Tên Hán Việt: 009 quái vật thanh trừ kế hoạch/ 009怪物清除计划 Độ dài: 26 chương + 18 ngoại truyện Văn án 1: Từ lúc bố mẹ ra đi, anh trai là người nuôi nấng tôi, anh là người đàn ông hoàn mỹ nhất mà tôi từng gặp. Nhưng rồi một hôm tôi phát hiện trong phòng anh có hàng nghìn tấm ảnh, tất cả đều chụp tôi ở các độ tuổi khác nhau. Văn án 2: Lẽ ra tôi là một đứa bé mồ côi. Cho đến khi người anh chết đuối và mất tích của tôi trở về với một khối tài sản khổng lồ. Anh ấy nhận nuôi tôi. Nhìn bề ngoài, chúng tôi là cặp anh em sống với nhau rất hòa thuận. Nhưng thực chất, tôi có một bí mật, đó là anh ấy từng chết vì tôi. Tôi dần phát hiện anh ấy cũng che giấu vô số bí mật. Dưới tầng hầm của anh ấy có vô số bức ảnh chụp tôi lớn lên. Bố tôi và rất nhiều người đều bị anh giết. Hóa ra anh là con quái vật không có tình người. Và nhiều năm trước, tôi đã lỡ giao ước với con quái vật này. ___ Khi tôi chào đời, thầy bói bảo tôi không sống quá 18 tuổi. Ông ta còn nói tôi là điềm xấu, chỉ có mang họa đến cho…
Chương 89: C89: 6.14
Dinh Thự RubikTác giả: Khuyết DanhTruyện Linh DịTên Hán Việt: 009 quái vật thanh trừ kế hoạch/ 009怪物清除计划 Độ dài: 26 chương + 18 ngoại truyện Văn án 1: Từ lúc bố mẹ ra đi, anh trai là người nuôi nấng tôi, anh là người đàn ông hoàn mỹ nhất mà tôi từng gặp. Nhưng rồi một hôm tôi phát hiện trong phòng anh có hàng nghìn tấm ảnh, tất cả đều chụp tôi ở các độ tuổi khác nhau. Văn án 2: Lẽ ra tôi là một đứa bé mồ côi. Cho đến khi người anh chết đuối và mất tích của tôi trở về với một khối tài sản khổng lồ. Anh ấy nhận nuôi tôi. Nhìn bề ngoài, chúng tôi là cặp anh em sống với nhau rất hòa thuận. Nhưng thực chất, tôi có một bí mật, đó là anh ấy từng chết vì tôi. Tôi dần phát hiện anh ấy cũng che giấu vô số bí mật. Dưới tầng hầm của anh ấy có vô số bức ảnh chụp tôi lớn lên. Bố tôi và rất nhiều người đều bị anh giết. Hóa ra anh là con quái vật không có tình người. Và nhiều năm trước, tôi đã lỡ giao ước với con quái vật này. ___ Khi tôi chào đời, thầy bói bảo tôi không sống quá 18 tuổi. Ông ta còn nói tôi là điềm xấu, chỉ có mang họa đến cho… Tang thi xung quanh khu nhà cao cấp đều bị Mặc Ngôn chém chết, thi thể cũng bị kéo đi.Tôi có thể ra ngoài đi dạo.Mặc Ngôn đi theo bên cạnh, tay còn xách theo cái rìu.Đây là khu biệt thự sang xịn, khác với những khu chung cư bình thường, dân cư khá ít.Mặc Ngôn đã tẩy sạch, thế nên trước mắt không nhìn thấy thi thể, bầu không khí cũng không có mùi hôi thối."Ông xã." Tôi chủ động khoác tay Mặc Ngôn, "Anh lợi hại thật, đám tang thi kia chẳng có ai đánh bại anh, anh đúng là vua của tang thi."Anh liếc nhìn tôi.Tôi cười cười: "Con người yếu đuối như em nhất định phải ăn bám anh rồi."Mặt anh không chút thay đổi, mặc tôi như con koala bám vào người.Sau khi biến thành tang thi, Mặc Ngôn càng lạnh lùng, cổ họng tám trăm năm không phát ra tiếng động, thậm chí còn chủ động cách xa.Tôi không cho phép anh như vậy, anh vừa né ra xa, tôi liền tới gần, mãi đến khi bám chặt vào anh mới thôi. Lần nào anh cũng chỉ biết bất lực nhìn nhìn."Ông ta, thật ra chúng ta sống như vậy cũng rất thoải mái đấy."Tôi đi theo Mặc Ngôn đến siêu thị, chất đầy xe hàng đẩy ra ngoài."Là người sống?""Thế mà còn người sống!"Vừa ra khỏi cửa, chúng tôi chợt nghe tiếng la ở trên lầu, hơn nữa còn tiếng hét của con gái, hoàn toàn không sợ tang thi cắn mình.Tôi quay đầu nhìn, liền hiểu tại sao cô ấy không sợ, bởi vì xung quanh đều là quân nhân, còn trang bị vũ khí, cô ấy cũng mặc đồ bảo hộ, thoạt nhìn rất oai hùng hiên ngang.Nhưng giây tiếp theo, tôi sực tỉnh lại, che chắn trước mặt Mặc Ngôn."Mấy người muốn làm gì?""Cô bé, phía sau cô hình như là tang thi, mau tránh ra!"Có một ông chú giữ tôi lại.Cô gái kia nãy kêu to: "Cô mau tránh ra!"Trong mắt con người, tang thi không xứng sống trong thế giới này, gặp ai thì phải xử lý ngay lập tức."Tôi không đồng ý! Tang thi thì sao? Tang thi thì đáng chết sao? Mấy người rõ ràng là đang kỳ thị tang thi!"Tôi mạnh miệng phản bác, nhưng hốc mắt đã đỏ lên.Tôi sợ mình không đánh lại bọn họ, lỡ bọn họ kéo Mặc Ngôn đi, hoặc là không nói lời nào đã xử lý Mặc Ngôn ngay tại chỗ thì sao?
Tang thi xung quanh khu nhà cao cấp đều bị Mặc Ngôn chém chết, thi thể cũng bị kéo đi.
Tôi có thể ra ngoài đi dạo.
Mặc Ngôn đi theo bên cạnh, tay còn xách theo cái rìu.
Đây là khu biệt thự sang xịn, khác với những khu chung cư bình thường, dân cư khá ít.
Mặc Ngôn đã tẩy sạch, thế nên trước mắt không nhìn thấy thi thể, bầu không khí cũng không có mùi hôi thối.
"Ông xã." Tôi chủ động khoác tay Mặc Ngôn, "Anh lợi hại thật, đám tang thi kia chẳng có ai đánh bại anh, anh đúng là vua của tang thi."
Anh liếc nhìn tôi.
Tôi cười cười: "Con người yếu đuối như em nhất định phải ăn bám anh rồi."
Mặt anh không chút thay đổi, mặc tôi như con koala bám vào người.
Sau khi biến thành tang thi, Mặc Ngôn càng lạnh lùng, cổ họng tám trăm năm không phát ra tiếng động, thậm chí còn chủ động cách xa.
Tôi không cho phép anh như vậy, anh vừa né ra xa, tôi liền tới gần, mãi đến khi bám chặt vào anh mới thôi. Lần nào anh cũng chỉ biết bất lực nhìn nhìn.
"Ông ta, thật ra chúng ta sống như vậy cũng rất thoải mái đấy."
Tôi đi theo Mặc Ngôn đến siêu thị, chất đầy xe hàng đẩy ra ngoài.
"Là người sống?"
"Thế mà còn người sống!"
Vừa ra khỏi cửa, chúng tôi chợt nghe tiếng la ở trên lầu, hơn nữa còn tiếng hét của con gái, hoàn toàn không sợ tang thi cắn mình.
Tôi quay đầu nhìn, liền hiểu tại sao cô ấy không sợ, bởi vì xung quanh đều là quân nhân, còn trang bị vũ khí, cô ấy cũng mặc đồ bảo hộ, thoạt nhìn rất oai hùng hiên ngang.
Nhưng giây tiếp theo, tôi sực tỉnh lại, che chắn trước mặt Mặc Ngôn.
"Mấy người muốn làm gì?"
"Cô bé, phía sau cô hình như là tang thi, mau tránh ra!"
Có một ông chú giữ tôi lại.
Cô gái kia nãy kêu to: "Cô mau tránh ra!"
Trong mắt con người, tang thi không xứng sống trong thế giới này, gặp ai thì phải xử lý ngay lập tức.
"Tôi không đồng ý! Tang thi thì sao? Tang thi thì đáng chết sao? Mấy người rõ ràng là đang kỳ thị tang thi!"
Tôi mạnh miệng phản bác, nhưng hốc mắt đã đỏ lên.
Tôi sợ mình không đánh lại bọn họ, lỡ bọn họ kéo Mặc Ngôn đi, hoặc là không nói lời nào đã xử lý Mặc Ngôn ngay tại chỗ thì sao?
Dinh Thự RubikTác giả: Khuyết DanhTruyện Linh DịTên Hán Việt: 009 quái vật thanh trừ kế hoạch/ 009怪物清除计划 Độ dài: 26 chương + 18 ngoại truyện Văn án 1: Từ lúc bố mẹ ra đi, anh trai là người nuôi nấng tôi, anh là người đàn ông hoàn mỹ nhất mà tôi từng gặp. Nhưng rồi một hôm tôi phát hiện trong phòng anh có hàng nghìn tấm ảnh, tất cả đều chụp tôi ở các độ tuổi khác nhau. Văn án 2: Lẽ ra tôi là một đứa bé mồ côi. Cho đến khi người anh chết đuối và mất tích của tôi trở về với một khối tài sản khổng lồ. Anh ấy nhận nuôi tôi. Nhìn bề ngoài, chúng tôi là cặp anh em sống với nhau rất hòa thuận. Nhưng thực chất, tôi có một bí mật, đó là anh ấy từng chết vì tôi. Tôi dần phát hiện anh ấy cũng che giấu vô số bí mật. Dưới tầng hầm của anh ấy có vô số bức ảnh chụp tôi lớn lên. Bố tôi và rất nhiều người đều bị anh giết. Hóa ra anh là con quái vật không có tình người. Và nhiều năm trước, tôi đã lỡ giao ước với con quái vật này. ___ Khi tôi chào đời, thầy bói bảo tôi không sống quá 18 tuổi. Ông ta còn nói tôi là điềm xấu, chỉ có mang họa đến cho… Tang thi xung quanh khu nhà cao cấp đều bị Mặc Ngôn chém chết, thi thể cũng bị kéo đi.Tôi có thể ra ngoài đi dạo.Mặc Ngôn đi theo bên cạnh, tay còn xách theo cái rìu.Đây là khu biệt thự sang xịn, khác với những khu chung cư bình thường, dân cư khá ít.Mặc Ngôn đã tẩy sạch, thế nên trước mắt không nhìn thấy thi thể, bầu không khí cũng không có mùi hôi thối."Ông xã." Tôi chủ động khoác tay Mặc Ngôn, "Anh lợi hại thật, đám tang thi kia chẳng có ai đánh bại anh, anh đúng là vua của tang thi."Anh liếc nhìn tôi.Tôi cười cười: "Con người yếu đuối như em nhất định phải ăn bám anh rồi."Mặt anh không chút thay đổi, mặc tôi như con koala bám vào người.Sau khi biến thành tang thi, Mặc Ngôn càng lạnh lùng, cổ họng tám trăm năm không phát ra tiếng động, thậm chí còn chủ động cách xa.Tôi không cho phép anh như vậy, anh vừa né ra xa, tôi liền tới gần, mãi đến khi bám chặt vào anh mới thôi. Lần nào anh cũng chỉ biết bất lực nhìn nhìn."Ông ta, thật ra chúng ta sống như vậy cũng rất thoải mái đấy."Tôi đi theo Mặc Ngôn đến siêu thị, chất đầy xe hàng đẩy ra ngoài."Là người sống?""Thế mà còn người sống!"Vừa ra khỏi cửa, chúng tôi chợt nghe tiếng la ở trên lầu, hơn nữa còn tiếng hét của con gái, hoàn toàn không sợ tang thi cắn mình.Tôi quay đầu nhìn, liền hiểu tại sao cô ấy không sợ, bởi vì xung quanh đều là quân nhân, còn trang bị vũ khí, cô ấy cũng mặc đồ bảo hộ, thoạt nhìn rất oai hùng hiên ngang.Nhưng giây tiếp theo, tôi sực tỉnh lại, che chắn trước mặt Mặc Ngôn."Mấy người muốn làm gì?""Cô bé, phía sau cô hình như là tang thi, mau tránh ra!"Có một ông chú giữ tôi lại.Cô gái kia nãy kêu to: "Cô mau tránh ra!"Trong mắt con người, tang thi không xứng sống trong thế giới này, gặp ai thì phải xử lý ngay lập tức."Tôi không đồng ý! Tang thi thì sao? Tang thi thì đáng chết sao? Mấy người rõ ràng là đang kỳ thị tang thi!"Tôi mạnh miệng phản bác, nhưng hốc mắt đã đỏ lên.Tôi sợ mình không đánh lại bọn họ, lỡ bọn họ kéo Mặc Ngôn đi, hoặc là không nói lời nào đã xử lý Mặc Ngôn ngay tại chỗ thì sao?