Tác giả:

Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…

Chương 481: C481: Ngay sau đó

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… “Đi theo tiểu tử kia suốt đoạn đường này, ta mới phát hiện, ánh nắng trong trời đất hóa ra lại ấm áp như vậy!”“Cảm giác có thể tự do sống dưới ánh nắng mặt trời, thật tốt.”“Bổn tông đã chịu đựng nơi tối tăm mù mịt như điện Cung Phụng kia đủ lâu rồi!"Nói đến đây, trong mắt Tân Hồng Y hiện lên dấu vết thời gian.Nàng ta im lặng!Như đang ngẫm nghĩ về những điều đúng sai trong quá khứ.Vô Diện Nhân suy nghĩ một chút, thăm dò hỏi: “Vương gia, hắn cũng là đang lợi dụng võ công cao cường của ngươi, tranh thủ thời gian ba mươi ngày chuẩn bị chiến tranh cho Hoang Châu.”“Ngươi không cảm thấy vậy sao?”Tần Hồng Y lắc đầu: “Không giống!”“Trước khi đi, tiểu tư kia đã rất nghiêm túc nói với ta... hắn cần ta!”“Ha ha ha.."“Lần đầu tiên có người nói họ cần ta một cách chân thành như vậy!”Tần Hồng Y càng nói, tư thế càng cao, khí thế cũng càng cao: “Cả đời Tần Hồng Y ta đều bị người khác lợi dụng.”“Nhưng đây là lần đầu tiên có người thực sự cần tai” “Loại cảm giác này thật khiến bà cô ta thấy mới mẻ!”Nàng ta bước ra khỏi sơn động: “Một ngày nào đó, bà cô ta đây phải bắt hắn đem về điện Cung Phụng, để hắn giải quyết bí ẩn của địa cung.”“Nhưng không phải bây giờ!”“Đi thôi!”“Ăn thịt thần long rồi, nên ra sức giúp hắn!” Vô Diện Nhân gật đầu: “Được!”Quả nhiên, bất cứ ai đã gia nhập phủ Hoang Châu Vương, cho dù là địch hay bạn đều sẽ thay đổi!Tân Hồng Y trở nên càng lợi hại hơn!Cứ như thể không cần có ngân châm phong ấn kinh mạch thì nàng ta cũng đã bị kiểm soát.Chẳng lẽ đây là sức ảnh hưởng của thánh nhân sao?Đột nhiên, Tân Hồng Y dường như nhớ ra gì đó, dừng lại bên ngoài sơn động: “Vô Diện lão tặc, ngươi vốn đã đạt đến mấu chốt đột phá cảnh giới, bây giờ đã ăn thịt thần long rồi, đã đột phá chưa?”“Ha ha ha..."Vô Diện Nhân nở nụ cười thần bí, trả lại câu vừa rồi: “Ngươi đoán xem?”'Tân Hồng Y: “...”“Ngươi thì sao?”“Một lão tặc gần đất xa trời, tại sao lại liều mạng vì tiểu tử kia như vậy?”Vô Diện Nhân nhẹ nhàng nhảy một cái, người đã xuất hiện trên ngọn cây, nhìn màn đêm dày đặc, hắn ta nghiêm túc trả lời: “Bởi vì, hắn cũng cần ta!”“Người già rồi, nếu không còn cần thiết nữa, sẽ cảm thấy cuộc sống không còn ý nghĩa.”“Mỗi một ngày trước đây, ta đều muốn chết!” “Hiện tại, chỉ cần hắn còn cần lão phu, lão phu nhất định sẽ không chết!” “ĐịUVào lúc này, trên con sông Âm Sơn có một xoáy nước khổng lồ đang âm thầm chuyển động.Bên trong xoáy nước tản ra sát khí, khiến tất cả những sinh vật sống trong dòng sông đều điên cuồng bỏ chạy, ngay ca những con cua Âm Sơn dưới sông cũng rùng mình trong hang.Đồng thời, phía bên kia thông đạo Âm Sơn.Quân trại của Hô Diên Đóa Nhi đang đỏ rực ánh lửa.Ba nhân vật đáng sợ có hình dạng như đại bàng bay ra khỏi doanh trại, lao về phía thông đạo Âm Sơn.Gió thổi bay mây đen che khuất vầng trăng.Ánh trăng mở to mắt nhìn Âm Sơn, như đang chờ đợi điều gì đó xảy ra? Một lúc sau, chỗ tảng đá ở giữa thông đạo Âm Sơn.“Xoẹt...”Vô Diện Nhân đáp xuống tảng đá, cầm kiếm trong tay, nhắm mắt lại bất động, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng đá.Ngay sau đó.“Xoẹt..."'Tần Hồng Y dừng lại bên cạnh hắn ta, học theo dáng vẻ của hắn ta, nhắm đôi mắt đẹp lại, dưỡng thần.Vào lúc này, trong con sông Âm Sơn bên cạnh tảng đá, lốc xoáy khổng lồ cũng ầm thầm ập đến.Sau đó, tiêu tan ở đây.Nước lập tức tràn vào xoáy nước, xóa đi những dấu vết kỳ lạ trong nước. Cứ như thể cơn lốc xoáy kia chưa từng xuất hiện vậy.Không lâu sau đó.“Xoẹt xoẹt xoẹt...”Bóng dáng của Hổ tông sư, Báo tông sư, Lang tông sư phóng ra như ba viên thiên thạch, dừng lại bên cạnh tảng đá phía đế quốc Thiên Lang.“Bùm...”Ba luồng khí bộc phát từ trên đỉnh đầu của Hổ tông sư, Báo tông sư, Lang tông sư ngưng tụ trên đỉnh đầu như ba đóa hoa, lúc ẩn lúc hiện, vô cùng thần kỳ.Vô Diện Nhân mở mắt ra, thản nhiên nói: “Võ đạo tông sư, tam khí bất diệt, chân khí không cạn, một người có thể chiến đấu với vạn người, địch lại vạn người.”“Ha ha ha.

“Đi theo tiểu tử kia suốt đoạn đường này, ta mới phát hiện, ánh nắng trong trời đất hóa ra lại ấm áp như vậy!”

“Cảm giác có thể tự do sống dưới ánh nắng mặt trời, thật tốt.”

“Bổn tông đã chịu đựng nơi tối tăm mù mịt như điện Cung Phụng kia đủ lâu rồi!"

Nói đến đây, trong mắt Tân Hồng Y hiện lên dấu vết thời gian.

Nàng ta im lặng!

Như đang ngẫm nghĩ về những điều đúng sai trong quá khứ.

Vô Diện Nhân suy nghĩ một chút, thăm dò hỏi: “Vương gia, hắn cũng là đang lợi dụng võ công cao cường của ngươi, tranh thủ thời gian ba mươi ngày chuẩn bị chiến tranh cho Hoang Châu.”

“Ngươi không cảm thấy vậy sao?”

Tần Hồng Y lắc đầu: “Không giống!”

“Trước khi đi, tiểu tư kia đã rất nghiêm túc nói với ta... hắn cần ta!”

“Ha ha ha.."

“Lần đầu tiên có người nói họ cần ta một cách chân thành như vậy!”

Tần Hồng Y càng nói, tư thế càng cao, khí thế cũng càng cao: “Cả đời Tần Hồng Y ta đều bị người khác lợi dụng.”

“Nhưng đây là lần đầu tiên có người thực sự cần tai” “Loại cảm giác này thật khiến bà cô ta thấy mới mẻ!”

Nàng ta bước ra khỏi sơn động: “Một ngày nào đó, bà cô ta đây phải bắt hắn đem về điện Cung Phụng, để hắn giải quyết bí ẩn của địa cung.”

“Nhưng không phải bây giờ!”

“Đi thôi!”

“Ăn thịt thần long rồi, nên ra sức giúp hắn!” Vô Diện Nhân gật đầu: “Được!”

Quả nhiên, bất cứ ai đã gia nhập phủ Hoang Châu Vương, cho dù là địch hay bạn đều sẽ thay đổi!

Tân Hồng Y trở nên càng lợi hại hơn!

Cứ như thể không cần có ngân châm phong ấn kinh mạch thì nàng ta cũng đã bị kiểm soát.

Chẳng lẽ đây là sức ảnh hưởng của thánh nhân sao?

Đột nhiên, Tân Hồng Y dường như nhớ ra gì đó, dừng lại bên ngoài sơn động: “Vô Diện lão tặc, ngươi vốn đã đạt đến mấu chốt đột phá cảnh giới, bây giờ đã ăn thịt thần long rồi, đã đột phá chưa?”

“Ha ha ha..."

Vô Diện Nhân nở nụ cười thần bí, trả lại câu vừa rồi: “Ngươi đoán xem?”

'Tân Hồng Y: “...”

“Ngươi thì sao?”

“Một lão tặc gần đất xa trời, tại sao lại liều mạng vì tiểu tử kia như vậy?”

Vô Diện Nhân nhẹ nhàng nhảy một cái, người đã xuất hiện trên ngọn cây, nhìn màn đêm dày đặc, hắn ta nghiêm túc trả lời: “Bởi vì, hắn cũng cần ta!”

“Người già rồi, nếu không còn cần thiết nữa, sẽ cảm thấy cuộc sống không còn ý nghĩa.”

“Mỗi một ngày trước đây, ta đều muốn chết!” “Hiện tại, chỉ cần hắn còn cần lão phu, lão phu nhất định sẽ không chết!” “ĐịU

Vào lúc này, trên con sông Âm Sơn có một xoáy nước khổng lồ đang âm thầm chuyển động.

Bên trong xoáy nước tản ra sát khí, khiến tất cả những sinh vật sống trong dòng sông đều điên cuồng bỏ chạy, ngay ca những con cua Âm Sơn dưới sông cũng rùng mình trong hang.

Đồng thời, phía bên kia thông đạo Âm Sơn.

Quân trại của Hô Diên Đóa Nhi đang đỏ rực ánh lửa.

Ba nhân vật đáng sợ có hình dạng như đại bàng bay ra khỏi doanh trại, lao về phía thông đạo Âm Sơn.

Gió thổi bay mây đen che khuất vầng trăng.

Ánh trăng mở to mắt nhìn Âm Sơn, như đang chờ đợi điều gì đó xảy ra? Một lúc sau, chỗ tảng đá ở giữa thông đạo Âm Sơn.

“Xoẹt...”

Vô Diện Nhân đáp xuống tảng đá, cầm kiếm trong tay, nhắm mắt lại bất động, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng đá.

Ngay sau đó.

“Xoẹt..."

'Tần Hồng Y dừng lại bên cạnh hắn ta, học theo dáng vẻ của hắn ta, nhắm đôi mắt đẹp lại, dưỡng thần.

Vào lúc này, trong con sông Âm Sơn bên cạnh tảng đá, lốc xoáy khổng lồ cũng ầm thầm ập đến.

Sau đó, tiêu tan ở đây.

Nước lập tức tràn vào xoáy nước, xóa đi những dấu vết kỳ lạ trong nước. Cứ như thể cơn lốc xoáy kia chưa từng xuất hiện vậy.

Không lâu sau đó.

“Xoẹt xoẹt xoẹt...”

Bóng dáng của Hổ tông sư, Báo tông sư, Lang tông sư phóng ra như ba viên thiên thạch, dừng lại bên cạnh tảng đá phía đế quốc Thiên Lang.

“Bùm...”

Ba luồng khí bộc phát từ trên đỉnh đầu của Hổ tông sư, Báo tông sư, Lang tông sư ngưng tụ trên đỉnh đầu như ba đóa hoa, lúc ẩn lúc hiện, vô cùng thần kỳ.

Vô Diện Nhân mở mắt ra, thản nhiên nói: “Võ đạo tông sư, tam khí bất diệt, chân khí không cạn, một người có thể chiến đấu với vạn người, địch lại vạn người.”

“Ha ha ha.

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… “Đi theo tiểu tử kia suốt đoạn đường này, ta mới phát hiện, ánh nắng trong trời đất hóa ra lại ấm áp như vậy!”“Cảm giác có thể tự do sống dưới ánh nắng mặt trời, thật tốt.”“Bổn tông đã chịu đựng nơi tối tăm mù mịt như điện Cung Phụng kia đủ lâu rồi!"Nói đến đây, trong mắt Tân Hồng Y hiện lên dấu vết thời gian.Nàng ta im lặng!Như đang ngẫm nghĩ về những điều đúng sai trong quá khứ.Vô Diện Nhân suy nghĩ một chút, thăm dò hỏi: “Vương gia, hắn cũng là đang lợi dụng võ công cao cường của ngươi, tranh thủ thời gian ba mươi ngày chuẩn bị chiến tranh cho Hoang Châu.”“Ngươi không cảm thấy vậy sao?”Tần Hồng Y lắc đầu: “Không giống!”“Trước khi đi, tiểu tư kia đã rất nghiêm túc nói với ta... hắn cần ta!”“Ha ha ha.."“Lần đầu tiên có người nói họ cần ta một cách chân thành như vậy!”Tần Hồng Y càng nói, tư thế càng cao, khí thế cũng càng cao: “Cả đời Tần Hồng Y ta đều bị người khác lợi dụng.”“Nhưng đây là lần đầu tiên có người thực sự cần tai” “Loại cảm giác này thật khiến bà cô ta thấy mới mẻ!”Nàng ta bước ra khỏi sơn động: “Một ngày nào đó, bà cô ta đây phải bắt hắn đem về điện Cung Phụng, để hắn giải quyết bí ẩn của địa cung.”“Nhưng không phải bây giờ!”“Đi thôi!”“Ăn thịt thần long rồi, nên ra sức giúp hắn!” Vô Diện Nhân gật đầu: “Được!”Quả nhiên, bất cứ ai đã gia nhập phủ Hoang Châu Vương, cho dù là địch hay bạn đều sẽ thay đổi!Tân Hồng Y trở nên càng lợi hại hơn!Cứ như thể không cần có ngân châm phong ấn kinh mạch thì nàng ta cũng đã bị kiểm soát.Chẳng lẽ đây là sức ảnh hưởng của thánh nhân sao?Đột nhiên, Tân Hồng Y dường như nhớ ra gì đó, dừng lại bên ngoài sơn động: “Vô Diện lão tặc, ngươi vốn đã đạt đến mấu chốt đột phá cảnh giới, bây giờ đã ăn thịt thần long rồi, đã đột phá chưa?”“Ha ha ha..."Vô Diện Nhân nở nụ cười thần bí, trả lại câu vừa rồi: “Ngươi đoán xem?”'Tân Hồng Y: “...”“Ngươi thì sao?”“Một lão tặc gần đất xa trời, tại sao lại liều mạng vì tiểu tử kia như vậy?”Vô Diện Nhân nhẹ nhàng nhảy một cái, người đã xuất hiện trên ngọn cây, nhìn màn đêm dày đặc, hắn ta nghiêm túc trả lời: “Bởi vì, hắn cũng cần ta!”“Người già rồi, nếu không còn cần thiết nữa, sẽ cảm thấy cuộc sống không còn ý nghĩa.”“Mỗi một ngày trước đây, ta đều muốn chết!” “Hiện tại, chỉ cần hắn còn cần lão phu, lão phu nhất định sẽ không chết!” “ĐịUVào lúc này, trên con sông Âm Sơn có một xoáy nước khổng lồ đang âm thầm chuyển động.Bên trong xoáy nước tản ra sát khí, khiến tất cả những sinh vật sống trong dòng sông đều điên cuồng bỏ chạy, ngay ca những con cua Âm Sơn dưới sông cũng rùng mình trong hang.Đồng thời, phía bên kia thông đạo Âm Sơn.Quân trại của Hô Diên Đóa Nhi đang đỏ rực ánh lửa.Ba nhân vật đáng sợ có hình dạng như đại bàng bay ra khỏi doanh trại, lao về phía thông đạo Âm Sơn.Gió thổi bay mây đen che khuất vầng trăng.Ánh trăng mở to mắt nhìn Âm Sơn, như đang chờ đợi điều gì đó xảy ra? Một lúc sau, chỗ tảng đá ở giữa thông đạo Âm Sơn.“Xoẹt...”Vô Diện Nhân đáp xuống tảng đá, cầm kiếm trong tay, nhắm mắt lại bất động, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng đá.Ngay sau đó.“Xoẹt..."'Tần Hồng Y dừng lại bên cạnh hắn ta, học theo dáng vẻ của hắn ta, nhắm đôi mắt đẹp lại, dưỡng thần.Vào lúc này, trong con sông Âm Sơn bên cạnh tảng đá, lốc xoáy khổng lồ cũng ầm thầm ập đến.Sau đó, tiêu tan ở đây.Nước lập tức tràn vào xoáy nước, xóa đi những dấu vết kỳ lạ trong nước. Cứ như thể cơn lốc xoáy kia chưa từng xuất hiện vậy.Không lâu sau đó.“Xoẹt xoẹt xoẹt...”Bóng dáng của Hổ tông sư, Báo tông sư, Lang tông sư phóng ra như ba viên thiên thạch, dừng lại bên cạnh tảng đá phía đế quốc Thiên Lang.“Bùm...”Ba luồng khí bộc phát từ trên đỉnh đầu của Hổ tông sư, Báo tông sư, Lang tông sư ngưng tụ trên đỉnh đầu như ba đóa hoa, lúc ẩn lúc hiện, vô cùng thần kỳ.Vô Diện Nhân mở mắt ra, thản nhiên nói: “Võ đạo tông sư, tam khí bất diệt, chân khí không cạn, một người có thể chiến đấu với vạn người, địch lại vạn người.”“Ha ha ha.

Chương 481: C481: Ngay sau đó