Tác giả:

- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở…

Chương 12

Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?Tác giả: Lina Coral IrikoTruyện Linh Dị- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở… Linh quay đầu, đi về phía lớp học. Ả ta rùng mình đi theo cô. Vào lớp, cô nhìn ả ta một cách khinh bỉ:- Giết tôi sao? Đâu có dễ.Ả ta kiêu ngạo lên tiếng:- Tôi không định giết cô.Thấy vẻ giả tạo của ả, cô giận giữ, nhớ về ngày hôm đó, ngày mà thế giới này như sụp đổ. Cô cười chua chát:- Hừ. Cút!Ả ta cắn răng, hất tóc:- Được. Vào một ngày không xa, tôi sẽ cho coi thấy sức mạnh của tôi.Tiếng chuông trường vang lên. Cô liếc nhìn ra cửa lớp. Thầy giáo bước vào. Đi sau thầy là Lanaka. Ả tự giới thiệu về bản thân mình rồi chọn chỗ ngồi ngay dưới Linh. Cô cười khẩy:- Đồ con cáo sói ngu xuẩn!Ả ta sợ hãi nhưng cố tỏ ra bình tĩnh:- Cô biết sức mạnh của tôi?- Sao lại không.Cô quay lên, không nói gì với ả, chăm chú nghe giảng. Ả trầm tư suy nghĩ về thứ gì đó rồi cầm lấy cây bút chì, chọc mạnh vào gáy cô. Tất nhiên là cô biết nên quay ra đằng sau, chặn cây bút:- Hành động ngu ngốc.Ả lên cơn thịnh nộ, đập bàn, đứng dậy:- Con điên này. Tao hận mày.Mọi người nhìn chằm chằm về phía họ. Cô nhếch mép, nói lớn:- Hừ. Tôi chỉ có 1 cây bút. Cấm đòi thêm.Và thế là ai ai cũng cho là ả là kẻ xấu.Giờ ra chơi....- Ôi! Giỏi quá!Mọi người hét ầm lên, tụ tập đông đúc ở sân bóng rổ. Cô ngạc nhiên nhìn ra ngoài. Hóa ra là ả. Thầy giáo đến khen ngợi, cho phép ả vào đội bóng.Cô không nói gì. Tiếp tục làm ngơ.

Linh quay đầu, đi về phía lớp học. Ả ta rùng mình đi theo cô. Vào lớp, cô nhìn ả ta một cách khinh bỉ:

- Giết tôi sao? Đâu có dễ.

Ả ta kiêu ngạo lên tiếng:

- Tôi không định giết cô.

Thấy vẻ giả tạo của ả, cô giận giữ, nhớ về ngày hôm đó, ngày mà thế giới này như sụp đổ. Cô cười chua chát:

- Hừ. Cút!

Ả ta cắn răng, hất tóc:

- Được. Vào một ngày không xa, tôi sẽ cho coi thấy sức mạnh của tôi.

Tiếng chuông trường vang lên. Cô liếc nhìn ra cửa lớp. Thầy giáo bước vào. Đi sau thầy là Lanaka. Ả tự giới thiệu về bản thân mình rồi chọn chỗ ngồi ngay dưới Linh. Cô cười khẩy:

- Đồ con cáo sói ngu xuẩn!

Ả ta sợ hãi nhưng cố tỏ ra bình tĩnh:

- Cô biết sức mạnh của tôi?

- Sao lại không.

Cô quay lên, không nói gì với ả, chăm chú nghe giảng. Ả trầm tư suy nghĩ về thứ gì đó rồi cầm lấy cây bút chì, chọc mạnh vào gáy cô. Tất nhiên là cô biết nên quay ra đằng sau, chặn cây bút:

- Hành động ngu ngốc.

Ả lên cơn thịnh nộ, đập bàn, đứng dậy:

- Con điên này. Tao hận mày.

Mọi người nhìn chằm chằm về phía họ. Cô nhếch mép, nói lớn:

- Hừ. Tôi chỉ có 1 cây bút. Cấm đòi thêm.

Và thế là ai ai cũng cho là ả là kẻ xấu.

Giờ ra chơi....

- Ôi! Giỏi quá!

Mọi người hét ầm lên, tụ tập đông đúc ở sân bóng rổ. Cô ngạc nhiên nhìn ra ngoài. Hóa ra là ả. Thầy giáo đến khen ngợi, cho phép ả vào đội bóng.

Cô không nói gì. Tiếp tục làm ngơ.

Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?Tác giả: Lina Coral IrikoTruyện Linh Dị- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở… Linh quay đầu, đi về phía lớp học. Ả ta rùng mình đi theo cô. Vào lớp, cô nhìn ả ta một cách khinh bỉ:- Giết tôi sao? Đâu có dễ.Ả ta kiêu ngạo lên tiếng:- Tôi không định giết cô.Thấy vẻ giả tạo của ả, cô giận giữ, nhớ về ngày hôm đó, ngày mà thế giới này như sụp đổ. Cô cười chua chát:- Hừ. Cút!Ả ta cắn răng, hất tóc:- Được. Vào một ngày không xa, tôi sẽ cho coi thấy sức mạnh của tôi.Tiếng chuông trường vang lên. Cô liếc nhìn ra cửa lớp. Thầy giáo bước vào. Đi sau thầy là Lanaka. Ả tự giới thiệu về bản thân mình rồi chọn chỗ ngồi ngay dưới Linh. Cô cười khẩy:- Đồ con cáo sói ngu xuẩn!Ả ta sợ hãi nhưng cố tỏ ra bình tĩnh:- Cô biết sức mạnh của tôi?- Sao lại không.Cô quay lên, không nói gì với ả, chăm chú nghe giảng. Ả trầm tư suy nghĩ về thứ gì đó rồi cầm lấy cây bút chì, chọc mạnh vào gáy cô. Tất nhiên là cô biết nên quay ra đằng sau, chặn cây bút:- Hành động ngu ngốc.Ả lên cơn thịnh nộ, đập bàn, đứng dậy:- Con điên này. Tao hận mày.Mọi người nhìn chằm chằm về phía họ. Cô nhếch mép, nói lớn:- Hừ. Tôi chỉ có 1 cây bút. Cấm đòi thêm.Và thế là ai ai cũng cho là ả là kẻ xấu.Giờ ra chơi....- Ôi! Giỏi quá!Mọi người hét ầm lên, tụ tập đông đúc ở sân bóng rổ. Cô ngạc nhiên nhìn ra ngoài. Hóa ra là ả. Thầy giáo đến khen ngợi, cho phép ả vào đội bóng.Cô không nói gì. Tiếp tục làm ngơ.

Chương 12