Tác giả:

Đế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước…

Chương 482: C482: Nhìn thấy dáng vẻ

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Lang tông sư nở nụ cười nham hiểm nói: “Tông sư Đại Hạ, lần trước hai người các ngươi ức h**p một mình ta, lần này ba huynh đệ bọn ta tụ lại một chỗ, đừng trách ba người bọn ta ức h**p hai người các ngươi!”“Nói đi, các ngươi muốn chết thế nào?”'Tần Hồng Y mở đôi mắt đẹp, lạnh lùng nói: “Giết ba con súc sinh Thiên Lang như các ngươi, một mình bà cô ta là đủ rồi!”“Ngông cuồng!” Hổ tông sư, Báo tông sư và Lang tông sư đồng thanh quát lớn. “Ha ha ha...”Nhìn thấy dáng vẻ yêu kiều không tuổi của Tần Hồng Y, trong mắt Báo tông sư tràn ngập d*c vọng: “Hai vị sư huynh đệ, ta thấy nữ tông sư Đại Hạ có dung mạo xinh đẹp, thân hình tuyệt vời, đẹp như nếu cho thể đoạt được thân thể củanàng ta, nghĩ đến thôi đã thấy tuyệt vời.“Đợi lát nữa, trước khi đánh chết thì trói nàng ta lại, c ởi sạch quần áo trên người nàng ta, ôm nàng ta ra giữa sông chơi đùa một chút, thế nào?”“Được!” Hổ tông sư và Lang tông sư bắt đầu trơ nên nóng lòng. Trong thiên hạ này, tuy rằng bên ngoài chỉ có Tứ đại Tông sư.Nhưng trong điện Cung Phụng của các đế quốc lớn, trong sơn dã, có rất nhiều 'Tông sư đang ẩn nấp.Tuy nhiên có rất ít nữ tông sư xinh đẹp. Tân Hồng Y là một trong số đó. “Các ngươi muốn chết à!”Tân Hồng Y rút kiếm ra, bóng dáng lóe lên, kiếm khí như cầu vồng: “† độ trường sinh - giết!”Tam đại Tông sư Thiên Lang cũng lao đến: “Bạch hổ biến - giết!” “Hoa báo biến - giết!”“Lang vương biến - giết!”“Chơi chết nàng ta!”“Âm...”Những tảng đá vỡ tan thành từng mảnh.Vô Diện Nhân vẫn không ra tay.Hắn ta nhìn chằm chằm vào màn đêm phía trước rồi nói: “Nếu đã đến rồi thì ra đây đi!"“Lén lén lút lút làm gì?”Phía xa.“Ha ha ha...”Tiếng cười hung ác lạnh lùng vang lên, giống như cú đêm kêu quỷ hát.Một bóng người khom lưng mặc áo choàng đen bay ra khỏi bóng tối, đáp xuống tảng đá.Một luồng sát khí kinh thiên động địa kéo theo sau.€ó là một lão già kh ủng bố với khuôn mặt già nua, làn da nhăn nheo.Hai con mắt màu xanh lục của lão ta giống hệt rắn độc, lóe lên sát khí vô hạn nhìn chằm chằm vào Vô Diện Nhân.“Ha ha ha..."“Tiểu tử được lắm, thoạt nhìn ngươi chỉ là võ giả hạng nhất, vậy mà lại có thể phát hiện được khí tức của lão phu, xem ra che giấu rất tốt!”Vô Diện Nhân ở trong miệng lão già hắc y kia vậy mà lại trở thành “tiểu tử”. Cho nên tuổi tác của lão hắc y lưng khom kia thật khiến người ta phải kinh sợ. “Hừ....”Vô Diện Nhân lạnh lùng nói: “Nếu người Thiên Lang các ngươi không cười độc ác như vậy thì không thể nói chuyện sao?”“Thói quen xấu của võ giả Thiên Lang các người đều là do lão già bất tử như ông truyền lại à?”“Quốc sư Thiên Lang!” “Láo xược!”Lão hắc y tức giận hét lên: “Nếu đã biết lão phu giá lâm, còn không tự khoanh tay chịu trói?”“Nếu ngươi để lão phu đích thân ra tay, chờ chút nữa ngươi sẽ chết rất đau khổi”“Sống không bằng chết!”Vô Diện Nhân cầm kiếm trong tay, vẻ mặt lạnh lùng không chút sợ hãi: “Thì ra thói xấu nói ra những lời cay nghiệt của người Thiên Lang cũng là do ông dạy!”“Quốc sư Thiên Lang, khó trách ông chỉ là một tên gác cửa ở Tắc Hạ Học Cung, không thể vào cửa Tắc Hạ Học Cung, cũng không được phu tử quái nhân kia chỉ dạy. Hóa ra là vì trên người đầy tật xấu, không lọt được vào mắt phu tử quái nhân kia.”“Láo xược!”Quốc sư Thiên Lang bị chọc trúng chỗ đau, nói một cách âm hiểm: “Tiểu tử, lát nữa lão phu muốn xem thử, xương cốt của ngươi có cứng giống như miệng ngươi hay không!”“Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, tránh đường!”Vô Diện Nhân lắc đầu: “Sao ông không thử ra tay đi?”Quốc sư Thiên Lang vẫn tiếp tục nói: “Tiểu tử, ngươi ở chỗ này là bởi vì ngăn cản Đại công chúa tấn công Hoang Châu sao?”“Nói cho ngươi biết, mục đích bổn quốc sư đến đây không giống với Hô Diên Đóa Nhi, không phải xâm chiếm Hoang Châu.”“Bổn quốc sư đến Hoang Châu chỉ muốn tìm Hoang Châu Vương tâm sự thôi.”Vô Diện Nhân nhướng mày: “Tâm sự cái gì?”“Tâm sự chuyện Tắc Hạ Học Cung sao?”“Ông đừng cho rằng bản thân sống lâu, có thể trở thành thiên tài trong những người cùng tuổi thì sẽ có thể là thiên hạ vô địch.”“Nằm mơ đi!”

Lang tông sư nở nụ cười nham hiểm nói: “Tông sư Đại Hạ, lần trước hai người các ngươi ức h**p một mình ta, lần này ba huynh đệ bọn ta tụ lại một chỗ, đừng trách ba người bọn ta ức h**p hai người các ngươi!”

“Nói đi, các ngươi muốn chết thế nào?”

'Tần Hồng Y mở đôi mắt đẹp, lạnh lùng nói: “Giết ba con súc sinh Thiên Lang như các ngươi, một mình bà cô ta là đủ rồi!”

“Ngông cuồng!” Hổ tông sư, Báo tông sư và Lang tông sư đồng thanh quát lớn. “Ha ha ha...”

Nhìn thấy dáng vẻ yêu kiều không tuổi của Tần Hồng Y, trong mắt Báo tông sư tràn ngập d*c vọng: “Hai vị sư huynh đệ, ta thấy nữ tông sư Đại Hạ có dung mạo xinh đẹp, thân hình tuyệt vời, đẹp như nếu cho thể đoạt được thân thể của

nàng ta, nghĩ đến thôi đã thấy tuyệt vời.

“Đợi lát nữa, trước khi đánh chết thì trói nàng ta lại, c ởi sạch quần áo trên người nàng ta, ôm nàng ta ra giữa sông chơi đùa một chút, thế nào?”

“Được!” Hổ tông sư và Lang tông sư bắt đầu trơ nên nóng lòng. Trong thiên hạ này, tuy rằng bên ngoài chỉ có Tứ đại Tông sư.

Nhưng trong điện Cung Phụng của các đế quốc lớn, trong sơn dã, có rất nhiều 'Tông sư đang ẩn nấp.

Tuy nhiên có rất ít nữ tông sư xinh đẹp. Tân Hồng Y là một trong số đó. “Các ngươi muốn chết à!”

Tân Hồng Y rút kiếm ra, bóng dáng lóe lên, kiếm khí như cầu vồng: “† độ trường sinh - giết!”

Tam đại Tông sư Thiên Lang cũng lao đến: “Bạch hổ biến - giết!” “Hoa báo biến - giết!”

“Lang vương biến - giết!”

“Chơi chết nàng ta!”

“Âm...”

Những tảng đá vỡ tan thành từng mảnh.

Vô Diện Nhân vẫn không ra tay.

Hắn ta nhìn chằm chằm vào màn đêm phía trước rồi nói: “Nếu đã đến rồi thì ra đây đi!"

“Lén lén lút lút làm gì?”

Phía xa.

“Ha ha ha...”

Tiếng cười hung ác lạnh lùng vang lên, giống như cú đêm kêu quỷ hát.

Một bóng người khom lưng mặc áo choàng đen bay ra khỏi bóng tối, đáp xuống tảng đá.

Một luồng sát khí kinh thiên động địa kéo theo sau.

€ó là một lão già kh ủng bố với khuôn mặt già nua, làn da nhăn nheo.

Hai con mắt màu xanh lục của lão ta giống hệt rắn độc, lóe lên sát khí vô hạn nhìn chằm chằm vào Vô Diện Nhân.

“Ha ha ha..."

“Tiểu tử được lắm, thoạt nhìn ngươi chỉ là võ giả hạng nhất, vậy mà lại có thể phát hiện được khí tức của lão phu, xem ra che giấu rất tốt!”

Vô Diện Nhân ở trong miệng lão già hắc y kia vậy mà lại trở thành “tiểu tử”. Cho nên tuổi tác của lão hắc y lưng khom kia thật khiến người ta phải kinh sợ. “Hừ....”

Vô Diện Nhân lạnh lùng nói: “Nếu người Thiên Lang các ngươi không cười độc ác như vậy thì không thể nói chuyện sao?”

“Thói quen xấu của võ giả Thiên Lang các người đều là do lão già bất tử như ông truyền lại à?”

“Quốc sư Thiên Lang!” “Láo xược!”

Lão hắc y tức giận hét lên: “Nếu đã biết lão phu giá lâm, còn không tự khoanh tay chịu trói?”

“Nếu ngươi để lão phu đích thân ra tay, chờ chút nữa ngươi sẽ chết rất đau khổi”

“Sống không bằng chết!”

Vô Diện Nhân cầm kiếm trong tay, vẻ mặt lạnh lùng không chút sợ hãi: “Thì ra thói xấu nói ra những lời cay nghiệt của người Thiên Lang cũng là do ông dạy!”

“Quốc sư Thiên Lang, khó trách ông chỉ là một tên gác cửa ở Tắc Hạ Học Cung, không thể vào cửa Tắc Hạ Học Cung, cũng không được phu tử quái nhân kia chỉ dạy. Hóa ra là vì trên người đầy tật xấu, không lọt được vào mắt phu tử quái nhân kia.”

“Láo xược!”

Quốc sư Thiên Lang bị chọc trúng chỗ đau, nói một cách âm hiểm: “Tiểu tử, lát nữa lão phu muốn xem thử, xương cốt của ngươi có cứng giống như miệng ngươi hay không!”

“Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, tránh đường!”

Vô Diện Nhân lắc đầu: “Sao ông không thử ra tay đi?”

Quốc sư Thiên Lang vẫn tiếp tục nói: “Tiểu tử, ngươi ở chỗ này là bởi vì ngăn cản Đại công chúa tấn công Hoang Châu sao?”

“Nói cho ngươi biết, mục đích bổn quốc sư đến đây không giống với Hô Diên Đóa Nhi, không phải xâm chiếm Hoang Châu.”

“Bổn quốc sư đến Hoang Châu chỉ muốn tìm Hoang Châu Vương tâm sự thôi.”

Vô Diện Nhân nhướng mày: “Tâm sự cái gì?”

“Tâm sự chuyện Tắc Hạ Học Cung sao?”

“Ông đừng cho rằng bản thân sống lâu, có thể trở thành thiên tài trong những người cùng tuổi thì sẽ có thể là thiên hạ vô địch.”

“Nằm mơ đi!”

Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái TửTác giả: SS TầnTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngĐế quốc Đại Hạ Trong hoàng cung, trước cửa Ngự thư phòng. Một chàng thiếu niên anh tuấn quỳ ngay ngắn trên tuyết. Chỉ thấy khuôn mặt hẳn tái nhợt như tờ giấy, hai mắt nhảm nghiền, còn thở, không có nhịp tim, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng tuyệt đẹp. Tuy nhiên, thân thể của hăn vẫn ưỡn thẳng như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên bầu trời, sống lưng chưa từng cong xuống chút nào. Hắn là Hạ Thiên, Cửu Hoàng tử của nước Đại Hạ Lúc chào đời, Hoàng đế Đại Hạ ban cho hẳn cái tên là “Thiên”, Ở thời đại này, Hoàng đế được xưng là thiên tử, Hoàng tử: tên là Hạ Thiên... Thật sự là một cái tên nghịch thiên. Tuy nhiên, tên của người con trai thứ chín của Hoàng đế Đại Hạ lại kỳ quái như vậy! Lúc này. “Két.” Cánh cửa của Ngự thư phòng được mở ra, một lưồng hơi ấm bay ra, va chạm với hơi lạnh bên ngoài, trong nháy mắt hóa thành sương trẳng. Ngay sau đó.. Một thanh niên mặt trắng mặc áo mãng xà bốn móng bước ra khỏi phòng, chiếc mũi to khoằm toát ra khí tức nham hiểm, mắt cao hơn đầu, bước… Lang tông sư nở nụ cười nham hiểm nói: “Tông sư Đại Hạ, lần trước hai người các ngươi ức h**p một mình ta, lần này ba huynh đệ bọn ta tụ lại một chỗ, đừng trách ba người bọn ta ức h**p hai người các ngươi!”“Nói đi, các ngươi muốn chết thế nào?”'Tần Hồng Y mở đôi mắt đẹp, lạnh lùng nói: “Giết ba con súc sinh Thiên Lang như các ngươi, một mình bà cô ta là đủ rồi!”“Ngông cuồng!” Hổ tông sư, Báo tông sư và Lang tông sư đồng thanh quát lớn. “Ha ha ha...”Nhìn thấy dáng vẻ yêu kiều không tuổi của Tần Hồng Y, trong mắt Báo tông sư tràn ngập d*c vọng: “Hai vị sư huynh đệ, ta thấy nữ tông sư Đại Hạ có dung mạo xinh đẹp, thân hình tuyệt vời, đẹp như nếu cho thể đoạt được thân thể củanàng ta, nghĩ đến thôi đã thấy tuyệt vời.“Đợi lát nữa, trước khi đánh chết thì trói nàng ta lại, c ởi sạch quần áo trên người nàng ta, ôm nàng ta ra giữa sông chơi đùa một chút, thế nào?”“Được!” Hổ tông sư và Lang tông sư bắt đầu trơ nên nóng lòng. Trong thiên hạ này, tuy rằng bên ngoài chỉ có Tứ đại Tông sư.Nhưng trong điện Cung Phụng của các đế quốc lớn, trong sơn dã, có rất nhiều 'Tông sư đang ẩn nấp.Tuy nhiên có rất ít nữ tông sư xinh đẹp. Tân Hồng Y là một trong số đó. “Các ngươi muốn chết à!”Tân Hồng Y rút kiếm ra, bóng dáng lóe lên, kiếm khí như cầu vồng: “† độ trường sinh - giết!”Tam đại Tông sư Thiên Lang cũng lao đến: “Bạch hổ biến - giết!” “Hoa báo biến - giết!”“Lang vương biến - giết!”“Chơi chết nàng ta!”“Âm...”Những tảng đá vỡ tan thành từng mảnh.Vô Diện Nhân vẫn không ra tay.Hắn ta nhìn chằm chằm vào màn đêm phía trước rồi nói: “Nếu đã đến rồi thì ra đây đi!"“Lén lén lút lút làm gì?”Phía xa.“Ha ha ha...”Tiếng cười hung ác lạnh lùng vang lên, giống như cú đêm kêu quỷ hát.Một bóng người khom lưng mặc áo choàng đen bay ra khỏi bóng tối, đáp xuống tảng đá.Một luồng sát khí kinh thiên động địa kéo theo sau.€ó là một lão già kh ủng bố với khuôn mặt già nua, làn da nhăn nheo.Hai con mắt màu xanh lục của lão ta giống hệt rắn độc, lóe lên sát khí vô hạn nhìn chằm chằm vào Vô Diện Nhân.“Ha ha ha..."“Tiểu tử được lắm, thoạt nhìn ngươi chỉ là võ giả hạng nhất, vậy mà lại có thể phát hiện được khí tức của lão phu, xem ra che giấu rất tốt!”Vô Diện Nhân ở trong miệng lão già hắc y kia vậy mà lại trở thành “tiểu tử”. Cho nên tuổi tác của lão hắc y lưng khom kia thật khiến người ta phải kinh sợ. “Hừ....”Vô Diện Nhân lạnh lùng nói: “Nếu người Thiên Lang các ngươi không cười độc ác như vậy thì không thể nói chuyện sao?”“Thói quen xấu của võ giả Thiên Lang các người đều là do lão già bất tử như ông truyền lại à?”“Quốc sư Thiên Lang!” “Láo xược!”Lão hắc y tức giận hét lên: “Nếu đã biết lão phu giá lâm, còn không tự khoanh tay chịu trói?”“Nếu ngươi để lão phu đích thân ra tay, chờ chút nữa ngươi sẽ chết rất đau khổi”“Sống không bằng chết!”Vô Diện Nhân cầm kiếm trong tay, vẻ mặt lạnh lùng không chút sợ hãi: “Thì ra thói xấu nói ra những lời cay nghiệt của người Thiên Lang cũng là do ông dạy!”“Quốc sư Thiên Lang, khó trách ông chỉ là một tên gác cửa ở Tắc Hạ Học Cung, không thể vào cửa Tắc Hạ Học Cung, cũng không được phu tử quái nhân kia chỉ dạy. Hóa ra là vì trên người đầy tật xấu, không lọt được vào mắt phu tử quái nhân kia.”“Láo xược!”Quốc sư Thiên Lang bị chọc trúng chỗ đau, nói một cách âm hiểm: “Tiểu tử, lát nữa lão phu muốn xem thử, xương cốt của ngươi có cứng giống như miệng ngươi hay không!”“Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, tránh đường!”Vô Diện Nhân lắc đầu: “Sao ông không thử ra tay đi?”Quốc sư Thiên Lang vẫn tiếp tục nói: “Tiểu tử, ngươi ở chỗ này là bởi vì ngăn cản Đại công chúa tấn công Hoang Châu sao?”“Nói cho ngươi biết, mục đích bổn quốc sư đến đây không giống với Hô Diên Đóa Nhi, không phải xâm chiếm Hoang Châu.”“Bổn quốc sư đến Hoang Châu chỉ muốn tìm Hoang Châu Vương tâm sự thôi.”Vô Diện Nhân nhướng mày: “Tâm sự cái gì?”“Tâm sự chuyện Tắc Hạ Học Cung sao?”“Ông đừng cho rằng bản thân sống lâu, có thể trở thành thiên tài trong những người cùng tuổi thì sẽ có thể là thiên hạ vô địch.”“Nằm mơ đi!”

Chương 482: C482: Nhìn thấy dáng vẻ