Phượng Húc trợn mắt nhìn trừng trừng Tiêu Yên, hét lớn : “Tiêu Yên, trẫm không giết ngươi…..” Tiêu Yên dừng động tác mặc quần áo lại, nắm cằm hắn. “Một nam nhân bị một nữ nhân đè dưới thân thể, có năng lực gì?” Hừ, nếu không phải vì muốn giải mối hận ban đầu, nàng làm sao có thể hao hết tâm tư như vậy ? Muốn giết nàng, tốt thôi, chờ ngươi bị nữ nhân áp bức xong hãy nói. ** [Hệ Thống] kính gửi người chơi Tiêu Yên, hoan nghênh tham gia trò chơi "Ba Nghìn Sủng Ái", có muốn bắt đầu lịch lãm hay không ? A: Lập tức bắt đầu. - B: Bắt đầu sau. "Ba nghìn sủng ái? Ha ha ...Đây là cái tên rất hay a!" [Hệ Thống] : Cám ơn khen ngợi, khả năng khen ngợi tăng một cấp. Tiêu Yên: "Dựa...." [Hệ Thống]: trò chơi cấm ăn nói thô bạo. Tiêu Yên: " con mẹ ngươi, đây cũng quá hãm hại nhau, ngươi không nghe ra là lão nương nói rất đúng nói tốt à, khen ngượi gia tăng một cấp, Hệ Thống ngươi thiếu não hả !" [Hệ Thống]: người chơi Tiêu Yên nói tục hai lần, cấm nói một canh giờ! "ngươi cấm ta nói, ta lựa chọn kiểu…

Chương 259: Ta Nhìn Ngứa Mắt

Cẩm Nang Sinh Tồn Gian PhiTác giả: Thập Nguyệt SơTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Xuyên KhôngPhượng Húc trợn mắt nhìn trừng trừng Tiêu Yên, hét lớn : “Tiêu Yên, trẫm không giết ngươi…..” Tiêu Yên dừng động tác mặc quần áo lại, nắm cằm hắn. “Một nam nhân bị một nữ nhân đè dưới thân thể, có năng lực gì?” Hừ, nếu không phải vì muốn giải mối hận ban đầu, nàng làm sao có thể hao hết tâm tư như vậy ? Muốn giết nàng, tốt thôi, chờ ngươi bị nữ nhân áp bức xong hãy nói. ** [Hệ Thống] kính gửi người chơi Tiêu Yên, hoan nghênh tham gia trò chơi "Ba Nghìn Sủng Ái", có muốn bắt đầu lịch lãm hay không ? A: Lập tức bắt đầu. - B: Bắt đầu sau. "Ba nghìn sủng ái? Ha ha ...Đây là cái tên rất hay a!" [Hệ Thống] : Cám ơn khen ngợi, khả năng khen ngợi tăng một cấp. Tiêu Yên: "Dựa...." [Hệ Thống]: trò chơi cấm ăn nói thô bạo. Tiêu Yên: " con mẹ ngươi, đây cũng quá hãm hại nhau, ngươi không nghe ra là lão nương nói rất đúng nói tốt à, khen ngượi gia tăng một cấp, Hệ Thống ngươi thiếu não hả !" [Hệ Thống]: người chơi Tiêu Yên nói tục hai lần, cấm nói một canh giờ! "ngươi cấm ta nói, ta lựa chọn kiểu… Tiêu Yên thốt ra suy nghĩ của mình, thật sự vừa rồi nàng đã nhận định, nếu như Duệ vương bị giết thì thật tốt, nàng không cần bị hành hạ sau khi gả. hơn nữa Mai quý phi cũng chẳng thể ép buộc nàng.Sau khi suy tính, Tiêu Yên càng cảm thấy, Phượng Húc chết, nàng là người có lợi nhất.Đáng tiếc… hắn may mắn, lại có thể thoát khỏi tay của Boss cuối, xem ra phải nghĩ biện pháp khác…Lúc này Phượng Húc rất chật vật, bị nội thương, khí huyết toàn thân rối loại, còn bị Tiêu Yên nói móc: “Hừ, nàng muốn làm quả phụ?”Tiêu Yên trắng mắt liếc nhìn hắn: “Hắc hắc, túc trực bên linh cữu của vương gia, vẫn tốt chán so với bị vương gia nhào qua nhào lại thành linh vị.”“Tiêu Yên, gan nàng thật lớn, bản vương với nàng thề bất lưỡng lập.”“Vương gia nói vậy là sai rồi, ta cho rằng, chúng ta sớm đã ở trong thế bất lưỡng lập.” Tiêu Yên thật thà nhắc nhở.Hai người tóe lửa nhìn nhau mấy giây, sau đó vô cùng ăn ý mà hừ lạnh, rồi lại cùng nhau xoay người phất tay áo rời đi.**Hoàng cung bị lục soát khắp mọi ngõ ngách, trở lại Trường Xuân cung, tinh thần Tiêu Yên có chút không tập trung.Sau khi đuổi Thúy Trúc ra ngoài, tự mình trở về phòng, vừa mới đi đến cửa đã có cảm giác lạ, trong phòn có tiếng thở của một người.Tiêu Yên nhấc váy, bước tới bên giường, tay còn chưa kịp vén màn trướng, đã bị lôi đi, cảnh vật trước mắt xoay tròn.Sau khi yên tĩnh lại, thấy cặp mắt xanh biếc gợi dục kia, còn có… dung nhan tuyệt sắc.Tiêu Yên nuốt nước miếng, cục cưng a, một tháng không gặp, tiểu yêu nghiệt này càng thêm yêu nghiệt, ngay cả nàng cũng xuân tâm nhộn nhạo, muốn nổi thú tính cường đoạt.Nàng đang đắm chìm trong sắc đẹp mà không để ý, giờ phút này nàng đang bị đối tượng nàng muốn cưỡng đoạt đè dưới thân.Lệnh Hồ Cẩm Y cọ cọ lên ngực Tiêu Yên, còn mở miệng làm nũng, không ngừng gọi tên nàng: “Tiêu Yên, Tiêu Yên, Tiêu Yên….”Từng tiếng vang lên giống như móng vuốt chú mèo nhỏ cào khẽ vào tâm nàng, khến toàn thân nàng run lên.Chẳng qua lúc này không thích hợp để bị sắc dụ, Tiêu Yên nâng khuôn mặt của Lệnh Hồ Cẩm Y: “Nói, sao ngươi lại tới đây? Vì sao vừa nãy lại muốn giết Phượng Húc?”Lệnh Hồ Cẩm Y chu môi, đôi mắt mờ mịt, vô tội nhìn nàng: “Ta nhớ nàng… hừ, ai bảo hắn ôm nàng, ta ngứa mắt.”

Tiêu Yên thốt ra suy nghĩ của mình, thật sự vừa rồi nàng đã nhận
định, nếu như Duệ vương bị giết thì thật tốt, nàng không cần bị hành hạ
sau khi gả. hơn nữa Mai quý phi cũng chẳng thể ép buộc nàng.

Sau khi suy tính, Tiêu Yên càng cảm thấy, Phượng Húc chết, nàng là người có lợi nhất.

Đáng tiếc… hắn may mắn, lại có thể thoát khỏi tay của Boss cuối, xem ra phải nghĩ biện pháp khác…

Lúc này Phượng Húc rất chật vật, bị nội thương, khí huyết toàn thân
rối loại, còn bị Tiêu Yên nói móc: “Hừ, nàng muốn làm quả phụ?”

Tiêu Yên trắng mắt liếc nhìn hắn: “Hắc hắc, túc trực bên linh cữu của vương gia, vẫn tốt chán so với bị vương gia nhào qua nhào lại thành
linh vị.”

“Tiêu Yên, gan nàng thật lớn, bản vương với nàng thề bất lưỡng lập.”

“Vương gia nói vậy là sai rồi, ta cho rằng, chúng ta sớm đã ở trong thế bất lưỡng lập.” Tiêu Yên thật thà nhắc nhở.

Hai người tóe lửa nhìn nhau mấy giây, sau đó vô cùng ăn ý mà hừ lạnh, rồi lại cùng nhau xoay người phất tay áo rời đi.

**

Hoàng cung bị lục soát khắp mọi ngõ ngách, trở lại Trường Xuân cung, tinh thần Tiêu Yên có chút không tập trung.

Sau khi đuổi Thúy Trúc ra ngoài, tự mình trở về phòng, vừa mới đi đến cửa đã có cảm giác lạ, trong phòn có tiếng thở của một người.

Tiêu Yên nhấc váy, bước tới bên giường, tay còn chưa kịp vén màn trướng, đã bị lôi đi, cảnh vật trước mắt xoay tròn.

Sau khi yên tĩnh lại, thấy cặp mắt xanh biếc gợi dục kia, còn có… dung nhan tuyệt sắc.

Tiêu Yên nuốt nước miếng, cục cưng a, một tháng không gặp, tiểu yêu
nghiệt này càng thêm yêu nghiệt, ngay cả nàng cũng xuân tâm nhộn nhạo,
muốn nổi thú tính cường đoạt.

Nàng đang đắm chìm trong sắc đẹp mà không để ý, giờ phút này nàng đang bị đối tượng nàng muốn cưỡng đoạt đè dưới thân.

Lệnh Hồ Cẩm Y cọ cọ lên ngực Tiêu Yên, còn mở miệng làm nũng, không ngừng gọi tên nàng: “Tiêu Yên, Tiêu Yên, Tiêu Yên….”

Từng tiếng vang lên giống như móng vuốt chú mèo nhỏ cào khẽ vào tâm nàng, khến toàn thân nàng run lên.

Chẳng qua lúc này không thích hợp để bị sắc dụ, Tiêu Yên nâng khuôn
mặt của Lệnh Hồ Cẩm Y: “Nói, sao ngươi lại tới đây? Vì sao vừa nãy lại
muốn giết Phượng Húc?”

Lệnh Hồ Cẩm Y chu môi, đôi mắt mờ mịt, vô tội nhìn nàng: “Ta nhớ nàng… hừ, ai bảo hắn ôm nàng, ta ngứa mắt.”

Cẩm Nang Sinh Tồn Gian PhiTác giả: Thập Nguyệt SơTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Xuyên KhôngPhượng Húc trợn mắt nhìn trừng trừng Tiêu Yên, hét lớn : “Tiêu Yên, trẫm không giết ngươi…..” Tiêu Yên dừng động tác mặc quần áo lại, nắm cằm hắn. “Một nam nhân bị một nữ nhân đè dưới thân thể, có năng lực gì?” Hừ, nếu không phải vì muốn giải mối hận ban đầu, nàng làm sao có thể hao hết tâm tư như vậy ? Muốn giết nàng, tốt thôi, chờ ngươi bị nữ nhân áp bức xong hãy nói. ** [Hệ Thống] kính gửi người chơi Tiêu Yên, hoan nghênh tham gia trò chơi "Ba Nghìn Sủng Ái", có muốn bắt đầu lịch lãm hay không ? A: Lập tức bắt đầu. - B: Bắt đầu sau. "Ba nghìn sủng ái? Ha ha ...Đây là cái tên rất hay a!" [Hệ Thống] : Cám ơn khen ngợi, khả năng khen ngợi tăng một cấp. Tiêu Yên: "Dựa...." [Hệ Thống]: trò chơi cấm ăn nói thô bạo. Tiêu Yên: " con mẹ ngươi, đây cũng quá hãm hại nhau, ngươi không nghe ra là lão nương nói rất đúng nói tốt à, khen ngượi gia tăng một cấp, Hệ Thống ngươi thiếu não hả !" [Hệ Thống]: người chơi Tiêu Yên nói tục hai lần, cấm nói một canh giờ! "ngươi cấm ta nói, ta lựa chọn kiểu… Tiêu Yên thốt ra suy nghĩ của mình, thật sự vừa rồi nàng đã nhận định, nếu như Duệ vương bị giết thì thật tốt, nàng không cần bị hành hạ sau khi gả. hơn nữa Mai quý phi cũng chẳng thể ép buộc nàng.Sau khi suy tính, Tiêu Yên càng cảm thấy, Phượng Húc chết, nàng là người có lợi nhất.Đáng tiếc… hắn may mắn, lại có thể thoát khỏi tay của Boss cuối, xem ra phải nghĩ biện pháp khác…Lúc này Phượng Húc rất chật vật, bị nội thương, khí huyết toàn thân rối loại, còn bị Tiêu Yên nói móc: “Hừ, nàng muốn làm quả phụ?”Tiêu Yên trắng mắt liếc nhìn hắn: “Hắc hắc, túc trực bên linh cữu của vương gia, vẫn tốt chán so với bị vương gia nhào qua nhào lại thành linh vị.”“Tiêu Yên, gan nàng thật lớn, bản vương với nàng thề bất lưỡng lập.”“Vương gia nói vậy là sai rồi, ta cho rằng, chúng ta sớm đã ở trong thế bất lưỡng lập.” Tiêu Yên thật thà nhắc nhở.Hai người tóe lửa nhìn nhau mấy giây, sau đó vô cùng ăn ý mà hừ lạnh, rồi lại cùng nhau xoay người phất tay áo rời đi.**Hoàng cung bị lục soát khắp mọi ngõ ngách, trở lại Trường Xuân cung, tinh thần Tiêu Yên có chút không tập trung.Sau khi đuổi Thúy Trúc ra ngoài, tự mình trở về phòng, vừa mới đi đến cửa đã có cảm giác lạ, trong phòn có tiếng thở của một người.Tiêu Yên nhấc váy, bước tới bên giường, tay còn chưa kịp vén màn trướng, đã bị lôi đi, cảnh vật trước mắt xoay tròn.Sau khi yên tĩnh lại, thấy cặp mắt xanh biếc gợi dục kia, còn có… dung nhan tuyệt sắc.Tiêu Yên nuốt nước miếng, cục cưng a, một tháng không gặp, tiểu yêu nghiệt này càng thêm yêu nghiệt, ngay cả nàng cũng xuân tâm nhộn nhạo, muốn nổi thú tính cường đoạt.Nàng đang đắm chìm trong sắc đẹp mà không để ý, giờ phút này nàng đang bị đối tượng nàng muốn cưỡng đoạt đè dưới thân.Lệnh Hồ Cẩm Y cọ cọ lên ngực Tiêu Yên, còn mở miệng làm nũng, không ngừng gọi tên nàng: “Tiêu Yên, Tiêu Yên, Tiêu Yên….”Từng tiếng vang lên giống như móng vuốt chú mèo nhỏ cào khẽ vào tâm nàng, khến toàn thân nàng run lên.Chẳng qua lúc này không thích hợp để bị sắc dụ, Tiêu Yên nâng khuôn mặt của Lệnh Hồ Cẩm Y: “Nói, sao ngươi lại tới đây? Vì sao vừa nãy lại muốn giết Phượng Húc?”Lệnh Hồ Cẩm Y chu môi, đôi mắt mờ mịt, vô tội nhìn nàng: “Ta nhớ nàng… hừ, ai bảo hắn ôm nàng, ta ngứa mắt.”

Chương 259: Ta Nhìn Ngứa Mắt