"Trần Trường An." "Ngươi đi đi!" Đi ư? Trần Trường An nhìn về phía sư phụ đang mặc một bộ váy dài màu tím, khí chất cao quý, dung mạo tuyệt mỹ, ánh mắt của hắn tràn ngập vẻ khó hiểu. "Sư phụ, thế này là sao?" "Đệ tử còn muốn đi theo bên cạnh sư phụ, đệ tử không muốn rời xa sư phụ đâu." Trần Trường An nói với giọng điệu không nỡ. Nghe thấy lời này, gương mặt tuyệt mỹ của sư phụ xinh đẹp cũng lộ chút cảm xúc. Nhưng đây tuyệt đối không phải là xúc động, mà là đang cố gắng kiềm chế sự chán ngấy trong lòng. "Mười ngàn năm!" "Ròng rã mười ngàn năm!" "Ngươi có biết vi sư đã trải qua mười ngàn năm như thế nào không?" Sư phụ xinh đẹp lạnh lùng hỏi. "Đương nhiên là biết rồi." "Mười ngàn năm qua, sư phụ có sự đồng hành của con, không còn cô độc, tất nhiên là vui vẻ, hạnh phúc, mỗi ngày. trong mười ngàn năm qua đều được hạnh phúc bao bọc!" Trần Trường An cười nói. Vui vẻ? Hạnh phúc? Còn được hạnh phúc bao bọc? Phi! Mục Vân Dao nhìn Trần Trường An đang mỉm cười, hận không thể tát cho hắn một cái!…
Chương 409: C409: Đính hôn
Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử Ai Cũng Nghĩ Ta Vô ĐịchTác giả: SS TầnTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp"Trần Trường An." "Ngươi đi đi!" Đi ư? Trần Trường An nhìn về phía sư phụ đang mặc một bộ váy dài màu tím, khí chất cao quý, dung mạo tuyệt mỹ, ánh mắt của hắn tràn ngập vẻ khó hiểu. "Sư phụ, thế này là sao?" "Đệ tử còn muốn đi theo bên cạnh sư phụ, đệ tử không muốn rời xa sư phụ đâu." Trần Trường An nói với giọng điệu không nỡ. Nghe thấy lời này, gương mặt tuyệt mỹ của sư phụ xinh đẹp cũng lộ chút cảm xúc. Nhưng đây tuyệt đối không phải là xúc động, mà là đang cố gắng kiềm chế sự chán ngấy trong lòng. "Mười ngàn năm!" "Ròng rã mười ngàn năm!" "Ngươi có biết vi sư đã trải qua mười ngàn năm như thế nào không?" Sư phụ xinh đẹp lạnh lùng hỏi. "Đương nhiên là biết rồi." "Mười ngàn năm qua, sư phụ có sự đồng hành của con, không còn cô độc, tất nhiên là vui vẻ, hạnh phúc, mỗi ngày. trong mười ngàn năm qua đều được hạnh phúc bao bọc!" Trần Trường An cười nói. Vui vẻ? Hạnh phúc? Còn được hạnh phúc bao bọc? Phi! Mục Vân Dao nhìn Trần Trường An đang mỉm cười, hận không thể tát cho hắn một cái!… Đính hôn?Chuyện này...Giữa Dạ gia và Cổ gia chưa từng có chuyện như vậy, tại sao bỗng nhiên Dạ gia lại muốn thông gia với Cổ gia?Hơn nữa còn chọn Cổ Phượng Dao? Nếu là trước đây thì có khi Cổ gia sẽ cân nhắc chuyện này nhưng hiện tại... Cổ Phượng Dao đã có vị hôn phu, hơn nữa còn là do lão tổ đích thân chọn,chuyện này không thể thay đổi được.Lần này, Dạ Lưu Vân dẫn Dạ Bắc Minh tới thông gia với Cổ gia là chuyện đã được quyết định sau khi Dạ gia suy tính kỹ càng.Vốn bọn họ cho rằng hai nhà đều là tam đại gia tộc, hơn nữa Dạ Bắc Minh và Cổ Phượng Dao lại đều nằm trên Nhân Bảng thì chuyện này sế không thành vấn đề.Nhưng nhìn thấy biểu cảm lúc này của gia chủ Cổ gia, Dạ Lưu Vân không khỏi nhướng mày.Ông ta có ý gì vậy?Không đồng ý ư?Chẳng lẽ Cổ gia xem thường Dạ gia? Hay là xem thường Dạ Bắc Minh? Bất kể lý do là gì cũng đều khiến Dạ Lưu Vân cực kỳ khó chịu.Lúc này, Dạ Bắc Minh cũng nhíu mày. Hắn ta không phản đối chuyện hôn sự này, tuy chưa từng gặp Cổ Phượng Dao nhưng cũng đã ít nhiều nghe nói.Nhưng hôm nay xem ra sự việc không được thuận lợi rồi. “Cụ tổ, chuyện này...”Dạ Bắc Minh muốn nói gì đó nhưng Dạ Lưu Vân ra hiệu bằng mắt ngăn hắn ta lại.“Gổ gia chủ, ông không đồng ý à?”, Dạ Lưu Vân cau mày hỏi. “Thật sự là... Tiền bối tới chậm mất rồi”.“Hiện tại, Phượng Dao đã có vị hôn phu rồi”.Gì cơ?Đã có vị hôn phu?Sao có thể như vậy được?Lời gia chủ Cổ gia nói khiến Dạ Lưu Vân biến sắc.Cổ Phượng Dao đính hôn? Tại sao chuyện lớn như vậy mà ông ta chưa từng nghe nói?Nàng ta định chuyện hôn sự với ai? Chuyện hôn sự này được quyết định khi nào?Về lý mà nói, Cổ Phượng Dao là thiên tài trẻ tuổi của Cổ gia, nếu nàng ta đính hôn thì sao có thể không nghe chút phong thanh nào chứ?Nhưng xem thái độ của gia chủ Cổ gia thì dường như cũng không phải là ông ta nói dối.“Chẳng lẽ là với Niếp gia?”Trong lòng Dạ Lưu Vân, nếu như Cổ Phượng Dao đính hôn thì chắc chắn sẽ đính hôn với người thuộc tam đại gia tộc.Không phải Dạ gia thì đương nhiên là Niếp gia.
Đính hôn?
Chuyện này...
Giữa Dạ gia và Cổ gia chưa từng có chuyện như vậy, tại sao bỗng nhiên Dạ gia lại muốn thông gia với Cổ gia?
Hơn nữa còn chọn Cổ Phượng Dao? Nếu là trước đây thì có khi Cổ gia sẽ cân nhắc chuyện này nhưng hiện tại... Cổ Phượng Dao đã có vị hôn phu, hơn nữa còn là do lão tổ đích thân chọn,
chuyện này không thể thay đổi được.
Lần này, Dạ Lưu Vân dẫn Dạ Bắc Minh tới thông gia với Cổ gia là chuyện đã được quyết định sau khi Dạ gia suy tính kỹ càng.
Vốn bọn họ cho rằng hai nhà đều là tam đại gia tộc, hơn nữa Dạ Bắc Minh và Cổ Phượng Dao lại đều nằm trên Nhân Bảng thì chuyện này sế không thành vấn đề.
Nhưng nhìn thấy biểu cảm lúc này của gia chủ Cổ gia, Dạ Lưu Vân không khỏi nhướng mày.
Ông ta có ý gì vậy?
Không đồng ý ư?
Chẳng lẽ Cổ gia xem thường Dạ gia? Hay là xem thường Dạ Bắc Minh? Bất kể lý do là gì cũng đều khiến Dạ Lưu Vân cực kỳ khó chịu.
Lúc này, Dạ Bắc Minh cũng nhíu mày. Hắn ta không phản đối chuyện hôn sự này, tuy chưa từng gặp Cổ Phượng Dao nhưng cũng đã ít nhiều nghe nói.
Nhưng hôm nay xem ra sự việc không được thuận lợi rồi. “Cụ tổ, chuyện này...”
Dạ Bắc Minh muốn nói gì đó nhưng Dạ Lưu Vân ra hiệu bằng mắt ngăn hắn ta lại.
“Gổ gia chủ, ông không đồng ý à?”, Dạ Lưu Vân cau mày hỏi. “Thật sự là... Tiền bối tới chậm mất rồi”.
“Hiện tại, Phượng Dao đã có vị hôn phu rồi”.
Gì cơ?
Đã có vị hôn phu?
Sao có thể như vậy được?
Lời gia chủ Cổ gia nói khiến Dạ Lưu Vân biến sắc.
Cổ Phượng Dao đính hôn? Tại sao chuyện lớn như vậy mà ông ta chưa từng nghe nói?
Nàng ta định chuyện hôn sự với ai? Chuyện hôn sự này được quyết định khi nào?
Về lý mà nói, Cổ Phượng Dao là thiên tài trẻ tuổi của Cổ gia, nếu nàng ta đính hôn thì sao có thể không nghe chút phong thanh nào chứ?
Nhưng xem thái độ của gia chủ Cổ gia thì dường như cũng không phải là ông ta nói dối.
“Chẳng lẽ là với Niếp gia?”
Trong lòng Dạ Lưu Vân, nếu như Cổ Phượng Dao đính hôn thì chắc chắn sẽ đính hôn với người thuộc tam đại gia tộc.
Không phải Dạ gia thì đương nhiên là Niếp gia.
Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử Ai Cũng Nghĩ Ta Vô ĐịchTác giả: SS TầnTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp"Trần Trường An." "Ngươi đi đi!" Đi ư? Trần Trường An nhìn về phía sư phụ đang mặc một bộ váy dài màu tím, khí chất cao quý, dung mạo tuyệt mỹ, ánh mắt của hắn tràn ngập vẻ khó hiểu. "Sư phụ, thế này là sao?" "Đệ tử còn muốn đi theo bên cạnh sư phụ, đệ tử không muốn rời xa sư phụ đâu." Trần Trường An nói với giọng điệu không nỡ. Nghe thấy lời này, gương mặt tuyệt mỹ của sư phụ xinh đẹp cũng lộ chút cảm xúc. Nhưng đây tuyệt đối không phải là xúc động, mà là đang cố gắng kiềm chế sự chán ngấy trong lòng. "Mười ngàn năm!" "Ròng rã mười ngàn năm!" "Ngươi có biết vi sư đã trải qua mười ngàn năm như thế nào không?" Sư phụ xinh đẹp lạnh lùng hỏi. "Đương nhiên là biết rồi." "Mười ngàn năm qua, sư phụ có sự đồng hành của con, không còn cô độc, tất nhiên là vui vẻ, hạnh phúc, mỗi ngày. trong mười ngàn năm qua đều được hạnh phúc bao bọc!" Trần Trường An cười nói. Vui vẻ? Hạnh phúc? Còn được hạnh phúc bao bọc? Phi! Mục Vân Dao nhìn Trần Trường An đang mỉm cười, hận không thể tát cho hắn một cái!… Đính hôn?Chuyện này...Giữa Dạ gia và Cổ gia chưa từng có chuyện như vậy, tại sao bỗng nhiên Dạ gia lại muốn thông gia với Cổ gia?Hơn nữa còn chọn Cổ Phượng Dao? Nếu là trước đây thì có khi Cổ gia sẽ cân nhắc chuyện này nhưng hiện tại... Cổ Phượng Dao đã có vị hôn phu, hơn nữa còn là do lão tổ đích thân chọn,chuyện này không thể thay đổi được.Lần này, Dạ Lưu Vân dẫn Dạ Bắc Minh tới thông gia với Cổ gia là chuyện đã được quyết định sau khi Dạ gia suy tính kỹ càng.Vốn bọn họ cho rằng hai nhà đều là tam đại gia tộc, hơn nữa Dạ Bắc Minh và Cổ Phượng Dao lại đều nằm trên Nhân Bảng thì chuyện này sế không thành vấn đề.Nhưng nhìn thấy biểu cảm lúc này của gia chủ Cổ gia, Dạ Lưu Vân không khỏi nhướng mày.Ông ta có ý gì vậy?Không đồng ý ư?Chẳng lẽ Cổ gia xem thường Dạ gia? Hay là xem thường Dạ Bắc Minh? Bất kể lý do là gì cũng đều khiến Dạ Lưu Vân cực kỳ khó chịu.Lúc này, Dạ Bắc Minh cũng nhíu mày. Hắn ta không phản đối chuyện hôn sự này, tuy chưa từng gặp Cổ Phượng Dao nhưng cũng đã ít nhiều nghe nói.Nhưng hôm nay xem ra sự việc không được thuận lợi rồi. “Cụ tổ, chuyện này...”Dạ Bắc Minh muốn nói gì đó nhưng Dạ Lưu Vân ra hiệu bằng mắt ngăn hắn ta lại.“Gổ gia chủ, ông không đồng ý à?”, Dạ Lưu Vân cau mày hỏi. “Thật sự là... Tiền bối tới chậm mất rồi”.“Hiện tại, Phượng Dao đã có vị hôn phu rồi”.Gì cơ?Đã có vị hôn phu?Sao có thể như vậy được?Lời gia chủ Cổ gia nói khiến Dạ Lưu Vân biến sắc.Cổ Phượng Dao đính hôn? Tại sao chuyện lớn như vậy mà ông ta chưa từng nghe nói?Nàng ta định chuyện hôn sự với ai? Chuyện hôn sự này được quyết định khi nào?Về lý mà nói, Cổ Phượng Dao là thiên tài trẻ tuổi của Cổ gia, nếu nàng ta đính hôn thì sao có thể không nghe chút phong thanh nào chứ?Nhưng xem thái độ của gia chủ Cổ gia thì dường như cũng không phải là ông ta nói dối.“Chẳng lẽ là với Niếp gia?”Trong lòng Dạ Lưu Vân, nếu như Cổ Phượng Dao đính hôn thì chắc chắn sẽ đính hôn với người thuộc tam đại gia tộc.Không phải Dạ gia thì đương nhiên là Niếp gia.