Đại học Giang Nam, trước cửa ý túc xá nữ sinh. “Chúng ta chia tay đi.” Vương Đình ngữ khí băng lãnh, không mang theo một chút tình cảm nào nói. Lâm Hải đứng đối diện một mặt ngơ ngẩn, hơn nửa ngày mới cố nặn ra vẻ tươi cười. “Đình Đình, đừng nháo.” “Người nào cùng ngươi nháo, nói thật cho ngươi biết đi, đi cùng với ngươi, ta chỉ vì là muốn tìm một cái phiếu cơm dài hạn mà thôi, thế nhưng ngươi thì sao? Hừ, đến làm cái phiếu cơm cũng làm không hợp cách, ta lúc đầu thật sự là mắt mù!” “Đình Đình, cái trò đùa này không buồn cười gì cả, ta...” “Đủ rồi!” Lời nói của Lâm Hải, bị tiếng nói bén nhọn của Vương Đình cắt ngang. “Ta sẽ không lãng phí thanh xuân của mình, ở trên thân một cái tiểu tử nông thôn nghèo.” “Về sau không cần quấy rầy ta nữa!” Nhìn thân ảnh Vương Đình quay người rời đi, Lâm Hải đứng một chỗ mà tan nát cõi lòng. Trở lại ký túc xá, mấy tên bạn bè cùng phòng đang xả thân quên mình mà chơi l*l (*Viết tắt của cụm từ “League of Legends” – Liên Minh Huyền Thoại) Lâm Hải nằm ở…
Tác giả: