Tác giả:

Trong phòng, ngồi bên cạnh giường là một nam tử thần sắc trấn định nhưng vẫn có một chút ngưng trọng.Nội tâm không cách nào bình tĩnh, thậm chí là rất chán nản."Đã ba ngày rồi đó, không cách nào quay về được nữa."Đầu óc Lâm Phàm giờ này rất hỗn loạn, hắn vẫn nhớ lúc trước hắn vẫn đang đứng ở trạm xe lửa. Trong trạm xe lửa xảy ra một chuyện cũng không vui vẻ gì cho lắm, đó là hắn đánh nhau với hai tên cao to lực lưỡng. Lúc đó hắn khí thế mười phần, xuất thủ chính là Vịnh Xuân Quyền, chỉ là oai phong chưa được ba giây liền bị hai quyền nặng như núi nện mạnh vào mặt....‘Phịch’ một tiếng, liền mất hết tri giác.Lúc mở mắt ra thì đã đến nơi này rồi.Lúc mới đầu vẫn còn tưởng rằng có người đang bày trò đùa quái đản với hắn. Nhưng rồi mới nhận rằng hắn chỉ là một người bình thường, không đáng để tên thần kinh nào tạo cái trò đùa vớ vẩn này cho hắn chơi.Đồ vật trong phòng đều được làm bằng gỗ đỏ thẫm, giá trị không rẻ, trong không khí còn tràn ngập một loại hương thơm.Hôm nay là ngày thứ ba rồi…

Truyện chữ