Tác giả:

  Tô Xán khó nhọc mở mắt, mí mắt nặng trĩu như đeo chì. Trước mắt là một gương mặt phóng to đang áp sát. “Bốp!” Một cái tát giáng xuống! Cái tát đó gần như gom hết chút sức lực còn sót lại trong cơ thể mềm nhũn của cô. Người đàn ông trước mặt sững lại, không ngờ rằng mình lại bị đánh. Đến khi kịp phản ứng, đôi mắt sắc lạnh dưới hàng lông mày đậm màu đã bùng lên lửa giận, gằn giọng quát: “Tô Xán, rốt cuộc cô lại muốn giở trò gì? Tôi đúng là không nên cứu cô, đáng ra phải để cô làm mồi cho cá mới phải!” Tô Xán? Nhưng cô tên là Tô Thanh cơ mà?! Một luồng ớn lạnh chạy dọc sống lưng khiến cô nổi hết da gà. Cô lập tức tỉnh táo lại, phát hiện mình và người đàn ông kia ướt sũng toàn thân, đang nằm trên bãi cỏ. Anh ta chống hai tay hai bên người cô, cúi thấp nhìn chằm chằm cô, vẻ mặt đầy tức giận. “Đây là đâu? Anh là ai?” Người đàn ông hừ lạnh một tiếng rồi đứng bật dậy. “Nhị tiểu thư Tô diễn cũng giỏi đấy. Lần này ngã xuống nước, chắc cô không định đổ cho Tô Thanh nữa đấy chứ? Cô ấy có ở đây…

Truyện chữ