"Trần Trường An." "Ngươi đi đi!" Đi ư? Trần Trường An nhìn về phía sư phụ đang mặc một bộ váy dài màu tím, khí chất cao quý, dung mạo tuyệt mỹ, ánh mắt của hắn tràn ngập vẻ khó hiểu. "Sư phụ, thế này là sao?" "Đệ tử còn muốn đi theo bên cạnh sư phụ, đệ tử không muốn rời xa sư phụ đâu." Trần Trường An nói với giọng điệu không nỡ. Nghe thấy lời này, gương mặt tuyệt mỹ của sư phụ xinh đẹp cũng lộ chút cảm xúc. Nhưng đây tuyệt đối không phải là xúc động, mà là đang cố gắng kiềm chế sự chán ngấy trong lòng. "Mười ngàn năm!" "Ròng rã mười ngàn năm!" "Ngươi có biết vi sư đã trải qua mười ngàn năm như thế nào không?" Sư phụ xinh đẹp lạnh lùng hỏi. "Đương nhiên là biết rồi." "Mười ngàn năm qua, sư phụ có sự đồng hành của con, không còn cô độc, tất nhiên là vui vẻ, hạnh phúc, mỗi ngày. trong mười ngàn năm qua đều được hạnh phúc bao bọc!" Trần Trường An cười nói. Vui vẻ? Hạnh phúc? Còn được hạnh phúc bao bọc? Phi! Mục Vân Dao nhìn Trần Trường An đang mỉm cười, hận không thể tát cho hắn một cái!…
Chương 413: C413: Lão tổ cổ gia tự mình quyết định
Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử Ai Cũng Nghĩ Ta Vô ĐịchTác giả: SS TầnTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp"Trần Trường An." "Ngươi đi đi!" Đi ư? Trần Trường An nhìn về phía sư phụ đang mặc một bộ váy dài màu tím, khí chất cao quý, dung mạo tuyệt mỹ, ánh mắt của hắn tràn ngập vẻ khó hiểu. "Sư phụ, thế này là sao?" "Đệ tử còn muốn đi theo bên cạnh sư phụ, đệ tử không muốn rời xa sư phụ đâu." Trần Trường An nói với giọng điệu không nỡ. Nghe thấy lời này, gương mặt tuyệt mỹ của sư phụ xinh đẹp cũng lộ chút cảm xúc. Nhưng đây tuyệt đối không phải là xúc động, mà là đang cố gắng kiềm chế sự chán ngấy trong lòng. "Mười ngàn năm!" "Ròng rã mười ngàn năm!" "Ngươi có biết vi sư đã trải qua mười ngàn năm như thế nào không?" Sư phụ xinh đẹp lạnh lùng hỏi. "Đương nhiên là biết rồi." "Mười ngàn năm qua, sư phụ có sự đồng hành của con, không còn cô độc, tất nhiên là vui vẻ, hạnh phúc, mỗi ngày. trong mười ngàn năm qua đều được hạnh phúc bao bọc!" Trần Trường An cười nói. Vui vẻ? Hạnh phúc? Còn được hạnh phúc bao bọc? Phi! Mục Vân Dao nhìn Trần Trường An đang mỉm cười, hận không thể tát cho hắn một cái!… Lúc này, gia chủ Cổ gia vô cùng đau đầu, không biết làm thế nào mới tốt, may mắn, ông nội đến.Lời nói của Cổ Thiên Nguyên làm Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân đều bình tĩnh lại.Ba người này chính là người cùng thế hệ, năm đó cũng xem như là tranh đấu lẫn nhau hồi lâu.Vì sao sau này chỉ còn có Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân tranh đấu, nguyên nhân chủ yếu chính là, hai người bọn họ đánh không lại Cổ Thiên Nguyên.Quả nhiên, Cổ Thiên Nguyên vừa xuất hiện, hai người kia đều yên phận hơn không ít, nhưng trong lòng vẫn không ai chịu phục ai."Nói cho các ngươi biết, chuyện đính hôn chính là lão tổ Cổ gia ta tự mình quyết định"."Các ngươi có muốn nói với hắn không?", Cổ Thiên Nguyên lạnh giọng hỏi. Hả?Lão tổ Cổ gia tự mình quyết định?Này... Loại chuyện này còn cần ông ta tự mình hỏi đến?"Ta có thể hỏi chút không, người đính hôn với Cổ Phượng Dao là ai?", Niếp Bằng Cử cau mày hỏi.“Trần Trường An". Trần Trường An?Nghe được cái tên này, mấy người Niếp Bằng Cử đều ngẩn ra, chưa từng nghe nói qua.Nếu ông ta nói là Trần Vân Hiên, có lẽ mọi người còn có thể hiểu được, dù thế nào cũng là hạng nhất Nhân bảng, yêu nghiệt trong yêu nghiệt.Cổ gia muốn mượn sức vị này cũng giải thích được, nhưng Trần Trường An này là người thế nào?“Trần Trường An là ai?" "Chưa từng nghe nói có Trần gia nào có thể vào mắt Cổ gia các ngươi đi?" "Chẳng lẽ là người của tông môn hoặc thế lực lớn nào đó?""Không phải chứ, nếu có thể khiến Cổ lão tổ tự mình ra mặt, chúng ta không thể nào chưa từng nghe nói đến"."Cổ Thiên Nguyên, không lẽ là ngươi lừa dối chúng ta?" Hai người Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân đều cảm thấy vô cùng nghỉ hoặc, Cổ gia không có khả năng tùy tiện chọn hạng người vô danh, để Cổ Phượng Dao gảcho đối phương.Như vậy, Trần Trường An này rốt cuộc là thật hay giả? Cổ gia không muốn làm thông gia, nên bịa đặt ra một người à?Mục đích là để từ chối Niếp gia và Dạ gia?"Lừa các ngươi?""Các ngươi cảm thấy có cần không?""Hai vị có thể vào Gổ gia ta cầu hôn, thực sự là để mắt Gổ gia ta"."Nhưng các ngươi thật sự đã đến muộn, nha đầu Phượng Dao kia hiện tại đã có vị hôn phu"."Từ hôn là chuyện không thể nào, lão tổ tự mình quyết định, trừ phi các ngươi có bản lĩnh để lão tổ nói ra câu xóa bỏ hôn sự”.Nghe được lời Cổ Thiên Nguyên nói, Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân đều cười khổ, bọn họ làm gì có bản lĩnh để Cổ lão tổ thay đổi ý kiến?Nhưng Trần Trường An này, bọn họ thật sự rất tò mò, đến tột cùng đối phương là thần thánh phương nào.
Lúc này, gia chủ Cổ gia vô cùng đau đầu, không biết làm thế nào mới tốt, may mắn, ông nội đến.
Lời nói của Cổ Thiên Nguyên làm Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân đều bình tĩnh lại.
Ba người này chính là người cùng thế hệ, năm đó cũng xem như là tranh đấu lẫn nhau hồi lâu.
Vì sao sau này chỉ còn có Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân tranh đấu, nguyên nhân chủ yếu chính là, hai người bọn họ đánh không lại Cổ Thiên Nguyên.
Quả nhiên, Cổ Thiên Nguyên vừa xuất hiện, hai người kia đều yên phận hơn không ít, nhưng trong lòng vẫn không ai chịu phục ai.
"Nói cho các ngươi biết, chuyện đính hôn chính là lão tổ Cổ gia ta tự mình quyết định".
"Các ngươi có muốn nói với hắn không?", Cổ Thiên Nguyên lạnh giọng hỏi. Hả?
Lão tổ Cổ gia tự mình quyết định?
Này... Loại chuyện này còn cần ông ta tự mình hỏi đến?
"Ta có thể hỏi chút không, người đính hôn với Cổ Phượng Dao là ai?", Niếp Bằng Cử cau mày hỏi.
“Trần Trường An". Trần Trường An?
Nghe được cái tên này, mấy người Niếp Bằng Cử đều ngẩn ra, chưa từng nghe nói qua.
Nếu ông ta nói là Trần Vân Hiên, có lẽ mọi người còn có thể hiểu được, dù thế nào cũng là hạng nhất Nhân bảng, yêu nghiệt trong yêu nghiệt.
Cổ gia muốn mượn sức vị này cũng giải thích được, nhưng Trần Trường An này là người thế nào?
“Trần Trường An là ai?" "Chưa từng nghe nói có Trần gia nào có thể vào mắt Cổ gia các ngươi đi?" "Chẳng lẽ là người của tông môn hoặc thế lực lớn nào đó?"
"Không phải chứ, nếu có thể khiến Cổ lão tổ tự mình ra mặt, chúng ta không thể nào chưa từng nghe nói đến".
"Cổ Thiên Nguyên, không lẽ là ngươi lừa dối chúng ta?" Hai người Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân đều cảm thấy vô cùng nghỉ hoặc, Cổ gia không có khả năng tùy tiện chọn hạng người vô danh, để Cổ Phượng Dao gả
cho đối phương.
Như vậy, Trần Trường An này rốt cuộc là thật hay giả? Cổ gia không muốn làm thông gia, nên bịa đặt ra một người à?
Mục đích là để từ chối Niếp gia và Dạ gia?
"Lừa các ngươi?"
"Các ngươi cảm thấy có cần không?"
"Hai vị có thể vào Gổ gia ta cầu hôn, thực sự là để mắt Gổ gia ta".
"Nhưng các ngươi thật sự đã đến muộn, nha đầu Phượng Dao kia hiện tại đã có vị hôn phu".
"Từ hôn là chuyện không thể nào, lão tổ tự mình quyết định, trừ phi các ngươi có bản lĩnh để lão tổ nói ra câu xóa bỏ hôn sự”.
Nghe được lời Cổ Thiên Nguyên nói, Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân đều cười khổ, bọn họ làm gì có bản lĩnh để Cổ lão tổ thay đổi ý kiến?
Nhưng Trần Trường An này, bọn họ thật sự rất tò mò, đến tột cùng đối phương là thần thánh phương nào.
Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử Ai Cũng Nghĩ Ta Vô ĐịchTác giả: SS TầnTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp"Trần Trường An." "Ngươi đi đi!" Đi ư? Trần Trường An nhìn về phía sư phụ đang mặc một bộ váy dài màu tím, khí chất cao quý, dung mạo tuyệt mỹ, ánh mắt của hắn tràn ngập vẻ khó hiểu. "Sư phụ, thế này là sao?" "Đệ tử còn muốn đi theo bên cạnh sư phụ, đệ tử không muốn rời xa sư phụ đâu." Trần Trường An nói với giọng điệu không nỡ. Nghe thấy lời này, gương mặt tuyệt mỹ của sư phụ xinh đẹp cũng lộ chút cảm xúc. Nhưng đây tuyệt đối không phải là xúc động, mà là đang cố gắng kiềm chế sự chán ngấy trong lòng. "Mười ngàn năm!" "Ròng rã mười ngàn năm!" "Ngươi có biết vi sư đã trải qua mười ngàn năm như thế nào không?" Sư phụ xinh đẹp lạnh lùng hỏi. "Đương nhiên là biết rồi." "Mười ngàn năm qua, sư phụ có sự đồng hành của con, không còn cô độc, tất nhiên là vui vẻ, hạnh phúc, mỗi ngày. trong mười ngàn năm qua đều được hạnh phúc bao bọc!" Trần Trường An cười nói. Vui vẻ? Hạnh phúc? Còn được hạnh phúc bao bọc? Phi! Mục Vân Dao nhìn Trần Trường An đang mỉm cười, hận không thể tát cho hắn một cái!… Lúc này, gia chủ Cổ gia vô cùng đau đầu, không biết làm thế nào mới tốt, may mắn, ông nội đến.Lời nói của Cổ Thiên Nguyên làm Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân đều bình tĩnh lại.Ba người này chính là người cùng thế hệ, năm đó cũng xem như là tranh đấu lẫn nhau hồi lâu.Vì sao sau này chỉ còn có Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân tranh đấu, nguyên nhân chủ yếu chính là, hai người bọn họ đánh không lại Cổ Thiên Nguyên.Quả nhiên, Cổ Thiên Nguyên vừa xuất hiện, hai người kia đều yên phận hơn không ít, nhưng trong lòng vẫn không ai chịu phục ai."Nói cho các ngươi biết, chuyện đính hôn chính là lão tổ Cổ gia ta tự mình quyết định"."Các ngươi có muốn nói với hắn không?", Cổ Thiên Nguyên lạnh giọng hỏi. Hả?Lão tổ Cổ gia tự mình quyết định?Này... Loại chuyện này còn cần ông ta tự mình hỏi đến?"Ta có thể hỏi chút không, người đính hôn với Cổ Phượng Dao là ai?", Niếp Bằng Cử cau mày hỏi.“Trần Trường An". Trần Trường An?Nghe được cái tên này, mấy người Niếp Bằng Cử đều ngẩn ra, chưa từng nghe nói qua.Nếu ông ta nói là Trần Vân Hiên, có lẽ mọi người còn có thể hiểu được, dù thế nào cũng là hạng nhất Nhân bảng, yêu nghiệt trong yêu nghiệt.Cổ gia muốn mượn sức vị này cũng giải thích được, nhưng Trần Trường An này là người thế nào?“Trần Trường An là ai?" "Chưa từng nghe nói có Trần gia nào có thể vào mắt Cổ gia các ngươi đi?" "Chẳng lẽ là người của tông môn hoặc thế lực lớn nào đó?""Không phải chứ, nếu có thể khiến Cổ lão tổ tự mình ra mặt, chúng ta không thể nào chưa từng nghe nói đến"."Cổ Thiên Nguyên, không lẽ là ngươi lừa dối chúng ta?" Hai người Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân đều cảm thấy vô cùng nghỉ hoặc, Cổ gia không có khả năng tùy tiện chọn hạng người vô danh, để Cổ Phượng Dao gảcho đối phương.Như vậy, Trần Trường An này rốt cuộc là thật hay giả? Cổ gia không muốn làm thông gia, nên bịa đặt ra một người à?Mục đích là để từ chối Niếp gia và Dạ gia?"Lừa các ngươi?""Các ngươi cảm thấy có cần không?""Hai vị có thể vào Gổ gia ta cầu hôn, thực sự là để mắt Gổ gia ta"."Nhưng các ngươi thật sự đã đến muộn, nha đầu Phượng Dao kia hiện tại đã có vị hôn phu"."Từ hôn là chuyện không thể nào, lão tổ tự mình quyết định, trừ phi các ngươi có bản lĩnh để lão tổ nói ra câu xóa bỏ hôn sự”.Nghe được lời Cổ Thiên Nguyên nói, Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân đều cười khổ, bọn họ làm gì có bản lĩnh để Cổ lão tổ thay đổi ý kiến?Nhưng Trần Trường An này, bọn họ thật sự rất tò mò, đến tột cùng đối phương là thần thánh phương nào.