- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở…
Chương 28
Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?Tác giả: Lina Coral IrikoTruyện Linh Dị- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở… Nó giật mình nhìn số tiền trước mặt. Mắt như mờ đi, lao đến nhận lấy, ôm chân cô rối rít. Linh cảm thấy kinh tởm, hất mạnh tay nó ra, khinh bỉ lên tiếng:- Biết rồi thì cầm tờ đơn ngày lên đưa cho các giáo viên khác. Nó nhanh nhẹn nhặt tờ giấy trên đất, chạy nhanh đến văn phòng, vừa đến nơi, nó thở hồng hộc, mọi người nhanh chóng nhận ra vết thương trên tay nó thì cười mãn nguyện:- Ai dô ai dô, đúng là bị giáo huấn rồi. tội chưa kìa.Nó tức sầm mặt nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh, đưa tờ giấy ra trước mặt họ:- Nè, nghe nói các câu lạc bộ không đủ người sắp bị khai trừ mà tại sao câu lạc bộ từ điển ít người thế vẫn không nhận được tờ thông báo nào?Mọi người giật mình kinh ngạc, một phần là vì cách nói chuyện của nó hôm nay có phần gì đó khác lạ nhưng quan trọng hơn, những gì nó nói là sao? Một trong số đó lên tiếng:- Khai trừ? Sao tôi không biết gì về chuyện này?Liền theo sau đó là những lời tán đồng đầy kinh ngạc khiến văn phòng - một nơi tưởng chừng yên tĩnh mà lại ồn ào đến kì lạ. Nó gật đầu, đưa ngón trỏ ra dấu mọi trật tự, đợi khi hết tiếng thảo luận, nó bắt đầu lên tiếng:- Đây là bản thông báo mà Linh đưa cho tôi.Nghe đến đây, lập tức mọi người chú ý đến một tờ thông báo với nội dung khai trừ và cuối giấy có chữ kí của Leneka, thậm chí còn có cả đóng dấu của hội học sinh. Không thể nhầm lẫn được, việc khai trừ này là ý của học sinh không xin phép giáo viên mà tự ý quyết định.
Nó giật mình nhìn số tiền trước mặt. Mắt như mờ đi, lao đến nhận lấy, ôm chân cô rối rít. Linh cảm thấy kinh tởm, hất mạnh tay nó ra, khinh bỉ lên tiếng:
- Biết rồi thì cầm tờ đơn ngày lên đưa cho các giáo viên khác.
Nó nhanh nhẹn nhặt tờ giấy trên đất, chạy nhanh đến văn phòng, vừa đến nơi, nó thở hồng hộc, mọi người nhanh chóng nhận ra vết thương trên tay nó thì cười mãn nguyện:
- Ai dô ai dô, đúng là bị giáo huấn rồi. tội chưa kìa.
Nó tức sầm mặt nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh, đưa tờ giấy ra trước mặt họ:
- Nè, nghe nói các câu lạc bộ không đủ người sắp bị khai trừ mà tại sao câu lạc bộ từ điển ít người thế vẫn không nhận được tờ thông báo nào?
Mọi người giật mình kinh ngạc, một phần là vì cách nói chuyện của nó hôm nay có phần gì đó khác lạ nhưng quan trọng hơn, những gì nó nói là sao? Một trong số đó lên tiếng:
- Khai trừ? Sao tôi không biết gì về chuyện này?
Liền theo sau đó là những lời tán đồng đầy kinh ngạc khiến văn phòng - một nơi tưởng chừng yên tĩnh mà lại ồn ào đến kì lạ. Nó gật đầu, đưa ngón trỏ ra dấu mọi trật tự, đợi khi hết tiếng thảo luận, nó bắt đầu lên tiếng:
- Đây là bản thông báo mà Linh đưa cho tôi.
Nghe đến đây, lập tức mọi người chú ý đến một tờ thông báo với nội dung khai trừ và cuối giấy có chữ kí của Leneka, thậm chí còn có cả đóng dấu của hội học sinh. Không thể nhầm lẫn được, việc khai trừ này là ý của học sinh không xin phép giáo viên mà tự ý quyết định.
Giữa Ác Quỷ Và Thiên Thần, Cô Là Ai?Tác giả: Lina Coral IrikoTruyện Linh Dị- Tuyệt... tuyệt quá! Linh hạnh phúc đặt tay lên má 1 cách mãn nguyện nhưng không thiếu phần ghê rợn. Cô là một người thích đọc những câu truyện kinh dị và luôn cảm thấy không có truyện nào thỏa mãn được cô. Hôm nay, cô đã cố hết sức để mua được cuốn sách có hạn này. Trên thế giới chỉ có đúng một cuốn. Đọc xong, Linh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ như cái sự kinh dị trong câu truyện đã đủ để khiến cô bị lôi vào vòng xoáy của nó. Đọc được nửa quyển, cô mệt mỏi đặt nó sang bên cạnh rồi ngủ. Có 1 thứ gì nhân lúc đó đã luồn qua cuốn sách, chui vào trong người cô. Sáng hôm sau, Linh vui vẻ trang điểm đi học. Chắc đây là lần đầu tiên cô làm vậy. Tất nhiên là câu truyện khiến cho cô thấy nguồn sống của bản thân. Thế nhưng có 1 thứ vẫn vậy. Căn phòng cô không hề có chút ánh sáng nào. Chỉ khi cô đọc sách thì cô mới bật điện lên. Cái màu ảm đạm của căn phòng bao trùm lấy cảnh vật. Mọi đồ vật của cô đều là màu đen. Linh đứng dậy, vịn tay vào bức tường xi măng xám xịt xen chút đỏ của máu. Nó ở… Nó giật mình nhìn số tiền trước mặt. Mắt như mờ đi, lao đến nhận lấy, ôm chân cô rối rít. Linh cảm thấy kinh tởm, hất mạnh tay nó ra, khinh bỉ lên tiếng:- Biết rồi thì cầm tờ đơn ngày lên đưa cho các giáo viên khác. Nó nhanh nhẹn nhặt tờ giấy trên đất, chạy nhanh đến văn phòng, vừa đến nơi, nó thở hồng hộc, mọi người nhanh chóng nhận ra vết thương trên tay nó thì cười mãn nguyện:- Ai dô ai dô, đúng là bị giáo huấn rồi. tội chưa kìa.Nó tức sầm mặt nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh, đưa tờ giấy ra trước mặt họ:- Nè, nghe nói các câu lạc bộ không đủ người sắp bị khai trừ mà tại sao câu lạc bộ từ điển ít người thế vẫn không nhận được tờ thông báo nào?Mọi người giật mình kinh ngạc, một phần là vì cách nói chuyện của nó hôm nay có phần gì đó khác lạ nhưng quan trọng hơn, những gì nó nói là sao? Một trong số đó lên tiếng:- Khai trừ? Sao tôi không biết gì về chuyện này?Liền theo sau đó là những lời tán đồng đầy kinh ngạc khiến văn phòng - một nơi tưởng chừng yên tĩnh mà lại ồn ào đến kì lạ. Nó gật đầu, đưa ngón trỏ ra dấu mọi trật tự, đợi khi hết tiếng thảo luận, nó bắt đầu lên tiếng:- Đây là bản thông báo mà Linh đưa cho tôi.Nghe đến đây, lập tức mọi người chú ý đến một tờ thông báo với nội dung khai trừ và cuối giấy có chữ kí của Leneka, thậm chí còn có cả đóng dấu của hội học sinh. Không thể nhầm lẫn được, việc khai trừ này là ý của học sinh không xin phép giáo viên mà tự ý quyết định.