Tô Xán khó nhọc mở mắt, mí mắt nặng trĩu như đeo chì. Trước mắt là một gương mặt phóng to đang áp sát. “Bốp!” Một cái tát giáng xuống! Cái tát đó gần như gom hết chút sức lực còn sót lại trong cơ thể mềm nhũn của cô.