Tác giả:

"Ngày xửa ngày xưa, vũ trụ hư vô mịt mờ, không tồn tại một thứ gì cả. Thậm chí, khởi nguồn và là căn nguyên của cả vũ trụ này, là sự tồn tại cũng không tồn tại. Vũ trụ này, lúc bấy giờ chỉ là một cái hồ chứa đầy sự hỗn mang và vô định. Bên trong nó tràn đầy sự hỗn loạn, không có một vật gì có thể ở bên trong nó. Chất chứa bên trong cái hồ này, chỉ có sự không tồn tại." " Một ngày, có một người xuất hiện, tạo dựng nên thế gian vạn vật, đó chính là Thần Sáng Thế." "Không phải Thiên Chúa ạ!?" Một giọng trẻ con cất lên hỏi. Đó là một đứa bé, ước chừng khoảng 9 tuổi, tuy nhiên trên mặt hắn cùng cả cơ thể hắn, thì lại chỉ bằng với một đứa bé 6 tuổi mà thôi. Hơn nữa, đứa bé này, có một điểm đặc sắc chính là màu tóc hắn phân ra thành hai màu rõ rêt. Nửa bên phải là màu trắng, nửa bên trái là màu đen. Tên đứa trẻ này là Trần Ngọc Lâm. Mộ Dung Nguyệt mỉm cười, ngẩng đầu khỏi 1 cuốn truyện cổ tích nói: " Không phải. Chúng ta đang kể về truyện Sự Tích Vạn Vật Thế Gian. Giờ thì, im lặng đi nhóc,…

Truyện chữ