cho vui thôi, chứ còn đi săn các đội ngũ khác hắn không có bị đau bị, cái công điểm trị gì đó thì chắc cũng có chút hiểu dụng mà thôi, nếu hắn muốn thì chịu khó đi mượn rồi không trả lại là được tội tình gì.

Chương 143: Thiên ma dọa nạt nội môn đệ tử