- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở…
Chương 27
Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?Tác giả: Lina Coral IrikoTruyện Linh Dị- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở… - C... cái đó... vâng...Nói rồi, hắn cúp máy nhưng không biết tự bao giờ, cô đã ở phía sau hắn, thì thầm bằng một giọng nói kinh khủng, mang chút gì đó rè rè tựa như tiếng chiếc tivi hỏng:- Vương gọi sao?Hắn giật mình, bịt tai, lùi về sau vài bước. Cô tóm tay hắn, cười khẩy:- Sợ ta?- Ta không bao giờ sợ một kẻ như cô.Hắn ta chột dạ, hất tay cô ra. Cô nhanh chóng móc cái gì đó từ trong túi hắn với một tốc độ mắt thường không nhìn thấy. Xong xuôi, cô quay đi, vẫy tay:- Bye, Thiên thần! À không, là con cún của vương mới đúng. D-O-G!Hắn ta tức xì khói nhưng không dám làm gì cô bởi lệnh của vương. Đôi mắt hắn đỏ rực, tay không kìm chế được đập chiếc bàn bên cạnh khiến nó vỡ tan:- Chết tiệt!Về phía Linh, cô nhếch mép nguy hiểm, bước nhanh chân đến phòng giáo viên, gọi một người phụ nữ tóc vàng, trên mặt đầy phấn với đôi môi đỏ chót. Mọi người xung quanh nói bằng giọng khinh bỉ:- Linh, em là học sinh ngoan nhất trường vậy mà gọi cô ta làm gì?Cô đưa ngón trỏ lên môi ra dấu, cười nhẹ khiến mọi người ngạc nhiên:- Em sẽ "giáo huấn" người mới này.Nó nghe đến đây thì giận dữ, nắm chặt bàn tay cô tưởng chừng như muốn bẻ gãy. Cô ngoan ngoãn đi theo nhưng khi nó dừng lại, cô hất tay nó ra:- Bẩn thỉu!Nó nổi nóng, giơ tay định tát cô nhưng bị cô nắm lại khiến nó sưng tím. Nó đau đớn nắm lấy vết thương, xoa xoa. Cô cầm tờ giấy mình lấy được từ hắn ra:- Ngươi muốn khai trừ hội ta?- Hừ, cái con đ* này, tao sẽ bảo chủ nhân cho ngươi táng gia bại sản. Dám đánh tao sao?- Chủ nhân? Leneka sao? Ả cho ngươi bao tiền?- Là 100 triệu một tháng đó. Sáng mắt ra chưa? Nhiều tiền chưa? Tao có thể cho bọn cảnh sát tiền để giết mày. Con chó!Nó cầm sấp tiền khoảng 10 triệu ném ra trước mặt cô cười điên rồ. Cô lấy túi đồ mình mang theo, mở ra:- Ta thuê ngươi. Một ngày 500 triệu. Thế nào?
- C... cái đó... vâng...
Nói rồi, hắn cúp máy nhưng không biết tự bao giờ, cô đã ở phía sau hắn, thì thầm bằng một giọng nói kinh khủng, mang chút gì đó rè rè tựa như tiếng chiếc tivi hỏng:
- Vương gọi sao?
Hắn giật mình, bịt tai, lùi về sau vài bước. Cô tóm tay hắn, cười khẩy:
- Sợ ta?
- Ta không bao giờ sợ một kẻ như cô.
Hắn ta chột dạ, hất tay cô ra. Cô nhanh chóng móc cái gì đó từ trong túi hắn với một tốc độ mắt thường không nhìn thấy. Xong xuôi, cô quay đi, vẫy tay:
- Bye, Thiên thần! À không, là con cún của vương mới đúng. D-O-G!
Hắn ta tức xì khói nhưng không dám làm gì cô bởi lệnh của vương. Đôi mắt hắn đỏ rực, tay không kìm chế được đập chiếc bàn bên cạnh khiến nó vỡ tan:
- Chết tiệt!
Về phía Linh, cô nhếch mép nguy hiểm, bước nhanh chân đến phòng giáo viên, gọi một người phụ nữ tóc vàng, trên mặt đầy phấn với đôi môi đỏ chót. Mọi người xung quanh nói bằng giọng khinh bỉ:
- Linh, em là học sinh ngoan nhất trường vậy mà gọi cô ta làm gì?
Cô đưa ngón trỏ lên môi ra dấu, cười nhẹ khiến mọi người ngạc nhiên:
- Em sẽ "giáo huấn" người mới này.
Nó nghe đến đây thì giận dữ, nắm chặt bàn tay cô tưởng chừng như muốn bẻ gãy. Cô ngoan ngoãn đi theo nhưng khi nó dừng lại, cô hất tay nó ra:
- Bẩn thỉu!
Nó nổi nóng, giơ tay định tát cô nhưng bị cô nắm lại khiến nó sưng tím. Nó đau đớn nắm lấy vết thương, xoa xoa. Cô cầm tờ giấy mình lấy được từ hắn ra:
- Ngươi muốn khai trừ hội ta?
- Hừ, cái con đ* này, tao sẽ bảo chủ nhân cho ngươi táng gia bại sản. Dám đánh tao sao?
- Chủ nhân? Leneka sao? Ả cho ngươi bao tiền?
- Là 100 triệu một tháng đó. Sáng mắt ra chưa? Nhiều tiền chưa? Tao có thể cho bọn cảnh sát tiền để giết mày. Con chó!
Nó cầm sấp tiền khoảng 10 triệu ném ra trước mặt cô cười điên rồ. Cô lấy túi đồ mình mang theo, mở ra:
- Ta thuê ngươi. Một ngày 500 triệu. Thế nào?
Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?Tác giả: Lina Coral IrikoTruyện Linh Dị- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở… - C... cái đó... vâng...Nói rồi, hắn cúp máy nhưng không biết tự bao giờ, cô đã ở phía sau hắn, thì thầm bằng một giọng nói kinh khủng, mang chút gì đó rè rè tựa như tiếng chiếc tivi hỏng:- Vương gọi sao?Hắn giật mình, bịt tai, lùi về sau vài bước. Cô tóm tay hắn, cười khẩy:- Sợ ta?- Ta không bao giờ sợ một kẻ như cô.Hắn ta chột dạ, hất tay cô ra. Cô nhanh chóng móc cái gì đó từ trong túi hắn với một tốc độ mắt thường không nhìn thấy. Xong xuôi, cô quay đi, vẫy tay:- Bye, Thiên thần! À không, là con cún của vương mới đúng. D-O-G!Hắn ta tức xì khói nhưng không dám làm gì cô bởi lệnh của vương. Đôi mắt hắn đỏ rực, tay không kìm chế được đập chiếc bàn bên cạnh khiến nó vỡ tan:- Chết tiệt!Về phía Linh, cô nhếch mép nguy hiểm, bước nhanh chân đến phòng giáo viên, gọi một người phụ nữ tóc vàng, trên mặt đầy phấn với đôi môi đỏ chót. Mọi người xung quanh nói bằng giọng khinh bỉ:- Linh, em là học sinh ngoan nhất trường vậy mà gọi cô ta làm gì?Cô đưa ngón trỏ lên môi ra dấu, cười nhẹ khiến mọi người ngạc nhiên:- Em sẽ "giáo huấn" người mới này.Nó nghe đến đây thì giận dữ, nắm chặt bàn tay cô tưởng chừng như muốn bẻ gãy. Cô ngoan ngoãn đi theo nhưng khi nó dừng lại, cô hất tay nó ra:- Bẩn thỉu!Nó nổi nóng, giơ tay định tát cô nhưng bị cô nắm lại khiến nó sưng tím. Nó đau đớn nắm lấy vết thương, xoa xoa. Cô cầm tờ giấy mình lấy được từ hắn ra:- Ngươi muốn khai trừ hội ta?- Hừ, cái con đ* này, tao sẽ bảo chủ nhân cho ngươi táng gia bại sản. Dám đánh tao sao?- Chủ nhân? Leneka sao? Ả cho ngươi bao tiền?- Là 100 triệu một tháng đó. Sáng mắt ra chưa? Nhiều tiền chưa? Tao có thể cho bọn cảnh sát tiền để giết mày. Con chó!Nó cầm sấp tiền khoảng 10 triệu ném ra trước mặt cô cười điên rồ. Cô lấy túi đồ mình mang theo, mở ra:- Ta thuê ngươi. Một ngày 500 triệu. Thế nào?