Đã nửa tháng kể từ khi Kỷ Dương chiếm thân xuyên vào, mỗi ngày đều như đi trên băng mỏng, tìm cơ hội khôi phục cảnh giới từ tiểu tiên tông này. Thân thể này mười bốn tuổi, tuy rằng hơi lớn, nhưng may mắn là thuộc tứ linh căn, nhìn cũng không thu hút, cũng sẽ không bị chú ý. Trong khi hắn đang vẽ trong đầu làm thế nào để khôi phục tu vi của mình càng sớm càng tốt, đột nhiên có người vỗ nhẹ vào vai. Trong lòng Kỷ Dương khẽ giật nảy. Quảng trường xung quanh tràn ngập người phàm đang chờ tuyển chọn. Dùng linh thức của hắn mở rộng, tuyệt đối không có khả năng người phàm tới gần mà hắn không phát hiện. "Công tử, ta cùng ngươi bàn một chuyện." Cũng may sắc mặt của Kỷ Dương ngày thường không biểu cảm lắm, cũng không lộ ra cái gì. Hắn tự nhiên quay đầu lại, nhìn thấy một nữ tử trâm gỗ váy vải, khuôn mặt tuy ốm yếu nhưng lại vô cùng xinh đẹp. Khóe mắt Kỷ Dương liếc nhìn một vòng, tiên môn tuyển đệ tử mới cũng giống như nhập học tư thục, bình thường bọn nhỏ tự mình tới, có cha mẹ cưng chiều con…
Tác giả: