Một con tàu vũ trụ lao vun vút về hành tinh Tiên Vương, một trong những hành tinh lớn nhất của loài ngươngười. Con tàu phóng thẳng vào cung điện Nisa nơi mà hoàng tộc của loài người ở. Khi con tàu đến cổng cung điện thì bị một đám lính giữ lại. Bước xuống tàu là một người lính,anh ta chạy nhanh đến đám lính canh đưa thẻ ra và nói: - " Tôi là lính trinh sát của quân đoàn 854, tôi có chuyện muốn bẩm báo với đức vua và ngài tổng tư lệnh." - " Anh chờ một chút" một người lính đứng ra nói. - " Thưa đội trưởng có tin tức trinh sát truyền về muốn bẩm báo với đức vua và ngài tổng tư lệnh - " Cho cậu ta vào đi." - "Rõ." Người lính lại chạy ra thông báo cho tàu đi tiếp. Con tàu lại đi thẳng vào hoàng cung nhưng với một tốc độ chậm hơn lúc nãy rất nhiều.Bây giờ trong hoàng cung đang có rất nhiều đại thần đang ngồi ở hai bên một chiếc bàn dài.Và ngồi đầu chiếc bàn dài đó là một người đàn ông uy nghiêm đang nhắm mắt. - " Thưa bệ hạ có tin trinh sát gửi về." Người đàn ông đó vẫn không mở mắt…
Chương 2: Trượt Đại học
Chiến Tranh Vũ TrụTác giả: SATANTruyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Tiên HiệpMột con tàu vũ trụ lao vun vút về hành tinh Tiên Vương, một trong những hành tinh lớn nhất của loài ngươngười. Con tàu phóng thẳng vào cung điện Nisa nơi mà hoàng tộc của loài người ở. Khi con tàu đến cổng cung điện thì bị một đám lính giữ lại. Bước xuống tàu là một người lính,anh ta chạy nhanh đến đám lính canh đưa thẻ ra và nói: - " Tôi là lính trinh sát của quân đoàn 854, tôi có chuyện muốn bẩm báo với đức vua và ngài tổng tư lệnh." - " Anh chờ một chút" một người lính đứng ra nói. - " Thưa đội trưởng có tin tức trinh sát truyền về muốn bẩm báo với đức vua và ngài tổng tư lệnh - " Cho cậu ta vào đi." - "Rõ." Người lính lại chạy ra thông báo cho tàu đi tiếp. Con tàu lại đi thẳng vào hoàng cung nhưng với một tốc độ chậm hơn lúc nãy rất nhiều.Bây giờ trong hoàng cung đang có rất nhiều đại thần đang ngồi ở hai bên một chiếc bàn dài.Và ngồi đầu chiếc bàn dài đó là một người đàn ông uy nghiêm đang nhắm mắt. - " Thưa bệ hạ có tin trinh sát gửi về." Người đàn ông đó vẫn không mở mắt… Trên một hành tinh tên là trái đất, nơi mà con người thống trị. Ở đó có một đất nước nhỏ bé và xinh đẹp đó là Việt Nam.- "Mình trượt đại học rồi ư?" Câu nói được lặp đi lặp lại cả trăm lần rồi và kết quả chỉ có một.Lê Duy Phong cứ nhìn vào bảng điểm của mình trên điện thoại và lặp đi lặp lại một câu nói.Lê Duy Phong không biết phải nói với bố mẹ làm sao bởi vì bố mẹ hắn đã quá kì vọng vào kì thi đại học này.- " Phong ơi xuống ăn cơm đi con " mẹ nó gọi từ dưới nhà lên.Lê Duy Phong đờ đẫn tắt điện thoại đi và cố lết thân mình xuống nhà.Trong lúc ăn cơm hắn cứ cắm đầu vào bát cơm ăn mà không nói lời nào.Khi cả nhà ăn xong Lê Duy Phong bỏ lên nhà lấy điện thoại và đứng trước bố mẹ hắn nói:- " Bố mẹ ạ! Con trượt đại học rồi " vừa nói Lê Duy Phong đưa điện thoại cho bố mẹ nó xem.Một lúc sau bố mẹ hắn mới nói:" Thôi không sao đâu con đừng buồn".Lúc này Lê Thị Kim Ngân là em gái mới học lớp 1 của hắn liền hỏi: " Bố mẹ ơi vậy là anh không phải xa con nữa ạ?".Lê Duy Phong mỉm cười xoa đầu em hắn và nói:-" Ừ anh không đi nữa ở nhà với bé Ngân ".Thấy anh nói vậy Lê Thị Kim Ngân liền vỗ tay hoan hô,thấy cảnh này bố mẹ hắn chỉ biết thở dài.Bố hắn nói:"Thôi đừng nghĩ nhiều nữa lên ngủ đi".Lê Duy Phong dạ một tiếng rồi bước lên lầu.Khi lên lầu Lê Duy Phong nằm vật xuống giường suy nghĩ sau này mình sẽ đi về đâu nằm một lúc thì hắn ngủ quên luôn.Nói đến nhà hắn thì cũng như bao nhiêu ngôi nhà bình thường khác.Nhà nó không giàu mà cũng chả nghèo nói chung là có của ăn của để.Bố nó tên là Lê Văn Vũ còn mẹ nó tê là Phạm Thị Hương.Nhà nó mở quá ăn bình dân và cấy vài sào ruộng.Năm nay là năm rất quan trọng của Lê Duy Phong, đây là năm hắn thi vào đại học thế mà hắn lại trượt.Đang mơ màng thì Lê Duy Phong bị mẹ hắn gọi dậy tắm rửa và đi ăn cơm.Trong lúc ăn bố mẹ nó đề nghị nó đi học đầu bếp nó im lặng và gật đầu đồng ý. Buổi tối Lê Duy Phong nằm trên giường càng nghĩ càng thấy hổ thẹn vơi bố mẹ mình. Nghĩ một lúc đau đầu Lê Duy Phong bật dậy xuống nhà dắt xe đạp ra đi dạo. Bà Hương thấy Phong dắt xe ra ngoài liền hỏi:- "Đi đâu vậy Phong?" - "Con đi dạo tí con về" thế là hắn dắt xe đạp ra phóng đi.
Trên một hành tinh tên là trái đất, nơi mà con người thống trị. Ở đó có một đất nước nhỏ bé và xinh đẹp đó là Việt Nam.
- "Mình trượt đại học rồi ư?" Câu nói được lặp đi lặp lại cả trăm lần rồi và kết quả chỉ có một.Lê Duy Phong cứ nhìn vào bảng điểm của mình trên điện thoại và lặp đi lặp lại một câu nói.Lê Duy Phong không biết phải nói với bố mẹ làm sao bởi vì bố mẹ hắn đã quá kì vọng vào kì thi đại học này.
- " Phong ơi xuống ăn cơm đi con " mẹ nó gọi từ dưới nhà lên.Lê Duy Phong đờ đẫn tắt điện thoại đi và cố lết thân mình xuống nhà.Trong lúc ăn cơm hắn cứ cắm đầu vào bát cơm ăn mà không nói lời nào.Khi cả nhà ăn xong Lê Duy Phong bỏ lên nhà lấy điện thoại và đứng trước bố mẹ hắn nói:
- " Bố mẹ ạ! Con trượt đại học rồi " vừa nói Lê Duy Phong đưa điện thoại cho bố mẹ nó xem.Một lúc sau bố mẹ hắn mới nói:" Thôi không sao đâu con đừng buồn".Lúc này Lê Thị Kim Ngân là em gái mới học lớp 1 của hắn liền hỏi: " Bố mẹ ơi vậy là anh không phải xa con nữa ạ?".Lê Duy Phong mỉm cười xoa đầu em hắn và nói:
-" Ừ anh không đi nữa ở nhà với bé Ngân ".Thấy anh nói vậy Lê Thị Kim Ngân liền vỗ tay hoan hô,thấy cảnh này bố mẹ hắn chỉ biết thở dài.Bố hắn nói:"Thôi đừng nghĩ nhiều nữa lên ngủ đi".Lê Duy Phong dạ một tiếng rồi bước lên lầu.Khi lên lầu Lê Duy Phong nằm vật xuống giường suy nghĩ sau này mình sẽ đi về đâu nằm một lúc thì hắn ngủ quên luôn.Nói đến nhà hắn thì cũng như bao nhiêu ngôi nhà bình thường khác.Nhà nó không giàu mà cũng chả nghèo nói chung là có của ăn của để.Bố nó tên là Lê Văn Vũ còn mẹ nó tê là Phạm Thị Hương.Nhà nó mở quá ăn bình dân và cấy vài sào ruộng.Năm nay là năm rất quan trọng của Lê Duy Phong, đây là năm hắn thi vào đại học thế mà hắn lại trượt.Đang mơ màng thì Lê Duy Phong bị mẹ hắn gọi dậy tắm rửa và đi ăn cơm.Trong lúc ăn bố mẹ nó đề nghị nó đi học đầu bếp nó im lặng và gật đầu đồng ý. Buổi tối Lê Duy Phong nằm trên giường càng nghĩ càng thấy hổ thẹn vơi bố mẹ mình. Nghĩ một lúc đau đầu Lê Duy Phong bật dậy xuống nhà dắt xe đạp ra đi dạo. Bà Hương thấy Phong dắt xe ra ngoài liền hỏi:
- "Đi đâu vậy Phong?"
- "Con đi dạo tí con về" thế là hắn dắt xe đạp ra phóng đi.
Chiến Tranh Vũ TrụTác giả: SATANTruyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Tiên HiệpMột con tàu vũ trụ lao vun vút về hành tinh Tiên Vương, một trong những hành tinh lớn nhất của loài ngươngười. Con tàu phóng thẳng vào cung điện Nisa nơi mà hoàng tộc của loài người ở. Khi con tàu đến cổng cung điện thì bị một đám lính giữ lại. Bước xuống tàu là một người lính,anh ta chạy nhanh đến đám lính canh đưa thẻ ra và nói: - " Tôi là lính trinh sát của quân đoàn 854, tôi có chuyện muốn bẩm báo với đức vua và ngài tổng tư lệnh." - " Anh chờ một chút" một người lính đứng ra nói. - " Thưa đội trưởng có tin tức trinh sát truyền về muốn bẩm báo với đức vua và ngài tổng tư lệnh - " Cho cậu ta vào đi." - "Rõ." Người lính lại chạy ra thông báo cho tàu đi tiếp. Con tàu lại đi thẳng vào hoàng cung nhưng với một tốc độ chậm hơn lúc nãy rất nhiều.Bây giờ trong hoàng cung đang có rất nhiều đại thần đang ngồi ở hai bên một chiếc bàn dài.Và ngồi đầu chiếc bàn dài đó là một người đàn ông uy nghiêm đang nhắm mắt. - " Thưa bệ hạ có tin trinh sát gửi về." Người đàn ông đó vẫn không mở mắt… Trên một hành tinh tên là trái đất, nơi mà con người thống trị. Ở đó có một đất nước nhỏ bé và xinh đẹp đó là Việt Nam.- "Mình trượt đại học rồi ư?" Câu nói được lặp đi lặp lại cả trăm lần rồi và kết quả chỉ có một.Lê Duy Phong cứ nhìn vào bảng điểm của mình trên điện thoại và lặp đi lặp lại một câu nói.Lê Duy Phong không biết phải nói với bố mẹ làm sao bởi vì bố mẹ hắn đã quá kì vọng vào kì thi đại học này.- " Phong ơi xuống ăn cơm đi con " mẹ nó gọi từ dưới nhà lên.Lê Duy Phong đờ đẫn tắt điện thoại đi và cố lết thân mình xuống nhà.Trong lúc ăn cơm hắn cứ cắm đầu vào bát cơm ăn mà không nói lời nào.Khi cả nhà ăn xong Lê Duy Phong bỏ lên nhà lấy điện thoại và đứng trước bố mẹ hắn nói:- " Bố mẹ ạ! Con trượt đại học rồi " vừa nói Lê Duy Phong đưa điện thoại cho bố mẹ nó xem.Một lúc sau bố mẹ hắn mới nói:" Thôi không sao đâu con đừng buồn".Lúc này Lê Thị Kim Ngân là em gái mới học lớp 1 của hắn liền hỏi: " Bố mẹ ơi vậy là anh không phải xa con nữa ạ?".Lê Duy Phong mỉm cười xoa đầu em hắn và nói:-" Ừ anh không đi nữa ở nhà với bé Ngân ".Thấy anh nói vậy Lê Thị Kim Ngân liền vỗ tay hoan hô,thấy cảnh này bố mẹ hắn chỉ biết thở dài.Bố hắn nói:"Thôi đừng nghĩ nhiều nữa lên ngủ đi".Lê Duy Phong dạ một tiếng rồi bước lên lầu.Khi lên lầu Lê Duy Phong nằm vật xuống giường suy nghĩ sau này mình sẽ đi về đâu nằm một lúc thì hắn ngủ quên luôn.Nói đến nhà hắn thì cũng như bao nhiêu ngôi nhà bình thường khác.Nhà nó không giàu mà cũng chả nghèo nói chung là có của ăn của để.Bố nó tên là Lê Văn Vũ còn mẹ nó tê là Phạm Thị Hương.Nhà nó mở quá ăn bình dân và cấy vài sào ruộng.Năm nay là năm rất quan trọng của Lê Duy Phong, đây là năm hắn thi vào đại học thế mà hắn lại trượt.Đang mơ màng thì Lê Duy Phong bị mẹ hắn gọi dậy tắm rửa và đi ăn cơm.Trong lúc ăn bố mẹ nó đề nghị nó đi học đầu bếp nó im lặng và gật đầu đồng ý. Buổi tối Lê Duy Phong nằm trên giường càng nghĩ càng thấy hổ thẹn vơi bố mẹ mình. Nghĩ một lúc đau đầu Lê Duy Phong bật dậy xuống nhà dắt xe đạp ra đi dạo. Bà Hương thấy Phong dắt xe ra ngoài liền hỏi:- "Đi đâu vậy Phong?" - "Con đi dạo tí con về" thế là hắn dắt xe đạp ra phóng đi.